“Tới rồi, tới rồi, mau trở về Yêu giới!” Kim mao sư vương chạy nhanh nhất nhìn thấy Yêu tộc tân thủ khu nhập khẩu gần trong gang tấc, hai mắt lập tức hiện ra vẻ hưng phấn đến cực điểm.
Nhưng đúng lúc này không gian phía trước Yêu tộc tân thủ khu nhập khẩu đột nhiên thay đổi.
Giây tiếp theo, một cây trường thương ngăm đen to đột nhiên đâm ra.
Kim mao sư vương đang hưng phấn liền nhìn thấy trường thương nháy mắt xuất hiện thì vô cùng sợ hãi.
Là cây thương kia!
Ý nghĩ đó vừa mới xuất hiện, Thí thần thương ngăm đen, thô to nháy mắt cắm vào đầu nó.
“Phanh” một tiếng vang lớn truyền đến.
Thân thể kim mao sư vương nháy mắt nổ thành toái khối sau đó bắn ra khắp nơi.
Cùng lúc đó Diệp Thần cưỡi thiên mã tiểu kim từ trong không trung đi ra.
Bởi vì vừa thấy kim mao sư vương bị giết chết, các người chơi Yêu tộc ngây người khi thấy Diệp Thần đột nhiên xuất hiện trước cửa vào yêu giới rồi sau đó động tác nhất trí ngừng lại.
“Hắn......... Hắn biết thuấn di!” Một con hoa xà đột nhiên nhớ tới cái gì sau đó tiêm thanh hô.
Hoa xà vừa nói xong, các người chơi Yêu tộc không hẹn mà cùng rùng mình một cái.
Có thể thuấn di và không thể thuấn di hoàn toàn là hai khái niệm trên trời dưới đất.
Diệp Thần không thể thuấn di, chúng nó còn có cơ hội chạy thoát, còn nếu hắn thuấn di thì bọn chúng có chạy đến chân trời góc biển cũng vô dụng, đều sẽ bị Diệp Thần đuổi theo.
Trong nháy mắt đại quân Yêu tộc chạy thoát rốt cuộc cũng rõ tại sao nhân loại có thể đột nhiên xuất hiện bên trong sơn cốc mà không bị chúng phát hiện.
Có điều việc này không quan trọng, quan trọng là Diệp Thần có được năng lực thuấn di lại còn đứng chặn ở trước của Yêu giới thì bọn chúng có nghĩ cách gì cũng đừng hòng trở về Yêu giới thành công.
Đến nỗi nguyên nhân rất đơn giản chính là thực lực của Diệp Thần thật sự quá khủng bố.
Chỉ cần nhẹ nhàng bâng quơ một cái đã trực tiếp chụp chết hai trăm vạn yêu thú thì sao chúng lại có thể không sợ.
Hắc vương đại tinh tinh yêu thú giãy giụa một chút rồi chậm rãi đi tới phía trước nhóm người chơi Yêu tộc.
Diệp Thần nhìn thoáng qua hắc mao đại tinh tinh rồi không hề chú ý thêm .
Đối với Diệp Thần mà nói, muốn giết chết những yêu thú hay các người chơi Yêu tộc đó dễ như trở bàn tay nhưng hắn tạm thời sẽ không làm như vậy.
Bởi vì hắn còn phải dùng đến chúng, hù dọa để đại quân yêu thú nhanh chóng vọt tới bên ngoài sơn cốc.
Rốt cuộc mục đích của hắn là luyện binh, người chơi Yêu tộc cũng được, yêu binh thủ hạ cũng được, chúng đều có thể cung cấp kinh nghiệm cùng trang bị cho binh sĩ Luân Hồi Thành.
Diệp Thần giết chúng căn bản cũng không có được nhiều kinh nghiệm cho nên hắn sẽ không tùy tiện động tay giết chết những Yêu tộc đó, trừ phi tự chúng tìm đến cái chết.
Sau khi hắc mao đại tinh tinh đi vào một chỗ ở phía trước đại quân Yêu tộc liền cố gắng ổn định lại trái tim đang nhảy loạn lên rồi nhìn về phía Diệp Thần mà mở miệng nói:
“Diệp Thần, ta nguyện ý dùng bảo vật đổi lấy tánh mạng, ta thề chỉ cần để ta trở về Yêu giới rồi về sau trở lại thế giới hiện thực, ta thề sẽ không tùy ý ra tay với Nhân tộc.”
“Bảo vật gì?” Diệp Thần nghe thế, kinh ngạc nhìn hắc mao đại tinh tinh sau đó mở miệng hỏi.
Có thể được gọi là bảo vật chắc chắn không phải là đồ vật đơn giản.
Hơn nữa Diệp Thần cũng không cho rằng hắc mao đại tinh tinh này dám dùng thứ tốt nào đó để làm bảo vật.
Trong lòng đại tinh tinh đang mong đợi đáp lại nghe thấy vậy, hai mắt tức khắc sáng ngời sau đó vội vàng mở miệng nói:
“Đó là một viên hạt châu, vừa vào nước liền có thể tách nước tạo đường, nếu lặn vào dưới nước còn có thể tự động hình thành một vòng phòng hộ ở bên trong có thể tự do hô hấp không cần lo bị chết đuối, nếu là biển rộng, cho dù có đến đáy biển cũng không lo bị nước biển sặc chết.
“Chỉ cái này?” Diệp Thần nghe đến đó lạnh lùng cười sau đó mở miệng hỏi.
Hắc mao đại tinh tinh nói hạt châu, kỳ thật chính là Tị Thủy Châu, chính là một bảo vật.
Giờ phút này đối với Diệp Thần mà nói nó có tác dụng không lớn.
Có điều sau khi Diệp Thần phi thăng Hồng Hoang, Tị Thủy Châu sẽ hữu dụng, bởi vì Hồng Hoang tồn tại thiên tài địa bảo đại đa số đều tồn tại ở môi trường rất nguy hiểm.
Tỷ như, Kim Tiên thân thể đều có thể bị ăn mòn bên trong huyền âm hà nơi mọc thần hồn cửu thảo. Nếu không có Tị Thủy Châu thì Diệp Thần sẽ không dám dễ dàng xuống biển nhưng nếu có Tị Thủy Châu hắn hoàn toàn có thể làm lơ huyền âm hà trực tiếp xuống biển cướp đoạt cửu hồn thảo.
Hắc mao đại tinh tinh nghe thấy Diệp Thần lạnh băng dò hỏi liền rùng mình một cái sau đó vội vàng mở miệng hỏi:
“Đây chính là bảo vật khó có được, chẳng lẽ cái này cũng không đổi được?”
“Ngươi cho rằng ta xuống biển còn cần dùng Tị Thủy Châu sao?” Diệp Thần khinh thường bĩu môi sau đó mở miệng hỏi.
Hắc mao đại tinh tinh nghe thấy vậy khuôn mặt đen bỗng chốc cứng đờ.
Diệp Thần nói xuống biển không cần Tị Thủy Châu,
Vậy có nghĩa là bảo vật của nó căn bản không cách nào đả động đến Diệp Thần.
Vậy thì làm sao nó có thể an toàn trở về Yêu tộc tân thủ khu được
Trên thực tế, hắc mao đại tinh tinh ngay từ đầu đã nghĩ sai, cho dù nó nói bảo vật gì, Diệp Thần cũng không đồng ý thương lượng với nó.
Bởi vì Diệp Thần căn bản không nghĩ tới việc làm cho phép bất kì ai thuộc quân đoàn Yêu tộc này rời khỏi Tam Quốc Tân Thủ Khu.
Sở dĩ hắn hỏi như vậy cũng là muốn biết chủng loại bảo vật nào sau đó mới quyết định ra tay hay không.
Phải biết rằng bảo vật cấp thượng phẩm cấp không có hạn chế vừa nói.
Tỷ như thần thương của Diệp Thần thần thương không có hạn chế, chẳng những có thể sử dụng ở thế giới trò chơi mà còn có thể sử dụng ở thế giới hiện thực.
Nếu hắc mao đại tinh tinh nói bảo vật phẩm cấp rất cao, hơn nữa rất hữu dụng, Diệp Thần sẽ không do dự ra tay.
Cái này cùng cái gì đê tiện hay không đê tiện cũng không có liên quan.
Yêu tộc vốn dĩ là kẻ địch của Nhân tộc, nếu thực lực của Diệp Thần không mạnh, chắc chắn hôm nay bị xâu xé chính là Diệp Thần.
Cũng chính vì nguyên nhân này nên hắn mới không nghĩ tới việc đáp ứng hắc mao đại tinh tinh.
Khi hắc mao đại tinh tinh đang lo lắng, không biết nên tiếp tục mở miệng như thế nào, tiếng gầm rú vang dội nhanh chóng truyền lại đây.
“Ầm ầm ầm...... Ầm ầm ầm......”
Hơn một ngàn vạn yêu thú điên cuồng hướng tới sơn cốc.
Trong sơn cốc các người chơi Yêu tộc sau khi nghe thấy tiếng gầm rú vang dội, cả đám đều lộ ra ánh mắt hoảng sợ.
Chúng nó căn bản không phải bởi vì ngàn vạn yêu tộc đã đến mà xuất hiện tự tin gì.
Bọn chúng chẳng những không có tự tin mà ngược lại càng tới càng sợ hãi, càng ngày càng sợ hãi.
Đến nỗi nguyên nhân rất đơn giản, hiện bọn chúng ở bên trong sơn cốc.
Nếu chúng nó trực tiếp bị đẩy vào sơn cốc, như vậy kết quả chỉ có một, Diệp Thần lại lần nữa động thủ, trực tiếp chụp chết các yêu thú tiến vào sơn cốc.
Cứ như vậy đợi ở sơn cốc chúng nó chắc chắn sẽ bị chết không có đất chôn.
“Ầm ầm ầm.”
Tiếng gầm rú càng ngày càng vang, càng ngày càng gần.
Các người chơi Yêu tộc bên trong sơn cốc cùng nhìn nhau rồi không chút nghĩ ngợi mà phóng thẳng ra bên ngoài.
Vừa rồi chúng không dám động đậy là lo sẽ bị Diệp Thần đâm chết.
Nhưng hiện tại cả đám không muốn tiếp tục ở lại đây chờ chết.
Bởi vì chúng nó cùng tộc chỉ cần đi sâu vào sơn cốc, Diệp Thần trăm phần trăm sẽ ra tay.
Khi các người chơi Yêu tộc điên cuồng hướng ra bên ngoài sơn cốc, tay phải Diệp Thần cầm Thí Thần Thương nhẹ nhàng bâng quơ về phía trước một thọc.
Mũi thương nháy mắt biến mất không thấy sau đó toàn bộ thân thương cũng biến mất vô tung vô ảnh