Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 151: Tổ hợp kì ba

Chương 151: Tổ hợp kì ba


Một nhóm thủ hạ tập hợp thành một đoàn lớn, một đám sắc mặt đồng thời biến đổi.

Trên mặt Hổ đoàn trưởng lại toát ra ý cười.

“ khụ khụ…các ngươi là …các ngươi đều đến chôn cùng ta “

Hổ đoàn trưởng dùng hết sức lực cuối cùng kêu ra một câu, sau đó không có động tĩnh nào khác.

“Rầm “ một tiếng vang lớn truyền đến.

Một đầu hồng mao lão hổ cực lớn đột nhiên nhảy ra, hai mắt đại hổ trừng lớn, nhìn về phía nhóm thủ hạ của Hổ đoàn trưởng.

“ Con mẹ nó, đây không phải là lão hổ của Diệp Thần hay sao “

“ Ngọa tào ! không phải là Diệp Thần quay trở lại vậy “

“ Ta con mẹ nó cảm thấy những lời chúng ta nói , lão hổ này đều nghe mà còn thể nghe hiểu hết “

“ Làm sao bây giờ ? Chúng ta đánh không lại con hổ này nha , binh khí của chúng ta là “thật” tự nhưng phẩm cấp còn quá thấp “

“ Chạy “ một tiếng hét lớn từ trong nhóm truyền đến, một nhóm người bắt đầu điên cuồng chạy trốn.

Viêm Hổ hài hước nhìn đám người đang chạy trốn kia liếc mắt một cái, rồi sau đó hướng phía trước phóng tới, hổ trảo tung bay, một người lại một người bị móng vuốt hổ chụp chết.

Không tốn nhiều thời gian, hơn một ngàn thủ hạ của Hổ đoàn trưởng đều bị vuốt hổ giết chết.

Nhìn mặt đất đầy thi thể, khóe miệng viêm hổ khẽ cong, rồi sau đó nghênh ngang bước vào rừng rậm.

Diệp Thần nếu ở chỗ này, khẳng định sẽ khen thưởng đại Bạch Hổ một phen, giết người thật xinh đẹp.

Mới đầu, Diệp Thần thật đúng là tin cho rằng đám người thật đúng là muốn cứu Hồ Tiểu Nguyệt, sau đó mới tìm Diệp Thần làm giao dịch.

Nhưng bọn thủ hạ lại âm thầm bàn tính sau lưng hắn, Diệp Thần sao có thể không nhìn ra được.

Kia hoàn toàn chính là bộ bạch lang a.

Nếu giết lão Ngưu, Viêm Hoàng minh bảo vật còn không phải đều của Diệp Thần.

Diệp Thần không vạch trần cho nên mở miệng chính là đòi mười kiện.

Nguyên bản cho rằng nơi đó nhiều nhất cũng chỉ bảy tám kiện bảo vật , không nghĩ tới là mười hai kiện.

Bất quá Diệp Thần cũng không vì những thứ như vậy mà trở mặt so đo.

Chỉ cần giết chết bọn họ Ngưu kia, Diêp Thần cũng yên ổn không ít.

Đúng là xuất phát từ mục đích này Diệp Thần mới đáp ứng giao dịch.

Chẳng qua đến lúc sau, Hồ đoàn trưởng một hai nhắc tới Hồ Tiểu Nguyệt, Diệp Thần trong lòng liền bắt đầu hoài nghi.

Hồ Tiểu Nguyệt cùng Hồ đoàn trưởng có cảm tình là điều tất nhiên, muốn vì an toàn của muội muội mà liều mang cũng hợp lý, nhưng bọn thuộc hạ không có lý do gì để bán mạng a/

Cũng là tại kia một khắc, Diệp Thần không còn tin tưởng nhóm thủ hạ kia nữa.

Rồi sau đó khi tiểu hắc miêu xuất hiện, Diệp Thần đi tìm Husky, Hồ đoàn trưởng lại vội vàng vô cùng đề nghị cùng Diệp Thần thực hiện giao dịch.

Kia trong chớp mắt Diệp Thần đã có thể khẳng định nhóm kia là đang tính kế chính mình, cho nên không chút do dự dựng ngón tay giữa.

Nguyên bản đại Bạch Hổ có chuyện lớn phải làm, rồi sau đó đang trên đường về nghe được tên Diệp Thần, lại nghe thấy những nhóm người này tính kế Diệp Thần cuối cùng trực tiếp động thủ xử lí đám thủ hạ này.

Vừa làm xong chính sự viêm hổ liền chạy vào trong rừng rậm.

Không bao lâu trong rừng cây truyền đến tiếng tiểu hắc miêu thét chói tai.

“ a…ngươi cái tên lão hổ đáng chết này, mau buông ta ra “

Nếu Diệp Thần ở chỗ này khẳng định sẽ trợn trừng hai mắt phát ngốc.

Ni mã, này viêm lão hổ thật sự quá mẹ nó dâm tặc, không cần hắn dạy cũng hiểu, dựa theo lời kể về sự tình của Husky vs đại miêu , tất cả đều được “ thực hành “ ở trên người tiểu hắc miêu.

Ý là hai đứa nó đang xxx nhau

Phương bắc, Diệp Thần một đường chạy nhanh, con đường đi mất trăm dặm nhưng chỉ đi đúng nửa giờ.

Thẳng đến khi trước mắt xuất hiện một tòa núi lớn, Diệp Thần mới ngừng lại.

Này, tên ngốc Husky, địa bàn thật lớn, mẹ nó một đường chạy tới đây thế nhưng một con mãnh thú cũng chưa được gặp, thật đáng gờm …

Nghĩ đến đây Diệp Thần nhìn nhìn chung quanh không có phát hiện điều gì dị thường, lúc sau ngẩng đầu nhìn về dãy núi cách đó không quá xa.

Núi cao ít nhất cũng 1000 mét, là nơi sau khi sao băng rơi xuống mới xuất hiện.

Tuy rằng là núi lớn mới xuất hiện, nhưng không phải cảnh núi quang đồi trọc mà ngược lại , thực xanh mượt mọc đầy cây cối.

Diệp Thần đã là tiên thiên cảnh giới, thị lực siêu cường, thực mau liền thấy nơi sườn núi có một cái sơn động.

Nói đó hẳn là sào huyệt của tên chó hoang Husky.

Nghĩ đến đây Diệp Thần hai mắt mở lớn, rồi sau đó thả người chỗ eo hẹp sơn động đi xuống.

Không bao lâu Diệp Thần liền đến tới cửa sơn động.

Mới vừa đến cửa động, liền có một tiếng rống kiêu ngạo từ bên trong truyền đến.

Nghe thấy thanh âm ấy Diệp Thần không khỏi ngẩn người, rồi sau đó lông mày giương lên, hướng vào bên trong sơn động hét lớn

“ Tên ngốc Husky, mau mau ra đây nhận lấy cái chết “

Theo tiếng Diệp Thần hét lớn truyền vào trong sơn động, giây tiếp theo một tiếng rít gào rống giận đến cực điểm truyền tới

“ Con mẹ nó, quấy rầy hảo sự của gia gia, gia gia muốn ngươi phải chết “

Diệp Thần lạnh lùng cười, tay phải khẽ phất đem Thí Thần Thương to ngăm đen nháy mắt xuất hiện.

“ Minh “ một tiếng truyền đến chỉ thấy một đoàn hắc ảnh đột nhiên từ trong sơn động bay ra.

Cùng lúc đó một thanh âm dường như chưa thỏa mãn dục vọng truyền ra theo

“ Nhanh lên giải quyết, lão nương còn chưa có thấy đủ đâu “

“ Đã biết , ngươi cái mị hoặc này, ban ngày cũng không để ta yên “ thanh âm rối răm từ trong miệng hắc ảnh truyền tới.

“ Rầm “ một tiếng truyền đến , hắc ảnh rơi xuống đất.

Một con chó hoang lớn nháy mắt xuất hiện trước mắt Diệp Thần.

“ Di ? như thế nào là nhân loại ? “ Husky nhìn thấy người đến là Diệp Thần tức khắc sửng sốt, sau đó kinh ngạc nói.

Diệp Thần nhìn thấy Husky liền có thể xác nhận thân phận.

Chính là cái tên ngưu bức ở kiếp trước, bị nhân tộc cùng yêu tộc đuổi giết, thần cẩu Husky.

“ Là người ? khi nào thì có một con người cường đại như vậy ? Lớn lên có soái hay không ? “ một thanh âm dò hỏi từ trong sơn động truyền ra.

Thân phận của người vừa nói trong sơn động, cho dù Diệp Thần không nhìn thấy được cũng có thể đóan được, trừ nữa chủ nhân kỳ ba của tên Husky , không thể là ai khác.

“ Mẹ nó, lão tử là soái nhất. chờ ta đem tên tiểu tử này đánh gãy chân cho ngươi nhìn lại xem hắn soái hay không “ Husky nghe được lời nữ tử nói, giận tím mặt, sau đó hung tợn quát.

Diệp Thần mày nhíu lại, Thí Thần thương ong một tiếng đâm ra.

Husky hai đồng tử chó mãnh liệt co rút, nó cảm giác được tia nguy hiểm đang tới, nó thả người nhảy dựng lên tránh lại tránh mũi thương của Diệp Thần.

Đúng lúc này nữ chủ nhân của Husky , thanh âm của thiếu phụ lại truyền tới, nói càng lúc càng lớn.

“ Ngươi cũng thật là, ăn giấm chua gì chứ, nếu là lớn lên tạm được, chờ lão nương ngoạn đủ rồi ngươi ăn hắn không phải tốt hơn “

Lúc thiếu phụ vừa nói xong, nàng cũng đã ra tới cửa động, khi nhìn thấy Diệp Thần hai mắt rực sáng

“ Hảo soái “

“ Ta tức giận “ Husky bất bình giận rống to.

“ Giết chết đi, không đúng, đi đem hắn bắt lại cho ta, lão nương phải hảo hảo chơi mấy hiệp”

Thiếu phụ vui mừng ra mặt vội ra lệnh.

Này, ni mã.

Diệp Thần khóe miệng không tự chủ được co rút.

Vị thiếu phụ này cũng không khó coi, nhất là giờ khắc này còn không mặc quần áo, dáng người mảnh mai, khuôn mặt tinh xảo.

Đặt ở vị trí trước khi sao băng rơi xuống, nhất định là cực phẩm người mẫu.

Chẳng qua, này để mà tranh nhau thì có vẻ quá.

“ Mị hoặc nữ nhân, chạy nhanh vào trong động đi, người này có điểm nguy hiểm “

Husky nhìn Diệp Thần liếc mắt một cái, lại nhìn thí thần thương bên tay phải lão Diệp, cẩu mặt tức khắc căng thẳng, rồi sau đó hướng về phía vị thiếu phụ kia quát.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch