Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 186: Sách cổ vô danh

Chương 186: Sách cổ vô danh




Triệu Mãnh cùng toàn bộ Luân Hồi binh lính đang quỳ ở đây trong khoảnh khắc nhìn thấy cảnh này đều không ngoại lệ, trong lòng là tự trách bản thân đến cực độ là do bọn họ sơ sót thế nhưng để cho Diệp Thần gặp phải nguy hiểm lại còn làm hại Quách gia hôn mê ngất đi.

“ Không sao đâu đem nàng đưa tới đây cho ta có hành động khác liền giết “ Diệp Thần xua xua đôi bàn tay rồi sau đó nhẹ nói.

Việc này không có quan hệ gì với Triệu Mãnh, chỉ là Diệp Thần thế nhưng cũng không nghĩ tới vị nữ nhân trung niên kia trên người thế nhưng còn có nữ nhi.

“ Rõ, chủ công “ Triệu Mãnh trầm giọng đáp rồi sau đó vẻ mặt tức giận đi vào trong đình đem người phụ nữ trung niên nắm tới.

“ Tướng quân…tha mạng a…” người phụ nữ trung niên lúc này hoảng sợ vô cùng thất thanh kêu lên.

Diệp Thần nhìn thoáng qua vị nữ nhân trung niên này hai hàng mi nhíu thành một đường kẻ.

Nhìn vào giây phút này vị nữ nhân trung niên này cùng với những người phụ nữ khác đều là cùng một bộ dáng , cùng với kiểu người khi trước như thể hai người khác nhau.

Chẳng lẽ mấu chốt của bí cảnh là có nữ quỷ bám trên người phụ nữ trung niên này.

Nhưng nữ quỷ kia đã bị Quách gia giết chết...vậy thì mảnh nhỏ tàng bảo đồ cửu đỉnh…?

Diệp Thần vừa định thần tới đây hai mắt đột nhiên tỉnh ngộ.

Trên nền đất trong đình đài ở giữa mặt đất là một khối da thú lớn bằng bàn tay.

Này chính là bản đồ vẽ toàn cảnh núi nước cùng với bản đồ tàn phiến mà vị nữ trung niên lúc trước lấy ra có một chút tương đồng.

Đây là…

Mảnh nhỏ của tàng bảo đồ !

Diệp Thần nháy mắt liền nhận ra lai lịch của tấm bản đồ, tay khẽ phất lên tấm da thú ngay sau đó bay lại nằm gọn trong tay Diệp Thần .

“ Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần đạt được mảnh nhỏ tàng bảo đồ X1, thu thập chín mảnh thì sẽ đạt được tàng bảo đồ hoàn chỉnh“

Nghe được tiếng thanh âm nhắc nhở của hệ thống, lông mày Diệp Thần khẽ giương lên rồi sau đó thở ra một hơi thật dài.

Tàng bảo đồ mảnh nhỏ đã đạt được, mấu chốt của địa cung bí cảnh đã tới tay thì những thứ còn lại liền đơn giản.

Nghĩ đến đây hai mắt Diệp Thần liền nhíu lại rồi sau đó nhìn về phía bên đình quát

“ Hỏi cho ra nơi đặt bí khố, nói liền cho nàng ra đi một cách thống khoái, không nói liền giết “

Diệp Thần lạnh lùng nói xong, ngay sau đó nhìn về phía giao diện của Quách gia.

Quách gia là bị suy yếu nên hôn mê sâu thấy thế Diệp Thần không khỏi nhẹ nhàng thở ra.

Thật may mắn là Quách gia không có việc gì bằng không lần này đi ….

Không biết thân phận của nữ quỷ kia là gì ?

Nhi tử trong miệng nàng nói là ai ?

Diệp Thần đang suy nghĩ tới nơi đây Triệu Mãnh liền vội vội vàng vàng chạy tới.

“ Khai?” Diệp Thần nhìn về phía Triệu Mãnh hỏi.

“ Chủ công, tiện phụ kia khai bí khố được đặt trong lòng của giếng cạn sau hậu trạch “ Triệu Mãnh hơi gật đầu trả lời.

“ Đưa Phụng Hiếu vào phòng trong nghỉ ngơi, lúc sau liền đưa gia quyến tên Trương Thuần lên đường “ Diệp Thần đem Quách gia giao cho Triệu Mãnh phân phó.

“ Rõ, chủ công “ Triệu Mãnh gật đầu đáp.

Diệp Thần đưa mắt nhìn Quách gia một cái sau đó liền cất bước đi vào phía giếng ở hậu trạch.

Diệp Thần chưa từng nghĩ tới sẽ buông tha cho gia quyến của tên Trương Thuần, những người này nhất định phải chết.

Bởi vì Trương Thuần tạo phản nên hoàng đế Đại Hán là Lưu Hoành nhất định sẽ tru di cửu tộc nhà hắn.

Diệp Thần sao có thể bởi vì mạng sống của gia quyến nhà hắn mà trong lúc này đi đối đầu với hoàng đế Đại Hán sau đó lại tự cấp chính mình vô số phiền toái.

Diệp Thần lại không phải là thánh nhân thế nên bọn họ sống hay chết cùng Diệp Thần không có một chút quan hệ.

Huống chi Trương Thuần lại bị chính tay Diệp Thần giết, Diệp Thần lại càng không thể buông tha cho bọn họ.

Sau hậu trạch, giếng cạn.

Diệp Thần nhìn thoáng qua giếng cạn sau đó liền tung người nhảy xuống.

Rất nhanh sau đó một cửa động cao tầm và rộng tầm cho một người đi qua xuất hiện trước mắt Diệp Thần.

Diệp Thần nhìn thấy cửa động bỗng nhiên một mặt trên vách tường giếng cạn lộ ra rồi sau đó chầm chậm chuyển động.

Nơi này toàn bộ là tối tăm không chút ánh sáng, Diệp Thần tùy tay khẽ nhấc một cái lấy ra dạ minh châu có được từ kho hàng phủ thành chủ nháy mắt xuất hiện.

Trong động màu đen hắc ám bị đẩy lui không ít.

Nhìn thoáng qua thông đạo không phát hiện được điều gì dị thường, Diệp Thần liền lập tức đi tới một phiến cửa đồng trước mặt.

Cửa đồng nơi này đúng là bí khố.

Nhìn thoáng qua Diệp Thần hơi ngừng một chút sau đó tay phải khẽ nhấc lên chìa khóa bí khố liền tùy tiện xuất hiện trong tay Diệp Thần.

Tìm ra được chỗ khóa Diệp Thần trực tiến đưa chìa khóa cắm vào.

“ Khách khách khách “ mấy tiếng vang truyền đến.

Cơ quan bên trong cánh cửa bắt đầu tự động lùi về sau, một tiếng kẽo kẹt truyền tới đồng môn tự động mở ra.

Đây là bí khố ?

Nhìn thấy bên trong cánh cửa đồng môn là một chồng kệ sách, Diệp Thần không khỏi ngây ngẩn cả người.

Này bảo vật đâu? Kỳ trân dị bảo tốt đâu?

Bí khố mẹ nó chính là kho sách?

Diệp Thần mang theo cả một bầu trời nghi hoặc đi vào trong.

Tùy tay cầm lấy một quyển sách, tiếng nhắc nhở của hệ thống lại vang lên.

“ Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần đạt được vô danh sách cổ X1, có hay không bắt đầu đọc “

Vô danh sách cổ.

Diệp Thần sau khi nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống, từ biểu cảm ngạc nhiên bỗng trợn tròn đôi mắt.

Thế nhưng lại là vô danh sách cổ giúp gia tăng phúc duyên.

Không nghĩ tới thế nhưng là cái này.

Không một chút do dự Diệp Thần không chút do dự lực chọn bắt đầu đọc.

“ Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần đọc vô danh sách cổ, phúc duyên +1 “

Theo thanh âm nhắc nhở của hệ thống, vô danh sách cổ liền hóa thành một đoàn ánh sáng sau đó biến mất không còn dấu vết.

Phúc duyên nhìn như thể không cách nào trói buộc nhưng ở điểm này không một ai so với Diệp Thần có thể biết được hết chỗ tốt của phúc duyên.

Diệp Thần đánh chết Husky, con chó đó chính là sự tồn tại rất cao của phúc duyên .

Nếu không phải trêu chọc đến Diệp Thần nó khẳng định có thể hô mưa gọi gió.

Cho dù bị Yêu tộc Nhân tộc đuổi giết cũng có thể tiêu sái sống sót.

Đương nhiên hiện tại thì biến thành cẩu chết.

Mà bên trong nhân loại cũng có một người tồn tại phúc duyên rất cao.

Tuy rằng hắn là cái nhị hóa nhưng hắn có vận khí quá nghịch thiên.

Ví dụ như khí đánh quái vật theo lý thuyết đồ vật xuất hiện chỉ có thể là trang bị sơn tặc loại đồng thau, nhưng nếu là hắn ra tay giết xuất hiện trang bị bạc trắng cũng không có gì hiếm lạ và xuất hiện hoàng kim cũng không cần phải kinh ngạc.

Tuy rằng không phải lúc nào đánh quái cũng liền sẽ xuất hiện trang bị, nhưng mà mỗi ngày liền sẽ xuất hiện hai ba lần tình huống có trang bị tốt.

Thẳng đến khi về sau các người chơi mới phát hiện là do phúc duyên làm.

Phúc duyên càng cao, vận khí nghịch thiên càng lớn.

Nghĩ đến đây Diệp Thần nhìn về phía một bí khố toàn là vô danh sách cổ, cả người liền không khỏi nhẹ hơn.

Này hẳn một phòng vô danh sách cổ, cụ thể số lượng Diệp Thần không cách nào đoán được nhưng ít nhất có thể khẳng định là hơn một vạn.

Nếu sử dụng toàn bộ phúc duyên tăng cao không tưởng là điều không thể chối cãi.

Khoan đã... hình như kiếp trước cái tên nhị hóa kia chính là ở Hữu Bắc Bình thành ăn hôi của.

Ngọa tào, ta nói hắn làm thế nào mà có đươc vận khí nghich thiên như vậy !

Khẳng định là đến được bí khố của Trương Thuần chỉ có tới nơi này mới có thể có đạt được may mắn như vậy.

Nghĩ đến đây Diệp Thần không chút do dự điên cuồng đọc.

“ Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần đạt được vô danh sách cổ, có hay không bắt đầu đọc “

Bắt đầu.

“ Đinh chúc mừng người chơi Diệp Thần đọc vô danh sách cổ, phúc duyên +1 “

“….”

Từng quyển vô danh sách cổ trong bí khố đều hóa thành một đoàn ánh sáng sau đó biến mất không thấy bóng dáng.

Phúc duyên của Diệp Thần từng chút một liền gia tăng.

Thẳng cho đến khi cuốn vô danh sách cổ cuối cùng bị Diệp Thần đọc hết hắn ngạc nhiên đến nỗi không khép lại nổi miệng.

Bởi vì phúc duyên của Diệp Thần thế nhưng gia tăng lên tới hai vạn điểm.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch