“Muốn chết!” Hắc cẩu nghe thế hai mắt đột nhiên trợn mắt sau đó tức giận quát.
Giây tiếp theo chân chó của nhấc lên rồi hung hăng dẫm tới chỗ Diệp Thần.
Hắn thấy vậy lạnh lùng cười tay phải nắm thành quyền mà không chút do dự đánh qua hắc cẩu.
Ban đầu chó đen tiểu yêu còn đề phòng Diệp Thần vì thí thần thương nhưng giờ nhìn thấy nhân loại kia thế mà dám tay không đối đầu như vậy nó liền vui vẻ.
Cũng chỉ là một con chốt không biết tự lượng sức mình.
Đây là nhận xét của chó đen đối với Diệp Thần.
Xem ra nhân loại chính là muốn tự mình tìm đến cái chết.
Chỉ mời bước vào Thuế Phàm mà dám đánh tay không với nó thì không phải tìm đến cái chết thì là cái gì.
Nó chính là thú yêu thuần khiết , tuy rằng chỉ là tiểu yêu nhưng so với Diệp Thần ở Thuế Phàm Cảnh cũng mạnh hơn rất nhiều.
Quan trọng nhất chính là tên kia rõ ràng có thí thần thương nhưng lại dùng tay không, theo sự hiểu biết của nó, thân thể nhân loại chính là yếu kém nhất trong tất cả các tộc.Mà biểu hiện của Diệp Thần cũng không thể nghi ngờ chính là tìm chết.
Đúng lúc này thân thể của hắc cẩu cũng đã tiếp xúc tới quyền của Diệp Thần.
Một tiếng nặng nề trong giây lát vang lên.
Khuôn mặt vừa mời tràn trề vẻ vui sướng và dữ tợn lặm tức cô động lại
“Sao có thể!” Hai mắt chó đen tiểu yêu trừng lớn sau đó kinh thanh hô.
Móng vuốt của nó bị quyền của Diệp Thần ấn xuống mặt đất không thể phản kháng.
Nhưng cái này không quan trọng mà quan trọng chính là trong nháy mắt hắc cẩu cảm nhận được sức lực vô cùng cường đại đè nặng lên linh hồn nó, ức lực này hoàn toàn vượt qua tưởng tượng .
“Đông” một tiếng truyền đến.
Chó đen tiểu yêu đột nhiên bị nâng lên.
Chính xác mà nói nó bị hất ngược bay lên.
Nhân cơ hội, chó đen thoát khỏi vòng khống chế của Diệp Thần trở người trên không trung rồi năng nề tiếp đất.
“Chó con, ngoan ngoãn làm lễ rửa tội đi!”
Diệp Thần nói xong chân khí bẩm sinh trong cơ thể bắt đầu chuyển động, tóc cùng quần áo của hắn không cần gió cũng lay động trong không khí.
Cùng lúc đó từ trên người hắn bùng nổ một lực lượng cực mạnh và một hơi thở vô cùng bá đạo.
Hơi thở cuồng dã, ngang ngược sau đó hóa thành chiến ý ngày một tăng lên.
Đối phó với hắc cẩu mà không sử dụng thí thần thương đều là ý muốn của hắn.
Bởi vì trong thế giới trò chơi Cửu chuyển thần công của hắn đã bị Bàn Cổ phong ấn sức mạnh nhưng công pháp này vẫn tự động hấp thu linh khí mà tu luyện trong cơ thể hắn.
Đến nỗi hiện tại Cửu chuyển đã đạt đến trình độ nào hắn hoàn toàn không biết được nhưng cũng không quá khó để Diệp Thần dự đoán sức mạnh đó.
Cuộc chiến lần này cũng là một cơ hội thích hợp để hắn thử nghiệm sức mạnh của Cửu Chuyển huyền công nên Diệp Thần mới dùng quyền trực diện nghênh chiến, may mắn là Hắc cẩu đã quá khinh địch mà không vận dụng yêu lực nếu nó vận dụng yêu lực chắc chắn Diệp Thần sẽ không thể tùy tiện chống đỡ.
Diệp Thần muốn vận dụng chân nguyên trong cơ thể toàn lực vận dụng công pháp để đối chiến với đối thủ, phải biết rằng khi hắn làm vậy sức mạnh của Cửu chuyển lại được tiếp tục tăng lên..
Vì rốt cuộc công pháp này chỉ gói gọn trong một chữ : chiến.
Chó đen tiểu yêu thấy vậy hai mắt trợn lên rồi kinh thanh hô:
“Sao có thể! Ngươi chỉ là Thuế Phàm Cảnh.”
Trước đây chó đen tiểu yêu chưa bao giờ nghĩ rằng thực lực và sức mạnh cơ thể của nhân loại có thể vượt qua nó nhưng sự thật thì nó đã sai rồi lực của Diệp Thần không hề thua nó, hơn nữa thân thể còn mạnh tới mức không ngờ.
Chuẩn xác mà nói chính là loại trình độ phi nhân loại.
Chó đen là bị triệu hoán từ thế giới Hồng Hoang – nơi yêu tộc đang lộng hành nên nó tin tưởng rằng nhân loại chỉ toàn là cặn bã.
Nhưng Diệp Thần – người mạnh nhất Nhân tộc đã cho nó một cái tát vang dội.
Không chỉ thế mà bây giờ đây hơi thở Diệp Thần càng lúc càng mạnh, hơn nữa toàn thân chiến ý sôi trào.
Điều này đã nói cho chó đen tiểu yêu biết một chuyện người trước mặt mạnh hơn nó toàn diện.
Sau khi biết sự thật này sao chó đen tiểu yêu còn có thể bình tĩnh.
“Oa” một tiếng vang lớn nháy mắt vang lên
Giây tiếp theo Diệp Thần đột nhiên nhảy lên rồi nhảy về phía hắc cẩu.
“Oa”
Sau một tiếng vang lớn đó là chân phải Diệp Thần đã hung hăng đá vào hai mắt của nó.
Trong nháy mắt hai mắt nó đã sưng lên và không thể đứng vững được.
Cùng lúc đó một tiếng vang lớn lại tiếp tục vang lên.
Theo đó là tiếng hai hàm răng va chạm vào nhau.
Sau khi Diệp Thần rơi xuống lại tiếp tục nhảy lên rồi lại đá vào cằm của chó đen tiểu yêu.
“Loài người đáng chết!” Hắc cẩu bị Diệp Thần đánh hai lần lập tức giận dữ.
Nó là yêu , đường đường là tiểu yêu hạ giới lại bị một tên nhân loại cảnh giới thấp đáng thương đánh trúng thì sao nó có thể không giận.
Giây tiếp theo một thân yêu lực điên cuồng vận chuyển sau đó hướng tới Diệp Thần hung hăng cắn qua.
Ngay lặp tức Diệp Thần nhảy lên giữa không trung nhưng lại không có chỗ dùng lực.
Nếu người trong tình cảnh này biến thành người khác thì trong lòng hắn có đến chín phần mười là run sợ nhưng Diệp Thần lại không một tia hoảng loạn nào cả.
Diệp Thần không chỉ có không hoảng loạn mà còn bình tĩnh vận dụng khẩu quyết của tự “ Khâu “ bay lên không trung.
Miệng chó đen tiểu yêu cắn liên tiếp không cho Diệp Thầnthời gian tránh né.
Sau khi cắn trúng hắn lúc hai mắt nó lập tức vui vẻ.
Nhưng mà giây tiếp theo nó liền ngẩn ngơ.
Nó cắn Diệp Thần nhưng mồm cẩu lại không nghe lời nó nữa.
Bởi vì hai chiếc răng trong miệng đã bị Diệp Thần bắt được, chân hắn song song trực tiếp dẫm vào cằm gần răng nó.
Cho dù chó đen dùng lực như thế nào lực cũng không thể rút ra.
Lúc này mặt nó đột nhiên vặn vẹo sau đó điên cuồng ngẩng đầu lên.
Bởi vì Diệp Thần đứng bên trong miệng nó đột nhiên nâng chân phải.
Nó cũng không ngốc sao có thể không biết hắn đang muốn làm gì.
Chính là muốn đá rơi răng của nó ra.
Cũng chính vì nghĩ đến Diệp Thần sẽ làm như vậy nên mặt chó mới đột nhiên vô cùng vặn vẹo như thế.”
Nhưng mà đã chậm mất rồi.
Diệp Thần nâng chân lên và không chút do dự đá ra bên ngoài.
“Oa”
Một tiếng nặng nề nháy mắt vang lên.
“Dát bang” một tiếng truyền ra.
Giây tiếp theo một chiếc răng từ trong miệng chó đen bay ra.
“Nộn”
Tiếng kêu gào thê lương vang lên.
Đau đớn đã kích thích mãnh liệt thần kinh khiến đôi mắt nó lúc này tràn ngập những tia máu.
Nó không muốn nhân loại kia tiếp tục ở trong miệng nó tát oai nhưng lại không cách nào để giành lại quyền khống chế.
Diệp Thần thấy vậy thì lạnh lùng cười, ý niệm vừa động một ngọn lửa đột nhiên xuất hiện bên ngoài cơ thể hắn sau đó liền bảo hộ hắn ở bên trong.