Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 139: Triệu Vân nhận chủ

Chương 139: Triệu Vân nhận chủ


“Hảo, đừng nói chuyện ở chỗ này, mau mau vào phủ Thành chủ cùng chủ công, nói lâu vậy chắc cũng sốt ruột rồi ha.” Triệu Hằng mặt đầy ý cười nói với Triệu Mãnh Triệu Vân.

“Đúng đúng, nào, Tử Long, mau đi gặp mặt chủ công.” Triệu Mãnh nghe Triệu Hằng nói liền vội vàng hùa theo.

Nãy giờ Diệp Thần chỉ đứng một bên ha hả cười, một câu cũng chưa nói.

Lúc này chưa thích hợp để hắn lên tiếng, điểm này, Diệp Thần vẫn hiểu được.

“Tướng quân, Triệu Vân quấy rầy rồi.” Triệu Vân lúc này mới nhìn Diệp Thần, vẻ mặt hơi áy náy.

“Người một nhà cần gì nói nhiều? Nào!” Diệp Thần cười nói không để tâm.

Nói xong liền đi trước dẫn đường, tiến vào phủ Thành chủ.

Triệu Vân đánh mắt liếc qua Diệp Thần, hơi cười cười rồi cũng theo sau Diệp Thần tiến vào.

Ban đầu trong mắt Triệu Vân, mấy câu nói của Diệp Thần bất quá chỉ là vài câu khách khí do nể mặt Triệu Hằng, Triệu Mãnh.

Nhưng rốt cuộc y chỉ là một phàm phu xuất thân bần hàn, mà Diệp Thần lại là Chính tam phẩm Bắc Bình tướng quân đế quốc Đại Hán, thân phận kia y sao so tới?

Nhưng sự thật khác xa suy nghĩ trong lòng Triệu Vân một trời một vực.

Diệp Thần là thật tâm mời Triệu Vân, lời trong lời ngoài lộ ra thân thiết, không có nửa điểm phân cao thấp hay giả tạo.

Điểm này, Triệu Vân tự nhiên tự cảm nhận được.

Giả vờ giả vịt, nhìn thế nào cũng không giống.

Cho nên, sau khi xác nhận Diệp Thần thật xem y như người trong nhà, cả người Triệu Vân cũng cũng thả lỏng không ít.

Thành Luân Hồi, phủ Thành chủ, phòng khách.

Triệu Vũ nghe được tin tức Triệu Vân đến đây đã sớm đứng đây chờ y.

Muốn Triệu Vân đến hậu viện gặp mặt, ngày trước thì không sao, hiện tại Diệp Thần còn nạp thêm Điêu Thuyền, tất nhiên không thể tùy tiện để Triệu Vân tới.

Không lâu sau, Diệp Thần mang theo Triệu Vân, Quách Gia, Triệu Hằng, Triệu Mãnh bước vào phòng khách.

“Ca......” Triệu Vũ lướt qua Triệu Mãnh, nhìn đến Triệu Vân đứng đằng sau Diệp Thần, nước mắt lập tức kích động chảy xuống, tiếng kêu cũng có chút ách nghẹn.

“Tiểu Vũ......” Nhìn thấy muội muội rồi, cả người Triệu Vân nháy mắt nhẹ nhàng, khẽ gọi nàng.

Thanh âm hắn có chút khàn khàn, hiển nhiên là do tâm tình kích động gây ra.

Cách đây ít lâu, Triệu Vân học nghệ xong liền xuống núi, về nhà lại không thấy muội muội, trên dưới thăm hỏi nhiều lần, lúc này mới một đường đuổi tới U Châu, đuổi tới Luân Hồi.

Suốt đường đi Triệu Vân lo lắng không thôi, trên đời này y chỉ còn lại một muội muội nàng, nếu Triệu Vũ gặp chuyện không may, y cả đời cũng sẽ không tha thứ cho chính mình.

Bây giờ gặp được muội ấy rồi, Triệu Vân cũng thấy chuyện này đến quá đỗi dễ dàng hạnh phúc.

Tảng đá trong lòng y, cũng ở giờ khắc này cũng đặt xuống đất.

“Người đâu, chuẩn bị chút rượu và thức ăn.” Diệp Thần nhìn một thị nữ đang đứng ở cửa, cất giọng phân phó.

“Vâng.” Thị nữ vội vàng nhún người đáp, bước về phía trù phòng.

“Phu quân, thiếp thân có mấy lời muốn nói riêng với ca ca, có được không?” Triệu Vũ nhẹ nhàng gạt đi nước mắt còn đọng trên khóe, hỏi Diệp Thần.

“Nàng đi đi, phía sau có đình đài, nơi đó an tĩnh.” Diệp Thần hơi ngạc nhiên nhưng cũng đáp ứng.

Triệu Vũ nói có lời muốn nói riêng, nói cái gì, Diệp Thần sẽ không đi hỏi, nhưng nhìn ý tứ Triệu Vũ, Diệp Thần biết, nàng là muốn dẫn Triệu Vân đến hậu viện.

“Tiểu Vũ, có gì cần nói, ra bên ngoài nói đi, hậu viện, vi huynh không thể đến đó.” Triệu Vân lắc đầu, nói rất nghiêm túc.

Nghe vậy Diệp Thần không khỏi ngạc nhiên. Hắn không nghĩ Triệu Vân sẽ không đến hậu viện.

Có chút cổ hủ, bất quá cũng rất nghiêm túc làm theo quy củ.

Diệp Thần vừa định nói không sao, Triệu Vân đã đứng lên ra khỏi phòng khách, đi đến tiền viện.

Triệu Vũ cũng nhanh chóng theo ca ca đến tiền viện.

Diệp Thần bất đắc dĩ lắc đầu, phất phất tay, thị nữ trong viện hiểu ý lui xuống hết.

Lúc này, Quách Gia mặt đầy ý cười nhìn Diệp Thần:

“Chủ công, gia thấy Triệu Tử Long vũ lực bất phàm, gia tại đây chúc mừng chủ công, có thêm một viên hổ tướng.”

“Này còn chưa đâu vào đâu cả......” Diệp Thần thở dài, nói tiếp:

“Nếu Tử Long thật sự đầu nhập, ngày danh tiếng Luân Hồi vang xa thiên hạ, sẽ không còn xa.”

“Chủ công, chẳng lẽ ngươi không phát hiện, chủ mẫu đi chuyến này, chính là vì việc này sao?” Quách gia không để bụng nói.

“Sao cơ?” Diệp Thần sửng sốt, quay lại nhìn Triệu Vũ đang đứng trong viện.

Nàng đúng là không phải nói chuyện nhà......

Nếu đúng là khuyên bảo Triệu Vân đầu nhập vào ta, việc này, đúng là không chuẩn đã thành......

Diệp Thần không phải chưa nghĩ tới bảo Triệu Vũ ra mặt thuyết phục Triệu Vân gia nhập thành Luân Hồi.

Diệp Thần chỉ không ngờ tới, Triệu Vân tới nhanh như vậy, quá cao hứng nên quên luôn việc này.

Thật ra Diệp Thần đã tính toán hôm nay sẽ làm tiệc đón gió tẩy trần cho Triệu Vân, chờ đến tối mới bàn với Triệu Vũ việc khuyên Triệu Vân đầu nhập.

Bất quá hiện tại xem ra, có vẽ không cần nữa.

Diệp Thần nhìn bộ dáng Triệu Vũ ở bên kia vừa nói vừa khoa tay múa chân, trong lòng không khỏi ấm áp.

“Chủ công, Tử Long khẳng định gia nhập thành Luân Hồi.” Triệu Mãnh lúc này mới nhìn về phía Diệp Thần, giọng điệu rất chắc chắn.

“Ti chức cũng cho rằng như vậy, tuy rằng nói ai có chí nấy, nhưng người thân của Tử Long bây giờ, chỉ còn một mình Tiểu Vũ.” Triệu Hằng cũng gật gật đầu, nói thêm.

Diệp Thần nghe không khỏi cười, nhưng cũng chưa nói gì.

Siêu nhất lưu lịch sử võ tướng, nếu dễ dàng thu phục đến vậy, kiếp trước cũng sẽ không có nhiều nhân vật lịch sử vô chủ, cứ như vậy sống đúng kịch bản của mình, mai một trong cát bụi năm tháng.

Qua thời gian một nén hương, Triệu Vũ mang vẻ mặt vui sướng đi vào phòng khách, ném cho Diệp Thần một ánh mắt.

Diệp Thần thấy vậy hai mắt liền sáng lên.

Thành công rồi!

“Phu quân, thiếp thân về hậu viện trước.” Triệu Vũ khẽ mỉm cười, hành lễ với Diệp Thần, sau đó rảo bước trở về.

Triệu Vân nhìn thấy cái liếc mắt của Triệu Mãnh, “phịch” một tiếng quỳ gối trước mặt Diệp Thần, hô lớn:

“ Chân Định - Thường Sơn, Triệu Vân Triệu Tử Long, nguyện nhập trướng Bắc Bình tướng quân, còn thỉnh tướng quân nhu nhận.”

Diệp Thần nghe đến đó đứng phắt lên.

Ngọa tào! Thật sự nhận chủ!

Đúng lúc này, tiếng hệ thống nhắc nhở vang lên:

“Đinh, võ tướng siêu nhất lưu lịch sử, Triệu Vân Triệu Tử Long muốn nhận ngươi làm chủ, có muốn thu nhận không?”

Đậu má, còn cần suy xét?

Nhận!

“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần đạt được võ tướng siêu nhất lưu, Triệu Vân nguyện trung thành.”

Diệp Thần nghe tiếng nhắc nhở từ hệ thống, vội vàng bước tới đỡ Triệu Vân dậy, hưng phấn nói:

“Có thể được Tử Long tương trợ, sầu gì nghiệp lớn không thành!”




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch