Tầm bảo cá nghe đến đó đuôi cá vẩy vẩy rồi sau đó từ lòng bàn tay trái Diệp Thần tay trái nhảy về hồ nước
Giây tiếp theo nó trồi lên hai chỉ mắt gắt gao nhìn chằm chằm linh thạch trong tay Diệp Thần không rời không bỏ.
Nhìn ra khát vọng mãnh liệt trong mắt chú cá nhỏ làm Diệp Thần cười ha ha rồi sau đó đem đám linh thạch trong tay ném tới mặt hồ.
“Thình thịch, thình thịch” thanh liên tục truyền đến, năm khối linh thạch nháy mắt rơi vào hồ nước mà khối thứ sáu trực tiếp bị tầm bảo ngư nhảy lên rốt nuốt lấy.
Diệp Thần nhìn đến nơi này hơi hơi sửng sốt sau đó hai mắt đột nhiên sáng ngời.
Ngọa tào, thiếu chút quên mất tầm bảo ngư có không gian dự trữ trong cơ thể, nó có thể lưu giữ những đồ vật chết thậm chí khi năng lực tăng lên thì cũng có thể chứa đựng sinh vật sống. Thêm vào đó độ lớn của không gian này cũng sẽ phát triển theo thời gian nếu tầm bảo ngưu hoàn toàn trưởng thành thì không gian này có thể lớn đủ để chứa đựng trứng của một vài loài linh thú.
Chỉ cần chờ tiểu ngư này trưởng thành rồi nhờ nó đi trộm trứng linh thú của các loài thì binh lính Luân Hồi Thành mỗi người có thể sở hữu cho riêng mình một con linh thú
Đây chính là điều Diệp Thần muốn nhìn thấy nhất.
Có được đại quân linh thú chính là sở hữu một sức mạnh khó có thể đo đếm .
Nếu nói giờ phút này Luân Hồi Thành đại quân là biến thái như vậy khi đoàn linh thú của Luân Hồi Thành được hình thành thì sức mạnh ít nhất tăng thêm 20 lần nữa.
Tuy rằng sức mạnh linh thú thuộc về ngoại lực khó có thể kiểm soát nhưng đây cũng là một cơ hội, mà đi đâu để tìm trứng linh thú thì giờ phút này ngoài trừ Diệp Thần không ai rõ ràng hơn.
Ở mênh mang biển rộng kia có vô số hải đảo mà trong đó có một số là nơi cư trú của linh thú.
Có nơi số lượng thưa thớt, cũng có nơi có rất nhiều thậm chí hình thành một tộc đàn khổng lồ.
Trừ bỏ hải đảo thì còn có bên trong lòng đại dương hay đôi khi chúng sinh sống sâu bên trong rừng rậm hẻo lánh .
Nơi xuất hiện linh thú, 90% sẽ xuất hiện trứng của chúng , đây cũng là mục tiêu của Diệp Thần.
May mà hắn chợt nhớ tới không gian của tiểu ngư mới nãy sinh ý định như vậy.
Cũng không nghĩ tới bỗng nhiên Luân Hồi Thành xuất hiện một con Tầm bảo ngư nếu biết sớm hắn đã đi sưu tầm trứng linh thú ở khắp nơi rồi.
Đương nhiên bây giờ cũng không quá muộn mà yêu cầu tiên quyết là nâng thực lực tầm bảo ngư đến mức cần thiết vì tuy rằng bản lĩnh ẩn nấp của nó rất mạnh nhưng đó là ở trong nướ nhưng nếu lên bờ liền trở nên vô dụng.
Hơn nữa tiểu ngư còn chưa thể hóa hình thì cũng vô pháp di chuyển trên mặt đất.
Cho nên bây giờ hắn cần cấp thiết tăng sức mạnh cho tầm bảo ngư cũng không cần quá ca đến đạt Thuế Phàm Cảnh liền có thể.
Chỉ cần đạt đến cảnh giới đó nó liền có thể hóa hình người dưới sự trợ giúp của hóa hình thảo.
Cứ như vậy thì mặt đất hay đại dương đều không thể làm khó nó , nơi nơi cướp đoạt linh thú.
Nghĩ đến đây, Diệp Thần liền vui vẻ rồi sau đó nhìn về phía tầm bảo ngư mở miệng nói nói,
“Tiểu ngư, nỗ lực tu luyện chờ tới Thuế Phàm Cảnh rồi liền nuốt hóa hình thảo, sau đó giúp ta nơi nơi cướp đoạt trứng linh thú “
Tầm bảo ngư nghe đến đó hai mắt cá đột nhiên sáng ngời vội vàng gật gật đầu.
Nguyên nhân làm nó hưng phấn như vậy kỳ thật rất đơn giản, Diệp Thần muốn nó nỗ lực tu luyện chắc chắn sẽ đem linh thạch cung ứng.
Như vậy nó mới có thể nhanh chóng tăng lên thực lực rồi sau đó đạt tới yêu cầu thấp nhất có thể hóa hình : Thuế Phàm Cảnh.
Đối với tầm bảo ngư mà nói hóa hình chính là giấc mộng của nó bấy lâu nay, bây giờ đã được Diệp Thần bày ra trước mắt.
Đương nhiên nếu tính đây chỉ là mệnh lệnh của Diệp Thần thì tầm bảo ngư cũng không có khả năng cự tuyệt, bởi vì nó đã nhận chủ .
Nhìn chú cá hung phấn không thôi quẫy đuôi, Diệp Thần cười ha hả gật gật đầu rồi sau đó nhìn về tiểu viêm hổ Diệp Lâm, chẳng qua chưa đợi hắn mở miệng Diệp Lâm hai mắt đã tỏa sáng nhìn về phía hắn nói :
“Ca ca, cái kia tiểu ngư thật sự có thể tìm được bảo vậy?”
Diệp Thần hơi hơi sửng sốt rồi sau đó gật đầu nói nói: “Ân xác thật , như thế nào…”
Diệp Thần này còn chưa nói xong, Viêm Hổ Diệp Lâm liền hai mắt tỏa ánh sáng nhảy xuống hồ nhỏ - hành động nhanh chóng làm hắn cũng không thể ngăn cản.
“Thình thịch” một tiếng truyền đến mặt hồ nháy mắt bắn ra từng tảng lớn bọt sóng, Diệp Lâm cũng ở giờ khắc này chui vào trong nước.
Diệp Thần nhìn đến nơi này liền có chút chán nản rồi sau đó tay phải điểm quyết hư không bắt ra một trảo
Giây tiếp theo tiểu lo li vừa mới nhảy vào trong nước liền bị Diệp Thần bắt trở về.
“Oa, ca ca, đáy hồ thật nhiều thật nhiều linh dược!” Diệp Lâm vừa mới ly khai mặt nước liền hưng phấn kêu lên
Diệp Thần nghe đến đó trên mặt tức khắc đen rồi sau đó mở miệng quát lớn nói:
“... Linh dược chưa thành thục , không cho trộm ăn ! số lượng ít, đồng dạng không cho nếu dám vi phạm ta sẽ nhốt ngươi lại để một đống linh thảo các loại trước cửa chuồng, làm ngươi nhìn được nhưng không ăn được ! ”
Viêm hổ tham ăn đây là chuyện Diệp Thần sáng sớm liền biết bất quá linh dược quan hệ đến việc nhanh chóng tăng lên thực lực của luân hồi thành thì cho dù nàng có them muốn đến mức nào hắn cũng không thể chiều theo được.
Bất quá này cũng chỉ là tạm thời chờ linh dược đủ nhiều thì cũng không thiếu cho tiểu loli ăn thoải mái.
Trong hồ nước tầm bảo ngư nhìn đến cảnh này, liền giật giật người như đang cười trộm.
Viêm Hổ Diệp Lâm nguyên bản muốn mở miệng nói chuyện thì ở khóe mắt thấy được bộ dáng cười trộm của tầm bảo ngư tức khắc giận giữ rồi sau đó hướng về phía cá nhỏ quát lớn
“Chờ ca ca rời đi, ta nhất định đem ngươi làm cá kho tiêu!”
Tầm bảo ngư nghe thế liền bơi về phía Diệp Thần nhìn hắn với vẻ mặt đáng thương.
Diệp Thần nhìn đến nơi này lắc lắc đầu rồi sau đó gõ một phát vào trán tiểu hổ.
“Bang” một tiếng theo sát vang lên
Diệp Lâm không tự chủ được xoa xoa cái trán rồi sau đó nhìn về phía Diệp Thần, vẻ mặt ủy khuất nói: “Ca ca tin tưởng...”
“Ngươi a...... Đừng diễn sâu, tiểu ngư nhỏ hơn ngươi khoongn ít, hơn nữa linh dược nói đáy hồ đều là tiểu ngư trăm cay ngàn đắng đem về từ nơi khác, này đó linh dược về sau cũng sẽ trở thành đồ ăn vặt của ngươi, chẳng lẽ tiểu Lâm lại còn muốn ăn hiếp người ta hay sao?” Diệp Thần nghe đến đó khóe miệng không khỏi trừu trừu rồi sau đó mở miệng hỏi.
Diệp Lâm nghe đến đó vẻ mặt liền thay đổi rồi sau đó vội vàng lắc đầu nói:
“Ca ca, ta bảo đảm sẽ không khi dễ tiểu ngư “
Viêm hổ nói tới đây trực tiếp hướng tầm bảo ngư rồi sau đó vẻ mặt “Hiền lành” nói: “Tiểu ngư, ngươi phải nhanh chóng mạnh lên giúp tỷ tỷ đoạt thật nhiều đồ ăn vặt trở về, nghe được không?”
Tầm bảo ngư nhìn viêm hổ nửa uy hiếp nửa mệnh lệnh , thân cá bỗng run rẩy một cái rồi nhanh chóng gật đầu đồng ý,