Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 268: Luận công ban thưởng

Chương 268: Luận công ban thưởng

“Chủ công vạn tuế vạn tuế! Vạn tuế!

“Chủ công vạn tuế! Vạn vạn tuế!

......

Binh sĩ Luân Hồi nghe đến đó đồng loạt vui mừng, đồng thời giơ cao thương trong tay lên lớn tiếng hoan hô.

Diệp Thần cười ha hả nhìn nhóm binh lính Luân Hồi dưới đài kích động, đợi một hồi lúc này mới giơ tay ý bảo binh lính yên lặng.

Chờ nhóm binh lính yên tĩnh lại, Diệp Thần lấy quyển sổ mà Quách Gia đưa, mở ra rồi sau đó mở miệng quát:

“Trương Đại Ngưu!”

Một nam tử nghe được thế vội vàng bước ra khỏi hàng, tiến lên rồi sau đó quỳ một đầu gối xuống đất lớn tiếng đáp:

“Trương Đại Ngưu tham kiến chủ công!”

Diệp Thần gật đầu rồi sau đó mở miệng nói:

“Ngươi giết địch 1318 người còn cứu tánh mạng 86 binh sĩ, công lao rất lớn thưởng hoàng kim X1000, 1 bình bách hoa nhưỡng, một con chiến mã tinh phẩm, một bộ đế cấp công pháp, một áo giáp địa cấp, hai cỗ khí địa cấp !”

Diệp Thần vừa nói xong Trương Đại Ngưu trong nháy mắt ngây dại.

Dưới đài các binh lính cũng đều ngây ngốc ra.

Cho dù là Trương Đại Ngưu hay là binh lính Luân Hồi cũng chưa nghĩ đến chủ công ban thưởng lại lớn như vậy! Lớn đến đáng sợ!

Ngàn lượng hoàng kim, một lọ Bách Hoa Tửu, một con chiến mã tinh phẩm đã đủ cho công lao của Trương Đại Ngưu.

Ai dè lại còn có một bộ đế cấp công pháp, 3 vật phẩm trang bị địa cấp.

Đế cấp công pháp là gì binh lính Luân hồi không một ai không biết.

Có đế cấp công pháp chỉ cần không lười biếng, trăm phần trăm sẽ đạt tới đế cấp võ tướng.

Bọn họ đều xuất thân nghèo khổ cũng không dám hy vọng xa vời Vương cấp công pháp càng đừng nói đến đế cấp công pháp.

Mà hiện tại Diệp Thần lại đem đế cấp công pháp ban thưởng cho Trương Đại Ngưu bọn họ sao có thể không ngây người được.

Nhìn bọn lính Luân Hồi dưới đài ngây ngốc, Diệp Thần hơi hơi mỉm cười rồi sau đó mở miệng nói

“Các ngươi đều là tướng sĩ trung thành, nguyện ý vì Luân Hồi Thành vì người chủ công này lên chiến trường giết địch không sợ tử vong, tánh mạng các ngươi mới là nhất quý giá mới là thứ làm ta luyến tiếc nhất!”

Lời nói của Diệp Thần vừa rơi xuống đất, Trương Đại Ngưu trong nháy mắt dựng thẳng lên ba ngón tay nghẹn ngào vô cùng mở miệng quát:

“Trương Đại Ngưu thề sống chết đi theo chủ nhân nếu làm trái lời thề này trời tru đất diệt!”

Trương Đại Ngưu mới vừa nói xong “Hồ” một tiếng truyền đến.

Tất cả binh lính Luân Hồi đồng thời quỳ một gối xuống đất lớn tiếng kêu lên:

“Chúng thần thề sống chết đi theo chủ nhân nếu làm trái lời thề trời chu đất diệt!

Vạn người kêu gọi âm thanh chấn động trời cao chấn động linh hồn.

Giờ này khắc này nội tâm binh lính Luân Hồi đều là nhiệt huyết.

Diệp Thần nhìn binh lính Luân Hồi dưới đài kích động vừa lòng gật gật đầu rồi sau đó tay phải vung lên.

1000 hoàng kim, một quyển ứng cấp công pháp, 3 trang bị địa cấp ngay sau đó xuất hiện ở trước mặt binh lính.

Nhìn 1000 hoàng kim và đế cấp công pháp còn có 3 trang bị địa cấp trước mắt, Trương Đại Ngưu cả người không tự chủ được run lên.

Bởi vì kích động cũng bởi vì cảm động và bởi vì Diệp Thần ban thưởng là sự thật không chút nào giả dối.

“Đa tạ chủ công ban ân!”

Trương Đại Ngưu thật mạnh hành lễ bái nói sau đó thu đồ vật trên mặt đất lên, trận trọng lấy ra đế cấp công pháp không chút do dự chọn sử dụng.

Vũ lực của hắn sớm đã đạt tới 90 chẳng qua không có công pháp vô pháp đột phá bẩm sinh cảnh giới trở thành hoàng cấp võ tướng.

Mà hiện tại hắn đã có công pháp hơn nữa là đế cấp công pháp!

Nói cách khác tương lai của hắn chỉ cần không xuất hiện trở ngại đế cấp võ tướng không chạy thoát được.

Việc này đối với người xuất thân nghèo khổ như Trương Đại Ngưu mà nói không thể không cảm động.

Diệp Thần nhìn Trương Đại Ngưu kích động hơi hơi mỉm cười rồi sau đó mở miệng quát: “Vương Nhị Căn!”

Binh lính nghe thấy tên mình thân thể đột nhiên ngẩn ra hắn giống với Trương Đại Ngưu cũng ra sức trên chiến trường công lao không hề thấp.

Diệp Thần kêu tên của hắn có nghĩa là hắn cũng có thể đạt được phần thưởng giống như Trương Đại Ngưu.

Vương Nhị Căn nỗ lực ổn định địa chấn kịch liệt trong tim rồi sau đó bước ra khỏi hàng đi vào dưới đài.

“Bịch”

Vương nhị căn thật mạnh quỳ một gối xuống đất đại thanh bái nói: “Tại hạ Vương Nhị Căn tham kiến chủ công!”

Diệp Thần gật gật đầu rồi sau đó mở miệng nói

“Ngươi giết 1289 kẻ địch dốc hết sức cứu được 92 tánh mạng binh sĩ, công lao thực lớn, thưởng hoàng kim X1000, bách hoa nhưỡng 1 bình, một con chiến mã tinh phẩm, một bộ đế cấp công pháp, một áo giáp địa cấp, hai kiện binh khí địa cấp!”

“Vương Nhị Căn thề sống chết đi theo chủ! Nếu làm trái lời thề này trời tru đất diệt!” Vương Nhị Căn nghe đến đó vô cùng kích động hành lễ bái nói

...

Diệp Thần cười ha hả gật gật đầu tay phải vung lên,1000 hoàng kim, một đế cấp công pháp, 3 trang bị địa cấp ngay sau đó xuất hiện ở trước mặt Vương Nhị Căn.

Nhìn ban thưởng trước mắt đến từ Diệp Thần, Vương Nhị Căn thật sâu hít vào một hơi thật dài thở ra, thu nhận phần thưởng trên mặt đất chọn ngay học đế cấp công pháp.

Nhìn thấy Vương Nhị Căn cũng được thưởng như vậy, một đám hô hấp bắt đầu tăng thêm rồi sau đó vẻ mặt khát vọng nhìn Diệp Thần.

Công lao bọn họ cũng không nhỏ, dựa theo tình huống trước mắt, bọn họ cũng có thể được ban thưởng như vậy làm sao có thể không chờ mong, sao có thể không khát vọng.

Đó là đế cấp công pháp và trang bị địa cấp không phải là thứ thông thường có thể gặp.

Diệp Thần tự nhiên nhìn đến ánh mắt khát vọng của nhóm binh lính, hơi hơi mỉm cười, rồi sau đó dựa theo tên trên danh sách tiếp tục gọi người.

Một cái tên lại một cái tên được Diệp Thần hô lên, ban thưởng một lần tiếp một lần phát xuống, ngàn binh lính Luân Hồi Thành không kích động không được.

Khi ban thưởng cho các Thiên Phu Trưởng phát xong, lại bắt đầu đến Bách Phu Trưởng.

Ban thưởng lần này bất quá công pháp biến thành hoàng cấp công pháp, trang bị biến thành trang bị huyền cấp.

Nhìn ban thưởng giảm xuống nhưng những Bách Phu trưởng kia hoàn toàn hài lòng.

Công lao của bọn họ mà được huyền cấp và hoàng cấp công pháp này căn bản là là trọng thưởng.

Khi nhóm binh sĩ vô cùng kích động lãnh ban thưởng xong, Diệp Thần ngay sau đó nhìn về phía dưới đài các binh lính Luân Hồi đều mang theo ánh mắt chờ mong.

Bọn họ đi theo Diệp Thần lên chiến trường giết địch mỗi người đều có chiến công, tuy rằng không quá nhiều nhưng cũng không thể bỏ qua.

Hiện tại chủ công luận công ban thưởng hơn nữa phong thưởng thực lớn, tất cả binh lính tự nhiên chờ mong.

Đây là biểu hiện thường tình đều không phải là tham lam, Diệp Thần hiểu rõ cũng minh bạch nên không cảm thấy khó chịu.

Bởi vì chiến công binh lính đều là họ dùng mệnh đổi lấy.

Nghĩ đến đây, Diệp Thần vô cùng nghiêm túc mở miệng quát:

“Quân đoàn Luân Hồi, toàn bộ binh lính đều có thể đạt được mười lượng hoàng kim, một bộ Vương cấp công pháp, một bộ vũ khí mới, chờ trang bị cấp kim cương chế tạo xong sẽ được phân phát, hiện tại, nhóm thiên phu trưởng tiến lên lĩnh hoàng kim với Vương cấp công pháp!”








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch