WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 412: Chân Mật thẹn thùng

Chương 414: Chân Mật thẹn thùng

Diệp Thần nghe đến đó liền cười ha hả gật đầu sau đó mở miệng nói:

“ Chuyển về Luân Hồi Thành đi ở đó an toàn hơn.”

Giờ khắc này ở đại hán đâu đâu cũng đều là Yêu tộc và phản quân Hoàng Cân trừ một nơi đó chính là U châu.

Hiện tại nàng cũng đã nhận chủ, Diệp Thần không nỡ tiếp tục để Chân Mật và gia tộc nàng bôn ba chạy trốn.

Đối với Diệp Thần mà nói Chân Mật vị mỹ nữ được bàn cổ công nhận này cần phải được an toàn.

Chân Mật nghe thấy vậy thì gật gật đầu sau đó nhìn về phía cha nàng là Chân Dật và Trương Thị - mẹ nàng, còn chưa kịp mở miệng thì đã thấy phụ thân cười ha hả nói:

“Nữ nhi cứ việc đi Luân Hồi Thành không cần nhớ mong người nhà.”

Chân Dật vừa nghe xong đôi mắt liền đỏ lên nước mắt bắt đầu xuất hiện rồi ánh mắt cũng đảo qua đảo lại.

Diệp Thần nhìn thấy vậy vội vàng nhìn về phía Chân Dật và mở miệng nói:

“Chân thị nhất tộc nếu đồng ý cũng có thể dọn tất cả về Luân Hồi Thành.”

Lúc đầu hẳn chỉ hướng Chân Mật muốn nàng trở về Luân Hồi thành vì Diệp Thần chưa rõ ý muốn những người còn lại trong gia tộc, dù sao Chân Thị cũng là một gia tộc lớn.

Bằng không hắn cũng sẽ trực tiếp bảo cả gia đình Chân Mật đi Luân Hồi Thành.

Rốt cuộc Chân Mật cũng chỉ là tử nữ không thể quyết định thay cho Chân thị nhất tộc được.

Chân Dật nghe thấy vậy hai mắt đột nhiên sáng lên hắn không nghĩ Quán quân Hầu lại cho cả Chân thị tộc đi Luân Hồi Thành.

Nếu như vậy Chân thị có thể gia nhập vào U châu – nơi an toàn nhất hiện nay.

Đây chính là điều hắn vẫn luôn muốn nhưng lại không dám nói tới.

Muốn nói bởi vì Diệp Thần là châu mục đại hán đế quốc, là Phiêu Kỵ Đại tướng quân có địa vị hiển hách, binh hùng tướng mạnh nếu đi theo ngài ấy thì người của Chân thị nhất tộc chắc chắn sẽ không phải chịu sự khổ sở của binh hoang mã loạn nữa.

Tuy Chân thị nhất tộc cũng được coi như đại tộc nhưng không có nhân vật nào hiển hách và xuất sắc cả tuy là có chút của cải nhưng Diệp tướng quân sẽ không thiếu chút tiền ấy.

Điểm này ban đầu Chân Dật cũng không biết nhưng sau khi biết Diệp Thần đã tiêu diệt được Trương Lương và ngàn vạn đại quân khăn vàng lão liền phái người đi hỏi thăm tin tức tên này – Diệp đại tướng quân và Luân Hồi thành rất giàu có.

Nếu không sao có thể có tới trên trăm vạn chiến mã, sao có thể cấp cho thủ hạ các trang bị tốt như vậy mà còn là trên trăm vạn bộ, ngay cả chiến mã cũng được mặc những chiếc giáp cấp kim cương.

Cho nên Diệp Thần căn bản không thiếu tiền vì vậy mà tiền tài Chân thị nhất tộc căn bản không đảm đương nổi việc gia nhập này.

Cứ như vậy thì sao hắn dám mở miệng.

Đương nhiên mấy người con gái Chân Dật đều vô cùng xinh đẹp đặc biệt là Chân Mật xuất trần thoát tục, dung mạo như tiên.

Nhưng xem ra Chân Mật đi theo Diệp Thần cũng không chắc chắn sẽ được gả cho hắn.

Huống hồ Diệp Thần cũng không mở miệng nói muốn cưới ái nữ của lão làm vợ.

Cho nên Chân Dật căn bản không thể mở miệng đề cấp đến việc kia.

Mà hiện tại Diệp Thần lại chủ động mở miệng cho Chân thị lưu tới Luân Hồi Thành Chân Dật sao có thể không kích động, không hưng phấn cho được.

Không chỉ có Chân Dật mà ngay cả Trương Thị và bốn người con gái Chân Khương, Chân Thoát, Chân Đạo, Chân Vinh cũng lộ ra sự hưng phấn.

Có thể đi Luân Hồi Thành chứng tỏ từ nay về sau các nàng không cần phải lo lắng về việc sinh hoạt hãi hùng nữa.

“Chủ công......” Chân Mật nghe thấy vậy vội vàng xoay người nhìn về phía Diệp Thần, hai mắt sưng đỏ kêu lên.

“Sửa cách xưng hô đi, ý của ta chắc hẳn nàng đã rõ.” Diệp Thần liếc mắt nhìn rồi cười ha hả nói.

Chân Mật nghe thấy thế lập tức sửng sốt mà sau đỏ mặt lên, cái đầu liền hạ thấp xuống không dám nhìn Diệp Thần nữa.

Ý của tướng quân sao nàng có thể không rõ, ngài ấy là muốn nàng thay đổi cách xưng hô thành phu quân.

Việc này khiến Chân Mật không thể kìm nén cảm xúc trong lòng mà lộ ra vẻ thẹn thùng.

Lúc trước tuy nàng cònrất nhỏ chỉ sau khi bị hệ thống giải trừ phong ấn liền trực tiếp trưởng thành, tuy vẫn là thiếu nữ nhưng lại biết rất nhiều và cũng đã nghe đồn về Diệp Thần.

Thời đại này mỹ nữ đều thích anh hùng mà Chân Mật một mỹ nữ hàng thật giá thật thì càng không ngoại lệ.

Còn Diệp Thần hiển nhiên là anh hùng trong anh hùng hơn nữa lớn lên cũng vô cùng đẹp trai thì nàng sao có thể không có thiện cảm với hắn cho được.

Huống hồ sau khi giải trừ phong ấn Chân Mật cũng đã nhận Diệp Thần là chủ nhưng trong lòng lại nghĩ không biết Diệp Thần có muốn nhận mình hay không.

Hiện tại hắn lại muốn nàng đổi cách xưng hô khiến nàng cảm thấy vừa ngại ngùng vừa hạnh phúc.

Chẳng qua Chân Mật cũng không nghĩ Diệp tướng quân lại bá đạo như vậy.

Trong lúc nhất thời thiếu nữ thẹn thùng đến mức không dám mở miệng đáp lại yêu cầu của người kia.

Chân Khương, Chân Thoát, Chân Đạo, Chân Vinh bốn người nghe thấy vậy rất ngạc nhiên rồi trong ánh mắt hiện ra một tia trách móc xen lẫn hâm mộ.

Hiển nhiên bốn nàng sau khi biết được ý của Diệp Thần thì càng có thiện cảm với hắn.

Lúc này Chân Dật và Trương Thị đều ngây người ra.

Ý của Diệp Thần như thế nào sao hai người bọn họ lại không hiểu - chính là muốn Chân Mật gọi hắn là phu quân.

Hắn còn chưa có sính lễ, cũng chưa bái đường thành thân mà đã trực tiếp đổi cách xưng hô quả thật khiến người khác ngạc nhiên xen lẫn vui vẻ.

Không sai đó chính là sự ngạc nhiên xen lẫn vui vẻ, Chân Dật và Trương Thị sau khi lấy lại tinh thần liền tươi cười mặt mày nở hoa.

Đối với bọn họ hai người mà nói không có việc gì có thể khiến bọn họ vui vẻ như việc này.

Đây chính là Diệp Thần muốn lấy Chân Mật tuy nhiên vẫn chưa đưa sính lễ và cũng chưa bái đường thành thân nhưng đó cũng chỉ là tục lệ mà thôi.

Chỉ cần Diệp Thần đồng ý muốn lấy ái nữ nhà họ làm vợ thì Chân Dật sẽ không quan tâm đến thế tục lễ tiết gì hết.

Người khác còn muốn kết thân với Diệp Thần mà không được thì Chân Dật sao có thể ngốc nghếch bỏ qua cơ hội tốt như vậy được.

Lão muốn nhanh chóng đi Luân Hồi Thành xây dựng lại gia tộc mà cách nhanh nhất là đưa Chân Mật cho Diệp Thần.

Chỉ cần có một ngày Diệp Thần cưới Chân Mật thì Chân thị nhất tộc có thể danh chính ngôn thuận đi Luân Hồi Thành.

Nhưng hiện tại không cần phải đợi bởi vì Diệp Thần đã trực tiếp đòi đổi cách xưng hô như vậy sự thật đã rất rõ ràng.

“Nữ nhi.” Trương Thị thấy con gái vẫn thẹn thùng vội vàng mở miệng gọi.

Nghe thấy Trương Thị gọi Chân Mật cố gắng ổn định nội tâm sau đó ngẩng đầu nhìn Diệp Thần và mở miệng gọi:

“Phu quân......”

Âm thanh này rất thấp cũng rất nhẹ nhàng nhưng lại cực kỳ dễ nghe khiến trong lòng Diệp Thần không khỏi rung động.

Nhìn Chân Mật vẫn đang thẹn thùng không thôi Diệp Thần cười ha hả gật đầu rồi mở miệng nói:

“Nàng muốn đem theo cái gì thì chuẩn bị đi, trước ta sẽ đưa nàng tới Luân Hồi Thành trước còn người nhà ta sẽ sắp xếp đại quân hộ tống.”

“Không...... Không có gì muốn đem......” Chân Mật nghe thấy vậy lại tiếp tục đỏ mặt sau đó thấp giọng nói.

Diệp Thần thấy thế hơi mỉm cười rồi liếc nhìn Chân Mật vẫn đang thẹn thùng như trước liền mở miệng nói:

“Vậy được chúng ta đi thôi.”








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.