Khi một nửa nhân viên của đền thờ Lorrain đều lui về để giữ đế quốc Oss, cho dù dân chúng ngu ngốc đến mấy cũng đã nhận ra khí tức chiến tranh.
Vị trí của tứ đại đế quốc đều là tuyến đầu chống lại Vu Sư. Trước khi chiến tranh xảy ra, đền thờ sẽ thít chặt tất cả thực lực về tổng bộ của đế quốc, để phòng ngừa Vu Sư tiến công trên phạm vi lớn. Ngoại trừ Tế Tự của đền thờ, trên mặt nổi, đế quốc Oss còn khoảng mười vị Đại Ma Đạo Sư, nhưng những cường giả này cũng không nhận sự kiểm soát của đền thờ.
Như Đại Ma Đạo Sư Meryl, Đại Ma Đạo Sư Edward có tham dự chiến tranh hay không, chỉ dựa vào ý nguyện của họ.
Về phần những Đại Ma Đạo Sư không chứng nhận ở hiệp hội Ma Pháp, cũng chưa từng hiển lộ thực lực, đền thờ không biết sự tồn tại của họ, họ cũng chưa chắc trợ giúp đền thờ.
Mặc kệ đế quốc Oss có thể trở thành chiến trường hay không, ít nhất trước mắt, Lorrain sẽ không bị ảnh hưởng.
Trần Lạc, Isabella, Britney và Kristen, mỗi qua mấy ngày sẽ cùng nhau đi thăm Đại Ma Đạo Sư Meryl.
Mấy năm này, thân thể của Đại Ma Đạo Sư Meryl ngày càng sa sút, Kristen không để ý sự phản đối của bà, điều mấy người hầu từ vương cung đến.
Tinh thần lực của bà vẫn cường đại như trước, nhưng thân thể đã chạy đến phần cuối của sinh mệnh.
Chỉ tiếc, tinh thần lực cường đại tới đâu, cũng cần thân thể khỏe mạnh để duy trì, thân thể tử vong, lực lượng tinh thần sẽ mất đi nơi để ký thác.
Dựa vào suy đoán của Trần Lạc, Thánh Ma Đạo Sư có được tuổi thọ dài hơn, tuyệt đối không phải chỉ vì tinh thần lực biến hóa.
Trên khuôn mặt của Đại Ma Đạo Sư Meryl đã tràn đầy đồi mồi, Britney nắm lấy tay khô gầy của bà, nhỏ giọng nói: "Lão sư, ngài hãy về vương đô đi, hãy sống chung với chúng con. . ."
"Ta thích ở chỗ này." Meryl vỗ vỗ tay của nàng, lắc đầu nói: "Nơi này là nhà của ta, trước kia, làng của chúng ta ngay ở chỗ này, nhà của chú Baelen nằm ngay gốc cây kia, không nên nhìn dáng dấp hiện tại của nó đã cao như thế, khi đó nó chỉ cao bấy nhiêu đây thôi. . ."
Nàng đưa tay ước lượng một độ cao, trong mắt tràn đầy hồi ức: "Nhà của bà Aina kế bên nhà của chú Baelen, chúng ta thích ăn bánh mì nướng của bà nhất. . ."
Meryl nhỏ giọng nói, Trần Lạc phảng phất thấy được ngôi làng nhỏ cạnh dòng suối chỉ có mười mấy gia đình kia, chỉ là hiện tại, nơi đó ngoại trừ mọc ra lẻ tẻ vài bụi hoa dại, chẳng còn gì nữa.
"Về sau, chú Baelen qua đời, bà Aina cũng mất, tất cả mọi người dời đến vương đô , chờ ta du lịch trở về, làng cũng đã biến mất. . ."
Meryl nhìn Britney, nói: "Chờ đến lúc ta chết đi, ngươi hãy chôn ta ở đó, bên dưới gốc cây kia. . ."
Ánh mắt của Britney lộ ra đau thương, nàng nói: "Nếu như lão sư không muốn đi vương đô, con có thể đến nơi này"
"Không cần." Meryl cười nói: "Ta chỉ nói là về sau ta chết đi, cũng không nói hiện tại ta sẽ chết, trước khi chết, ta còn muốn đi đền thờ một chuyến. . ."
Kristen đi tới, gấp vội vàng nói: "Nhưng lão sư, thân thể của người. . ."
Meryl khoát tay áo, nói: "Trước kia ta đều trốn tránh, nếu như trước khi chết, không thể đi đền thờ một chuyến, như vậy cho dù ta chết, cũng không thể nhắm mắt lại. . ."
Kristen và Britney mấp máy bờ môi, cuối cùng cũng không nói cái gì.
Đại Ma Đạo Sư Meryl cuối cùng vẫn đi đền thờ, Kristen và Britney khuyên nhủ liên tục cũng không để bà thay đổi chủ ý, không có gì có thể ngăn chặn khát vọng tiến giai của Đại Ma Đạo Sư, có lẽ trước kia bà đối với đền thờ còn có gì lo lắng, nhưng bây giờ bà đã không sợ tử vong, tự nhiên cũng không sợ những thứ khác ngoài tử vong.
Nỗi sợ chiến tranh vẫn như cũ bao phủ trên đỉnh đầu của mọi người, nhưng sinh hoạt vẫn phải tiếp tục, lực lượng cảnh giới và tuần ở vương đô hiển nhiên được tăng cường, giá đồ ăn cũng lặng lẽ tăng lên một đồng bạc
Mọi người bắt đầu dự trữ lương thực, dù sao, nếu như một khi chiến tranh bắt đầu, ngoại trừ đế quốc, những tiểu quốc như Lorrain cũng sẽ bị liên lụy, không ai biết đến cùng có bao nhiêu Vu Sư ẩn núp bên cạnh bọn họ, có lẽ hàng xóm mỗi ngày cười hì hì với mình chính là nội ứng Vu Sư.
Sau khi chiến tranh bắt đầu, họ sẽ gây ra hỗn loạn ở các nơi trên đại lục, để kiềm chế lực lượng hậu phương của đền thờ, trước kia, họ chính là làm như vậy.
Mặc dù các học giả cũng không chờ mong chiến tranh, nhưng do họ vùi đầu nghiên cứu, cuối cùng không cảm giác được sự khẩn trương của Ma Pháp sư.
Trần Lạc thỉnh thoảng sẽ đi phái Ngân Hà, Kristen bắt chước Tasia, ở vương đô dành một khu vực, làm tổng bộ của phái Ngân Hà, học giả ra vào nơi này rất nhiều, Trần Lạc cùng nhau đi tới, đối với tất cả mọi người đều mỉm cười ra hiệu, mặt của hắn cũng bắt đầu cứng đờ.
"Xin hỏi là Hiền Giả Blair phải không?"
Trần Lạc thật vất vả mới đi ra khỏi tổng bộ, bỗng nhiên từ một bên có một bóng người đi tới, ánh mắt sáng rực nhìn hắn.
Đây là một người trung niên, quần áo trên người đã cũ nát không chịu nổi, đầu tóc rối bời, trên mặt râu ria xồm xoàm, Trần Lạc lần đầu tiên suýt chút nữa cho rằng hắn là ăn mày, nhưng ăn mày không có ánh mắt cơ trí như thế.
Đương nhiên, ăn mày cũng sẽ không có tu vi Đại Ma Đạo Sư.
"Ta tên là Zarathustra." Người trung niên trông như ăn mày nhìn Trần Lạc, nói: "Ta tìm ngài rất lâu."
Trần Lạc chưa từng gặp Zarathustra, nhưng đã từng nghe tên của hắn.
Trong bối cảnh tứ đại đền thờ khống chế toàn bộ đại lục, thời đại tín ngưỡng Ma Pháp Chúng Thần hưng thịnh, hắn là người đầu tiên, cũng là người duy nhất dám nói “Chúng Thần đã chết”
Hắn là Nhà triết học trứ danh của Fares, cũng là một vị Đại Ma Đạo Sư đỉnh phong.
Đền Hỏa Thần vì trừng phạt hành động báng bổ thần của hắn mà phái ra bốn vị Đại Ma Đạo Sư, tuy rằng bỏ ra cái giá một chết ba bị thương vẫn để hắn chạy trốn.
Trần Lạc không nghĩ thế mà đến đế quốc Oss, đi tới Lorrain.
Trần Lạc nhìn Zarathustra, nói: "Họ nói ông là kẻ điên."
Zarathustra nói: "Hiền Giả cũng cho rằng ta là kẻ điên sao?"
Trần Lạc khẽ gật đầu, đáp: "Triết học gia đều là kẻ điên."
Zarathustra lộ ra vẻ tươi cười trên gương mặt không sạch sẽ: "Ta thích câu nói này."
Trần Lạc hỏi: "Tìm ta làm gì?"
Zarathustra nhìn hắn, nói: "Ta tìm rất nhiều học giả, hỏi thăm bọn họ một vấn đề, họ đều không thể cho ta đáp án, họ đều nói ta điên rồi."
Trần Lạc lắc đầu nói: "Ta không biết thần chết hay không, ta chưa từng gặp thần còn sống, cũng chưa gặp thần đã chết, vấn đề này, ta cũng không cho ông được đáp án."
"Không. . ." Zarathustra lắc đầu, nói: "Thần còn sống, nhưng họ hẳn đã chết đi, họ bị trói buộc, bị gông xiềng, họ còn sống, chúng ta không thể có cuộc sống tốt đẹp. . . , Hiền Giả có thể hiểu chưa?"
Zarathustra là Đại Ma Đạo Sư đỉnh phong, hắn đã từng ý đồ tấn cấp Thánh Ma Đạo Sư, cuối cùng thất bại.
Tất cả mọi người nói hắn vì chịu không được đả kích mà phát điên, nhưng Trần Lạc không cho rằng như vậy, thiên tài và kẻ điên thường thường đứng cùng một bên, một số thời khắc, công bố của một vài kẻ điên lại là sự thật.
“Hiền Giả là người có trí tuệ lớn nhất trên đại lục, ngài Zarathustra, ngài cho rằng Hiền Giả sẽ tin lời của một kẻ điên ư?"
Một giọng nói từ sau lưng của Trần Lạc truyền đến, Theodore lẳng lặng đứng ở nơi đó, nhìn Trần Lạc, nói: "Ngài Blair, chúng ta lại gặp mặt."
Zarathustra nhìn xem Theodore, ánh mắt lộ ra khinh bỉ cùng thương hại, nói ra: "Bị giả tượng che đậy mà không biết ngu xuẩn gia hỏa, chúng ta lại gặp mặt."