Binh lính Hung nô đứng dại ra nhìn thấy kim sắc chiến mã đang xông tới cả đám bị dọa vội vàng tránh ra.
Bọn họ căn bản không có dũng khí tiếp tục đứng ra ngăn cản Diệp Thần.
Tả Hiền vương cùng với các võ tướng đế cấp dưới tay đều đã bị Diệp Thần làm thịt, bọn họ có lên cũng không có tổn thương dù chỉ một cọng lông trên người Diệp Thần còn dám ngăn cản thì chỉ có con đường chết.
Hơn nữa lại còn chết không toàn thây.
Còn không bằng là mau tránh ra, thành thành thât thật để cho Diệp Thần rời đi.
Chân núi của Ô Hoàn sơn.
Diệp Thần vừa mới đến nơi này liền nhìn thấy khắp nơi là người Luân Hồi đang khuân vác nguyên vật liệu.
Vương đình Ô Hoàn trên núi Ô Hoàn giờ này đã bị phá hủy hết.
Cách đó không xa là vô vàn đàn ngựa cũng có người Luân hồi đứng đó trông coi.
Đây là cướp đoạt trong yên lặng a.
Nghĩ đến đây Diệp Thần không khỏi cười.
Lần hành trình đi Ô Hoàn này thu hoạch nhiều hơn hẳn hắn dự tính, tâm tình của Diệp thần tự nhiên sẽ thoải mái hơn.
Lúc này Quách gia Triệu Vân đi kỵ mã đến bên người Diệp Thần cả hai đồng thời xuống ngựa cúi người bái
“ Chúc mừng chủ công đạt được thiên mã bên người “
Diệp Thần ha ha cười, sau đó mở miệng nói “ Có thể được tiểu Kim đi theo bên người đó thật là do vận khí của Luân Hồi thành, nói cách khác thế giới này còn không thể nào tìm thấy được thiên mã “
“ Hí luật luật “
Thanh âm như tiếng sấm ngay lập tức vang lên.
Kim sắc thiên mã- giờ tên là tiểu Kim ngẩng đầu ngựa lên nhìn , hí một tiếng vang lớn nhìn như thế nào cũng cảm thấy như đang đắc ý còn có ý muốn nói: Nó trên thế giới này chính là thiên mã ngưu bức nhất !
Nhìn kim sắc chiến mã làm một loạt động tác quái dị, Diệp Thần cảm thấy buồn cười sau đó nhìn về phía Quách Gia hỏi
“ Đều đã thu thập tốt ?”
“ Bẩm chủ công đều đã thu thập xong, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất phát trở về Luân Hồi thành “ Quách Gia tươi cười gật đầu sau đó trả lời.
“ Thật tốt, tuy rằng ra ngoài cũng không lâu nhưng lại làm được không ít chuyện , cũng nên trở về thôi “ Diệp Thần cười ha hả nói.
“ Chủ công, trên núi Ô Hoàn có rất nhiều thi thể, có muốn xử lý một chút hay không ?” Quách gia lúc này như chợt nhớ tới cái gì vội vàng mở miệng hỏi.
Diệp Thần nghe đến đó không khỏi ngạc nhiên rồi sau đó phản ứng được,Quách Gia là có ý tứ.
Thi thể nhiều liền dễ dàng xuất hiện ôn dịch , Luân Hồi thành đặt tại U Châu cách nơi này cũng không phải là rất xa nếu như nơi này xuất hiện ôn dịch rất có khả năng sẽ truyền tới U Châu gây ảnh hưởng tới Luân Hồi thành.
Nghĩ đến đay Diệp Thần liền nhìn lại binh lính liên lạc vừa mới chạy lại , mở miệng phân phó
“ Truyền lệnh đốt cả ngọn núi này “
“ Là, chủ công “ tên lính liên lạc vội vàng khom người đáp rồi sau đó chạy đi truyền đạt mệnh lệnh của Diệp Thần.
Không bao lâu cả dãy núi Ô Hoàn khắp nơi nổi lửa rồi sau đó càng cháy dữ dội hơn , trong phút chốc toàn bộ Ô Hoàn sơn đều chìm trong biển lửa .
Diệp Thần nhìn thoáng qua mọi thứ cần thiêu đốt đều đã thiêu đốt, cả núi Ô Hoàn đều đang cháy cuồn cuộn thì mở miệng quát
“ Truyền lệnh, trở về Luân Hồi thành “
“ Rõ, chủ công “ lính liên lạc vội vàng khom người đáp sau đó chạy đi truyền đạt mệnh lệnh.
Không bao lâu cả đội quân bắt đầu xuất phát hướng trở về U Châu.
Diệp Thần mang theo đoàn quân Luân Hồi cùng với hơn hai trăm vạn chiến mã, mặc dù là một thảo nguyên vô cùng rộng lớn cũng khó có thể che dấu hành tung.
Thật nhanh tin tức Diệp Thần trở về Luân Hồi thành xuất hiện trên kênh thế giới.
“ Hahaha, ta vừa nhìn thấy Diệp thần lão đại, lúc trước vừa xuất hiện ở Hung nô giờ đã lập tức chạy về Ô Hoàn “
“ Ngọa tào, ta quả nhiên đoán đúng rồi. Diệp Thần quả nhiên là một mình đơn thân độc mã chạy tới Hung nô giết chết Tả Hiền vương “
“ Tuyệt hơn là, việc mang binh đi so với hắn tự mình đi hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau... bất quá nói đi cũng phải nói lại, mẹ nó Diệp Thần thật quá biến thái , một người một ngựa dám chay tới Hung nô còn đem Tả Hiền vương làm thịt, mẹ nó về sau ai dám cùng hắn đánh nhau nữa “
“ Ta đang nghĩ chính là nếu Lữ Bố gặp được Diệp Thần không biết sẽ là cái tình cảnh gì, trong lịch sử Lữ Bố chính là đệ nhất vũ lực“
“ Hẳn là ngang tay đi?”
“ Không có khả năng, diệp Thần đơn thương độc mã chiến tới tận Hung nô , ngươi kêu Lữ Bố nhìn một cái”
“ Hahaha , khỏi phải đoán, Diệp Thần lão đại là ngưu bức nhất “
Nhìn kênh thế giới đang vô cùng náo nhiệt lông mày Diệp Thần không khỏi một hồi co rút.
Vũ lực của Lữ Bố đã đạt tới max điểm đây là chắc chắn, hơn nữa võ kỹ của hắn thuần thục phẩm cấp cũng không hề thấp.
Nếu nói Lữ Bố một người một ngựa muốn tiêu diệt Hung nô cũng không phải là làm không được, bất quá chắc chắn cũng sẽ bị thương.
Bởi vì hắn không giống như Diệp Thần có thân thể biến thái.
Nếu Lữ Bố cùng Diệp thần đối đầu, Diệp thần cũng không có khả năng giết hắn như trong nháy mắt giết đế cấp võ tướng thậm chí là như những người ăn cuồng bạo đan trở thành thánh cấp võ tướng.
Võ tướng đứng nhất trong lịch sử đặc biệt đó, còn là vũ lực mạnh nhất... tất nhiên là không đơn giản.
Đương nhiên nếu Diệp Thần giải trừ trạng thái phong ấn Lữ Bố muốn không thua cũng khó.
Chẳng qua lực lượng không phải chỉ bị hạn chế là trở nên yếu.
Nếu giờ phút này trong Tam Quốc Tân Thủ Khu mà nói đứng hàng đệ nhất tất nhiên đó là Diệp Thần, điểm này không cần phải nghi ngờ.
Lực lượng thì siêu cường, thân thể thì biến thái hơn nữa một thiên mã mà không chịu phi thăng còn lưu lại Tam Quốc Tân Thủ Khu.
Chính là dù có hai tên Lữ Bố cũng phải phát khóc.
Lữ Bố giờ phút này hẳn là đi theo Công Nguyên đi.
Chi loạn mở ra, quỹ đạo nhân sinh của Lữ Bố liền bắt đầu thay đổi.
Lúc ấy những người nổi danh trong lịch sử đều sẽ xuất hiện.
Nghĩ đến đây hai mắt Diệp Thần nhảy dựng một đạo tinh quang chợt lóe rồi biến mất.
“ Chủ công, người có tâm sự?” Quách Gia cưỡi kỵ mã đi bên Diệp Thần nhìn thấy biểu cảm của Diệp thần thi không khỏi ngẩn người liền hỏi.
“ Phụng Hiếu, thời cơ đã tới nhưng người trong Luân Hồi vẫn còn quá ít “ Diệp Thần nghe Quách gia dò hỏi không khỏi cười cười thở dài nói.
“ Chủ công đừng lo lắng, lần này chủ công đại phá Ô Hoàn danh vọng của chủ công nhất định sẽ truyền khắp thiên hạ, đến lúc đó tất nhiên sẽ có một lượng lớn danh sĩ tài ba tới đầu quân, chủ công chỉ cần lựa chọn những người có thể dùng “ Quách Gia nghe thế vội vàng khom người nói.
Quách Gia nói người tài ba tới đầu quân khẳng định là có nhưng giờ phút này Diệp Thần chỉ là Bình Bắc tướng quân, những người có năng lực như Quan Vũ, Trương Phi, Bàng Thống , Gia Cát Lượng nhất định sẽ không gia nhập với Diệp Thần, phải là hắn chủ động đi tiếp xúc hoặc nhân duyên đến mới gặp được.
Mà đây cũng là nguyên nhân khiến Diệp Thần cảm khái.
Chờ đi Lạc Dương sau khi gặp mặt Lưu Hoành, phải đi dạo khắp nơi tìm kiếm trung thần, lịch sử võ tướng tránh để bọn họ đầu quân cho người khác…
Nghĩ đến đây Diệp thần hơi hơi mỉm cười sau đó mở miệng nói
“ Phụng Hiếu giao cho ngươi một nhiệm vụ “
Quách Gia nghe thế hơi hơi sửng sốt, sau đó hỏi
“ Chủ công, không biết là nhiệm vụ gì ?”
Lông mày Diệp Thần khẽ giương lên sau đó mở miệng nói
“ Chọn một trăm xe vàng bạc châu báu mang theo đầu Khâu Lực Cư, đi tới Lạc Dương đưa cho Bệ hạ, mặt khác từ chiến lợi phẩm lại chọn lựa rương kỳ chân dị bảo cộng thêm một rương tử kim tệ bí mật phái người đưa đến cho Trương Nhượng “
“ Bí mật phái người đưa cho Trương Nhượng kim tệ thật là không cần lo lắng cùng người khác hoài nghi chủ công tuy chủ công ngay từ đầu đã hành xử khác người nhưng mà đưa cho bệ hạ nhiều vàng bạc châu báu như vậy có điểm lãng phí a….” Quách Gia hơi sửng sốt, nói
“ Hahaha , Phụng Hiếu, ngươi chưa vào triều đường không hiểu tính bệ hạ nếu không ngươi sẽ không nói như vậy “ Diệp Thần haha cười nói.