Trần Lạc tuyệt đối không ngờ rằng, Isabella lại thật sự nghiêm túc
Ảnh hưởng của đoạn ký ức nữ thần đối với nàng còn lớn trong dự liệu của Trần Lạc.
Quan trọng nhất chính là, thế giới trước kia của các nàng thế mà lại tương tự Trung Hoa cổ đại.
Sự kiện Tasia gây ra, lấy một cách Trần Lạc không thể tưởng tượng được giải quyết êm đẹp.
Isabella không chỉ không hề tức giận, còn để hắn gián tiếp được Alice thổ lộ.
Cho dù bây giờ suy nghĩ một chút, cũng còn giống như nằm mơ.
"Thật sự không thể tưởng tượng nổi." Kristen khó có thể tin nói: "Mặc dù rất nhiều quý tộc không chỉ có một vợ, nhưng bọn họ cũng không hòa thuận như thế."
Hòa thuận nàng nhìn thấy đều là giả tượng, Isabella và Tasia rõ ràng đối lập. Tình huống hiện tại đã thay đổi trở thành Isabella và Alice đối lập với Tasia.
Mà cô Britney tuy không còn trốn tránh, nhưng cũng chưa từng chính diện đối mặt.
Nàng đi vương đô một chuyến vì bà Meryl đã trở về.
Ở vương đô, nàng phí không ít công sức dựa vào phương pháp đặc biệt để Meryl tấn cấp đến Thánh Ma Đạo Sư.
Có điều, thực lực của bà ta tăng lên cũng không cao, nhưng tuổi thọ lại tăng rất nhiều. Ắt hẳn, Meryl còn có thể sống được rất lâu.
Tasia sau khi tới đây thì không rời đi nữa.
Không chỉ có như vậy, nàng cũng rất được hoan nghênh trong vòng tròn phái nữ ở đây.
Catherine thì cũng thôi đi, dù sao nàng là Vu Sư, nhưng Kristen, thậm chí là Alice - người đứng bên trận doanh Isabella - cũng không đối với nàng biểu hiện địch ý rõ ràng.
Đây là vì Tasia có một loại ma pháp có thể bảo trì sắc đẹp của phái nữ, nó là ứng dụng cao cấp của nguyên tố chữa trị, vừa khéo đúng chỗ cô Britney và Isabella không hiểu.
Tasia, Isabella và cô Britney đã từng là Lãnh Chúa thành thử không cần lo lắng chuyện này, nhưng đối với những người phụ nữ có đẳng cấp ma pháp không cao mà nói, e là việc này còn hấp dẫn hơn tăng cảnh giới ma pháp rất nhiều.
Nhất là Catherine, từ bất luận góc độ nào, đều kiên định đứng về trận doanh Tasia.
Một tháng sau, Trần Lạc gặp lại Đại Tế Tự Iain của đền Thổ Thần.
Ông ta đến để hiến tế tinh thần lực.
Hiến tế tinh thần lực khác với hiến tế linh hồn, nhưng cũng sẽ để ông từ Thánh Ma Đạo Sư rơi xuống đê giai Ma Pháp Sư.
Trần Lạc hỏi: "Ông nghĩ kỹ chưa?"
Đại Tế Tự đáp: "Đây là tác dụng duy nhất của chúng ta."
Ma Pháp Sư trên đại lục đều bị Chúng Thần giam cầm, cho dù là Thánh Ma Đạo Sư, trước mặt sứ giả cũng chẳng khác nào người bình thường.
Điều duy nhất bọn họ có thể làm là hiến tế tinh thần lực của mình để tạo ra mấy vị Lãnh Chúa trước khi đám người kia thức tỉnh.
Bên cạnh Đại Tế Tự còn có vài người Trần Lạc đã từng gặp.
Trong đám người này có Zarathustra, Bolton Werner, Tế Tự của đền Thổ Thần và một số Đại Ma Đạo Sư mà hắn không quen biết. Đại lục Thần Ân sắp đối mặt với hạo kiếp, bọn họ đều quyết định giống nhau.
Ba vị nữ thần là hy vọng cuối cùng của họ, cũng là hy vọng duy nhất.
"Có thể thắng không?" Trước khi hiến tế tinh thần lực, Theodore hỏi Trần Lạc một câu.
Trần Lạc đáp: "Cố gắng hết sức."
Tất cả mọi người trên đại lục Thần Ân đều đang cố gắng hết mình, Đại Ma Đạo Sư chẳng ngại từ bỏ tất cả trở thành người bình thường. Nhóm Ma Đạo Sư thì nỗ lực gấp bội để tấp cấp Đại Ma Đạo Sư, cũng vì chỉ có tinh thần lực cấp bậc Đại Ma Đạo Sư mới có tư cách để hiến tế. Bọn họ cũng muốn cống hiến sức lực của mình để cứu vớt đại lục.
So với ma pháp sư, cống hiến của các học giả tựa hồ không đáng nhắc tới.
Bảy năm trôi qua, không ai biết bọn họ đang làm gì. Tất cả nghiên cứu của phái Ngân Hà đều còn là giấu hỏi lớn với ngoại giới.
Thậm chí ngay cả trong giới học giả, cũng chỉ biết Hiền Giả triệu tập tất cả học giả tài ba nhất trên đại lục để thực hiện một nghiên cứu vô cùng quan trọng.
Nhưng mấy năm nay, người phụ trách kế hoạch này bỏ ra tinh lần gấp mười mấy lần, thậm chí mấy chục lần người khác.
Will đứng trước mặt Trần Lạc, giọng nói có chút run rẩy: "Chúng ta, chúng ta thành công..."
Nghiên cứu thất bại vô số lần, cũng dừng lại vô số lần, vô số lần hy vọng, vô số lần tuyệt vọng để ông lão này càng thêm già nua, nhưng trên khuôn mặt nhăn nhúm ấy lại không thể che giấu được ánh sáng đang nở rộ trong mắt ông.
Trần Lạc nói: "Ngài thật vất vả."
Will hỏi: "Nó thật sự có thể mang đến hòa bình vĩnh cửu cho đại lục ư?"
Trần Lạc khẽ gật đầu, đáp: "Hòa bình sẽ tới."
Từ chỗ Tasia, Trần Lạc đã hiểu rõ ràng thực lực của Lãnh Chúa. Sứ giả mạnh do tinh thần lực bản thân mạnh, ngoài ra còn có khả năng miễn dịch ma pháp.
Ma pháp không đánh bại được bọn họ, nhưng khoa học có thể.
Kế hoạch này gần như đã tập hợp sức mạnh của toàn bộ học giả trên đại lục Thần Ân, cộng thêm sự giúp đỡ của Tasia và cô Britney, cũng mất ròng rã bảy năm mới hoàn thành.
Trong bảy năm qua, số lượng Đại Ma Đạo Sư giảm mạnh, nay còn chưa tới một thành. Vài năm trước, cư dân ven vùng duyên hải bắt đầu được di tản về trung tâm đại lục.
Thời gian Chúng Thần thức tỉnh còn sớm hơn dự liệu của Tasia.
Từ rung động trong không gian trên biển đến xem, bọn họ sắp sửa giang lâm rồi.
Bảy năm trôi qua vô cùng yên tĩnh.
Bảy năm này, Tasia và Isabella tuy chưa biến chiến tranh thành tơ lụa, nhưng các nàng vẫn luôn cố gắng khôi phục cảnh giới Lãnh Chúa, mấy tháng mới ló mặt gặp nhau một lần, thành thử mâu thuẫn cũng không gay gắt như trước nữa.
Mà cô Britney vẫn luôn bế quan trong vòng bảy năm nay.
Mấy năm qua, duy nhất ở bên cạnh Trần Lạc chỉ có Alice, vì được Isabella đặc biệt quan tâm, hiện tại nàng đã là Ma Đạo Sư.
Sáu năm trước, Toby và Lynda kết hôn, hiện tại cũng đã có con.
Trong bảy năm qua, Trần Lạc thường xuyên nhớ tới Jasmine, nhưng từ khi nàng rời vương đô đi du ngoạn, cũng biệt tăm biệt tích.
Người nhà của Jasmine ở thành Yapool. Trần Lạc thường xuyên đến thăm họ. Hôm nay là sinh nhật của em trai Jasmine, năm ngoái y cũng đã lập gia đình.
Tuy Trần Lạc không phải Thánh Ma Đạo Sư phổ thông, nhưng lấy tinh thần lực của hắn muốn tìm chính xác một người trên đại lục Thần Ân, cũng là chuyện không thể nào.
Trong phòng, hắn đang minh tưởng như thường lệ, bên cạnh bỗng nhiên có một bóng người.
Trần Lạc mở to mắt, trong bảy năm qua, đây là lần đầu tiên hắn gặp được Britney.
Nàng lẳng lặng đứng ở đó, nhưng tinh thần lực của Trần Lạc lại không cảm giác được nàng tồn tại.
Trần Lạc nở một nụ cười tươi rói: "Cô Britney..."
"Đừng gọi chị là cô nữa." Britney nhìn hắn, bảo: "Chuyện chị hối hận nhất đời này là làm giáo viên của em..."
. . .
Đại lục Thần Ân, sâu trong Đông Hải.
So với lục địa, biển cả chiếm diện tích lớn hơn nhiều, mọi người bắt đầu thăm dò biển cả từ vài ngàn năm trước, nhưng cho tới bây giờ, biển vẫn là một điều bí ẩn trong lòng mọi người.
Sâu dưới đáy biển có chứa vô số bí mật, thậm chí có không ít người cho rằng Thần chi lĩnh vực nằm ở nơi nào đó dưới đáy biển.
Sâu trong Đông Hải, trên mặt biển, không gian bỗng nhiên xuất hiện một cơn chấn động, một bóng người đột nhiên xuất hiện.
Y hít sâu một hơi, trên mặt ra chiều say mê, thấp giọng nói: "Thật sự đã lâu không được hít thở không khí..."
Bóng người đó chợt biến mất, sau một khắc, đã xuất hiện bên bờ Đông Hải.
Y chẳng hề e dè phóng xuất ra khí tức toàn thân, Đông Bộ có hơn mười quốc gia, bất kể là người bình thường hay Ma Pháp sư đều trong cùng một lúc cảm nhận được nhịp tim tự dưng tăng tốc.
Một loại uy áp cường đại tựa hồ ép bọn họ quỳ rạp trên mặt đất . .
Bên bờ Đông Hải, thân ảnh kia đang muốn na di tới Đền Phong Thần, chợt phát hiện không gian xung quanh đã bị người phong bế.
Loại phong bế này không thể gây tổn thương cho y, nhưng lại để y không cách nào lập tức na di.
"Có người trong các nàng đã thức rồi sao?" Trên mặt y lộ ra vẻ khinh thường, y đang muốn truy lùng nguồn gốc của phong bế, thì chợt bên cạnh y xuất hiện một vật kỳ quái.
Đó là một đồ vật màu đen, hình trụ dài, đầu to đuôi nhỏ, không biết bị từ chỗ nào truyền tống tới.
Sắc diện khinh thường chuyền thành kinh ngạc, y không biết vị nữ thần thức tỉnh kia vì sao phải làm chuyện dư thừa này.
Sau một khắc, trong con mắt của y bỗng nhiên xuất hiện một tia sáng rực rỡ, không cách nào nhìn thẳng.
Trần Lạc đứng ở rất xa, nhìn chăm chú về phía Đông Hải.
Mãi đến khi nơi đó xuất hiện một cây nấm khổng lồ.