Chương 472: Giải trừ phong ấn, tiến giai niết bàn cảnh
Mẹ kiếp, bây giờ phi thăng lão tử cũng có thể một thương tiêu diệt Yêu Vương...
Diệp Thần vừa nghĩ đến đây, hai tiếng vỡ vụn đột nhiên từ trong đầu vang lên.
“Rầm, rầm”
Đúng lúc này, tiếng hệ thống nhắc nhở vang lên.
“Chúc mừng người chơi Diệp Thần thỏa mãn điều kiện đặc thù, phong ấn tự động giải trừ.”
“Đinh, người chơi Diệp Thần thân thể giải trừ phong ấn.”
“Đinh, người chơi Diệp Thần nguyên thần giải trừ phong ấn.”
“Đinh, người chơi Diệp Thần thực lực vượt trên thực lực Tam Quốc Tân Thủ Khu có lập tức phi thăng hay không?”
Âm thanh hệ thống nhắc nhở vừa kết thúc kiến Diệp Thần không khỏi ngẩn người.
Ngọa tào! Thiên đạo của Tam Quốc Tân Thủ Khu lại để phong ấn của lão tử tự giải trừ......
Từ từ, điều kiện đặc thù......
Không gian căn nguyên, Không Gian Tôn Giả, không gian đại đạo..........
Mẹ kiếp, cái gì mà điều kiện đặc thù rõ ràng chính năng lực không gian và lực nguyên thần của lão tử phá hoại, Thiên đạo Tam Quốc Tân Thủ Khu căn bản không thể phong ấn mới giải trừ phong ấn thân thể và nguyên thần của ta......
Nghĩ đến đây lông mày Diệp Thần không khỏi giương lên rồi sau đó không chút do dự đưa ra lựa chọn.
Đùa cái gì vậy kế hoạch ở Tam Quốc Tân Thủ Khu còn chưa hoàn thành, hiện tại nếu phi thăng Diệp Thần có thể tổn thất rất lớn.
Hắn nghĩ ngợi một chút, âm thanh hệ thống nhắc nhở lại tiếp tục vang lên.
“Người chơi Diệp Thần năng lực không gian có thể phá hoại nghiêm trọng thế giới Tân Thủ Khu, chớ có tùy ý sử dụng, nếu không sẽ khởi động cưỡng chế phi thăng người chơi - không thể lưu lại Tam Quốc Tân Thủ Khu.”
Hệ thống nhắc nhở vừa kết thúc khóe miệng Diệp Thần không khỏi nhếch lên.
Mẹ kiếp, lão tử đã nói mà nếu có thể phong ấn chắc chắn sẽ phong ấn gắt gao lão tử......
Đáng tiếc Không Gian Tôn Giả, chấp chưởng không gian căn bản không có cách nào phong ấn......
Nghĩ đến đây Diệp Thần không khỏi ngửa mặt lên trời cuồng tiếu và cười lên vui sướng.
Trước kia Diệp Thần tới Thuế Phàm Cảnh bị phong ấn, cô đọng nguyên thần vẫn bị phong ấn.
May mắn lực lượng thân thể không thể phong ấn, thần thức cũng không cách nào bị hệ thống giam cầm.
Bằng không Diệp Thần sớm đã thành người thường.
Đương nhiên điều này không quan trọng, quan trọng là trong lòng hắn có chút khó chịu nhưng hiện tại lại rất sảng khoải.
Bởi vì hiện tại khu Tam Quốc căn bản không đủ năng lực thể phong ấn Diệp Thần khống chế năng lực không gian kia.
Nguyên nhân rất đơn giản năng lực không gian của Diệp Thần căn bản không phải là pháp thuật, cũng không phải thần thông mà là đại đạo - không gian đại đạo.
Cũng chính vì không thể phong ấn không gian đại đạo nên Thiên đạo Tam Quốc Tân Thủ Khu mới ra quyết định sẽ thỏa hiệp.
Bởi vì năng lực không gian có tính phá hư, thân thể và nguyên thần trở nên cực kì mạnh mẽ cũng không bằng trực tiếp giải trừ phong ấn, sau đó hạn chế Diệp Thần sử dụng năng lực không gian đại đạo.
Chuẩn xác mà nói chính là hạn chế Diệp Thần dùng năng lực không gian.
Diệp Thần muốn dùng thì Thiên đạo Tam Quốc Tân Thủ Khu căn bản sẽ không hạn chế được.
Nhưng Thiên Đạo này có thể lợi dụng hành vi hủy diệt thế giới Tân Thủ Khu để đuổi hắn ra khỏi nơi này.
Điểm này Diệp Thần cũng biết, có điều hắn không nghĩ đến việc sử dụng năng lực này ở đây.
Rốt cuộc nơi này vẫn là khu tân thủ, muốn vận dụng năng lực không gian mà vạn nhất thật sự phá hỏng nó thì Diệp Thần có thể phải rời đi ngay lập tức.
Tuy nhiên chuyện này cũng không gây trở ngại tới hắn.
Đúng lúc này một luồng hơi thở mạnh mẽ trong giây lát bốc lên trên người Diệp Thần.
Luồng hơi thở đó mang theo sự áp lực nồng đậm, trực tiếp đọng lại chung quanh không khí khiến bách thú yên lặng.
Pháp lực của Diệp Thần được kích thích, nguyên thần giãn ra, hơi thở mạnh mẽ không kiêng nể gì mà phóng ra.
Một hồi lâu hắn mới thu hồi lại pháp lực đó vào trong cơ thể, nguyên thần cũng vào lúc này yên lặng ngồi xếp bằng với bên trong Tử Phủ.
Cảm ứng một chút tình trạng trong cơ thể Diệp Thần liền cười rồi sau đó nhìn về phía thuộc tính giao diện.
Khi Diệp Thần nhìn thấy trên thuộc tính giao diện có 1 170 điểm bẩm sinh thuộc tính và còn có cơ hội rút thăm trúng thưởng, khóe miệng không khỏi nhếch lên.
Hắn đạt được rất nhiều điểm bẩm sinh thuộc tính và cơ hội rút thăm trúng thưởng.
Chẳng qua thực lực của Diệp Thần ở Tam Quốc Tân Thủ Khu đã vô địch, hơn nữa hắn còn vội đem binh đi chinh phạt khăn vàng, giết Yêu tộc cho nên cũng không nóng nảy mà để ý đến chuyện này.
Mà hiện tại Diệp Thần tuy có chút vội vàng nhưng có điều vừa lúc rảnh nên đã trực tiếp dùng hết.
Nghĩ đến đây hắn không chút do dự đem 1170 điểm bẩm sinh thuộc tính tới nguyên thần.
Giây tiếp theo một luồng hơi thở mạnh mẽ đến cực điểm trong giây lát bùng nổ trên người Diệp Thần.
Luồng hơi thở đó xuất hiện khiến U Châu và cả biển rộng mênh mang gần đó cũng đồng thời run lên.
Cùng lúc đó một khoái cảm không thể miêu tả nháy mắt xuất hiện ở thân thể - từ đầu đến chân thậm chí linh hồn cũng sảng khoái.
Mà Diệp Thần tí hon đang tu luyện bên trong tử phủ cũng mang vẻ mặt hưng phấn mà trừng lớn hai mắt.
Đến nguyên thần bằng mắt thường cũng có thể thấy to lớn, trực tiếp biến thành thân thể lớn nhỏ giống bản gốc mới dừng lại.
Đúng lúc này Diệp Thần mở hai mắt, lưỡng đạo tinh quang chợt lóe rồi biến mất.
Tiến giai......
“Chúc mừng người chơi tiến giai niết bàn cảnh.”
Hệ thống nhắc nhở vừa kết thúc, một tiếng sấm chấn động thiên địa nháy mắt vang lên.
Chỉ thấy trên không mây đen nhanh chóng bao trùm bầu trời rồi sau đó càng ngày càng dầy, càng ngày càng thấp.
Thiên địa cũng tại đây trở nên đen nhánh như đêm.
Nhìn thấy vậy lông mày Diệp Thần không khỏi nhíu lại.
Tại sao, chẳng lẽ thái cổ tu sĩ mỗi lần tiến giai đều bị sét đánh......
Ngươi bị phách trạm, Tử Phủ Cảnh có thể là nguyên thần hóa hình, hiện tại niết bàn cảnh và nguyên thần lão tử đều phát triển bằng bản thể, đợi sau này cảnh giới tiên đài cảnh lão tử muốn đúc tạo chín tầng tiên đài!
Nghĩ đến đây, Diệp Thần ý niệm vừa động Càn Khôn Cung, Chấn Thiên Tiễn nháy mắt xuất hiện.
Nhìn đám mây trên không trung càng ngày càng dầy, càng ngày càng thấp, Diệp Thần lạnh lùng cười rồi tay trái bắt lấy Càn Khôn Cung, tay phải bắt lấy Chấn Thiên Tiễn sau đó dùng sức kéo.
“Phong!” Âm thanh tiếng nổ nháy mắt vang lên.
Chỉ thấy Càn Khôn Cung nháy mắt bị kéo lên trước mắt.
Giây tiếp theo hắn không chút do dự bỏ tay phải ra.
“Khách, khách, khách”
Ba tiếng kêu nháy mắt vang lên.
Chỉ thấy ba mũi tên nháy mắt hóa thành sao băng chợt lóe rồi biến mất.
Giây tiếp theo đám mây bị áp lực dày nặng bắt đầu xoay tròn sau đó thêm luồng khí và một con rồng siêu lớn nháy mắt xuất hiện cuốn đám mây dày nặng xông thẳng lên trời cao.
Tiếng sấm vang động thiên địa tức khắc vang lên.
Chỉ thấy bên trong đám mây bị gió lốc cuốn bay đột nhiên xuất hiện rất nhiều lôi mãng xà sau đó càng ngày càng nhiều, càng ngày càng dày đặc giống như rắn trên biển đen.
Lôi đình rống giận càng ngày càng vang, nhưng mà vô dụng kiếp vân căn bản vô pháp thoát khỏi gió cuốn thổi quét.
Thời gian trôi qua, mây đen tiêu tán không còn, thiên địa khôi phục bình thường.
Diệp Thần nhìn thấy vậy thì khinh thường .
“Mẹ kiếp, mỗi lần tiến giai đều phải bị sét đánh.”