Lệnh vừa hạ xuống làm quân đoàn Luân Hồi tức khắc ngẩn ngơ sau đó sắc mặt đại biến.
Bởi vì chủ công bọn họ Diệp Thần còn đang ở trong không trung.
Nếu lỡ tay làm chủ công bị thương bọn họ có chết một vạn lần cũng khó có thể chuộc tội.
Diệp Thần tự nhiên nghe thấy Quách Gia ra lệnh với quân đoàn luân hồi, lại thấy quân đoàn luân hồi ngây người càng rõ ràng nguyên nhân bên trong là vì sao.
Trên thực tế Quách Gia căn bản không có ý nhân thời cơ mà thương tổn Diệp Thần, chưa bao giờ ý nghĩ đó xuất hiện trong đầu y mà nguyên nhân rất đơn giản, Quách Gia là thuộc hạ tử trung, y có thể chết nhưng cũng sẽ không để chủ công mình chịu bất kì thương tổn nào.
Nhưng Quách Gia hạ mệnh lệnh này chợt nghe thì thấy thật bất kính với hắn.
Thực tế vị quân sư này biết rõ thực lực của Diệp Thần, càng biết mũi tên không thể khiến hắn bị thương, chính xác thì mũi tên đó căn bản không bắn tới chỗ hắn.
Phải biết rằng vị trí Diệp Thần đang lơ lửng vượt rất xa tầm bắn mũi tên cấp kim cương.
Chẳng qua chỉ vừa nghe thì thấy bất kính với chủ công mà thôi.
Nhưng Quách Gia biết Diệp Thần căn bản sẽ không vì chuyện này mà trách tội y, bằng không Quách tế tửu nào dám hạ mệnh lệnh này.
Nếu không dùng cung tên công kích từ xa thì người có thể đến bên hố sâu chém giết yêu tộc chỉ có lão binh của quân đoàn còn những tân binh vừa mời gia nhập còn chưa đủ sức.
Bởi vì các binh lính cũ kia đều là đế cấp võ tướng sẽ rất nhanh tiến giai thành thánh cấp thực lực cũng đủ mạnh có thể chống lại yêu thú cũng không vấn đề gì.
Nhưng các tân binh thì chưa có ai tiến giai tiên thiên cảnh giới, bọn họ không đủ thực lực để đánh lại yêu thú nên chỉ có thể đứng ở xa nhìn.
Nếu bọn họ chạy đến bên cạnh hố sâu chủ công chắc chắn sẽ vướng bận vì phải không ngừng ra tay chiếu cố tân binh.
Cứ như vậy yêu thú đều bị Diệp Thần giết thì các tân binh của quân đoàn luân hồi làm sao có thể thu hoạch kinh nghiệm và tăng thực lực lên được.
Cũng chính vì suy xét đến này nên Quách Gia mới trực tiếp hạ lệnh cho các binh lính công kích đại quân yêu thú từ xa.
Quân đoàn luân hồi trung thành kèm theo một vị quân sự đầy tài năng... thật không tồi, không tồi...
Nghĩ đến đây Diệp Thần không khỏi mỉm cười rồi sau đó nhìn về phía quân đoàn luân hồi liền mở miệng quát:
“Nghe mệnh lệnh của quân sư, tầm bắn mũi tên không được bay đến chỗ ta!”
Vừa mới tức giận Quách Gia quân đoàn luân hồi nghe thấy vậy thì ngẩn người sau đó liền lộ ra ý cười.
Giây tiếp theo binh lính quân đoàn luân hồi buông lỏng đều dây cung.
Tiếng xé gió vô cùng dày đặc theo sát vang lên.
“Uy, uy, uy”
Năm mươi mốt vạn mũi tên nháy mắt rời cung rồi sau đó bay đầy trời về phía không trung.
Chớp mắt một cái năm mươi mốt vạn mũi tên liền bay tới trời cao.
Đương nhiên các binh lính quân đoàn sau khi nhìn thấy mũi tên thật sự cách Diệp Thần một khoảng cách lớn thì mới dám thở phào nhẹ nhõm.
Đúng lúc này năm mươi mốt vạn mũi tên cấp tốc hướng xuống mặt đất.
Bên trong hố sâu nhóm đại quân yêu thú nhìn trên không trung thấy các mũi tên đang cấp tốc lao tới liền dựng hết lông lên rồi sau đó ngửa mặt lên trời rống giận.
“Rống! Rống! Rống!”
Tiếng hô bên trong toàn là phẫn nộ xen lẫn một chút hoảng sợ cùng với không cam lòng.
Dù như thế nào bọn chúng cũng không nghĩ Diệp Thần lại vô sỉ như vậy, còn vây kín bọn họ, ai đi lên trên liền bị giết chết.
Ưu khuất, phẫn nộ, sợ hãi chính là những suy nghĩ trong lòng những đại quân yêu thú đó.
“Diệp Thần! Ngươi đúng là đê tiện, vô sỉ, tiểu nhân! Đợi chúng ta ra được sẽ đánh với ngươi một trận!”
“Diệp Thần, ngươi uổng là đệ nhất nhân tộc, lão tử khinh thường ngươi, đồ vô sỉ tiểu nhân!”
“Đúng, nếu là nam nhân thì mau để cho bọn lão tử ra ngoài, có dám hay không!”
Các yêu thú bởi vì phẫn nộ thành ra sợ hãi mà mặt đầy vẻ cuồng si rống giận.
Trên không trung Diệp Thần nhìn thoáng qua vẻ mặt đại quân yêu thú đầy hung hăng, bạo ngược liền lạnh lùng dời mắt.
Lão tử nếu không phải vì luyện binh thì các ngươi cũng không có cơ hội mở miệng đâu......
Diệp Thần vừa nghĩ đến đây năm mươi mốt vạn mũi tên liền buông xuống hố sâu hướng tới các yêu thú.
“Vèo, vèo, phốc......”
Âm thanh mũi tên đâm vào thịt vô cùng dày đặc vang lên.
Cung tiễn trong tay binh lính quân đoàn luân hồi thuần một sắc cấp kim cương cấp, lực công kích vô cùng mạnh hoàn toàn có thể làm bị thương các yêu thú, muốn trực tiếp bắn chết lại căn bản không làm được.
Đương nhiên điều này chỉ là đối với binh lính bình thường binh lính mà nói còn các lão binh quân đoàn luân hồi thì lại là một chuyện khác.
Ngay từ đầu bọn họ đã đem bẩm sinh thật chân khí truyền vào bên trong cung tiễn cho nên mũi tên bọn họ ẩn chứa lực phá hoại cực mạnh, một khi đã bắn trúng yêu thú sẽ trực tiếp đi vào trong và hung hăng phá nát thân thể bọn chúng.
Đương nhiên các mũi tên bắn chuẩn đầu cũng không lớn nhưng vẫn có hơn một ngàn yêu thú xúi quẩy bị bắn trực tiếp trúng đầu.
“Nộn nộn......”
Âm thanh kêu gào thê lương vang lên bên trong hố sâu.
“Diệp Thần! Tên hỗn đản! Ta muốn ngươi chết! Muốn ngươi chết!”
“Xông lên đi liều mạng với bọn họ!”
“Nếu như vậy chúng ta sẽ chết hết nhưng cho dù chết lão tử cũng không muốn chờ chết”
“Sát một người hay một người “
“Chúng ta Yêu tộc không có đối thủ! Đều lên cho lão tử!”
“Rống!Rống!Rống!”
Tiếng rít gào rung trời nháy mắt vang lên.
Giây tiếp theo mười vạn yêu thú đột nhiên vận sức nháy mắt chiếm đầy hố sâu rồi sau đó liền nhảy lên mặt đất.
Trên không trung Diệp Thần vẫn luôn quan sát đại quân yêu thú nhìn thấy vậy liền lạnh lùng cười.
Rắn nước đòi hóa rống, buồn cười không tự lượng...
Nghĩ đến đây tay phải Diệp Thần giơ lên.
Giây tiếp theo mười vạn trường thương nháy mắt xuất hiện rồi cấp tốc bắn về phía mười vạn yêu thú trên mặt đất.
Tại đây đồng thời tiếng xé gió đều nhịp theo sát vang lên.
“Uy uy uy.”
Năm mươi mốt vạn mũi tên nháy mắt rời cung sau đó bay ra từ trong đại quân quân đoàn luân hồi, rất nhanh chóng bắn về phía mười vạn yêu thú.
Các binh lính sử dụng cung tên công kích quân đoàn yêu thú còn có chút sửng sốt bởi vì Diệp Thần liền ở không trung cho dù mũi tên không tới chỗ hắn nhưng các binh lính quân đoàn luân hồi cũng không thể tránh khỏi hoảng loạn trong lòng.
Nhưng hiện tại mười vạn yêu thú thế nhảy lên cao như vậy rõ ràng là không có chút khách khí gì.
Giây tiếp theo âm thanh chân thú bị bắn thủng vô cùng dày đặc vang lên.
“Dát miệng, dát miệng, dát nhảy......”
Mười vạn yêu thú đều bị trường, thương bắn thủng hai đùi.
Vô cùng đau đớn đã khiến các yêu thú kêu lên thảm thiết.