WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 445: Luân Hồi Quân Đoàn mở rộng

Chương 447: Luân Hồi Quân Đoàn mở rộng

“Bái kiến chủ nhân!”

Quách Gia, Điền Phong cũng khom người nói.

“A”

Một trăm linh một vạn binh lính Luân Hồi Thành cùng quỳ một gối xuống đất.

“Tham kiến chủ công!”

Một trăm linh một vạn binh lính Luân Hồi Thành cùng kêu lên vang cả trời cao.

So với trước đây, giờ này khắc này đại quân Luân Hồi Thành rõ ràng khí thế đã tăng lên, hơn nữa trong ánh mắt binh lính tràn ngập vẻ mãnh liệt, sùng bái và tôn kính.

Nguyên nhân rất đơn giản chính là chủ công bọn họ Đại Hán đế quốc Phiêu kỵ Đại tướng quân Diệp Thần có thể phi hành, việc này căn bản không phải là chuyện mà người thế giới này làm được.

Đối với các binh lính Luân Hồi Thành mà nói có thể đi theo một vị chủ công như vậy thì đáy lòng bọn họ luôn cảm thấy tự hào và hưng phấn, rồi sau đó tất cả đều trở thành sùng bái và tôn kính.

Nhìn thấy khí thế hừng hực trên mặt đại quân Luân Hồi Thành, Diệp Thần hài lòng gật đầu sau đó nhìn về phía thủ hạ nói:

“Quan Vũ, Trương Phi, Trương Bộ, Ngụy Nghĩa, Cao Phát các ngươi tiên phong, Điền Phong là quân sư xuất binh.”

“Dạ, chủ công!” Quan Vũ, Trương Phi, Trương Bộ, Ngụy Nghĩa, Cao Phát và Điền Phong nghe thấy vậy hai mắt đồng thời sáng lên sau đó vội khom người đáp.

Diệp Thần liếc nhìn bọn họ hài lòng gật đầu rồi sau đó mở miệng quát: “Xuất phát!”

“Dạ, chủ công!” chúng tướng lĩnh lại tiếp tục khom người nói sau đó bước vào đại quân thống lĩnh.

Một lúc sau, bọn họ dẫn theo năm mươi vạn đại quân Luân Hồi Thành chạy nhanh về hướng Thường Sơn.

“Ầm ầm ầm!”

Vạn mã lao nhanh, đại địa nổ vang.

Năm mươi vạn đại quân Luân Hồi Thành phóng ngựa bay nhanh như điên mà đi, trong khoảnh khắc bụi bay đầy trời.

Diệp Thần nhìn thoáng qua đám người Quan Vũ, Trương Phi rời đi thì hơi mỉm cười sau đó nhìn về phía năm mươi vạn binh lính còn lại liền mở miệng nói:

“Các ngươi có đồng ý gia nhập quân đoàn Luân Hồi?”

Năm mươi vạn binh lính Luân Hồi Thành nghe thấy vậy đồng thời ngẩn ngơ.

Bọn họ không nghĩ Diệp Thần sẽ hỏi như vậy.

Quân đoàn Luân Hồi là quân đoàn mạnh nhất của Luân Hồi Thành bọn họ sao có thể không biết.

Chẳng những thế quân đoàn Luân Hồi còn là quân đoàn thân vệ của Diệp Thần.

Mà hiện tại Diệp Thần lại hỏi bọn họ có muốn gia nhập quân đoàn Luân Hồi hay không, điều này đối với bọn họ mà nói tương đương với hạnh phúc tới quá bất ngờ, bọn họ sao có thể không ngây người.

Giây tiếp theo, năm mươi vạn binh lính Luân Hồi Thành quỳ một gối xuống đất sau đó đáp: “Chúng binh nguyện đồng ý!”

Diệp Thần nghe đến đó lập tức cười rồi sau đó vung tay phải lên.

Giây tiếp theo, một đoàn kim quang từ trống rỗng xuất hiện rồi lập tức bao phủ lấy năm mươi vạn binh lính Luân Hồi Thành.

Cùng lúc đó khí thế thiết huyết, cương nghị nháy mắt dâng lên trên người các binh lính rồi sau đó càng ngày càng mãnh liệt.

Thuộc tính đặc thù của quân đoàn Luân Hồi được thêm vào trên người năm mươi vạn binh lính này.

Một giây, hai giây, ba giây...

Đến một phút đồng hồ sau, một luồng khí thế mạnh mẽ, bá đạo nháy mắt dâng lên trên người bọn họ.

Đúng lúc này, âm thanh hệ thống nhắc nhở vang lên.

“Chúc mừng người chơi Diệp Thần, số người của quân đoàn Luân Hồi tăng lên năm mươi vạn, tổng số người đã đạt đến năm mươi mốt vạn.”

Quân đoàn Luân Hồi Quân Đoàn; đặc chủng quân

Cấp bậc: SSS

Số người: Năm mươi mốt vạn, hạn mức cao nhất một ngàn

Quân đoàn chiến trận: Bạch Hổ Chiến Trận (bẩm sinh chiến trận), Chu Tước Chiến Trận (bẩm sinh chiến trận)

Kỹ năng quân đoàn: "Kỳ tật như phong, kỳ từ như lâm, xâm lược như hoả, bất động như san, nan tri như âm, động như lôi chấn".

Nhìn thoáng qua thuộc tính quân đoàn Luân Hồi, lông mày Diệp Thần không khỏi giương lên.

Lúc trước chỉ có một vạn quân đoàn Luân Hồi mà kẻ địch nghe thấy đã sợ vỡ mật rồi, hiện tại quân đoàn Luân Hồi đạt tới năm mươi mốt vạn về sau số lượng sẽ càng nhiều đến lúc đó nếu các người chơi nhìn thấy có lẽ bọn họ sẽ không có dũng khí để đấu lại.

Nghĩ đến đây, khóe miệng Diệp Thần liền nhếch lên, đúng lúc này năm mươi vạn binh lính quân đoàn Luân Hồi vừa thêm vào cùng hô lớn:

“Chúng tôi thề sống chết đi theo chủ công, nếu phạm lời thề, trời tru đất diệt!”

Lời thề ầm ầm vang lên.

Diệp Thần nhìn thoáng qua các binh lính vừa mới gia nhập quân đoàn Luân Hồi rất hài lòng gật đầu rồi sau đó nhìn về phía một vạn binh lính lúc trước liền mở miệng nói:

“Từ ngày hôm nay chức quan của các ngươi được tăng lên một bậc!”

Diệp Thần vừa nói xong, các binh lính cũ của quân đoàn Luân Hồi đều sáng ngời hai mắt sau đó đồng thời khom người đáp lớn:

“Dạ, chủ nhân!”

Ý của Diệp Thần sao bọn họ có thể không rõ, đây chính là đều cho họ làm quan quản lý 50 vạn người kia

Đối với bọn họ mà nói, đây là một việc rất vui vẻ.

Bởi vì Diệp Thần không vì việc thêm người mới mà xem nhẹ bọn họ mà còn thăng chức cho mọi người đó là chuyện tốt, đã làm quan thì có thể vang danh tổ tông như vậy thì sao họ lại không vui vẻ cho được.

Cho dù chỉ là một bách phu trưởng thì cũng đã đủ tự hào nếu truyền ra ngoài chắc chắn sẽ khiến người khác hâm mộ.

Phải biết rằng quân đoàn Luân Hồi chính là quân đoàn mạnh nhất của Luân Hồi Thành, nó vượt xa các quân đoàn khác.

Cũng chính vì nguyên nhân này mà vẻ mặt của nhóm binh cũ quân đoàn Luân Hồi đều rất vui mừng

Nhìn thoáng qua vẻ mặt vô cùng hưng phấn của họ Diệp Thần hơi mỉm cười rồi sau đó mở miệng nói:

“Cho các ngươi thời gian nửa nén hương để tuyển thủ hạ!”

“Dạ, chủ công!” Bọn họ nghe thấy vậy đồng thời khom người đáp.

Giây tiếp theo họ tới chỗ năm mươi vạn tân binh quân đoàn Luân Hồi để lựa chọn thủ hạ.

Quá trình tuyển chọn kết thúc sau đó liền xếp thành đội ngũ.

Diệp Thần nhìn thấy vậy rất hài lòng gật đầu.

Diệp Thần nói là nửa nén hương kỳ thật cũng là muốn xem nhóm binh cũ này sẽ tranh nhau tân binh như thế nào bởi vì trong năm mươi vạn tân binh quân đoàn Luân Hồi có rất nhiều người tư chất cấp A nhưng cũng có rất nhiều người tư chất cấp S.

Kết quả khiến Diệp Thần rất vừa lòng, căn bản không phát sinh việc tranh đoạt, tốc độ cực nhanh chưa qua tuần trà đã kết thúc quá trình chọn lựa.

Thủ hạ có thể chung sống hòa thuận đối với Diệp Thần mà nói đó là điều hắn muốn nhìn thấy nhất.

Diệp Thần không muốn thủ hạ của mình lại tranh đấu lẫn nhau.

Nghĩ đến đây, Diệp Thần nhìn về phía Quách Gia bên cạnh đang cười liền mở miệng nói: “Phụng Hiếu, chuẩn bị khởi hành.”

“Dạ, chủ công!” Quách Gia nghe thế, vội vàng khom người nói.

Diệp Thần gật đầu sau đó nhìn về phía năm mươi mốt vạn quân đoàn Luân Hồi liền mở miệng hô:

“Lên ngựa!”

“Dạ, chủ công!” Một tiếng đồng thanh đáp nháy mắt vang lên.

Giây tiếp theo, năm mươi vạn tân binh Luân Hồi Thành cùng xoay người lên ngựa.

Cùng lúc đó, “Khách khách” âm thanh vật nặng liên tiếp rơi xuống đất vang lên.

Chính là nhóm binh cũ quân đoàn Luân Hồi cùng lấy tọa kỵ, Man Hoang Tê Ngưu sau đó một tiếng sấm tức khắc vang lên.

“Hí luật luật”

Thiên mã tiểu kim đem theo một mảnh kim quang nháy mắt đi tới bên người Diệp Thần rồi sau đó dùng đầu ngựa thân thiết dụi dụi lòng ngực hắn .

Diệp Thần cười ha hả vỗ vỗ đầu thiên mã tiểu kim rồi xoay người lên ngựa, mở miệng hô:

“Xuất phát!”








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.