WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 452: Xuất binh đi Cự Lộc .

Chương 454 : Xuất binh đi Cự Lộc .

Đối với Ngưu Đức Vượng thân phận của Phiêu Kỵ tướng quân của Diệp Thần không cần nghi ngời so với thân phận của tiên nhân còn lớn hơn .

Người vế trước Ngưu Đức Vượng không cần lo lắng tùy ý bị giết chết, nhưng người ở vế sau Ngưu Đức Vương không dám chắc .

Diệp Thần không biểu tình nhìn thành chủ quận Thường Sơn cho một cái liếc mắt, sau đó liền nói

“ Quận Chung Sơn bây giờ không có binh lính thủ thành, ngươi có nguyện ý chia quân canh giữ quận Chung Sơn ?”

“ Nguyện ý, hạ quan nguyện ý, ngay bây giờ hạ quan liền phái binh lính đi quận Chung Sơn ,thỉnh Phiêu Kỵ đại tướng quân yên tâm “ Ngưu Đức Vượng nghe xong không do dự một giây nào lập tức khom người nói thái độ vô cùng thành khẩn .

Trên thực tế Ngư Đức Vượng cũng không dám chống đối, trước tiên không đề cập đến thân phận của Diệp Thần cùng với thực lực của y mà chỉ tính đến chuyện hắn mở mồm mắng Hà Tiến đã không thể nào quay lại được nữa .

Nếu như không muốn Hà Tiến biết rồi tìm hắn gây phiền toái hắn nhất định phải đứng về bên Diệp Thần làm việc cho Diệp Thần .

Còn nếu tính thêm thân phận tiên nhân của Diệp Thần thì Ngưu Đức Vượng càng không dám từ chối .

Trăm nghe đồn không bằng một lần tận mắt thấy, Diệp Thần chính là tiên nhân có thể lực quỷ dị khó lường, trình độ thật sự quá khủng bố , nếu như đắc tội với Diệp Thần hoặc chọc cho Diệp Thần mất hứng nói không chừng khi đó hắn sẽ giống như vừa rồi đột nhiên bay lên sau đó rơi mạnh từ trời cao xuống đến lúc đó hắn chỉ còn đường tạm biệt thế giới .

Đây không phải là kết quả mà Ngưu Đức Vượng muốn nhìn thấy cho nên hắn không chút do dự đáp ứng Diệp Thần hơn nữa hắn còn chuẩn bị tinh thần toàn tâm toàn ý làm việc vì Diệp Thần .

Diệp Thần nghe được đáp án cần nghe, sau đó liền nâng tay phải lên chỉ tay về phía phó tướng thủ thành quận Thường Sơn .

“ Oanh rầm rầm “

Ngay giây tiếp theo một tia chớp thô bạo to bằng nắm tay từ trên trời bổ xuống, trong nháy mắt đã bổ xuống đầu vị phó tướng đang có sắc mặt trắng bệch .

“ Phanh “

Phó tướng quận Thường Sơn ngay cả một phản ứng cũng không kịp xảy ra trực tiếp bị đánh nát thành các khối sau đó đổ xuống đất .

Thành chủ quận Thường Sơn - Ngưu Đức Vượng nhìn thấy thế, hai mắt đột nhiên co rút lại không tự chủ được mà rùng mình một cái .

Ngay lập tức Ngưu Đức Vương quỳ mạnh hai đầu gối xuống đất, vộ vàng dập đầu hô to

“ Phiêu Kỵ đại tướng quân, hạ quan xin thề nhất định sẽ làm theo yêu cầu của ngài... nếu như vi phạm…ngũ lôi đánh chết “

Diệp Thần chỉ giơ tay liền triệu hoán tia sét lại còn trong tình huống này đang nắng thế này nếu nói đây không phải là năng lực của tiên nhân có đánh chết Ngưu Đức Vượng cũng không tin .

Cũng bởi vì điều này Ngưu Đức Vượng mới vội vàng thề mà cũng là do gã sợ Diệp Thần tùy tiện gọi ra một tia sét bổ chết người .

Gã còn chưa muốn chết còn muốn sống cho thật tốt nữa .

Diệp Thần nghe đến đó chỉ nhìn thoáng qua đống thịt nát của phó tướng khinh thường bĩu môi sau đó quay lại nhìn thành chủ quận Thường Sơn, nói

“ Chớ bằng mặt không bằng lòng, nếu không…”

Ngưu Đức Vượng nghe thế bất thình lình nổi da gà vội vàng lớn tiếng đáp

“ Hạ quan không dám, hạ quan không dám “

Diệp Thần nghe hết câu liếc mắt nhìn vị thành chủ không nói gì trực tiếp bay lên không trung bay về phía Luân Hồi quân đoàn .

Ngưu Đức Vượng đang cúi đầu đột nhiên thấy chân Diệp Thân cách mặt đất sau đó biến mất không thấy lập tức sửng sốt ngay sau đó liền ngẩng đầu lên nhìn .

Ngay sau đó Ngưu Đức Vượng liền ngẩn người một lần nữa được chứng kiến năng lực tiên nhân của Diêp Thần.

“ Bay…bay…” Ngưu Đức Vượng nhìn thấy Diệp Thần đang bay đi rất nhanh, vẻ mặt ngu ngốc nói .

Rất nhanh Ngưu Đức Vượng liền hồi phục tinh thần sau đó chỉ những khối thịt nát cùng với thi thể bị tia sét nổ tung quát lớn

“ Tên này cấu kết với khăn vàng mưu đồ gây rối bá tánh nay bị trời phạt đánh chết “

Lời của Ngưu Đức Vượng vừa dứt, các binh lính vừa rồi còn bị thủ đoạn tiên nhân Diệp Thần làm cho ngẩn người lập tức cả kinh, cả đám lập tức hoàn hồn không chút do dự hô

“ Rõ, thành chủ đại nhân “

Hiển nhiên không chỉ riêng thành chủ Ngưu Đức Vượng mà tất cả binh lính thủ thành đều không dám nói về việc phó tướng bị Diệp Thần dùng sét đánh chết .

Bọn họ chẳng những không dám nói mà trong lòng còn nổi lên mối hận đối với phó tướng thủ thành này .

Nguyên nhân cũng rất đơn giản, phó tướng thủ thành này mẹ nó quá ra vẻ thế nhưng lại dám không cho Phiêu Kỵ đại tướng quân mặt mũi, ai lại nghĩ tới thế nhưng ngài thế nhưng là tiên nhân, trực tiếp bay tới đây may mắn Diệp Thần không có gây khó dễ cho bọn họ nếu như Diệp Thần giận chó đánh mèo lên bọn họ , bọn họ không phải là cũng bị sét đánh chết sao .

Ngưu Đức Vượng nghe đến đó vừa lòng gật đầu ngay sau đó hô

“ Nhạc Tiến”

Một người là bách phu trưởng nghe gọi hơi do dự một chút, sau đó tiến lên một bước khom người báo

“ Thành chủ đại nhân, Nhạc tướng quân đã đầu quân cho Phiêu Ky đại tướng quân rồi “

Ngưu Đức Vượng nghe thế cả người bất động ngay sau đó sắc mặt liền cứng đờ .

“ Đáng chết, đáng chết a, ta thế nào lại ngu xuẩn như vậy, vừa nãy lại không nghĩ tới đầu quân cho Phiêu Kỵ đại tướng quân a “

Trong lời nói của hắn nồng đạm hối hận bởi vì mới vừa rồi hắn chỉ lo sợ mà quên đi chuyện xin đi theo Diệp Thần .

“ Thành chủ đại nhân, Phiêu Kỵ đại tướng quân mệnh lệnh cho chúng ta chia quân canh giữ quận Thường Sơn..” Bách phu trưởng thấy Ngưu Đức Vượng đầy hối hận hoàn toàn không có ý tuyên bố mệnh lệnh không khỏi nóng nảy đề nghị .

Ngưu Đức Vượng nghe đến đó tức khắc hoàn hồn sau đó vội vàng hạ mệnh lệnh

“ Đúng đúng, việc này không thể trì hoãn, ngươi mang năm nghìn người trước tiên đi quận Thường Sơn , cần phải đem quận Thường Sơn bảo vệ cho thật tốt không thể để xảy ra bất kì sơ hở nào “

“ Rõ, thành chủ đại nhân “ bách phu trưởng nghe đến đó hai mắt lập tức sáng ngời, không chút do dự khom người lĩnh mệnh .

Để hắn mang năm ngàn người đi quận Thường Sơn cũng có nghĩa là thăng quan cho hắn, đương nhiên đây không phải điều hắn mong nhất, quan trọng là trấn thủ quận Thường Sơn chính là sự chỉ định của Phiêu Ky đại tướng quân .

Một khi tới nơi đó rất có khả năng được gặp lại ngài ấy, dù cho có không gặp được nhưng nếu sau này tướng quân biết hắn lãnh binh trấn thủ có thể vì hắn đi theo Phiêu Kỵ tướng quân mà tăng thêm chút lợi thế .

Trên không trung, Diệp Thần đang bay trở về khóe miệng khẽ nhấc lên .

Cũng rất thức thời !

Thần thức của Diệp Thần vẫn luôn bao phủ quận Thường Sơn không thu lại cho nên đoạn đối thoại trên tương thành quận Thường Sơn tất cả đều bị Diệp Thần nghe rõ .

Đây là kết quả mà Diệp Thần muốn nhìn thấy nhất .

Diệp Thần đã nhận những binh lính thủ thành quận Chung Sơn kia cũng đáp ứng bọn họ để thành Thường Sơn chia quân canh giữ thành Chung Sơn sau đó bọn họ có thể tự mình trở về Luân Hồi thành .

Diệp Thần không muốn làm một người không giữ lời phải biết rằng hắn là Phiêu Ky đại tướng quan của Đại Hán đế quốc, là quán quân hầu, châu mục U châu, chức vị hiển hách thực lực đã đạt tới Tứ Phủ Cảnh , nếu như Diệp Thần nói mà không giữ lời không cần nói tới người khác mà ngay cả bản thân hắn cũng không chấp nhận được .

Diệp Thần vừa mới nghĩ tới đây Quan Vũ, Trương Phi, Trương Cáp đã tiêu diệt xong đại quân khăn vàng mang theo năm mươi vạn binh lính Luân Hồi tiến về, tất cả đồng loạt xuống ngựa sau đó quỳ một gối xuống đất lớn tiếng bái

“ Tham kiến chủ công “

Năm mươi vạn người đồng loạt hô, thanh âm vang cả chiến trường .

Phía trên không trung Diệp Thần nghe được nhóm thủ hạ trăm miệng một lời thì mỉm cười, sau đó dừng lại ra lệnh

“ Nhanh chóng quét tước chiến trường, hoàng kim thu hết đi nửa canh giờ sau xuất binh đi Cự Lộc “








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.