Trần Lạc đưa Isabella về thành Yapool để nàng tạm thời ở lại phủ thành chủ. Việc xung đột cùng đền thờ, hắn không muốn để cho Isabella tham dự.
Sau đó hắn cùng Ô Nha đi tới Hắc Ám sâm lâm.
Trong Vu Sư, ngoài trừ Hách Lý Diệp, còn có hai vị Thánh Vu Sư, theo thứ tự là Tế Tự Sanger đứng đầu và Tế Tự Holdo thứ hai.
Sau khi đi vào Hắc Ám sâm lâm, hắn liền biểu lộ ra tinh thần lực của Ma Đạo Sư, một đường xông thẳng vào không hề che giấu sự xuất hiện của mình chút nào, chẳng mấy chỗ sẽ dẫn tới sự chú ý của các Tế Tự.
Tại Hắc Ám sâm lâm, Trần Lạc cùng Ô Nha cũng không biết đường. Đây là phương pháp đơn giản nhất, cũng là mau lẹ nhất.
Quả nhiên, không đợi bao lâu thì có một đạo khí tức cực kỳ cường đại từ đằng xa cấp tốc bay tới.
Ghost sử dụng Nguyên Tố Chi Dực, kinh ngạc nói: "Là ngươi!"
Lần trước hắn ám sát Hiền Giả thất bại, dưới sự yêu của Tế Tự Maggie để hắn tự mình đến cửa xin lỗi Trần Lạc. Đương nhiên, hắn còn chưa quên chuyện này.
Trần Lạc cũng chưa quên vị Tế Tự thứ chín này, có điều hắn cũng không tính ôn chuyện cũ, bèn nói thẳng ý định của mình: "Ta muốn gặp hai vị Thánh Vu Sư."
Ghost đã nghe nói về Thành Hòa Bình, cũng biết hiện tại Trần LẠc cũng bị đền thờ xem như dị đoan, kẻ địch của kẻ địch chính là bạn. Ghost cũng không nhiều lời, xoay người nói:
Đi theo ta."
Trần Lạc và Ô Nha theo ghost bay xuyên qua khu rừng nguyên thủy rậm rạp.
Trọn vẹn ba giờ sau, Ghost mới dừng lại ở một nơi nào đó. Khi Trần Lạc nhìn xuống thì hắn phát hiện giữa rừng rậm xanh um lại có một tòa cổ bảo.
Ghost nhìn Trần Lạc và Ô Nha một chút rồi nói: "Ta đi thông báo hai vị Tế Tự, các ngươi chờ ở chỗ này."
Rất nhanh, hắn lại xuất hiện lần nữa. "Đi thôi."
Ba người đáp xuống pháo đài cổ, Trần Lạc lập tức liền cảm nhận được mấy đạo khí tức cường đại trong đó.
Những người này không che giấu chút nào, trần trụi dùng tinh thần lực dò xét bọn hắn. Đây hẳn là Tế Tự
Ô Nha hừ lạnh một tiếng, thả ra một cái Linh Hồn Chấn Chiến, những khí tức kia lập tức bắt đầu hỗn loạn.
Hai tên lão giả đột ngột xuất hiện trước mắt của bọn họ, Ghost thấy hai người này, lập tức cúi đầu nói: "Thưa ngài Sanger, ngài Holdo."
Một trong hai người nhìn về phía Ô Nha, nói: "Ngươi chính là Đại Vu Sư bên cạnh Hách Lý Diệp. . ."
Sau đó, lão vừa nhìn về phía Trần Lạc, nói: "Ngài Hiền Giả, xem như tại Hắc Ám sâm lâm, tên của ngài vẫn vang dội như cũ."
Một người khác hỏi: "Hách Lý Diệp đâu?"
Ô Nha nói: "Ông ta không có tới, nhưng ông ấy nhờ ta truyền cho các người một tin tức, đền thờ có sứ giả giáng lâm."
Chuyện của sứ giả chỉ giới hạn trong cao tầng của đền Thổ Thần, hai vị Thánh Vu Sư nghe vậy, vẻ mặt cũng không nhịn được biến đổi, có chút hoảng sợ nói: "Ngươi nói cái gì!"
Ở đại lục Thần Ân, cái tên “Sứ giả” của Chúng Thần cực kỳ khủng bố, bọn họ là vô địch. Đối với Vu Sư mà nói, mỗi lần bọn họ xuất hiện đều là tai nạn.
Ô Nha nói một cách ngắn gọn: "Sau khi Sứ giả giáng lâm phải cần một khoảng thời gian, mới có thể khôi phục hoàn toàn thực lực, chúng ta cần giết chết hắn trước khi chuyện đó xảy ra. Đồng thời còn phải phá hủy tế đền, nếu không, xem như giết chết một sứ giả, cũng còn sẽ có sứ giả khác không ngừng giáng lâm, lịch sử, sẽ lần nữa lặp lại. . ."
Ô Nha nói tới lịch sử, là cách một đoạn thời gian, chiến lực của Vu Sư trở nên mạnh mẽ sẽ bị sứ giả của đền thờ huyết tẩy.
Vẻ mặt của hai vị Thánh Vu Sư trở nên rất khó coi. Trong sử sách của Vu Sư trong có ghi chép, sứ giả của đền thờ có năng lực rất thần bí, có thể áp chế thực lực của Vu Sư để Thánh Vu Sư chỉ có thể phát huy ra sức mạnh của Đại Vu Sư đỉnh phong.
Không có Thánh Vu Sư, Vu Sư căn bản không thể cản nổi Thánh Ma Đạo Sư của đền thờ.
Tế Tự Sanger nhìn Ô Nha, hỏi: "Mục đích của ngươi tới đây là gì, chẳng lẽ chỉ vì nói cho chúng ta biết sứ giả đã giáng lâm thôi ư?"
"Hợp tác." Ô Nha dứt khoát nói ra: "Chỉ có chúng ta hợp tác mới có cơ hội chiến thắng, sứ giả không vong, chúng ta vong."
Chuyện này quá mức quan trọng, sau khi hai vị Thánh Vu Sư nghe xong lập tức triệu tập các Tế Tự ở lân cận để thương nghị. Từ đầu tới cuối, Trần Lạc đều không lên tiếng, cứ tự nhiên như vậy bị bọn họ gạt bỏ.
Hắn đi dạo một mình trong đền Nữ Thần. Đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với loại địa phương này. Chuyện có liên quan đến Chúng Thần thuộc về cấm kỵ trên đại lục.
Ở đây, Nữ Thần Hắc Ám đại biểu cho tà ác và tai ách, nhưng sau khi nghiên cứu hiểu rõ Ma Pháp sư Trần Lạc lại cảm thấy nữ thần Hắc Ám mới là đại biểu cho chính nghĩa.
Trong lòng các Vu Sư, đền Nữ Thần là thánh địa, dường như chỉ có Tế Tự mới được phép bước vào. Mà tất cả những Vu Sư ở lân cận đang thảo luận việc của sứ giả, lúc Trần Lạc đi tới, chẳng thấy một bóng người nào.
Hắn đi dạo xung quanh, trong lúc vô tình thấy được một đại điện trống trại, ngẩng đầu lên thì thấy một bức tượng đá khổng lồ.
Mặc dù gương mặt của tượng đá cũng không rõ ràng, nhưng từ trên đặc điểm của bức tượng này có thể thấy, đây là một người phụ nữ, tóc dài tới éo, tùy ý xõa phía sau lưng.
Hiển nhiên, Đây chính là tín ngưỡng của các Vu Sư, nữ thần Hắc Ám.
Không biết vì sao, Trần Lạc luôn cảm thấy bức tượng này trông rất quen mắt, nhưng cụ thể lại không rõ là quen được ở nơi nào.
Bất kể là nữ thần Hắc Ám hay Ma Pháp Chúng Thần, tượng của bọn họ đều có những đặc điểm giống như con người. Điều này có thể nói, bọn họ cũng là loài người, cũng không phải là sinh mệnh kỳ lạ nào khác.
Chuyện này ở một mức độ rất lớn có thể xóa bỏ sự sợ hãi của loài người với Chúng Thần. Con người có một đặc điểm, nỗi sợ đối với sự vật quen biết luôn nhỏ hơn sự vật xa lạ rất nhiều.
Bên dưới tượng thần là một tế đàn, trên tế đàn khắc một ít ký hiệu vừa phức tạp vừa kỳ lạ. Trần Lạc đã từng hỏi Hách Lý Diệp chi tiết liên quan đế tấn cấp Thánh Vu Sư. Lúc đó, Hách Lý Diệp nói cho hắn biết, thời điểm tấn cấp Thánh Vu Sư cần câu thông nữ thần Hắc Ám trên tế đàn.
Trần Lạc cố giằng xuống xúc động muốn thử một lần. Trước khi hoàn toàn hiểu rõ Chúng Thần là gì, đây hoàn toàn là hành vi tự tìm đường chết.
Trần Lạc đi ra đại điện này thì thấy lần lượt có người từ bốn phía bay lại.
Ở trong đó có hai vị Thánh Vu Sư, còn có Tế Tự Maggie mà Trần Lạc đã từng gặp một lần. Sắc mặt của mọi người đều rất nghiêm túc.
“Sứ giả” là thủ phạm suýt chút nữa mấy lần hủy diệt Vu Sư. Mấy trăm ngàn năm trong quá khứ, Vu Sư mạnh hơn hiện tại rất nhiều, nhưng vẫn như cũ không thoát khỏi được vận mệnh kia.
Mà nếu như hiện tại bọn họ không hề làm gì, không lâu sau đó, lịch sử bi kịch của Vu Sư sẽ lặp lại lần nữa.
Ô Nha và bọn họ đã đạt thành nhất trí hai vấn đề quan trọng.
Thứ nhất, sứ giả phải chết.
Sứ giả không chết, tất cả Tế Tự bao gồm cả hai vị Thánh Vu Sư đều phải chết.
Thứ hai, tế đàn nhất định phải bị phá hủy, như vậy mới có thể hoàn toàn đoạn con đường sứ giả giáng lâm đại lục.
Tăng thêm sứ giả, đền Thổ Thần tạm thời có hai vị Thánh Ma Đạo Sư, cân nhắc đến cho dù sứ giả chưa thôn phệ xong linh hồn của Macland, cũng mạnh hơn Thánh Vu Sư hoặc Thánh Ma Đạo Sư bình thường, xem như bên Vu Sư xuất hiện thêm một vị cường giả Thánh giai, cũng không chiếm ưu thế quá lớn.
Toàn bộ Tế Tự Vu Sư cũng ngang ngửa với đền Thổ Thần, để kiềm chế những Tế Tự Đại Ma Đạo Sư kia cũng không có vấn đề.
Trần Lạc và Ô Nha chỉ có một nhiệm vụ. Đó chính là phá hủy tế đần, ngăn cản Vu Sư tiếp theo giáng lâm.
Đây là một trận chiến quyết định vận mệnh của Vu Sư, không có bất kỳ người nào chú ý tới, trong Hắc Ám sâm lâm, tất cả Tế Tự đã vô thanh vô tức rời đi. . .
Lorrain, vương đô.
Trong gia tộc Stern.
Edward Stern đi vào một ngôi nhà nằm sâu trong trang viên, ông nhìn một bóng người đang tưới cây, nói: "Ta không muốn quấy rầy ngươi, nhưng có một chuyện quan trọng ta nên nói cho ngươi biết."
"Liên quan đến Blair."
Britney ngừng tưới cây một lát, nhưng vẫn không ngẩng đầu lên.
"Đền thờ hẳn là có sứ giả giáng lâm." Edward từ tốn nói: "Đền Thờ phủ nhận thành Hòa Bình, cho rằng Blair giống như những Vu Sư kia đều là kẻ dị đoan, lấy ảnh hưởng của hắn, sứ giả nhất định sẽ đi tìm hắn, những sứ giả của đền thờ kia có sức mạnh còn kinh khủng hơn cả Thánh Ma Đạo Sư."
Britney buông ấm tưới nước xuống, hỏi: "Ta nên làm như thế nào, mới có thể tấn cấp Thánh Ma Đạo Sư?"
Edward đặt một chiếc hộp đẹp đẽ lên bàn rồi nói: "Đây là báu vật gia truyền của nhà Stern, có lẽ ngươi sẽ được đáp án trong đó."
Britney chậm rãi đi tới, hỏi: "Năm vị Thánh Ma Đạo Sư của gia tộc đều tìm được câu trả lời bên trong sao?"
"Không phải." Edward lắc đầu: "Bọn họ không thu hoạch được truyền thừa, bọn họ tấn thăng từ đền thờ cho nên biến mất rất nhanh chóng, chỉ là trước lúc rời đi, bọn họ nói có lẽ sẽ đến Thần chi lĩnh vực, truy cầu điểm cuối cùng của ma pháp. . ."
"Nhưng thiên phú của bọn họ cũng không bằng ngươi." Edward nhìn nàng, nói: "Nếu như ngươi cũng không thể thu hoạch được truyền thừa, như vậy xin ngươi hãy cố gắng bảo tồn nó, tại thời điểm thích hợp giao nó cho người mạnh nhất đời tiếp theo của gia tộc stern. . ."
Britney mở hộp gỗ đẹp đẽ kia ra thì thấy được một đồ vật trong ấy.
Đó là một chiếc nhẫn, mặt nhẫn được khảm một viên kim cương.
Nàng cầm lấy chiếc nhẫn kia, viên kim cương lóe ra ánh sáng nhàn nhạt rồi biến mất.