Một vài kẻ khác định mở miệng nhục mạ Diệp Thần nhưng nhìn nơi này liền vội câm miệng một chữ cũng không dám nói
Tuy trong lòng chúng rất không phục nhưng ngoài mặt cũng không dám thể hiện ra vì đây là theo tôn ti trật tự trong những năm cuối thời Đông Hán nhưng những người chơi thoải mái kêu danh tự Diệp Thần trên kênh thế giới cũng không ai quản được.
Nhưng nếu là nói trước mặt bọn binh lính đặc biệt là binh lính U Châu thì kết cục sẽ không tốt đâu. Càng đừng nói đến việc tên kia dám mở miệng nhục mạ trước mặt Diệp Thần.
Suy cho cùng điều đó không phải do hắn ép buộc mà là hoàn cảnh lịch sử tạo nên. Nhưng nếu Diệp Thần thả bọn kia ra mà không hề trừng phạt thì thanh danh của hắn sẽ bị ảnh hưởng.
Diệp Thần là Phiêu Kỵ đại tướng quân của Đại Hán là Châu mục U châu và Quán quân hầu mà bị một tên dân đen nhục mạ rồi lại thả hắn thì sao thiên hạ có thể nế phục được!
Tin này truyền ra ngoài Diệp Thần sẽ bị mọi người nói hữu danh vô thực yếu đuối. Cho nên tốt nhất hắn căn bản không quản mà để mọi thứ thuận theo phong tục nơi đây, huống chi đừng nói là binh lính Châu Mục ngay cả hắn mà thấy kẻ nào nhục mạ bản thân cũng quyết không buông tha.
Nhìn kẻ kia hiện bạch quang rồi biến mất Diệp Thần khinh thường bĩu môi rồi thúc ngựa tiến vào trong thành. Tướng quân thủ thành vội vàng đi trước dẫn dường lúc này trong lòng vô ta có hoảng sợ khi có người dám nhục mạ Diệp Thần tuy binh lính đã trừng trị tên đó nhưng cũng là do bản thân quá thất trách. Diệp Thần nhìn vẻ mặt ướt đãm mồ hôi lạnh của tên tướng đang đi trước dẫn đường liền không khỏi phì cười:
“Ngươi để bọn Khăn Vàng hay Yêu tộc trà trộn vào thành”
Đám Yêu Tộc ở U Châu đã bị Diệp Thần giết tám chín phần nhưng một số ít vẫn còn trốn thoát không thể lơ là cảnh giác. Vị tướng thủ thành nghe vậy bất thình lình rùng mình cô biết đó là Diệp Thần đang nhắc nhở hắn nào có ý quở trách.
Chỉ khi thấy Diệp Thần đang mỉm cười từ phía sau trong lòng tướng quân giữ thành mới cảm thấy như trút bỏ được tảng đá trong lòng cô khom mạnh người bái nói:
“Tuân mệnh Châu Mục đại nhân mạt tướng đi trước tuyệt đối không để đám Yêu tộc trà trộn vào”
Diệp Thần gật đầu cười rồi tiếp tục tiến vào thành.
Đại quân Luân Hồi thành vừa rời đi không bao lâu thì một đội quân Đại Hán tới đứng trước cổng thành. Chúng vừa tới liền lấy trong người một ấn tín giơ cho thủ thành tướng quân nhìn. Thấy vậy phó tướng ở lại thủ thành nheo mày quay lại nói với tên cận vệ:
“Mau, mau bẩm báo cho Châu mục đại nhân, nói hoàng thân Lưu Bị muốn tới đây chiêu binh.
“Tuân mệnh! Tướng quân”Tên cận vệ nghe đến đó vội vàng khom người đáp rồi chạy vào trong Thành Chủ.
Thành Hạ Trác Quận
Một tên Bách Phu trưởng thấy cổng thành chậm chạp mở liền nhăn mặt quát:
“Tại sao chưa mở cổng thành!”
Tướng thủ thành liếc mắt nhìn tên Bách Phu trưởng trầm giọng quát “Gần đây có rất nhiều kẻ giả mạo, ngươi chờ xác nhận rồi sẽ cho các ngươi vào”
Thật ra họ đã biết thân phận của chúng nhưng là đang lấy cớ nguyên nhân hết sức đơn giản vì tướng quân thủ thành là thủ hạ của Diệp Thần mà hiện tại người của Lưu Bị lại đến chín mười phần là gây thêm phiền toái. Chúng binh lính cũng không ngại giữ chân đám người kia trong chốc lát.
Tên Bách Phu trưởng nghe vậy liền tức giận nổi trận lôi đình cái gì mà cần xác nhận thân phận tên tướng này quá hỗn xược đến ấn tín của hoàng thân quốc thích cũng dám nghi ngờ. Nhưng theo lời tên thủ thành nói thì không có cách nào cãi lại được.
Tên Bách Phu trưởng nghiến răng nghiến lợi lườm tên thủ thành rồi quát lớn:
“ Ta khuyên ngươi tốt nhất mau xác nhận thân phận nhanh đi bằng không khi trở về ta ắt bẩm báo lại với đại nhân”
Tướng quân thủ thành nghe vậy liền trợn mắt bạo thanh quát lớn.
“Tên Bách Phu trưởng như ngươi cũng dám làm càn sao, ta thấy nghi ngờ ngươi là gian tế của quân Khăn Vàng đó!” Lời thủ thành vừa dứt khiến tên Bách Phu trưởng kia hoảng sợ. Trước kia hắn đến nơi nào thì cũng chỉ cần thấy ấn tín là có thể vào thành hơn nữa còn được hậu đãi bởi vì hắn đại diện cho thành viên của Hoàng tộc Đại Hán không ai dám thể hiện thái độ với hắn.
Trên đường tới đây đều dễ dàng nhưng vừa tới U Châu đã gặp khó khăn rồi.
Nơi này Yêu tộc rất nhiều nên gã phải đi lòng vòng chạy tới Liêu Tây rồi mới vòng lên đây vừa tới đã bị hạ uy, tên tướng thủ thành này căn bản muốn không cho gã vào thành mà.
Khi gã mới bước chân vào U châu liền biết Phiêu Kỵ đại tướng quân Diệp Thần đang ở Liêu Tây căn bản không dám vào thành ngêu ngoa cùng lắm chỉ dám bảo đến để dán cáo thị. Vì ai ai cũng biết Phiêu Kỵ đại tướng quân Diệp Thần kia mới chính là người mạnh thật sự mà gã cũng chỉ là một tên Bách phu trưởng sao dám đứng ngang hàng với Diệp tướng quân thanh danh như mặt trời ben trưa kia. Đợi khi đại quân Diệp Thần rời đi gã mới từ phía sau tiến lại tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ.
Không còn cách nào khác gã không dám đi lung tung mang theo một trăm người thì đừng nói đến Yêu tộc dù gặp quân Khăn Vàng thì bọn họ cũng phải bỏ mạng nơi đây. Khó khắn lắm mới tìm được đến Trác quận lại bị ngăn ở cửa thành, còn bị tướng giữ thành nghi ngờ là gian tế
Nếu Diệp Thần tin lời nới của tên kia thì 100 người mà gã mang theo bao gồm bản thân chắc chắn phải chết.
Bỗng chốc tên Bách Phu trưởng rùng mình bị là khó dễ mặt nhiều người như vậy khiến gã bị mất mặt nhưng đây là U Châu không phải địa bàn của Lưu Bị không ai thèm nể mặt của gã, họ cũng không sợ thủ hạ của Lưu gia, cũng chẳng vì gã liên quan đến hoàng thân mà nhân nhượng.
Tên tướng quân thủ thành nhìn Bách Phu trưởng với ánh mắt khinh thường, sau đó mở miệng quát lớn: “ Mau đem chúng bắt lại cho ta!”
Vừa dứt lời cửa thành mở ra sau đó một đám lính xông lại. Bách Phu trưởng vội định thần vội vàng nói:
“Đứng phản kháng!”
Ngay lúc này gã cũng hiểu được Lưu gia bảo gã tới U Châu dán cáo thị là tính kế đối với Châu Mục Diệp Thần. Dán cáo thị nghe thì đơn giản nhưng mục đích thực ra là muốn cướp binh dưới trướng người kia.
Rất nhanh Bách Phu trưởng cùng thủ hạ đều bị trói lại.
Một hồi lâu một tên cận vệ lừng lững đi tới hắn nhìn đám người bị trói rồi quay về phía thủ thành tướng quân:
“Tướng quân, Châu Mục đại nhân nói đem cái này dán khắp các con phố lớn nhỏ”. Nói xong hắn rút từ ngực ra một chồng bảng cáo thị.
Thủ thành đại tướng lấy lại đây một tờ mở ra xem không bao lâu lông mày không khỏi giương lên rồi sau đó nhìn về phía binh lính mở miệng quát:
“Mau chuẩn bị keo hồ, mang cáo thị dán khắp nơi cho ta còn nữa tìm tú tài để đọc cáo thị của Châu Mục”
“Tuân mệnh! Tướng quân!” Bọn lính đồng thời khom người đáp rồi sau đó chạy tới chuẩn bị hồ.
Không lâu sau khắp đường từ cổng thành đi vào đều được dán cáo thị của Châu Mục Diệp Thần. Hơn nữa ở Trục Quận còn có một đám tú tài được phân chạy đến đọc to bảng cáo thị đọc to. Bá tánh trong thành hoan hô:
“Thật tốt quá, Châu Mục đại nhân vốn muốn chiêu binh mà đãi ngộ còn tốt như vậy! Ta muốn đi tòng quân, ta muốn đi tòng quân!”
“Ta đã sớm nghe nói qua, binh lính của Châu Mục đại nhân chiến đấu như thần mà ngài ấy lại thương lính như con mình, ta cũng đi tòng quân!”
Bá tánh ở Trác Quận bàn tán nhiệt tình khiến trăm tên của Lưu gia sửng sốt. Hắn dán cáo thị ở Liêu Tây xong cũng vội vàng chạy theo Diệp Thần nên không biết Diệp Thần cũng đã phát cáo thị tại những toà thành kia.
Diệp Thần chiêu binh tuy rằng yêu cầu cao nhưng cũng không yêu cầu phải có trang bị tốt mà phúc lợi cũng tốt hơn nữa nếu chết trận thì người nhà cũng sẽ được Luân Hồi thành chiếu cố cả đời.
Thủ thành đại tướng nhìn thoáng qua trên Bách Phu trưởng một cái khinh thường bĩu môi rồi sau đó phất phất tay, nhàn nhạt nói: “Cởi trói cho chúng!.”
Bọn lính ngay lập tức lĩnh mệnh cởi trói màBách Phu trưởng cùng đám lính bị bắt vội vàng bái tạ cũng không dám oán trách nửa lời.
Bọn chúng hiểu khi nghe thấy Châu Mục Diệp Thần cũng dán cáo thị mộ binh là để làm gì. Nghĩ đến vậy tên Bách Phu trưởng cùng đám lính liền tái mặt nhìn nhau rồi mau chóng rời đi.
Ở đây chẳng những không được tiếp đãi mà còn sợ đến cái mạng nhỏ này còn không giữ được nhưng ngay khi chúng rời đi kênh thế giới đột nhiên vang lên thông cáo:
“Đinh, thiên hạ hưng vong thất phu hữu trách, đại hán hoàng tộc Lưu Bị vì mau chóng quét sạch thiên hạ yêu tộc cùng phản quân này đây yết bảng chiêu mộ nghĩa binh, bảng cáo thị đã hành đến U Châu quận.”
“Đinh, nhiệm vụ lịch sử tình tiết Đào viên tam kết nghĩa chính thức mở ra, các người chơi tự hành lựa chọn trợ giúp Lưu Bị hoàn thành tam kết nghĩa, hoặc là ngăn cản đào viên tam kết nghĩa, thành công tắc đạt được khen thưởng.