Kênh thế giới thông báo liên tiếp ba lần dẫn tới toàn bộ người chơi trên thế giới bùng nổ .
“ Ngọa tào, có lầm hay không a, lão tử vừa mới đặt chân tới quận Chung Sơn, tại sao hắn đã đem Trương Lương lên làm thịt rồi ?”
“ Mọe nó, lại bị đoạt chiến công, dựa vào, lại còn trưởng thành còn giải phong ấn cái lông a, ni mã còn không phải là tiện nghi cho Diệp Thần “
“ Những thứ các ngươi nói đều không phải là trọng điểm có được hay không, nhìn những đồ vật mà Diệp Thần đạt được kia kìa, cmm, là bẩm sinh thuộc tính điểm còn là 120 điểm, những số này có thể trực tiếp cường hóa thân thể mà Diệp Thần đã biến thái như vậy giờ còn có thêm 120 bẩm sinh thuộc tính điểm, mẹ nó còn biến thái tới trình độ nào?”
“ Ngu ngốc, các ngươi chỉ nhìn vào bẩm sinh thuộc tinh điểm mà không nhìn thấy thiên cấp mộ binh lệnh sao? Có vẻ Diệp Thần lại có thể chiêu thêm năm vạn binh sĩ nữa”
‘ Ta tò mò nhất không biết rút thăm trúng thưởng thì có thể rút ra được cái gì, mẹ nó giống như từ khi bắt đầu trò chơi cho tới hiện tại vẫn chưa có một ai có được một lần rút thăm trúng thưởng, hiện tại ta liền nghĩ tới Diệp Thần mạnh như vậy liệu có quan hệ gì với cái rút thăm trúng thưởng này hay không ?”
“ Có quan hệ hay không lão tử không biết, lão tử chỉ biết một việc đó là Diệp Thần giờ càng thêm biến thái không ai có thể chế ngự được hắn, mấu chốt nhất vẫn là mẹ nó Diệp Thần được hẳn ba bản vẽ trang bị toàn bộ lại còn là địa cấp các ngươi có biết nó thể hiện điều gì không ?”
“ Ngươi không nói lão tử đã xem nhẹ cái này, hắn có bản vẽ là có thể xây dựng chế tại trang bị, ta dựa vào có lầm hay không Diệp Thần đã có tài lực hùng hậu như vậy rồi, bây giờ không phải mỗi người binh lính Luân Hồi thành đều có một trang bị địa cấp rồi hay sao ?”
“ Ngọa tào thật đúng là như vậy! Diệp Thần bây giờ không một ai chế ngự được a “
“ muốn được lợi thì tự mình làm đứng đó nói gì, Diệp Thần lão đại có ngưu bức hơn với các ngươi có quan hệ gì không, các ngươi là lĩnh chủ chắc ?”
“ lão tử chính là lĩnh chủ nếu không lão tử quan tâm chuyện này làm cái lông gì “
“ haha quan tâm cũng chẳng làm được gì, nếu các ngươi còn sáng suất thì sớm thần phục đi, thiên hạ này sớm muộn gì cũng là của Diệp Thần “
“ Diệp Thần lão đại uy vũ, Diệp Thần lão đại khí phách thiên hạ vô song “
“ Hahaha , Diệp Thần lão đại là ngưu bức nhất,ai không phục bước ra đây “
Kênh thế giới ồn ào huyên náo còn có thể gọi là vô cùng sôi động náo nhiệt .
Diệp Thần nhìn thoáng qua kênh thế giới mặt không biểu tình gì .
Các người chơi trước sau như một trong lòng đầy ghen ghét ngưỡng mộ cộng với thù hận, nhìn thấy hắn được quá nhiều khen thưởng cả đám đỏ mắt không chịu được .
Đương nhiên nhiều hơn hâm mộ ghen tị chính là lo lắng sợ hãi, bọn họ lo lắng không còn ai có thể chế ngự được Diệp Thần, sợ hãi Diệp Thần sẽ ra tay đối phó với mọi người .
Bởi vì nơi này là Tam Quốc, rất nhanh sau này sẽ trở thành thiên ha đại loạn, đến lúc đó chỉ còn lại một hình ảnh duy nhất chính là chém giết lẫn nhau, đạp lên nhau mà sống .
Nói đơn giản một chút không lâu sau này chiến tranh sẽ trở thành diễn biến chính trong Tam Quốc Tân Thủ Khu này .
Mà trong cuộc chiến này mọi người mặc kệ là ai đều có thể phát động chiến tranh, đi cướp đi tranh đoạt đều có thể chỉ cần hắn đủ cường đại đủ bản lĩnh .
Mà với Diệp Thần không phải nghi ngờ gì chính là người chơi mạnh nhất trong Nhân tộc, hơn nữa đủ cường đại, đủ bản lĩnh càng đủ biến thái .
Chuẩn xác mà nói Diệp thần chẳng những có thân thể với lực lượng cường đại uy mãnh mà hơn nữa thế lực Luân Hồi của hắn cũng vô cùng bành trướng .
Mà hiện tại hắn vừa mới chiếm được năm khối thiên cấp mộ binh lệnh có thể trong nháy mắt chiêu mộ hơn năm mươi vạn binh lính .
So với các lĩnh chủ ngươi chơi khác từ lãnh địa dân cư, quân binh cũng nhiều hơn, hơn nữa còn tinh nhuệ hơn nhiều .
Điều khiến cho các người chơi rối rắm hơn là Diệp Thần còn có trong tay bản vẽ trang bị địa cấp .
Có bản vẽ trang bị địa cấp là có thể tự sản xuất chỉ cần một thời gian không lâu sau, mỗi binh lính trong Luân Hồi quân đoàn sẽ có một bộ trang bị địa cấp .
Một đại quân như vậy các người chơi sao có thể không đau đầu .
Trang bị địa cấp cả về lực phòng bị, lực công kích không phải chỉ là nói chơi .
Không cách nào phá vỡ được còn làm thế nào có thể tác chiến với Luân Hồi quân đoàn .
Mà điều đó chính là nỗi lo lắng trong lòng người chơi mà các lĩnh chủ còn sợ hãi Diệp Thần hơn nữa .
Đối với Diệp Thần mà nói mặc kệ các người chơi sợ hãi như thế nào, lo lắng như thế nào đều không thể cản trở quyết tâm tranh bá thiên hạ của hắn.
Diệp Thần chính là muốn xây dựng quốc gia có thể phi thăng hồng hoang, mặc kệ là ai dám chắn con đường này Diệp Thần đều sẽ không chút do dự xử lí .
Đương nhiên hắn cũng sẽ không giết người lung tung mà chỉ cần đem tất cả các lĩnh chủ giết sạch, phế bỏ những người chơi mang thân phận có thể tham gia tranh bá.
Diệp Thần chưa bao giờ nghĩ tới cùng các người chơi khác phi thăng lên hồng hoang, có mang theo cũng là mang theo những người dân bản xứ ở Tam Quốc này phi thăng .
“ Ầm ầm ầm “
Vạn chiến mã lao nhanh, mặt đất rung chuyển liên hồi .
Luân Hồi quân đoàn vọt tới trước người Diệp thần sau đó đồng loạt dừng lại Man Tê Ngưu Hoang chờ đợi mệnh lệnh của Diệp Thần .
Diệp Thần nhìn Luân Hồi quân đoàn một cái hơi hơi mỉm cười sau đó liền quát lên
“ Đi đến tường thành quân Chung Sơn, đem mười lăm vạn lực sĩ khăn vàng toàn bộ giết chết một tên cũng không được lưu lại. Những vật phẩm nào rơi ra toàn bộ thu về, nếu có một ai dám lại gần nhặt lên, giết không tha “
“ Rõ chủ công “ Luân Hồi quân đoàn nghe xong mệnh lệnh, đồng thời lớn giọng đáp sau đó thay đổi hướng đi của Man Tê hướng tới phía dưới tường thành quận Chung Sơn phóng đi .
Luân Hồi quân đoàn lúc này đã tiến vào đế cấp võ tướng rất nhanh sẽ có thể tiến giai thánh cấp võ tướng, điều còn thiếu duy nhất chính là kinh nghiệm mà thôi .
Ra tay chém giết với các lực sĩ khăn vàng đối với Luân Hồi quân đoàn không thể nghi ngờ chính là lúc thích hợp nhất .
Bởi vì các khăn vàng lực sĩ nhất là các lực sĩ được chúc phúc đều có kinh nghiệm cực cao .
Mà các phản quân bình thường mà nói kinh nghiệm có thể cung cấp cho binh lính Luân Hồi ít đến đáng thương .
Phía trên chiến trường cảnh chém giết vẫn còn tiếp tục diễn ra, các binh lính khăn vàng không ngừng bị binh lính Luân Hồi đam chết, phi chết, một người lại liên tiếp một người .
Phóng tầm mắt nhìn lại mặt đất một màu hồng, tử thi có khắp nơi, có người đã chết lâu ngày cũng có người vừa mới chết tiếp đó cũng có người sắp chết .
Từng tiếng gào thét tiếng người kêu rống giận lọt vào tai, tiếng binh khí va chạm tiếng chiến mã hí không ngừng đan xen vang vọng, hòa vào nhau như muốn trở thành một buổi hòa âm .
Đây là chiến tranh, tử vong chính là quy luật, vĩnh viễn không bao giờ thay đổi .
Nơi này không có thương hại cũng không cho phép được bình yên .
“ Ầm ầm ầm “
Trăm vạn chiến mã bay nhanh như điên, đại quân Luân Hồi không chút lưu tình chém giết phản quân chắn ở phía trước đường đi .
Vào lúc này binh lính khăn vàng không có chủ soái, không có tướng quân, đã biến thành một bàn ăn thịnh soạn.
Bọn họ chỉ biết một việc là công kích theo bản năng mà đánh, điên cuồng công kích giống như một kẻ điên cứ thế đánh nhau không có một chiêu thức cũng không có một ai sợ hãi .
Bởi vì bọn họ đều đã uống nước bùa chỉ còn có một ý niệm trong đầu vì Đại Hiền lương sư Trương Giác giết sạch địch nhân trước mắt .
Diệp Thần nhìn thoáng qua đại quân khăn vàng đang điên cuồng hai mắt hắn nhíu lại một đạo ánh sáng chợt lóe lên.
Trương Giác nhất định phải chết .
Diệp Thần vừa định rõ mục tiêu một đoàn gồm hơn một vạn kỵ binh đột nhiên xuất hiện ở bên ngoài chiến trường .
Diệp Thần nhìn thấy cảnh này mày tức khắc hơi nhíu nhưng sau đó liền trở lại bình thường .
Đuổi tới chiến trường không phải là tập thể các người chơi muốn chiếm tiện nghi của Diệp Thần, mà là người tìm kiếm Diệp Thần nhờ giúp đỡ, Mỹ Nhân Minh .
Các nàng vừa xuất hiện liền yên tĩnh đứng ở bên ngoài chiến trường nhưng lại không hề có hành động công kích binh lính khăn vàng .
Bởi vì Diệp Thần đã nói qua, chỉ cho phép theo phía sau công kích những binh linh khăn vàng và yêu tộc chạy trốn .
Mà những binh lính khăn vàng ở nơi này rõ ràng không có suy nghĩ chạy trốn, tất nhiên không có trong phạm vi Diệp Thần đã hứa .
Cho nên Mỹ Nhân Minh không có động thủ bởi vì các nàng không dám vi phạm mệnh lệnh Diệp Thần đã nói .
Đúng lúc này cửa thành quận Chung Sơn kêu lên một tiếng, cổng thành liền mở ra .
Tiếp theo là hai người nam nhân tướng quân dẫn đầu một đoàn binh lính tuy rằng mặt mày bẩn thỉu đầy tro bụi nhưng vẻ mặt hưng phấn chạy ra .