Cóc là yêu thú, một thành viên trong đại quân Yêu tộc lần này đồng thời cũng là người chơi Yêu tộc, nó biết Diệp Thần, càng biết Thí Thần Thương của Diệp Thần có năng lực hủy diệt linh hồn.
Nhưng là nó chưa từng nghĩ tới, Thí Thần Thương chẳng những có thể hủy diệt linh hồn, càng là có uy năng rung chuyển trời đất vô thượng.
Cần một đạo ô quang, liền xé rách đại địa, càng khủng bố chính là Diệp Thần cũng không ở chỗ này điều khiển nó.
Theo tiếng thét chói tai, tám nhánh đại quân yêu thú đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía không trung.
Nơi đó, Thí Thần Thương lẳng lặng trôi nổi, mũi thương chỉ thẳng vào mặt đất.
Nơi đó, hơi thở hủy thiên diệt địa cuồng bạo một đợt tiếp một đợt tàn sát bừa bãi không khí xung quanh.
Nơi đó, chỉ có một cây thương lại cho ngàn vạn yêu thú vô pháp chống cự, không dám trái lời, tim và linh hồn toàn hàn sợ hãi.
Các yêu thú một đám trừng lớn hai mắt, đầy mặt hoảng sợ nhìn Thí Thần Thương treo cao giữa không trung.
“Thần…… Thần Khí…… Khẳng định là Thần Khí!” Một đầu chó đen yêu thú đột nhiên nhớ tới cái gì, rồi sau đó hoảng sợ vô cùng hô.
“Xôn xao!”
Các yêu thú nghe được hắc cẩu yêu thú nói to không hẹn mà cùng lùi lại vài bước.
“Sao…… Như thế nào sẽ…… Nơi này là Nhân giới, sao lại có thể xuất hiện Thần Khí……” Một con thanh xà nhìn Thí Thần Thương treo trên cao cho đã mắt hoảng sợ hô.
“Không nhất định là nơi này xuất hiện, đừng quên, trong thế giới hiện thực cũng có không ít bảo vật có thể đưa tới trò chơi thế giới.” Một đầu lão thử yêu thú nỗ lực ổn ổn trái tim bởi vì sợ hãi mà mãnh liệt nhảy lên rồi sau đó trầm giọng nói.
“Chúng ta làm sao bây giờ? Muốn hay không đi qua ?” Một con bạch miêu yêu thú nhìn Thí Thần Thương lơ lửng nơi đó, “Ực” một tiếng nuốt nước miếng, rồi sau đó khàn khàn vô cùng hỏi.
Một đầu Cá sấu hình thể thật lớn , đột nhiên lập dựng người lên, rồi sau đó trầm giọng quát:
“Mặc kệ thương của Diệp Thần là phẩm cấp gì, chúng ta không thể mãi mãi dừng tại đây cũng không thể trở về, chúng ta cần tiến lên, bằng không, chúng ta khẳng định chạy không thoát, bởi vì Diệp Thần sẽ ra tay, hơn nữa, hắn thực mau liền đuổi kịp.”
“Xôn xao!”
Cá sấu yêu thú nói vừa xong, các yêu thú nháy mắt ồ lên, một đám trong ánh mắt tức khắc lộ ra hoảng sợ đến cực điểm .
Bởi vì chúng nó biết Diệp Thần hung tàn, cũng chính mắt chứng kiến Diệp Thần hung tàn.
Liền ở trước khi yêu tộc chạy trốn, chúng nó tận mắt nhìn thấy tới hơn một ngàn vạn cùng tộc, tất cả đều bị nướng chín.
Hơn nữa, này vẫn là ở tình huống Chu Tước chưa xuất hiện , càng khủng bố chính là, thời gian cũng không nhanh, thậm chí có thể nói thực ngắn.
Mà tạo thành này hết thảy, chính là Diệp Thần.
Cho nên chúng nó nghe được “Diệp Thần lập tức liền đuổi kịp” một đám khi bị dọa không nhẹ.
“Là muốn đi qua , thương của Diệp Thần xuất hiện ở chỗ này, nhưng hắn không ở, tuy rằng uy lực nó khủng bố, nhưng đây cũng là cơ hội của chúng ta bằng không chúng ta đều phải chết!” Một lão hổ nhìn thoáng qua các yêu thú vô cùng hoảng sợ , hai mắt hổ chợt lóe hàn quang rồi sau đó bạo thanh quát.
Cá sấu yêu thú nghe đến đó, nhìn lão hổ liếc mắt một cái, rồi sau đó mở miệng quát:
“Các lĩnh chủ, đem thủ hạ phái qua đi, thử một chút!”
Yêu tộc người chơi nghe đến đó, không hẹn mà cùng nhìn về phía các lĩnh chủ.
Mấy trăm Yêu tộc lĩnh chủ sắc mặt đồng thời trầm xuống.
Chúng nó là Yêu tộc người chơi, cũng là Yêu tộc lĩnh chủ, tự nhiên không muốn thủ hạ bạch bạch chịu chết.
“Mèo đen, chẳng lẽ ngươi muốn cho chúng ta đi thăm dò thương kia?” Một đầu thanh lang yêu thú nhìn đến nơi này, trực tiếp nhìn về phía mèo đen bên cạnh, hung ác vô cùng hỏi.
“Tiểu nhím, đừng nhìn ngươi có vẻ mạnh, heo gia gia cũng có biện pháp giết chết ngươi, hơn nữa là trong hiện thực, ngươi tin hay không!” Một đầu lợn rừng yêu thú lúc này nhìn về phía bên cạnh con nhím bên cạnh hung tợn nói.
……
Yêu tộc các người chơi thấy những lĩnh chủ đó không đáp lại, một đám không chút do dự uy hiếp.
Yêu tộc kỳ thật chính là muốn xác nhận một chút, công kích của Thí Thần Thương công kích, có phải hay không chỉ dùng được một lần, có phải hay không có khoảng cách thời gian giữa hai lần ra chiêu .
Nếu không phải vấn đề sống còn, chúng nó sẽ không tùy tiện đắc tội một cái lĩnh chủ, nhưng là hiện tại Thí Thần Thương chặn đường đi của đại quân chúng nó không thể không làm như vậy.
Yêu tộc lĩnh chủ cảm nhận được sát ý không chút nào che dấu của các người chơi cùng tộc sau đó một đám vội vàng hướng về phía thủ hạ yêu binh của mình mà quát.
“Tiến lên!”
Các lĩnh chủ yêu tộc không muốn binh lính của mình đi chịu chết, càng khoonng muốn người chết chính là mình nên không ai muốn đắc tội những yêu thú kia mà nguyên nhân cũng rất đơn giản.
Trong trò chơi, thế lực chúng nó rất mạnh, chính là ở thế giới hiện thực thế lực của bọn này cũng không nhiều như vậy vì nơi đó không có quá nhiều yêu thú nguyện ý làm tiểu đệ cho chúng nó, cho dù có, số lượng cũng không nhiều lắm.
Nếu chúng nó cự tuyệt một khi trở lại thế giới hiện thực, chúng nó trăm phần trăm sẽ những Yêu tộc còn lại vây công.
Này cũng không phải là tình huống chúng nó muốn nhìn đến.
Các lĩnh chủ đưa ra mệnh lệnh một chút, mấy trăm vạn yêu binh ngay sau đó vọt ra, chia nhau các hướng mà vượt qua khe nứt giữa mặt đất. Đúng lúc này, Thí Thần Thương chấn động.
“Ong” một tiếng truyền đến.
Tám đạo ô quang, nháy mắt từ Thí Thần Thương mũi thương phát ra.
Giây tiếp theo, tám đạo ô quang quét ngang qua đông tây nam bắc, chợt lóe rồi biến mất.
Cùng lúc đó, âm thanh đại địa bị xé rách cũng nháy mắt vang lên.
“Oanh, oanh, oanh……”
Chỉ thấy nguyên bản đại địa bằng phẳng nháy mắt bị chia cắt ra tám đường trải dài, chia bình địa thành tám mảnh khác nhau.
Mà các yêu binh được phái ra đều không ngoại lệ, tất cả đều hóa thành tro tàn.
“Phanh phanh phanh……”
Tiếng bước chân vô cùng dày đặc nháy mắt vang lên.
Tám chi yêu thú dư lại trong đại quân không hẹn mà cùng lùi lại vài chục bước.
Lông tóc trên người chúng nó nháy mắt dưng ngược lên, đồng tử phía trong hai mắt thú co rụt lại, mà thân thể chúng nó cũng vào lúc này, không chịu khống chế run rẩy lên.
“Oanh! Oanh! Oanh!”
Tiêng dung nham sôi sục vang dội một tiếng tiếp một tiếng từ trong khe nứt vang lên, truyền tới các Yêu tộc còn sót lại.
Chúng nó nghe được tiếng dung nham gầm rú rống không hẹn mà cùng đánh cái rùng mình.
“Tám hướng... ai đi qua cũng chết, liền muốn đổi đường cũng vô dụng, thương này thật quá đáng sợ ai dám qua đi, liền giết chết ……” Một đầu báo đốm yêu thú nhìn tám khe rảnh mới xuất hiện run rẩy nói
“Ta nói Diệp Thần như thế nào không lại đây mà thương của hắn vẫn xuất hiện…… Sao, đáng giận a!” Một con khỉ hai mắt màu đỏ tươi tức giận quát.
“Đổi phương hướng!” Một con tinh tinh yêu thú tràn đầy không cam lòng nhìn thoáng qua, Thí Thần Thương treo cao trên không tring, rồi sau đó bạo thanh quát, kêu xong, đại tinh tinh liền hướng tới phía đuong chạy như điên mà đi.
Các yêu thú ngươi xem ta, ta xem ngươi, một đám theo sát hướng đông chạy tới.
Chiến trường phía Đông, một trăm dặm.
Hồng quang lóng lánh - hỏa linh châu, treo cao giữa không trung.
Cực nóng, đốt cháy hết thảy hơi thở, một đợt tiếp một đợt từ trên người hỏa linh châu truyền ra.
“Ầm ầm ầm……”
Vạn thú lao nhanh, đại địa nổ vang.
Hơn một ngàn vạn yêu thú, chia làm mười hai nhánh, hướng tới nơi này chạy như điên mà đến đây.
Theo chúng nó chạy như điên, càng chạy cảm giác nóng bức theo sát xuất hiện ở trong lòng chúng nó .
“Sao, sao lại thế này, vì cái gì càng ngày càng nóng?” Một đầu sư tử một bên phun lưỡi, một bên bực bội vô cùng quát..