Mười vị thiên phu trưởng quận Chung Sơn nghe thế, trước mắt sáng ngời rồi sau đó vội vàng hành lễ lớn tiếng đáp:
“Vâng! Tướng quân!”
Bên trong lời nói của bọn họ đều là hưng phấn.
Không chỉ là bọn họ mà binh lính thủ thành quận Chung Sơn cũng vào lúc này lộ ra hưng phấn.
Bởi vì Diệp Thần cho bọn họ cơ hội hộ tống Chân tộc đến Luân Hồi Thành trước, còn giúp binh lính đổi mới áo giáp binh khí cùng chiến mã những điều này không thể nghi ngờ nói cho bọn họ một việc :
Trước đó Diệp Thần hứa hẹn không chỉ không có chút giả dối nào mà thực sự để bọn họ trở thành “tinh binh”chân chính của Luân Hồi Thành đãi ngộ căn bản không có chút nào thua thiệt.
Việc này vượt qua suy đoán của bọn họ, nguyên bản bọn họ cho rằng nhiều lắm cũng chỉ là đạt được một ít trang bị cao cấp.
Rốt cuộc bọn họ vừa rồi đi theo Diệp Thần cũng không phải binh lính chính quy gì, không thể được coi trọng như vậy.
Nhưng ai dè căn bản không phải như vậy bọn họ vừa đạt được chính là trang phục cấp kim cương mỗi người một con chiến mã.
Việc này chứng minh tướng căn bản là không có khinh thường bọn họ, cũng không có cô phụ tâm ý của binh lính.
Có thể được đường đường Đại Hán đế quốc Phiêu Kỵ đại tướng quân coi trọng như vậy, bọn họ sao có thể không cao hứng, sao có thể không hưng phấn.
Diệp Thần nhìn thoáng qua binh lính thủ thành quận Chung Sơn hưng phấn, cười ha hả gật gật đầu rồi sau đó nhìn về phía Chân Dật đang chuẩn bị mở miệng đột nhiên nhớ tới cái gì thì vẻ mặt tức khắc biến đổi.
“Chủ công?” Chân Dật nhìn thấy Diệp Thần mặt sắc không đúng không khỏi ngẩn người vội vàng mở miệng hỏi.
Diệp Thần nghe đến đó tức khắc hoàn hồn cười vài tiếng rồi sau đó mở miệng nói: “Không có việc gì... chỉ là nhớ tới một ít việc.”
Diệp Thần tất nhiên sẽ không nói hiện tại hắn là con rể Chân Dật nên không thể tùy tiện nói cho lão biết ba năm sau, lão sẽ bệnh mà chết đi.
Đúng là bởi vì nhớ tới lịch sử về Chân Dật nên Diệp Thần mới đột nhiên thay đổi sắc mặt.
Diệp Thần nói tới đây tay phải nhất chiêu một viên đan dược ngay sau đó xuất hiện ở trong tay .
Nhìn đến đan dược trong tay Diệp Thần, Chân Dật tức khắc ngẩn ngơ rồi sau đó kinh ngạc nói “Này...... Đây là...... Hoàn Dương Đan!”
Diệp Thần nghe đến đó cười ha hả gật gật đầu rồi sau đó đem Hoàn Dương Đan đưa cho Chân Dật.
“Chủ công...... Vật này cực kỳ quý, này......” Nhìn Hoàn Dương Đan được đưa tới trước mắt Chân Dật lại lần nữa ngẩn ngơ rồi sau đó vội vàng mở miệng nói.
Động tác của Diệp Thần thực rõ ràng, đây là muốn đem Hoàn Dương Đan cho Chân Dật lão sao có thể nhìn không ra tới.
Nhưng Hoàn Dương Đan thật sự là quá mức quý giá chức năng cải tử hồi sinh, Chân Dật sao có thể dám tùy tiện tiếp nhận.
Diệp Thần nhìn vẻ mặt khiếp của nhạc phụ thì hơi hơi mỉm cười rồi sau đó mở miệng nói:
“Nhạc phụ có thể cầm lấy thỉnh thoảng dùng đến huống chi vật ấy ta có không ít, chờ sau khi nhạc phụ đến Luân Hồi Thành, đi tìm Nam Hoa, bảo hắn kiểm tra thân thể của người mau chóng điều trị tốt.”
Chân Dật nghe đến đó tức khắc sửng sốt lại không nghĩ tới Diệp Thần sẽ nói như vậy.
“Hiền tế...... Thân thể của nhạc phụ ngươi...... Thân thể...... Có......” Trương thị lúc này đột nhiên nhớ tới cái gì đó sắc mặt tức khắc thay đổi rồi vội vàng nhìn về phía Diệp Thần vẻ mặt khẩn trương hỏi
Diệp Thần nghe đến đây hơi hơi mỉm cười rồi sau đó mở miệng nói:
“Một chút tật cũ năm xưa mà thôi cũng không trở ngại gì, Nam Hoa người này tuy rằng tu đạo nhưng có y thuật bất phàm chắc chắn có thể điều trị thân thể cho nhạc phụ nên nhạc mẫu không cần lo lắng, huống chi còn có Hoàn Dương Đan bảo đảm tất nhiên sẽ không sao.”
Lời nói của Diệp Thần vừa dứt Trương thị tức khắc nhẹ nhàng thở ra rồi sau đó vội vàng nhìn về phía Chân Dật.
Như vậy thấy thế nào đều là, “Chạy chóng nhận lấy Hoàn Dương Đan đi”.
Thực rõ ràng Trương thị không muốn Chân Dật xảy ra chuyện.
Chân Dật nhìn Trương thị một cái rồi sau đó nhìn đến Diệp Thần vô cùng trịnh trọng đối với Diệp Thần bái nói:
“Đa tạ chủ nhân ban ân! Chân Dật thề sống chết đi theo chủ công!”
“Đinh, độ trung thành của Chân Dật +10, tiến giai thành tử trung.”
“Đinh, độ trung thành của Trương thị +200, tiến giai thành tử trung.”
“Đinh, độ trung thành của Chân Mật +200, tiến giai thành tử trung.”
“Đinh, độ hảo cảm +500, tiến giai thành thân mật.”
“Đinh, độ hảo cảm +500, tiến giai thành thân mật.”
Liên tiếp âm thanh hệ thống nhắc nhở vang lên làm Diệp Thần không khỏi sửng sốt.
Chân Dật tử trung, Trương thị tử trung, tử trung cộng thêm quan hệ thân mật, đều không ngoài ý muốn của Diệp Thần.
Ngoài ý muốn của Diệp Thần chính là 4 nữ nhân Chân Khương, Chân Đạo, Chân Đoái, Chân Vinh có hảo cảm đối với hắn, hắn có thể nhìn ra.
Nhưng điều Diệp Thần không nghĩ tới là bốn nàng Chân Khương, Chân Đạo, Chân Đoái, Chân Vinh lại trực tiếp đạt tới trình độ thân mật cao nhất.
Hiệu quả của thân mật, người khác không biết còn Diệp Thần sao có thể không biết, chỉ sợ là Diệp Thần hiện tại nếu lôi kéo 4 nàng đi lăn giường, hơn nữa cùng nhau các nàng cũng sẽ không phản đối, hơn nữa còn vui vẻ như thường.
Mẹ kiếp...... Đây là viên mãn rồi......
Nghĩ đến đây, Diệp Thần hai mắt đột nhiên sáng lên.
Chân Khương, Chân Đạo, Chân Đoái, Chân Vinh tuy rằng không phải siêu nhất lưu lịch sử mỹ nữ nhưng cũng không thua kém so với người khác.
Diệp Thần tự nhiên nghĩ tới không hề có hành động gì thu phục các nàng, nhưng bốn nữ nhân liền trực tiếp muốn gả đến cho hắn.
Không tồi, không tồi, cũng bớt phiền toái.
Diệp Thần mới vừa nghĩ xong, bốn nữ nhân Chân Khương, Chân Đạo, Chân Đoái, Chân Vinh nhìn thoáng qua nhau rồi sau đó đồng thời tiến lên một bước hành lễ nói:
“Chân Khương, Chân Đạo, Chân Đoái, Chân Vinh mong chủ công thu nhận.”
“Đinh, nhất lưu lịch sử mỹ nữ, Chân Khương, Chân Đạo, Chân Đoái, Chân Vinh nhận ngươi làm chủ, tiếp nhận hay không?”
Nghe được âm thanh hệ thống nhắc nhở, Diệp Thần không khỏi nhếch miệng.
Mẹ nó, sao có thể cự tuyệt.
Nghĩ đến đây, Diệp Thần không chút do dự đưa ra lựa chọn.
Tiếp nhận!
“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần, đạt được một loạt 4 vị lịch sử mỹ nữ, Chân Khương, Chân Đạo, Chân Đoái, Chân Vinh nguyện trung thành.”
Hệ thống nhắc nhở kết thúc, Diệp Thần liền cười ha hả gật gật đầu, rồi sau đó mở miệng nói:
“Về sau còn có Điêu Thuyền, Triệu Vũ, Thái Diễm, Mi Trinh, Nguyệt Anh ở chung với các nàng.”
Chân Khương, Chân Đạo, Chân Đoái, Chân Vinh nghe đến đây đều ngẩn người rồi sau đó một đám tươi cười vui mừng nhìn về phía Diệp Thần.
Ý tứ của Diệp Thần đơn giản vậy các nàng sao có thể không hiểu.
Đây là muốn nói cho các nàng, tất cả đều đã trở thành nữ nhân của Diệp Thần, bất quá các nàng phải nhớ kỹ một việc : hậu trạch an bình.
Nói đơn giản một chút các nàng muốn sống cùng với Điêu Thuyền, Triệu Vũ, Thái Diễm, Mi Trinh, Hoàng Nguyệt Anh các nàng phải hòa thuận, không thể tranh đấu.
Việc này đối với Chân Khương, Chân Đạo, Chân Đoái, Chân Vinh mà nói căn bản không phải là chuyện gì khó.
Các nàng cũng không nghĩ tới tranh giành với người khác, đều mọi người muốn rất đơn giản chính là trở thành nữ nhân của Diệp Thần là được.
Cũng đúng là xuất phát từ ý tưởng này các nàng vừa rồi mới còn rụt rè nhưng chủ động nhận Diệp Thần làm chủ.
Nguyên bản 4 người còn lo lắng rốt cuộc Diệp Thần đã có Chân Mật xinh đẹp hiểu chuyện liệu lại thu nhận nên các nàng hay không nên còn lo lắng.
Chỉ là kết quả hiển nhiên làm các nàng vui mừng vì Diệp Thần trực tiếp đều thu nhận bốn nữ nhân các nàng.
Sau khi lấy lại tinh thần Chân Khương, Chân Đạo, Chân Đoái, Chân Vinh vội vàng mở miệng hô: “Vâng! Phu quân!”
Nhìn đến nơi này, Diệp Thần tức khắc cười.
Diệp Thần đã có rất nhiều nữ nhân nên đã sớm hiểu rõ bất quá đối với việc này cũng không phản cảm.
Chân Mật cũng vậy,
Thời đại này, nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường, người càng có năng lực thì càng nhiều thê thiếp.
Cho dù là phụ thân nàng thì tiểu thiếp cũng có sáu người.
Vì vậy Chân Mật cũng sẽ không bởi vì Diệp Thần có nhiều nữ nhân mà có ý kiến gì.
Hiện tại bốn tỷ muội nàng cũng muốn đi theo Diệp Thần Chân Mật chẳng những không ghen ghét ngược lại thực vui vẻ.
Bởi vì nàng vẫn luôn có tình cảm tốt với bốn tỷ muội, hiện tại các nàng có thể cùng nhau đi theo Diệp Thần tự nhiên là điều muốn thấy nhất.
Nếu không sẽ cảm giác thực cô đơn.
Chân Dật, Trương Thị hai người nhìn nhau rồi sau đó đồng thời cười.
Một nữ nhi đi theo Diệp Thần đã là đại hỉ mà cùng năm nữ nhi đều đi theo Diệp Thần, tự nhiên càng làm cho bọn họ cao hứng.
Cứ như vậy địa vị tộc Chân thị ở địa bàn của Diệp Thần tất nhiên sẽ vững như Thái sơn, như diều gặp gió cũng có thể đứng ở vị trí cao hơn nữa không gì phá nổi.
Đặc biệt là năm nữ nhi sau khi sinh con cho Diệp Thần, tộc Chân thị càng có thể được đến ân huệ.
Đương nhiên, Chân Dật sẽ không dựa vào Diệp Thần danh hào mà diễu võ dương oai, cũng sẽ không bởi vậy mà làm cái gì tình cường lăng nhược việc.
Nhưng việc này cũng không cản trở Chân Dật với Trương thị cao hứng.
Diệp Thần lúc này nhìn bốn nữ nhân Chân Khương, Chân Đạo, Chân Đoái, Chân Vinh một cái rồi sau đó nhìn về phía Chân Dật đem Hoàn dương đan đưa cho Chân Dật.
Chân Dật không có do dự, trực tiếp nhận lấy rồi sau đó khom người đối với Diệp Thần bái nói: “Đa tạ chủ công ban ân!”