Diệp Thần ngẩng đầu lại nhìn về phía trước một mảnh đất nhiễm hồng, lạnh lùng cười, thật đúng là cho rằng chỉ theo dõi ta, ta sẽ không động thủ.
Lên trên kênh thế giới phát ra một câu
“ Muốn chiến liền chiến, muốn theo dõi thỉnh tiếp tục, tự giải quyết cho tốt “
Diệp Thần vừa nói xong, nháy mắt kênh thế giới oanh liệt như nổ chảo dầu.
“ Ngọa tào, Diệp Thần lão đại lại lên tiếng “
“ Xem ý tứ này hình như là lại có người đi tìm Diệp Thần lão đại gây phiền toái? “
“ Rõ ràng là có người muốn theo dõi Diệp Thần lão đại, sau đó bị Diệp Thần lão đại phát hiện, giết chết “
“ Ngọa tào, sao ta lại có cảm giác những kẻ bị giết đó một là bị hôn mê hai là biến thành ngu ngốc đâu “
“ Rất có khả năng, ý tứ cảnh cáo của Diệp Thần lão đại thật nồng, phỏng chừng chính là như vậy”
Kênh thế giới cực kì náo nhiệt, sau khi nháo vài phút sao, một đám người lại phát ra cảm than
“ Má, vừa nhìn vào tin tức quả nhiên những người mới offline có kẻ bị hôn mê “
“ Ta cũng là trực tiếp offline, khu an toàn ta ở, lại có thêm người bị điên điên đần đần “
“ Hahaha, ta đã nói mà, những người này thật là ngưu bức, thật đúng là không sợ chết a , còn dám cả gan theo dõi Diệp Thần lão đại, nếu hôn mê còn không nói làm gì, nhưng biến thành ngu ngốc thì so với chết còn khó chịu hơn a “
“ Khẳng định là thế a, nhưng mà biến thành ngu ngốc bọn họ đâu cảm nhận được khó chịu “
.
.
.
“ Ầm ầm ầm “
Chiến mã cứ lao nhanh, bụi mù cuồn cuồn bay lên đầy mặt đất.
Diệp Thần mang theo Luân Hồi quân đoàn thẳng tiến Liêu Tây mà đi.
Trên con đường huyện Dương Nhạc, đáng lý ra đâu đâu cũng phải nhìn thấy người chơi, nhưng nay lại không thấy dù chỉ một bóng người.
Diệp Thần hơi hơi sửng sốt, sau đó mỉm cười.
Đây là sợ?
Dương Nhạc huyện, Diệp Thần đã từng đi qua đây, còn có một đám người chơi không biết sống chết đem Diệp Thần so sánh với NPC, muốn cho để Diệp Thần giết, lại còn đường đường chính chính đi tìm huyện lệnh muốn bồi thường, kết quả đều bị tống hết vào đại lao.
Thực ra, không một ai biết thân phận thật sự của Diệp Thần, cũng không một ai biết đến sự tồn tại của Luân Hồi quân đoàn.
Bất quá kể từ khi Diệp Thần tiến vào Lạc Dương, mở ra một trận phong tanh huyết vũ, sau đó Dương Nhạc huyện các ngươi chơi thế lực mới biết đến sự kiện kia.
Lúc trước NPC tướng quân chính là Diệp Thần, còn NPC quân đội chính là Luân Hồi quân đoàn.
Danh tiếng của Diệp Thần, bá đạo yêu dị cuồng huyết cứ thế bị các người chơi truyền tai nhau .
Hơn nữa trên kênh thế giới nhiều người như vậy, thảo luận về những người chơi sau khi tham gia bị Diệp Thần giết, kẻ biến thành ngu si kẻ lại bị hôn mê.
Những người chơi ở Dương Nhạc huyện nào ai dám đánh chủ ý lên Diệp Thần.
Trước đó không lâu Diệp Thần còn giết chết một đám người chơi theo dõi, thế giới tuyến đường tràn ngập nội dung, không thể nghi ngờ là thông báo thêm cho mọi người một sự kiện.
Lại có thêm người bị Diệp Thần giết ở trong trò chơi về sau lại có người bị hôn mê hoặc bị biến thành ngu ngốc.
Lần này lại đem những người chơi ở Dương Nhạc huyện dọa không hề nhẹ, lại càng không một ai dám đánh chủ ý lên Diệp Thần.
Chẳng những không dám, mà còn sợ bị bị Diệp Thần hiểu lầm, lên chạy vội về Dương Nhạc huyện thành thành thật thật đợi.
Đến nỗi những nhóm người chơi thế lực thủ lĩnh ở Tam Quốc Tân Thủ Khu , một đám tập thể đều trầm mặc, cũng không một ai dám phái người đi theo dõi Diệp Thần.
Một lần thử đều biết điểm mấu chốt của Diệp Thần, không một ai nguyện ý phái người đi lần hai.
Muố n dò la xem vị trí của luân hồi trấn ở đâu, không cần thiết phải làm trò trước mặt Diệp Thần, có thể lén lút tiến hành.
Nhìn thoáng qua cách đó không xa là Dương Nhạc huyện, Diệp Thần mở miệng quát
“ Gia tốc “
“ Rõ, chủ công “ Luân Hồi quân đoàn đồng thanh hét lớn.
“ Ầm ầm ầm “
Chiến mã lao nhanh vọt vào ngã rẽ vùng ngoại ô của Dương Nhạc huyện, rồi sau đó biến mất không thấy.
Luân Hồi rừng rậm.
Diệp Thần cưỡi ngựa tiến vào biên giới Luân Hồi rừng rậm liền phái người đi khắp nơi tra xét một chút, xác nhận không thấy một ai theo dõi mới dẫn toàn Luân Hồi quân đoàn tiến vào Luân Hồi rừng rậm.
Vào tới Luân Hồi thôn.
Đang lúc Diệp Thần đi tới đây, liền nhìn thấy một hổ vương với thân hình vô cùng lớn.
Tuy rằng đã chết lâu rồi, nhưng thi thể Lam Tình hổ vương vẫn không một chút hư thối.
Mà lúc này, có hơn ngàn dân cư trấn Luân Hồn đứng ở cửa trấn, ai cũng đang bận rộn khuân vác thi thể Lam Tình hổ vương.
Đây là kế sách thành công ?
Hẳn là thành công đi.
Diệp Thần khẽ cau mày có chút không thể chắc chắn xác định nghĩ !
Kể từ khi từ Lạc Dương để trở về luân hồi trấn Diệp Thần đã đi mất bốn ngày.
Mà lúc trước Quách gia bảo Diệp Thần chờ đợi, nhắc nhở lợi dụng tiếng hổ rống một tiếng sẽ đến tra xét chân tướng việc Ô Hoàn tới thăm.
Chính bởi vì đặc thù nhiệm vụ mở ra, Diệp Thần bị trì hoãn không thể trở về đầu tiên.
Cho nên Viêm hổ Diệp Thần liền không thể triệu hoán từ hiện thực vào trò chơi.
Nhưng nhìn thấy thế này, Diệp Thần mê man không quá xác định.
Kế sách của Lam Ô Hoàn thám tử, có hay không là đã thành công..
Hẳn là thành công.
Nan đề này, hẳn không có khả năng làm khó được Quách gia.
Nghĩ đến đây Diệp Thần không khỏi cười.
Quách Gia chính là văn nhân siêu nhất lưu trong lịch sử, ở trong mắt hắn một chút vấn đề này không là gì cả.
Đúng lúc này, một thôn dân trông thấy Diệp Thần liền kinh ngạc sửng sốt, tức khắc hưng phấn la lớn
“ lĩnh chủ đại nhân, là lĩnh chủ đại nhân. Lĩnh chủ đại nhân đã trở về “
Mọi người đều xôn xao.
Dân chúng đang khiêng vác xác của Lam Tình hổ vương, đồng thời ngưng tay làm việc, nhìn về phía Diệp Thần đang cưỡi chiến mã, nháy mắt một đám lộ ra biểu tình vui mừng
Giây tiếp theo hơn một ngàn người ở cửa trấn đồng thời cúi người bái
“ Cung nghênh lĩnh chủ đại nhân chiến thắng trở về trấn “
“ Cung nghênh Bình Bắc tướng quân chiến thắng trở về “