Phái Ngân Hà lấy danh nghĩa Hiền Giả triệu tập tất cả học giả toán học, khoa học, luyện kim đầu ngành trong các vương quốc, đế quốc trên đại lục Thần Ân
Không có ai biết bọn họ muốn làm gì, vì cho dù trong nội bộ phái Ngân Hà, đây cũng là tuyệt mật không thể tiết lộ.
Tứ đại đền thờ giao phó “quyền ưu tiên cấp bậc cao nhất” cho nghiên cứu này, bất kể hao phí, bất kể nhân lực, bất kể đại giới, vận dụng tất cả lực lượng trên đại lục Thần Ân để giúp phái Ngân Hà thực hiện.
Hiền Giả mang khoa học tới đại lục Thần Ân, mở ra tân thế kỷ, lý luận khoa học, thí nghiệm khoa học, toán học, hóa học, sinh học, y học. Trong những năm gần đây, mỗi lĩnh vực đều nghênh đón bước phát triển vượt bậc.
Vì phái Ngân Hà triệu tập khẩn cấp, những học giả đầu ngành lập tức buông xuống công việc trong tay mình, để dấn thân vào kế hoạch bí mật mà cực kỳ quan trọng này.
Khi Vu Sư không còn nhiễu loạn đại lục, khi tứ đại đền thờ liên hợp lại, năng lực của con người đã vượt ngoài sức tưởng tượng.
Phong hệ Đại Ma Đạo Sư cam nguyện trở thành người đưa tin. Vì để bắt kịp tin tức từ khắp đại lục, tổng bộ phái Ngân Hà cũng dọn đến trung tâm đại lục, tọa lạc ở một tiểu quốc nào đó thuộc đế quốc Fares.
Chỗ đó có thể trong thời gian ngắn nhất, truyền tin đến từng quốc gia trên đại lục.
Trần Lạc không biết nghiên cứu này có thể thành công hay không, có thể hay không trong vòng mười năm hoàn thành. Lần này, hắn vẫn chỉ có thể đưa ra phương hướng nghiên cứu cho các học giả. Dù sao vật này hắn cũng chỉ biết sơ sơ mà thôi.
Lực lượng của một mình hắn cuối cùng vẫn kém xa những học giả này. Dưới sự dẫn dắt của hắn, phái Ngân Hà bắt đầu triệu tập tất cả học giả trên đại lục.
Toàn bộ trí tuệ trên đại lục dồn về một chỗ, chỉ cần đối với nghiên cứu này có ích, liền bất kể đại giới.
Đứng trước sinh tử tồn vong, mặc kệ là Ma Pháp sư hay học giả đều biểu hiện ra một loại sức mạnh khiến người ta chấn động.
Tasia từ không trung hạ xuống, bảo: "Ngươi để cho ta tìm kiếm vật chất kia, ta đã tìm được, tài nguyên khoáng sản ở đại lục này vô cùng phong phú, ta đã ghi chép lại nơi đó."
Trần Lạc khẽ gật đầu nói: "Làm phiền."
Tasia tuy cũng chỉ là Thánh Ma Đạo SƯ, nhưng nàng giống cô Britney và Isabella, vừa bước vào Thánh giai chính là đỉnh phong, tinh thần lực của nàng không phải Trần Lạc có thể so sánh được được.
Cho nên việc tìm mỏ Urani, Trần Lạc mời nàng đi làm.
Tuy ở đây khoa học kỹ thuật tụt lại phía sau rất nhiều, nhưng có ma pháp tồn tại, có thể đền bù rất nhiều chỗ thiếu hụt của khoa học kỹ thuật.
Điều này khiến việc hắn muốn làm dễ dàng hơn rất nhiều so với thế giới khác.
Tasia nhìn hắn, hỏi: "Vật chất này có tác dụng gì sao?"
Trần Lạc cười nói: "Lực lượng mạnh nhất của con người thật ra không phải là ma pháp."
"Đó là gì?"
"E=mc^2"
. . .
"Sức mạnh của thế giới vi mô vượt xa tưởng tượng của chúng ta, nếu nghiên cứu này thành công, cô liền có thể tận mắt chứng kiến..."
Lúc Trần Lạc đang giải thích cho Tasia, Isabella từ trong phòng đi tới, hỏi: "Blair, cậu đang nói E =mc^2 là cái gì?"
Tasia thức tỉnh sớm hơn các nàng, nàng và cô Britney vừa mới thức tỉnh, mấy ngày qua vẫn luôn tập trung tại củng cố cảnh giới.
Trần Lạc đáp: "Chuẩn bị cho đại chiến tương lai."
Đại Tế Tự, Tế Tự nguyện ý hy sinh tinh thần lực để các nàng có thể tấn cấp Lãnh Chúa. Trần Lạc và một đám học giả cũng lấy cách của học giả để cống hiền sức lực của bọn họ.
Tasia nói: "Ta tìm được cửa vào không gian của bọn họ rồi."
Sau khi Chúng Thần trọng thường, họ dùng lực lượng cuối cùng mở ra một vùng không gian, sau đó rơi vào ngủ say. Sứ giả có thể thông qua tế đàn để giáng lâm đại lục, hiện tại tế đàn đã bị phá hủy, bọn họ muốn rời nơi đó chỉ có thể thông qua một cánh cửa duy nhất.
Sau khi cảm ứng được tế đàn bị hủy, cho bọn họ vẫn trong tình trạng ngủ say, cũng hẳn rõ ràng đại lục Thân Ân đã xảy ra biến cố họ không muốn thấy, ít nhất sẽ có một vị Lãnh Chúa tỉnh lại.
Trần Lạc hỏi: "Ở đâu?"
Tasia nói: "Trên biển."
Nếu Chúng Thần giáng lâm đại lục, nhất định sẽ có vô số người vô tội vì thế mà chết, chiến trường cuối cùng nằm ở trên biển, đối với người bình thường mà nói, đó là một chuyện tốt.
Isabella ngơ ngác lẩm bẩm: "Chúng ta có thể thắng sao..."
Tasia đáp: "Khả năng không lớn."
Iasbella trừng mắt nhìn nàng một chút, bất mãn nói: "Ngươi cuối cùng đứng ở bên nào?"
Tasia nói: "Đây là sự thật"
Tasia và Isabella nhìn có chút không hợp nhau lắm, trước kia các nàng cũng không phải thế này. Trần Lạc suy đoán thái độ này của các nàng có thể bắt nguồn từ một thân phận khác.
Isabella nói: "Coi như đây là sự thật, cũng muốn đối với chúng ta có lòng tin. . ."
Tasia lườm nàng một chút, bảo: "Ngươi vẫn không nói đạo lý như thế, tựa như khi còn nhỏ ngươi cướp bé con của ta"
Isabella sửng sốt một chút, hỏi: "Ta cướp của ngươi lúc nào. . ."
Nàng vẫn chưa nói xong, lại lần nữa kinh ngạc.
Nàng nhớ lại một chút thì ngạc nhiên phát hiện, nàng thật sự đoạt bé con của Tasia!
Nhưng việc này đã xảy ra cực kỳ lâu trước đây, nó là chuyện mà khi thế giới kia còn chưa nghênh đón đại hủy diệt.
Isabella há to miệng, nói: "Không liên quan tới ta, ta không cướp bé con của ngươi."
Nàng nhìn về phía Trần Lạc, nói: "Blair, cậu nói xem ai mới là người không nói đạo lý?"
Trần Lạc suy nghĩ một lúc rồi bảo: "Chuyện trước kia đều đã qua đi, chuyện hai người làm với tớ, tớ còn chưa tính xổ đấy. Chuyện xảy ra lâu như vậy cũng không cần để trong lòng."
Tasia liếc mắt nhìn hắn, "Ngươi giúp nàng?"
Trong lòng Trần Lạc hơi hồi hộp một chút, hắn bỗng nhiên có một dự cảm rất không ổn.
Truyền thừa ký ức nữ thần sẽ đối với các nàng tạo thành ảnh hưởng nhất định, tính nết của Isabella và cô Britney thay đổi không nhiều, có thể vì tính tình trước kia của hai nữ thần đã như thế.
Duy chỉ có Tasia thay đổi hơi nhiều so với trước kia.
Trước kia, nàng tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện này với Trần Lạc.
Isabella đắc ý hừ một tiếng: "Hắn không giúp ta, chẳng lẽ giúp ngươi sao?"
Tasia nhìn nàng, hỏi: "Ngươi từng ngủ cùng hắn chưa?"
Isabella sững sờ tại chỗ, Britney đi tới cửa, bước chân cũng bỗng nhiên dừng lại.
Isabella lườm nàng, "Ngươi quản được sao?"
Sau đó, nàng liền nói tiếp: "Trước kia ngày nào chúng ta cũng ngủ chung. . ."