Sau một phút đồng hồ Diệp Thần mở hai mắt thì cái loại cảm giác huyền diệu khó giải thích này trong nháy mắt biến mất.
Đáng tiếc...... Chỉ có một phút đồng hồ......
“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần, sử dụng ngộ đạo thạch thành công tiến Cơ Sở Thương Thuật ( thần cấp ) .”
Nghe được âm thanh hệ thống nhắc nhở, Diệp Thần lông mi giương lên rồi sau đó nhìn về phía Sư Vương thảm gào.
Sư Vương nhìn Diệp Thần khôi phục bình thường còn nhìn lại đây trong tức khắc vô cùng rít gào nói,
“Ngươi...... Ngươi...... khốn nạn! Ngươi không tuân thủ tín dụng!”
“ Súc sinh nếu không phải xem xét đến ngộ đạo thạch ngươi sẽ chết càng khó xem!” Diệp Thần khinh thường bĩu môi tay phải Thí thần thương trực tiếp nhấc lên.
“Vèo” một tiếng truyền đến.
Thần thương trong nháy mắt liền cắm xuyên qua não của Sư Vương.
Rút Thí Thần Thương về Diệp Thần phóng tầm mắt nhìn lại chỉ thấy Triệu Vân, Triệu Mãnh và Quách Gia mang theo Luân Hồi quân đoàn còn có Viêm Hổ đang ở một chỗ điên cuồng chém giết và đuổi theo đám mãnh thú.
Trên mặt đất nơi nơi đều là thi thể mãnh thú còn có mặt đất đang dậy sóng biên độ càng ngày càng lớn.
Tài năng của quân sư Quách Gia quả nhiên ngưu bức...... Thay đổi đất đai bao vây đại quân mãnh thú ở bên trong thì bọn chúng còn có thể trốn sao......
Nghĩ đến đây Diệp Thần khóe miệng nhếch lên đột nhiên bước một bước trên mặt đất.
“Oa” một tiếng truyền đến theo bước chân Diệp Thần đi mà truyền ra xa sau mấy cái hô hấp liền đi tới tường đất vây mãnh thú.
Nhìn thoáng qua cái hố ngầm sâu Diệp Thần thả người lập tức nhảy xuống rồi sau đó nghênh chiến Thí thần thương nhằm về phía đại quân mãnh thú chạy trốn không lưu tình chút nào chém ra.
“Vút ...”
Phàm là mãnh thú bị Thí Thần Thương đụng tới đều không ngoại lệ trong nháy mắt bị nổ tungchia năm xẻ bảy.
Nhìn đến kết quả này Diệp Thần không khỏi ngạc nhiên.
Kỹ năng được thăng cấp uy lực chính là không giống nhau
Thân thể nhân loại cũng không thể so tới với thân thể mãnh thú, bọn súc sinh đó thân thể cường tráng da dày thịt béo, đã luyện đến yêu thú giai thì càng không phải bàn.
Mà đây cũng là nguyên nhân Diệp Thần kinh ngạc.
Không tồi, không tồi... chỉ một chiêu mà xé nát được da thịt bọn chúng... thật không tồi
...
Diệp Thần khóe miệng nhếch lên, vừa mới tạm dừng một lát Thí Thần Thương lại lần nữa huy khởi.
“Ku ku ku”
Âm thanh thân thể mãnh thú bạo liệt lại lần nữa vang lên.
Hơn mười phút sau Diệp Thần một lưỡi lê bạo một đầu mãnh thú cuối cùng sau đó ngừng lại.
“Tham kiến chủ công!” Triệu Vân, Triệu Mãnh Quách Gia và một vạn binh lính Luân Hồi quân đoàn đồng thời quỳ một gối xuống đất quát lớn.
Giờ này khắc này chẳng những đoàn binh Luân Hồi,hay là Triệu Vân Triệu, Quách Gia cũng đều không có ngoại lệ bọn họ đều hưng phấn.
Bởi vì bọn họ dưới sự dẫn dắt của Diệp Thần giết trăm vạn mãnh thú trên vạn yêu thú!
Một vạn yêu thú đối trăm vạn mãnh thú, chiến lực hoàn toàn không ngang nhau nhưng chính là chủ công bọn họ Diệp Thần cường ngạnh mang theo bọn họ giết sạch trăm vạn tạp binh Yêu tộc.
“Có thương vong hay không?” Diệp Thần nhìn nhóm thủ hạ đang một thân máu yêu tộc, hơi hơi mỉm cười rồi sau đó mở miệng hỏi.
“Khởi bẩm chủ công, Luân Hồi quân đoàn một ít người bị thương nhẹ, không người tử vong!” Triệu Vân âm thanh cung kính nói
“Thực hảo!” Diệp Thần vừa lòng gật đầu rồi sau đó nhìn về phía Viêm Hổ một thân thú đầy huyết., mở miệng nói:
“Lưu tại trong thành, có người xông tới giết không tha!”
Viêm hổ gật đầu thật mạnh.
Diệp Thần hơi hơi mỉm cười rồi sau đó nhìn về phía Triệu mãnh còn có Quách Gia mở miệng nói,
“Phụng Hiếu, Triệu Mãnh trở về thế giới kia trước, Hữu Bắc Bình thành vừa mới bị đánh hạ ngoài thành còn có không ít dị nhân cần có người tọa trấn.”
“Vâng! Chủ công!” Quách Gia và Triệu Mãnh đồng thời khom người đáp.
“Tử Long và Luân hồi quân đoàn đi theo ta !" Diệp Thần gật gật đầu rồi sau đó mở miệng nói.
“Vâng! Chủ công!” Triệu Vân và Luân Hồi quân đoàn cùng kêu lên đáp.
Quách Gia lúc này tay phải vung lên hầm sâu vây yêu thú liền biến mất, nhưng lai xuất hiện một đường hầm đi về hướng tây
Diệp Thần hơi hơi mỉm cười rồi sau đó hướng tới đường hầm bước vào.
Triệu Vân còn có một vạn Luân Hồi quân đoàn theo sát sau đó rời đi nơi này.
“Quân sư, chủ công đây là đi làm cái gì?" Triệu Mãnh nhìn Diệp Thần rời đi còn có Luân Hồi quân đoàn có chút nghi hoặc hỏi.
“Chủ công là đi giáo huấn những tên tiểu tiết kia.” Quách Gia hơi hơi mỉm cười rồi sau đó mở miệng nói.
“Quân sư là nói những dị nhân phía trước ngoài thành lúc trước?” Triệu Mãnh nghe đến đó hai mắt đột nhiên trợn lên, mà mở miệng hỏi.
“Ân, bọn họ dùng thủ đoạn âm hiểm đưa tới nhiều tạp binh Yêu tộc như vậy chủ công sao có thể bỏ qua cho bọn họ.” Quách Gia gật gật đầu rồi sau đó mở miệng nói.
“Chủ công mang theo ta thì tốt rồi.” Triệu Mãnh nghe đến nơi đây tức khắc vô cùng rối rắm nói.
“Ha ha ha, đi thôi chủ công công đạo nhiệm vụ chúng ta cũng không thể kéo dài.” Quách Gia nghe đến lúc này ha ha cười rồi sau đó mở miệng nói nói, nói xong liền bước vào Luân Hồi Thành.
Trên thực tế Quách Gia chưa nói một câu, Diệp Thần là đi giết người nhưng cũng là đi ra oai.
Mang theo Triệu Vân rõ ràng tốt hơn nhiều so với Triệu Mãnh
Bởi vì đối với người chơi mà nói Triệu Vân mới là người bọn họ rõ ràng minh bạch nhất.
Triệu Mãnh tuy rằng vũ lực không thấp nhưng không phải danh tướng lịch sử, người chơi kinh sợ căn bản không hơn được Triệu Vân.
Bên ngoài an toàn thành thị.
Diệp Thần mang theo Triệu Vân còn có Luân Hồi quân đoàn một đường chạy nhanh thực mau liền tới nơi này rồi.
Vô luận là Diệp Thần hay là Triệu Vân hoặc là Luân Hồi quân đoàn đều không ngoại lệ trên người đều mang theo khí huyết tinh nồng liệt.
Nhưng mà lại không có đám mãnh thú mới tới tìm đám người Diệp Thần phiền toái.
Bởi vì Diệp Thần chẳng những có khí huyết tinh nồng liệt càng có sát khí nồng liệt đến cực điểm.
Tạp binh Yêu tộc tuy rằng hung tàn nhưng cũng không phải ngu ngốc.
Chúng nó căn bản không dám tới gần Diệp Thần sát khí đang không ngừng quay cuồng.
Một nam tử trông coi cửa thành lúc này thấy được quân của Diệp Thần sau đó hơi hơi sửng sốt
“Đằng” lập tức đứng lên, mà sau kinh thanh hô:
“Diệp....Diệp lão đại......”
Hắn không nghĩ tới Diệp Thần rời đi thành thị an toàn mới vừa một ngày, hiện tại lại dẫn người đi tới nơi này.
Hơn nữa vẫn là một đám hạng nặng võ trang thân trên người đầy vết máu.
Bộ dáng này vừa thấy chính là trải qua quá nhiều chém giết hơn nữa lại là chém giết số lượng lớn bằng không không có khả năng trên người mỗi người vết máu loang lổ.
Diệp Thần nhìn thoáng qua xem nam tử trông cửa thành liếc mắt một cái rồi sau đó mở miệng hỏi: “Người của Hổ bang, đều đã trở lại chưa?”
Thủ đoạn đều có thể nghĩ đến dùng máu người đưa tới trăm vạn tạp binh Yêu tộc, tự nhiên trước tiên phải nghĩ đến chuẩn bị tốt đường lui.
Cho nên Diệp Thần thực xác định người Hắc Hổ bang còn sống.
“Hồi...... Đã trở lại...... đúng rồi! Diệp lão đại, Hắc Hổ bang trước đó bắt một ngàn người rời đi, thời điểm trở về còn một đám còn thở ngắn than dài......” Nam tử nghe đến lúc này vội vàng mở miệng nói.
Hắn nói thực kỹ càng tỉ mỉ vì sợ Diệp Thần không hài long rồi sau đó làm thịt hắn.
Diệp Thần nghe đến đó hai mắt nhíu lại, mà sau mở miệng hỏi: “Hắc Hổ bang tổng bộ ở đâu?”
“Bắc khu! Diệp Thần lão đại tổng bộ Hắc hổ bang đều ở bắc khu B-101!” nam tử trông coi cửa thành vội vàng mở miệng hô.
Diệp Thần nghe đến đó lập tức hướng tới thành thị an toàn bước vào.
Triệu Vân và Luân Hồi quân đoàn cũng không chậm trễ theo sát sau đó.
Kiến trúc khu này cao lớn giống như loại trong phim tương lai khoa học viễn tưởng nhưng lại không hề khiến Triệu Vân hay là Luân Hồi quân đoàn sinh ra một chút kinh hãi nào.
Ở trong mắt bọn họ tất cả chi quy lại là một loại phòng ở mà thôi.