Thời điểm Trần Lạc nghe được tin tức này cũng lấy làm kinh hãi.
Đền thờ có bốn vị chấp sự Ma Đạo sư, bên dưới còn có không ít cao thủ, người nào có thể đồng thời tập kích toàn bộ đền thờ, cái này chỉ sợ chỉ có Đại Ma Đạo Sư đỉnh phong hoặc Đại Vu Sư đỉnh phong mới có thể làm được.
Toàn bộ Lorrain đều không có cao thủ như vậy, trừ phi là Tế Tự Maggie không hề rời đi, nhưng chuyện nhóm người của đền thờ bị lột sạch tài vật lại không cách nào giải thích, Tế Tự Maggie nhìn không giống như loại người này.
Huống chi, không chỉ có tài vật trên người, sau khi người kia tập kích họ, còn thừa dịp đền thờ trống rỗng, lấy đi tất cả những thứ đáng giá trong đền thờ.
Kẻ tham tài không muốn mạng như thế, Trần Lạc chỉ từng gặp một người.
Nói đến, rõng rã suốt ba năm hắn đã không liên lạc với Ô Nha, cũng không biết hắn còn ở Lorrain hay không, còn ở vương đô hay không.
Isabella từ bên ngoài ló đầu vào, nói: "Blair, bên ngoài có người tìm cậu, nói là bạn của cậu.."
Trần Lạc ra khỏi phòng thì thấy một người nam nhân đứng ở trong sân.
Hắn trông cỡ 30 tuổi, hình dạng rất phổ thông, thuộc về chủng loại ném vào đám đông là khỏi nhận ra, lại hết lần này tới lần khác cho Trần Lạc một cảm giác rất quen thuộc, nhưng khuôn mặt của hắn lại rất lạ lẫm.
Trần Lạc đi đến trước mặt của hắn, kinh ngạc nói: "Xin hỏi ngài là. . ."
Nam nhân cười nói: "Wilker, không biết ta sao?"
Giọng nói này, cho dù là ba năm trôi qua, Trần Lạc cũng có thể nhớ lại bất cứ lúc nào, hắn nhìn Ô Nha, vội vàng nói: "Không có ý tứ, ngươi cởi quần áo ra, ta nhất thời không nhận ra được. . ."
Trước kia Ô Nha luôn luôn mặc một bộ áo choàng màu đen, đeo mặt nạ miệng chim, đây là lần đầu tiên Trần Lạc thấy chân dung của hắn.
Trong ấn tượng của Trần Lạc, Ô Nha hẳn là một người đàn ông trung niên hơn 40 tuổi, trong nhà có rất nhiều hài tử, trên thân lưng đeo áp lực gia đình rất lớn, vì kiếm đủ tiền, nghề chính là sát thủ, đồng thời, còn thuận tiện đầu cơ trục lợi ma pháp, có lẽ còn kiêm thêm công việc khác. . .
Ô Nha trong hiện thực so với tưởng tượng của Trần Lạc muốn trẻ tuổi hơn nhiều.
Trần Lạc mời hắn vào phòng khách, sau khi ngồi xuống, Ô Nha mới nói: "Chúc mừng Blair, ta đều nghe nói, ngươi bây giờ không chỉ có là Hiền Giả, còn là công tước. . ."
"Không đáng nhắc tới. . ." Trần Lạc phất tay, hỏi: "Mấy năm nay ngươi như thế nào?"
Ở đại lục Thần Ân, Ô Nha là một trong những người bạn ít ỏi của Trần Lạc, hắn giống như Toby, trên thân đều có một chút đặc điểm khó có được.
"Ai, chẳng ra sao cả. . ." Ô Nha lắc đầu, than thở: "Nhà đông người, ăn dùng, đều cần tiền. . ."
Không nói con đường kiếm tiền khác của Ô Nha, vẻn vẹn tiền hắn kiếm được từ Trần Lạc, đừng nói nuôi người một nhà, nuôi 100 nhà, 1000 nhà cũng dư xài, trừ phi hài tử nhà của hắn đều ăn tiền.
Trần Lạc tò mò nhìn hắn, "Mạo muội hỏi một câu, trong nhà ngươi có bao nhiêu người?"
"Không nói cái này." Ô Nha đổi chủ đề, nói: "Ba năm trước, ngươi nhờ ta sưu tập ma pháp siêu giai và vu thuật, mấy năm này ta gom góp được không ít."
Trần Lạc cười nói: "Những vật này hiện tại ta đã không cần, nếu ngươi có gì khó xử có thể nói thẳng, nếu như là vấn đề về tiền bạc, ta trước tiên có thể cho ngươi mượn, ngươi chừng nào có tiền trả lại cho ta cũng được."
"Không cần. . ." Trên mặt của Ô Nha biểu lộ có chút thất vọng, hắn nói: "Ta cho rằng ngươi còn cần, còn đặc biệt từ một gia tộc từng xuất hiện Thánh Ma Đạo Sư, trộm ra một Ma pháp thánh giai. . ."
"Chờ một chút. . ." Trần Lạc kích động đứng lên, khó có thể tin hỏi "Ngươi nói Ma pháp thánh giai?"
Ma pháp thánh giai là tuyệt mật của đền thờ, căn bản không thể lưu truyền ra ngoài, cho dù là Thánh Ma Đạo Sư, cũng cần sau khi gia nhập đền thờ, mới có tư cách thu hoạch được, ngay cả gia tộc Stern cũng không có Ma pháp thánh giai.
Thánh Ma Đạo Sư không hiểu Ma pháp thánh giai, cùng Thánh Ma Đạo Sư biết được Ma pháp thánh giai, thực lực sai biệt cực lớn.
Ma pháp mà Theodore cho Trần Lạc, cao nhất chỉ là ma pháp siêu giai.
Ô Nha thấy biểu lộ khác thường của Trần Lạc, trong lòng lại dấy lên hi vọng, nói: "Gia tộc ma pháp ở Đế quốc Walter có một vị tổ tiên là Thánh Ma Đạo Sư, ông ta đã từng là Đại Tế Tự của đền Thủy Thần, trong gia tộc bọn họ vẫn luôn giấu kín một Ma pháp thánh giai hệ Thủy, làm sao, ngươi cần sao?"
"Cần!" Trần Lạc gật đầu không chút do dự.
Ô Nha gãi gãi đầu, ngượng ngùng nói: "Chỉ là trên thị trường chưa từng có giao dịch Ma pháp thánh giai, ta cũng không biết giá cả. . ."
Trần Lạc nói: "Ngươi ra giá đi."
Ma pháp thánh giai, giá trị căn bản không thể dùng tiền để cân nhắc, Trần Lạc không tiếc bất cứ giá nào cũng muốn thu hoạch được.
Người bạn Ô Nha này thật sự là mỗi một lần đều có thể mang đến cho hắn kinh hỉ.
Ô Nha nghĩ nghĩ, thử thăm dò: "50, 000 đồng vàng?"
Trần Lạc nói: "Ta cho ngươi 100. 000."
Ô Nha cảm kích nói: "Blair, ta thay mặt tất cả mọi người trong nhà cám ơn ngươi, về sau nếu có chuyện gì cần hỗ trợ, cứ tới tìm ta, ta có thể miễn phí giúp ngươi. . ."
Cứ việc còn chưa cầm tới tiền, Ô Nha vẫn yên tâm giao Ma pháp thánh giai hệ Thủy cho Trần Lạc.
Trần Lạc mở quyển trục cổ xưa ra, rất nhanh liền bị nội dung miêu tả phía trên làm cho rung động.
Thánh Ma Đạo Sư và Ma Pháp sư phía dưới Thánh giai, trên bản chất rất khác biệt, từ trình độ nào đó mà nói, họ đã không khác gì thần.
Đầu tiên, Thánh Ma Đạo Sư có được tuổi thọ dài hơn, cụ thể dài bao nhiêu, Trần Lạc cũng không biết, nhưng nghe nói Đại Tế Tự trẻ tuổi nhất cũng đã sống hơn 200 năm.
Mọi người chỉ từng nghe nói Thánh Ma Đạo Sư biến mất, chưa từng có nghe nói Thánh Ma Đạo Sư tử vong, mà Ma Đạo Sư chỉ chênh lệch một cảnh giới với Thánh Ma Đạo Sư, trên nhiều khía cạnh, thật ra cùng người bình thường không hề khác gì nhau.
Họ cũng không chạy khỏi sinh lão bệnh tử, một trận bệnh sốt rét hoặc một cơn nhiễm khuẩn liền có thể tuỳ tiện lấy mệnh của Đại Ma Đạo Sư, mà khi cơ năng của thân thể suy yếu đến một cực hạn nào đó, họ cũng sẽ chết già.
Nhưng Thánh Ma Đạo Sư khác biệt, họ có miễn dịch nhất định với ma pháp nguyên tố, cũng chưa từng nghe qua vị Thánh Ma Đạo Sư nào bệnh chết.
Trần Lạc có lý do nghi ngờ Thánh Ma Đạo Sư có phải đã tiến hóa trên phương diện nào đó hay không.
Hắn vốn cho rằng Thánh Ma Đạo Sư sở dĩ đứng ở đỉnh phong của đại lục là vì tinh thần lực của họ vô cùng cường đại, hiện tại xem ra, tựa hồ hoàn toàn không chỉ như thế.
Ma pháp thánh giai thần kỳ, lần nữa đổi mới nhận biết của Trần Lạc đối với ma pháp.
Hỏa cầu, phong nhận, màn nước, thậm chí là Trì Dũ Thuật và Sinh Trưởng Thuật, Trần Lạc đều có biện pháp để giải thích, nhưng hắn thực sự không nghĩ ra được triệu hồi ra một Nguyên Tố Tinh Linh trợ giúp chủ nhân chiến đấu, đến cùng là nguyên lý gì.
Thủy nguyên tố Tinh Linh có thể phóng thích tất cả ma pháp hệ thủy, không cần thần chú, cũng không cần kết ấn, đơn giản chính là một Trần Lạc khác.
Trần Lạc nhìn Ô Nha, kinh ngạc nói: "Ngươi xác định đây là Ma pháp thánh giai?"
"Hẳn là nó. . ." Ô Nha nói: "Ta đã phải phá hủy tất cả 18 cơ quan, mới từ gia tộc ma pháp kia trộm ra, bọn họ không có lý do để một ma pháp giả ở nơi đó. . ."
Trần Lạc nhắm mắt lại, thử nghiệm phóng thích Ma pháp thánh giai này.
Ô Nha lắc đầu, nói ra: "Blair, đừng uổng phí sức lực, Ma pháp thánh giai sở dĩ là Ma pháp thánh giai, chính là chỉ có Thánh Ma Đạo Sư mới có thể thi triển, ta đã thử qua, vô dụng. . ."
Lấy tinh thần lực của Ma Pháp sư trung cấp đi phóng thích ma pháp cao cấp, sẽ có một loại cảm giác bất lực rất rõ ràng, đây là biểu hiện tinh thần lực chưa đủ.
Song, khi Trần Lạc thử phóng thích Ma pháp thánh giai này, hắn cảm nhận được lại không phải tinh thần lực chưa đủ, mà là một loại hấp lực cường đại, tựa hồ muốn hút tinh thần lực của hắn, tính cả linh hồn của hắn vào một hố đen. . .
Trần Lạc quyết định thật nhanh, lập tức cắt đứt bộ phận tinh thần lực kia, lúc mở mắt ra, sắc mặt tái nhợt một mảnh, trong nháy mắt vừa rồi đó, hắn thật sự cảm nhận được một loại nguy cơ sinh tử, mà tinh thần lực của hắn cũng bị tác động, bị đánh về trình độ một tháng trước. .
Trần Lạc kinh ngạc nhìn quyển trục trong tay, tình huống vừa rồi mặc dù nguy cấp, nhưng cũng gián tiếp đã chứng minh một việc.
Đây quả thật là một ma pháp hữu dụng, bằng không, tinh thần lực sẽ không phản ứng chút nào, hắn sở dĩ không cách nào sử dụng là vì tinh thần lực của hắn không đủ, nếu như tinh thần lực của hắn có thể lấp đầy lỗ đen kia, chỉ sợ cũng có thể nghiệm chứng toàn bộ ma pháp.
Ô Nha kinh ngạc nhìn Trần Lạc, hỏi: "Blair, thế nào?"
"Không có việc gì." Trần Lạc hoàn hồn trở về, nhìn về phía Ô Nha, hỏi: "Ngươi từng thử phóng thích ma pháp này chưa?"
Ô Nha khẽ gật đầu, nói: "Đã từng."
Trần Lạc hỏi: "Cảm giác gì?"
"Không có cảm giác gì." Ô Nha lắc đầu, đáp: "Tựa như là một ma pháp giả, nếu như nó là giả, vậy 100. 000 đồng vàng kia, ta sẽ nghĩ biện pháp trả lại ngươi. . ."