Âm thanh của hệ thống nhắc nhở kết thúc bên trong Trác quận lập tức xuất hiện một số cái tên màu đỏ trên đỉnh đầu người chơi.
Mà cái tên đó chữ quá to lại còn rất lóa mắt.
Sau khi chức quan của người chơi lên tới chứ chủ quản thì có thể sử dụng đặc quyền truy nã.
Có thể đem các người chơi chỉ định trở thành trọng phạm.
Mà Diệp Thần là châu mục chức quan khá cao so với chủ quản tất nhiên có thể sử dụng đặc quyền như vậy ở toàn bộ U châu.
Sau khi danh sách thành lập người bị truy nã tiến vào U Châu thì trên đỉnh đầu sẽ xuất hiện cái tên màu đỏ không thể nào che giấu được.
Nguyên nhân Diệp Thần làm như vậy rất đơn giản.
Mộc Thanh Phong có thể biết tin tức của Mỹ Nhân Minh nhanh như vậy trăm phần trăm có thám tử Thánh Đường ở Trác quận nếu không hắn không thể biết tin tức của mà uy hiếp Diệp Thần trên kênh thế giới.
Bởi vì tìm kiếm kẻ này nên Diệp Thần mới được sử dụng đặc quyền châu mục để tìm tất cả thám tử Thánh Đường.
Diệp Thần không muốn người của Thánh Đường vừa dò hỏi tình báo vừa đi theo phía sau mình.
Trên đường cái Trác quận các người chơi nhìn bên bên cạnh bỗng xuất hiện hai chữ “Thánh Đường” đỏ tươi ở trên đỉnh liền mở to hai mắt.
“Ngọa tào! Có chuyện gì vậy? Sao đột nhiên toát ra nhiều tên đỏ như vậy lại còn đều là chữ Thánh Đường ?”
“Chắc là do Diệp lão đại làm, vừa nãy cái tên Mộc Thanh Phong minh chủ Thánh Đường kia còn tới dám uy hiếp Diệp Thần lão đại......”
“Ta biết rồi những người này đều là gian tế Thánh Đường! Bọn họ muốn chạy tới địa bàn của lão đại để dò hỏi tình báo hãy giết chết bọn họ đi!”
“Đúng vậy, giết chết bọn họ đi! Tên ngốc này muốn tốt quá vừa dò hỏi tình báo lại vừa đi theo Diệp Thần vớt chỗ tốt, bọn họ thật vô liêm sỉ!”
“Đúng, mau làm thịt bọn họ!”
“Ô ô ô”
Âm thanh binh khí ra khỏi vỏ thành từng tiếng từng tiếng vang lên.
Các người chơi kia không hẹn mà cùng nhận binh khí sau đó bổ về phía đỉnh đầu của những tên thám tử kia.
Lúc này những thám tử Thánh Đường ngây ra như phỗng vẻ mặt đầy hoảng sợ.
Dù như thế nào thì bọn họ cũng không nghĩ rằng ngay từ đầu trò chơi đã có chức năng che dấu họ tên và thuộc địa mà bây giờ lại đột ngột hiện ra như vậy.
Chữ còn lại rất to và rất đỏ mới chết chứ.
Về sau sao có thể tiếp tục đi theo dõi người kia đây.
“Đừng...... Đừng động thủ...... Đây là BUG, thật sự là trò chơi BUG, ta không phải là thám tử Thánh Đường!”
“Ta thề, ta thật sự không phải là thám tử Thánh Đường! Trò chơi này bị lỗi rồi!”
...
...
Nhóm thám tử Thánh Đường tranh nhau giải thích.
Bởi vì bọn họ không muốn bị giết chết nếu đã bị chết thì sẽ bị rớt mười cấp.
Càng khủng bố hơn nữa chính là sau khi sống lại muốn chạy khỏi trác thành cũng khó.
Cứ như vậy trăm phần trăm sẽ Diệp Thần và người chơi khác giết về cấp 0.
Khi bị rớt xuống cấp 0 rồi thì cái gĩ cũng không có đừng nói giết Yêu tộc mà ngay cả một tên sơn tặc bình thường cũng có thể giết chết bọn họ.
Nhưng đây không phải là điều khủng bố nhất mà khủng bố nhất chính là địa bàn của Diệp Thần ở đây và nếu hắn tự mình động thủ thì trong hiện thực bọn họ chắc chắn sẽ bi ngỏe luôn..
Nghĩ đến đây nhóm thám tử Thánh Đường vừa xin tha vừa giải thích đến tím cả mặt rồi.
Nhưng dù bọn họ có nói hay giải thích như thế nào cũng vô dụng các tán nhân người chơi không hề lưu tình bổ về phía nhóm thám tử Thánh Đường.
Đối với tán nhân người chơi này mà nói may mắn thay thám tử Thánh Đường đã bại lộ thân phận nếu không thì bọn họ chắc chắn sẽ bị đám người này liên lụy.
Ngẫm lại nếu mấy kẻ kia theo đuôi Diệp Thần phương pháp hành sự căn bản không khó suy đoán.
Nếu bọn không lòi đuôi hắn sẽ đuổi tất cả người chơi ra khỏi Trác Quận.
Ai dám tiếp tục đi theo Diệp Thần trăm phân trăm sẽ bị hắn giết chết.
Chính vì như vậy nên các tán nhân người chơi mới phẫn nộ như thế sau đó không do dự mà động thủ.
Mẹ kiếp, thám tử đi đâu cũng thám thính tình báo thật tốt thế nào cũng sẽ tới thám thính Diệp Thần cái này không phải hãm hại bọn họ sao.
“Phốc vị, xôn xao vị, trụy vị”
Âm thanh loạn đao đâm vào da thịt ở khắp đường cái Trác quận trong khoảnh khắc vang lên.
Trong nháy mắt nhóm thám tử Thánh Đường đã bị chém chết sau đó hóa thành bạch quang sống lại đi.
“Các huynh nhanh chạy lại điểm hồi sinh! Hãy giết chết những kẻ có sống lại đó!” Một người đột nhiên nhớ ra cái gì đó vội vàng hô một câu trên Kênh Thế Giới.
“Hắc hắc, yên tâm đi những người sống lại bọn họ đã bị xử lý. Chỉ cần bọn họ sống lại thì chắc chắn sẽ bị giết chết! Đừng ai nghĩ đến việc chạy!”
Đúng lúc này,tiếng chạy bộ đột nhiên vang lên trên đường cái Trác quận.
Chỉ thấy binh lính thủ thành Trác quận bị đại tướng thủ thành ra lệnh bao vây điểm hồi sinh.
Không lâu binh lính đem nhưng kẻ kia trói lại.
Nhìn thoáng qua nhóm thám tử Thánh Đường không ngừng bị giết lại tiếp tục sống lại đại tướng thủ thành liền rút trường kiếm ở bên hông ra sau đó mở miệng quát:
“Châu mục đại nhân có lệnh, người của Thánh Đường thông đồng với địch để phản quốc, tội ác tày trời, giết!”
“Giết! Giết! Giết!”
Tiếng hò hét rung trời vang lên nhóm binh quận thủ thành liền giơ trường thương trong tay lên rồi hướng vào điểm trọng sinh phóng vào các người chơi của Thánh Đường đang không ngừng sống lại.
Các tán nhân người chơi thấy thế vội vàng tránh ra.
“Vèo, phốc vị, oa vị” âm thanh của thương thọc xuyên thân thể liên tiếp vang lên.
Chỉ thấy trong điểm sống lại cơ bản không còn ai. Bởi vì bọn họ bị Diệp Thần định vì tội phạm, tội phạm bị giết sẽ trực tiếp rơi xuống cấp 0 chỉ có thể tiếp tục tiến vào trò chơi bằng cách bắt đầu lại từ đầu.
Có thể nói giờ phút này bọn họ đã bị đánh trở về hình dạng cũ giống như lúc mới bước vào trò chơi này.
Việc này tàn nhẫn hơn nhiều so với việc các tán nhân người chơi giết bọn họ.
Bị tán nhân người chơi cho rớt về cấp 0 nhưng các trang bị, tiền tài vẫn có thể giữ lại chút ít còn nếu bị binh lính trục quận thủ thành quải rớt thì sẽ không có cái gì nữa cả.
Trác quận, Thành Chủ phủ.
Diệp Thần nhìn số người bị giết sau đó khinh thường vuốt miệng.
Thánh Đường bố trí thám tử ở Trác quận chính xác là ở U châu phải trên vạn người, con số này cũng không phải là nhỏ.
Bình thường thám tử nhiều nhất cũng chỉ trên dưới một trăm người thôi vậy mà Thánh Đường lại xếp trên vạn người ở U Châu.
Rõ ràng nguyên minh chủ Thánh Đường Lý Thuần Phong bị Thanh Phong xử lý đã sớm đã có ý định đối phó Diệp Thần.
Mà hiện tại minh chủ Thánh Đường Mộc Thanh Phong tiếp nhận đám này càng nung nấu ý định kia.
Chẳng qua bọn họ không ai biết rằng sau khi chức quan đạt tới trình độ nhất định rồi sẽ có đặc quyền truy nã.
Thánh Đường này... không nên tồn tại nữa......
Nghĩ đến đây Diệp Thần cười lạnh lùng sau đó nhìn về phía thuộc tính giao diện.
Nhìn trên thuộc tính giao diện có khoảng 2 40 điểm bẩm sinh thuộc tính, Diệp Thần nhếch miệng sau đó không chút do dự đem điểm bẩm sinh thuộc tính điểm tới chỗ nguyên thần.
Một khí thế mạnh mẽ trong khoảnh khắc phát ra ở trên người Diệp Thần.
Khí thế kia như núi cao hùng vĩ như biển rộng bao la.
Đó là lực lượng đến từ linh hồn, linh hồn uy áp, cao cao tại thượng nhìn xuống chúng sinh.
Diệp Thần trực tiếp bao trùm phạm vi ba trăm ba mươi dặm.
Trong phạm vi này một cây cỏ, một hoa một bướm nhỏ đến cả con kiến chui trong bùn đất hay loài chim lớn bay xung quanh không trung cũng không ngoại lệ, đều ở trong sự giám sát của Diệp Thần.
Bất luận là vật thể nào cho dù là yên lặng hay vận động đều hiện trước mắt Dieepjj Thần một cách tinh tế và không hề để sót.
Cho dù là cách ba trăm ba mươi dặm thì Diệp Thần cũng có thể xem rõ ràng một con kiến bò sát phía dưới hòn đá nhỏ.