“Diệp Thần! Ngươi thật to gan!” Hà Tiến nghe đến đó giận dữ ngay tức khắc rồi sau đó chỉ vào Diệp Thần giận dữ quát.
“Lá gan Diệp mỗ nói lớn không lớn nhưng phản quân U Châu biết! Ô Hoàn dị tộc cũng biết!” Diệp thần lạnh lùng cười rồi sau đó mở miệng quát.
Diệp Thần vừa nói xong cả triều văn võ đanng đi tới đều sửng sốt.
Hà Tiến nghe đến đó sắc mặt lập tức biến động rồi sau đó tức giận quát:
“Đừng đánh trống lảng, Diệp Thần ta tới hỏi ngươi, ngươi sao dám sỉ nhục ta! Trong mắt ngươi chẳng lẽ không có tôn ti sao!”
“Tôn ti? Vô sỉ tiểu nhân cũng xứng nói tôn ti!” Diệp Thần khinh thường bĩu môi rồi miệng quát.
“Đại tướng quân! Thỉnh tự trọng!” Lư Thực lúc này đi tới bên cạnh Diệp Thần, lạnh lùng liếc mắt nhìn Hà Tiến một cái sau đó mở miệng tiếp lời.
“Lư Thực!” Hà Tiến nhìn kẻ vậy mà dám ngang nhiên cắt lời gã, sắc mặt liền biến đổi rồi sau đó tức giận quát.
“Đại tướng quân! Chớ giận, trong chuyện này hẳn có hiểu lầm gì.” Lại một võ quan mở miệng chỉ là lời nói lại có phần ôn hòa “Rất nhiều.”
“Con chó nó mà hiểu lầm! Các ngươi chẳng lẽ không nhìn ra, tên tặc tử này cùng thái giám kia cười cười nói nói? Ai dám nói hắn không cấu kết với hoạn quan!” Hà Tiến nghe đến đó tức khắc giận dữ rồi sau đó to mồm quát.
Hai mắt Diệp Thần nhíu lại:
“Hà Tiến nếu như ngươi tấu chuyện này bệ hạ sẽ tự sẽ có người điều tra rõ, chứ đừng ở sau lưng xảo lưỡi hoang đường hành vi ti tiện này làm người khác khinh thường!”
“Tiểu tử, lão phu giết ngươi!" Hà Tiến nghe đến đó lửa giận nháy mắt nảy lên tới đỉnh điểm rồi sau đó mở miệng rít gào nói.
“Hà Tiến bớt ngông cuồng!” Hai mắt Diệp Thần đột ngột trợn mắt tức giận quát.
Sát khí lên tới cực điểm theo câu quát lớn của Diệp Thần nháy mắt bốc lên va thẳng vào Hà Tiến.
Khí thế mạnh mẽ, bá đạo cùng không thể địch nổi bùng nổ trong nháy mắt này.
Hà Tiến vừa muốn mắng chửi Diệp Thần nhưng trong nháy mắt lại bị sát khí bạo ngược đến cực điểm của Diệp Thần dọa tới há to miệng sau đó “thịch” một tiếng ngồi thụp trên mặt đất.
Cả triều văn võ chính vào giờ khắc này ai cũng không ngoại lệ tất cả đều trừng lớn hai mắt, dùng ánh mắt như nhìn thấy quái vật nhìn về phía Diệp Thần.
Khí thế trên người vị Bắc bình tướng quân kia quá khủng bố.
Mạnh mẽ, bá đạo, không thể địch nổi chính là suy nghĩ trong lòng tất cả văn võ toàn triều lúc này.
Trên thực tế nếu Diệp Thần không kiềm nét sát khí, chỉ vây quanh chỗ Hà Tiến ngồi mà không phóng tới chỗ khác thì những văn võ đại thần đứng ở đây không ai còn có thể đứng ở tại chỗ.
Diệp Thần không ngốc sao lại có thể tùy tiện phóng loạn sát khí như vậy sẽ đắc tội với những người ở đây.
Nếu đắc tội mọi người lần này không phải phiền toái không ngừng sao.
“Hảo! Không hổ là người một canh giờ đạp đổ Hữu Bắc Bình thành, một ngày liền huỷ diệt Ô Hoàm. Bắc Bình tướng quân của Hán đế quốc!” Lư Thực lúc này mới khôi phục được tinh thần ngay sau đó vỗ tay lớn tiếng cười nói.
“Bắc Bình tướng quân này thật dũng mãnh, bá tuyệt thiên hạ khó trách có thể lập lên chiến công như thế! Đây là niềm vui của Đại Hán, niềm vui của bệ hạ.” Một người võ tướng thở dài sau đó rung rung chòm râu vẻ mặt đầy ý cười nói.
“Đó là điều đương nhiên, Diệp tướng quân uy dũng tam quân, dù Quán Quân hầu có sống lại cũng sợ là kém hơn Bắc Bình tướng quân.” Một người văn thần nhìn liếc mắt Hà Tiến ngồi sụp trên mặt đất một cái rồi sau đó mỉm cười nói.
Các đại thần đương triều ngươi một câu ta một chữ nói Diệp Thần anh dũng, kể công lao của Diệp Thần, khen Diệp Thần, trên trời hiếm có dưới đất không có người thứ hai.
Bởi vì bọn họ thật sự bội phục Diệp Thần vì ngoài bọn họ không ai có thể nhìn rõ khó khăn khi bình định đám phản loạn người Ô Hoàn.
Lúc trước Lưu Hoành cho Diệp Thần thời gian ba tháng đã là khó, chuyện bình định phản loạn không ai cho rằng Diệp Thần có thể làm được.
Nhưng mà hắn đã thật sự làm được chỉ một canh giờ đã làm thịt được Trương Thuần.
Càng ghê gớm hơn chính là một ngày hắn đã có thể trừ tận gốc Ô Hoàn.
Nếu đổi thành bất cứ ai trong bọn họ đều sẽ không làm được như Diệp Thần.
Mà hiện tại Diệp Thần giải phóng khí thế mạnh mẽ lại chính là bằng chứng lớn nhất thuyết phục một đám người.
Cái loại khí thế này chỉ có nhân tài vũ lực siêu tuyệt mới có thể có được.
Trong nháy mắt ấy rất nhiều người đều chợt nảy ra suy nghĩ “Diệp Thần chẳng những dụng binh như thần mad chính là vũ lực cũng liền tuyệt thế thiên hạ”.
Rất nhiều người vốn không ủng hộ hành vi của Hà Tiến mà công lao của Diệp Thần cũng rất lớn sao có thể là nhân vật mượn sức thái giám.
Nhân vật như vậy chỉ dựa vào bản thân là có thể thăng quan tiến tước muốn ngăn cũng ngăn không được vốn không cần thiết đi thông đồng với Trương Nhượng.
Hà Tiến cũng hay đấy, vừa thấy mặt liền ngay lập tức bôi nhọ Diệp Thần.
Cái này cũng hay làm Diệp Thần giận dữ giải phóng khí thế, Hà Tiến thế mà lại bị dọa ngồi trên mặt đất.
Ha....
Vậy cũng là cmn Đại tướng quân?
Nhóm võ tướng khinh thường mà nhóm văn thần cũng không phục, cho nên rất nhiều người không hề kiêng dè Hà Tiến trực tiếp khích lệ Diệp Thần.
Sát khí của Diệp Thần chỉ vây quanh Hà Tiến bằng không gã sẽ không bị dọa ngồi dưới đất.
Gặp sát khí mạnh mẽ đến cực điểm, bạo ngược, vô tình kia thì một vài bộ phận tam lưu lịch sử võ tướng, thậm chí nhị lưu lịch sử võ tướng gặp phải cũng đến quỳ.
Mà Hà Tiến xuất thân đồ tể chẳng qua nhờ muội muội Hà Hoàng Hậu mà trở thành Đại tướng quân, có vũ lực nhất định không phải là giả nhưng vũ lực lại nào có thể cao hơn những tam lưu nhị lưu lịch sử võ tướng .
Đương nhiên quan viên ủng hộ Diệp Thần là có nhưng ngậm miệng không nói cũng có khối người, những người này hoặc là là chướng mắt đám võ tướng hoặc là chó săn của Hà Tiến.
Nhưng mà giờ phút này những người này không một ai dám mở miệng châm chọc Diệp Thần bởi vì bọn họ không ngu còn không muốn bị phỉ nhổ.
Chiến công của Diệp Thần cả Đại Hán đều biết, cái gì mà đường đường Đại tướng quân không tán thưởng thì thôi, lại còn chèn miệng xỉa xói, chuyện này mà truyền ra xem có xấu hổ hay không.
Diệp Thần nghe khen tặng của nhóm văn thần võ tướng, nắm tay thành thế đa tạ rồi sau đó thu hồi sát khí lẫn khí thế.
Liếc mắt nhìn Hà Tiến một cái Diệp Thần khinh thường bĩu môi.
Ngu ngốc tìm lão tử gây phiền toái, ta sẽ cho đầu ngươi toàn lỗ chảy máu......
Diệp Thần mới vừa tưởng tượng xong thì Hà Tiến phát ra một tiếng thét chói tai thể hiện nỗi hoảng sợ đến cực điểm,