Diệp Thần nghe thế không khỏi thấy ngạc nhiên sau đó hỏi lại
“ Mã Vương… có lợi hại thế sao?”
“ Đúng vậy chủ công, con ngựa này phi thường cường hãn, lao nhanh như tia chớp tiếng như sấp đánh, lực cường đại vô cùng… chạy đi rồi lúc sau còn xuất hiện mười đạo tàn ảnh “ Binh lính nghe được Diệp Thần hỏi lại vội vàng khom người báo.
“ Chủ công đây có lẽ là con ngựa Nghiệm Chi Nhất Siêu Quang trong truyền thuyết, một đường chạy là một bóng ảnh… chỉ có điều Siêu Quang thì không hề có sức lực cường đại , thanh âm cũng không phát ra như sấm đánh “ Quách Gia hơi ngạc nhiên sau đó liền nói.
“ Đi… đi xem “ Diệp Thần bỗng trợn tròn mắt nói sau đó liền mang theo Triệu Vân Triệu Mãnh cùng với Quách gia đi về trại nuôi ngựa phía tây Ô Hoàn .
Bước chân vào trại nuôi ngựa, Diệp Thần liếc mắt một cái là nhìn thấy một con chiến mã màu kim sắc vừa cao vừa lớn, tiếng hí như gió chạy nhanh như chớp từng tiếng rít giống như lôi đình mà ở phía đằng sau là hàng loạt tàn ảnh nối tiếp.
Đây rốt cuộc là chủng loại gì nhưng chắc hẳn là phải có huyết thống của siêu quang.
Diệp Thần vừa định tiến lại gần hơn thì mười binh lính trông coi ngựa liền chạy lại khom người bái
“ Tham kiến chủ công “
Diệp Thần gật gật đầu sau đó nhìn về phía các binh lính đang nhễ nhại mồ hôi kiên trì trông ngựa liền hỏi
“ Vết thương như thế nào ?”
“ Khởi bẩm chủ công, cũng không có gì đáng lo ngại. Nhóm binh của ta cũng chỉ là bị xây xắc một chút, hình như mã vương đã hạ thủ lưu tình” một người binh lính cấp tốc khom người báo.
“ Đúng vậy chủ công, chiến mã này với người thường căn bản là vạn phần thù địch nhưng công kích chúng thuộc hại cũng đã nương tay nếu không chúng ta chết không thể nghi ngờ “ Một người trong nhóm binh lính bị thương vội vàng đáp.
Diệp Thần nghe thế gật đầu sau đó nhìn lại phía nơi kim sắc chiến mã đang đứng.
Di? Ánh mắt của gia hỏa này… mẹ nó …trần trụi khiêu khích !
Diệp Thần hơi hơi sửng sốt sau đó lạnh lùng chớp mắt một cái dùng lực bật lên khỏi mặt đất.
“ Oanh “ một tiếng vang lớn truyền đến.
Cả người Diệp Thần nháy mắt bay về phía kim sắc chiến mã.
“ Hí luật luật “ thanh âm như sấm vang ngay lập tức truyền ra từ miệng kim sắc chiến mã.
Giây tiếp theo chiến mã liền quay người chạy đi.
Khóe miệng Diệp Thần khẽ nhếch lên sau đó gia tăng thêm lực phóng tới.
Một người một ngựa chỉ mấy giây sau liền biến mất ở một nơi thật xa.
“ Đây là chiến mã gì, thật là lợi hại “ Triệu Mãnh lúc này mới thật sự khiếp sợ nói.
“ Cụ thể là gì ta cũng không biết…. bất quá chiến mã này hẳn là có nguyên do gì mới chạy tới đây. Nếu không thì các chiến mã ở trại nuôi ngựa này không khiếp sợ như thế “ Quách gia lắc lắc đầu nói, nói xong nhìn về phía kim sắc chiến mã biến mất …
“ Chiến mã này linh tính mười phần, ta cảm giác rằng chiến mã này là vì chủ công mà đến … còn về lý do… hình như là muốn khảo nghiệm người…” Triệu Vân nhìn hướng Diệp Thần rời đi có gì đó không thể lý giải rõ ràng.
“ Tử Long nói không sai, chiến mã này chính xác đến vì chủ công nếu như không phải thì những binh lính này chỉ sợ không còn cơ hội sống sót “ Quách Gia gật đầu nói.
“ Kim sắc chiến mã này thật sự cường đại như vậy?” Triệu Mãnh nghi hoặc nhìn Quách gia hỏi lại.
“ Đại ca, cảnh giới ngươi chưa tới chưa thể cảm nhận được nhưng kim sắc chiến mã này là thiên mã không thể nghi ngờ, nó với chủ nhân đều giống nhau đều ở trong trạng thái bị phong ấn “ Triệu Vân cực kỳ khẳng định gật đầu sau đó giải thích.
“ Oa…” Triệu Mãnh nghe thế ngẩn ngơ một hồi sau đó bất thình lình hít một ngụm khí lạnh kinh ngạc hô lên
“ Này… này nếu nói như thế thì ngay cả thánh cấp võ tướng ở trước mặt nó cũng không chắc chắn chiếm được chỗ tốt, thậm chí có thể bị nó đá chết ?”
“ Đúng thật là như thế, tuy rằng nó không cách nào sử dụng binh khí chỉ có thể dựa vào hàm răng đầu và vó ngựa để tấn công nhưng đế cấp võ tướng mà muốn thuần phục nó là không có khả năng, thánh cấp võ tướng nếu bị nó công kích không chắc chắn là sẽ chết nhưng nhất định cũng trọng thương “ Triệu Vân vẻ mặt cảm khái nói.
Phía tây Ô Hoàn sơn, năm trăm dặm.
Chỉ sau thời gian nửa nén hương Diệp Thần đuổi theo chiến mã chạy tới nơi này.
Chạy thẳng một mạch tới lúc này Diệp Thần mới phát hiện kim sắc chiến mã thật quá biến thái.
Thể lực mẹ nó quá tốt rồi, năm trặm dặm mà vẫn phi nhẹ nhàng như ban đầu không có dù chỉ một chút bộ dạng quá sức nào.
Diệp Thần nếu không có công pháp Cửu chuyển huyền công thật đúng là không có biện pháp nào đối phó với nó.
Ít nhất là thể lực theo không kịp.
Diệp Thần vừa suy nghĩ tới đây, kim sắc chiến mã đột nhiên quay đầu lại liếc Diệp Thần một cái sau đó hí một tiếng thật vang và tung cho Diệp Thần một cái nhìn đầy khinh bỉ.
Ngọa tào!
Diệp Thần cả người ngẩn ngơ sau đó rống thật to
“ Tiểu tử ngươi chờ lão tử đuổi được ngươi để xem lão tử thu thập ngươi như thế nào ! “
“ Hí luật luật “ kim sắc chiến mã hí một tiếng thật lớn ngay lập tức thả một cái rắm.
Mụ ngươi !
Khóe miệng Diệp Thần không tự chủ được mà co rút mấy cái sau đó phát lực dồn lực Thí Thần thương xuống hai chân.
“ Ầm ầm ầm “ liên tiếp tiếng nổ lớn vang lên.
Từng bước Diệp Thần bước liền xuất hiện một cái hố lớn.
Mà chân khí tiếp tục bổ sung khiến tốc độ của Diệp Thần ngày một nhanh hơn.
Phát hiện tốc độ của Diệp Thần bỗng chốc tăng nhanh, kim sắc chiến mã ngẩn ngơ trong gió sau đó ngay lập tức xoay người tung vó ngựa chạy như điên.
Tốc độ của nó cũng mỗi lúc một tăng lên.
Mẹ nhà ngươi !
Diệp Thần nhìn thấy cảnh này cũng ngẩn ngơ luôn.
Dù Diệp Thần có nghĩ những con đường gì cũng không hề nghĩ tới kim sắc chiến mã này cũng chưa dùng toàn lực.
Mẹ nó, lão tử cũng không tin thể lực của ngươi so với lão tử tốt hơn.
Nghĩ thế Diệp thần càng điên cuồng đuổi theo kim sắc chiến mã.
Không bao lâu một khu cư trú của dị tộc liền hiện ra trước mắt Diệp Thần.
Là người Hung nô.
Hắn hơi hơi sửng sốt sau đó hai mắt mở lớn, tay phải khẽ nhấc Thí Thần thương liền xuất hiện trong tay.
“ Mau xem đó là chiến mã gì ? chạy nhanh như vậy còn mang theo một chuỗi tàn ảnh..?” một tiếng thét kinh hãi từ bên trong bộ tộc Hung Nô vang lên.
Tên kia vừa mới nói xong một đám không ai hẹn ai mà đồng loạt nhìn về phía kim sắc chiến mã đang ngày càng chạy gần về phía họ.
“ Thật là một chiến mã tốt… đây.. đây là bảo mã…tuyệt đối là bảo mã “ một người hung nô kinh hỉ hô lên.
“ Mau, mau xem phía sau nó còn có một chuỗi tàn ảnh , thiên a, phải có tốc độ nhanh như thế nào mới có thể để lại tàn ảnh?” Một người kinh ngạc hô lên.
“ Mau bắt lấy nó tuyệt đối không thể để nó chạy mất, chỉ cần bắt được nó Hiền Vương nhất định sẽ ban thưởng lớn” một người khác lại hô to.
Đúng lúc này một người trong đó kinh ngạc nói
“ Mau xem, phía sau kim sắc chiến mã còn có một người”
Theo sau tiếng hô này toàn bộ người hung nô đều chuyển tầm nhìn về người đang điên cuồng đuổi theo chiến mã.
“ Sao có thể? Hắn sao có thể chạy nhanh như vậy?” một người hai mắt nhìn đến ngẩn ngơ sau đó kinh ngạc hô lên.
“ Hắn còn là người sao? … Còn chạy nhanh hơn cả chiến mã “ một người vẻ mặt không thể tin được nói.
“ Mau xem trang phục của hắn, không phải người hung nô như chúng ta , kia là người hán “ một tiếng rống to bất chợt vang lên.
“ Cái gì?”
“ Người hán? Là người hán?”
“ Mau, mau, bắn chết hắn”
Từng tiếng hô bắn chết Diệp Thần vang lên trong đám người ngày càng lan rộng không lâu sau một đám người cầm cung tiễn đi ra.
“ Đừng bắn chiến mã “ một tiếng rống to vang lên ngay sau đó kéo cung tên bắn về phía Diệp Thần.