Chương 552: Đại Kiều, Tiểu Kiều giải trừ phong ấn .
Had Hoàng Hậu vừa mới nói dứt lời hoàng tử đứng bên cạnh bỗng ngẩn người, sau khi lấy lại tinh thần Lưu Biện vội vàng khom người nói
“ Phụ Hoàng, cữu cữu sẽ không cố ý gây thương tổn cho phò mã, người nhất định phải tin tưởng cữu cữu a “
Vừa nãy khi Hoàng Hậu vừa hành lễ với Lưu Hoành bèn phóng một ánh mắt đến nhi tử đang đứng bên người .
Động tác của Hoàng Hậu tuy ràng đã ẩn nấp nhưng Lưu Biện vẫn nhìn thấy được, mà Hoàng Hậu phía sau còn Trương Nhượng nghiêm túc đứng nơi đó yên lặng không nói gì .
Trong nháy mắt cả người Trương Nhượng đều cảm thấy không khỏe, bởi vì đó là hoàng tử, Trương Nhượng lại không thể nói lại Hoàng Hậu cũng không thể cãi lai lệnh của Lưu Biện .
Đối với Trương Nhượng là người xuất thân từ thái giám mà nói tất cả phú quý của hắn đều đến từ Hoàng đế .
Lưu Hoành đang tại vị, tất nhiên là Trương Nhượng sẽ đem mọi điều tốt có thể có cho Lưu Hoành, nhưng một khi Lưu Hoành không còn ở đó chỉ có hai người Lưu Hiên và Lưu Biện có khả năng kế thừa đế vị .
Mặc kệ là hoàng tử nào Trương Nhượng đều không muốn đắc tội, ít nhất là trước khi vị trí thái tử còn chưa xác định cho ai, Trương Nhượng sẽ không dễ dàng gì đắc tội bất kì ai .
Nếu như thật sự đắc tội vạn nhất như Lưu Biện thật sự kế vị, đến lúc đó chắc chắn Trương Nhượng chết không có chỗ chôn .
Cũng là bởi vì nguyên nhân này từ khi hoàng tử tiến lên cầu tình giùm cho Hà Tiến cả người Trương Nhượng đều cảm thấy không khỏe .
Đang thời điểm tâm tình Trương Nhượng rối rắm lửa giận của Lưu Hoành cũng đã giảm hơn phân nửa .
Chỉ mấy giây sau Lưu Hoành nhìn Lưu Biện đang khom người với đôi mắt non nớt nhẹ giọng hỏi
“ Biện, ngươi thật sự cho rằng Hà Tiến không sai?”
“ Khởi bẩm Phụ Hoàng, cữu cữu…cữu cữu khẳng định sẽ không cố ý hãm hại phò mã “
Lưu Biện nghe hỏi, khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt ngay lập tức bị hoảng loạn chiếm cứ, sau đó tâm tình có chút nhấp nhô nói .
Lưu Hoành nghe câu trả lời này không khỏi hít một ngụm khí .
Bởi vì con trai hắn hoảng loạn cũng bởi vì con trai hắn không có chủ kiến .
Nguyên bản Lưu Hoành còn nghĩ nghe một chút lí do của Lưu Biện, cho dù lí do đó có sứt mẻ thế nào hay là cố gắng gán ghép quan hệ cũng không vấn đề gì .
Nhưng kết quả này lại làm Lưu Hoành thật sự thất vọng .
Lưu Biện hoảng loạn, lại còn không có chủ kiến cá nhân trong mắt Lưu Hoành nhận thấy đây không phải là tính cách một vị đế vương nên có .
Cứ cho là chính bản thân Lưu Hoành không có chủ kiến hơn nữa rất nhiều thời điểm Lưu Hoành ngu ngốc vô dụng nhưng Lưu Hoành chưa từng nghĩ tới hắn sẽ trở thành dạng người này .
Trong con mắt Lưu Hoành, hắn là đế vương anh minh thần võ, là người đứng đầu Đại Hán đế quốc cho nên nhi tử của hắn cũng phải anh dũng mưu trí giống hắn .
Đang tiếc giờ phút này hoàng tử trong con mắt Lưu Hoành thật sự là có chút thất vọng .
Khi Hoàng Hậu khom người hành lễ rồi đứng dậy lại nhìn thấy ánh sáng mù mịt trong con mắt Lưu Hoành trong lòng nàng không tự chủ được mà lộp bộp vài tiếng .
Ánh mắt thất vọng của Lưu Hoành, Hoàng Hậu làm sao có thể không nhìn ra được .
Cũng là nhìn ra được điều này Hoàng Hậu mới cảm thấy khiếp sơ .
Bởi vì môt khi Lưu Hoành thất vọng nhi tử của nàng chắc chắn bị giảm bớt cực kì lớn khả năng đảm nhiệm vị trí thái tử .
Đây không phải là thứ mà Hoàng Hậu trông mong nhìn thấy .
Đang khi Hoàng hậu nôn nóng nhưng tạm thời lại chưa nghĩ ra kế sách gì đặc biệt đột nhiên Trương Nhượng lại khom người trước Lưu Hoành nói
“ Bệ Hạ, nô tài có cảm giác Đại tướng quân Hà Tiến có lẽ thấy được sức hùng mạnh của đại quân Luân Hồi thành, do đó trong lúc nhất thời bị kinh hãi sau đó lại nghe nói đại quân của Phiêu Kỵ đại tướng quân đã toàn thắng quân địch yêu tộc nên mới đưa ra phán đoán này “
“ Đúng đúng, Bệ Hạ Đại tướng quân chắc chắn là đã suy đoán như vậy, thỉnh Bệ Hạ minh giám a “
Hoàng Hậu nghe những lời này đầu tiên là hơi sửng sốt nhưng ngay sau đó vội vàng khom người trước Lưu Hoành nói .
Hoàng tử đứng bên cạnh Hoàng Hậu nghe đến đó dùng sức gật cái đầu nhỏ của mình cũng nói theo
“ Phụ Hoàng, nhi thần cũng cảm thấy như vậy, tuy rằng số lần nhi thần thấy cữu cữu không nhiều lắm nhưng mà nhi thần luôn có cảm giác cữu cữu có chút giống lão hồ đồ mà quả thực rất thô tục không chút văn hóa “
Lưu Mãng vừa mới dứt lời cả người Hoàng Hậu đều ngây ngẩn .
Nàng dù có như thế nào cũng không nghĩ tới con trai nàng lại đánh giá Hà Tiến một cách như vậy .
Mà Trương Nhượng đứng phía sau bọn họ hai mắt bỗng dung sáng ngời .
Hiển nhiên những lời vừa nói đã khiến trong lòng Trương Nhượng nổi lên điều gì đó nếu không đã không như vậy .
Mà Lưu Hoành ánh mắt kì dị nhìn về phía Lưu Biện trầm mặc vài giây, một lát sau vẻ mặt Lưu Hoành bỗng nhiên lộ ra vẻ phấn chấn vui mừng sau đó haha cười nói
“ Đây mới là nhi tử của trẫm, hahaha Hiền nhi nói không sai Lão Hà Tiến này chính là một lão hồ đồ thuộc dạng người thô bỉ luôn nói lớn tự mãn hão huyền, đúng rồi, lão Hà Tiến này trước kia từng giết heo, thật đúng là người không có văn hóa “
Lưu Biện bởi vì Lưu Hoành ngồi im trầm mặc nên cả người đều thấy khẩn trương không yên, hiện tại thấy Lưu Hoành ngữ khí tràn đầy cao hứng thì người liền thả lỏng, sau đó vẻ hưng phấn nói
“ Phu Hoàng, người cũng cho rằng như vậy a, nhi thần đã sớm nghĩ muốn nói…”
“ Không được vô lễ, ngươi là hoàng tử dưới một người trên vạn người, phải biết lễ nghĩa “
“ Là…là…Mẫu Hậu “
Lưu Biện nghe quát ngay tức khắc run cập cập sau đó khom người bái .
Mà Lưu Hoành ở phía trên chỉ nhăn mày lại bất quá cũng không mở lời nói điều gì .
Hoàng Hậu giáo huấn hoàng tử là việc hợp tình hợp lí hơn nữa lời nói có lý, Lưu Hoành căn bản không có lí do gì để mà trách mắng Hoàng Hậu .
Đang thời điểm khi Lưu Hoành không biết làm thế nào để sửa lời nói, Trương Nhượng vẻ mặt đầy ý cười nói
“ Bê Hạ, vẫn nên truyền thánh chỉ khen thưởng cho Phiêu Kỵ đại tướng quân truyền ra ngoài ngay bây giờ hay là chờ khi mặt trời lên thời gian lên triều mới phong thưởng?”
Lưu Hoành nghe hỏi ngay lập tức từ bỏ chuyện của Hoàng Hậu trực tiếp nhìn về phía Trương Nhượng nói
“ Phiêu Kỵ đại tướng quân là quân thần, là con rể tốt là phò mã anh dũng, chẳng những tiêu diệt khăn vàng lại diệt trừ đươc yêu tộc có thể nói chiến công hiển hách, thiên hạ vô song, tất nhiên không thể tùy tiện kéo duyên tơ hồng cho hắn là phong thưởng”
Lưu Hoành nói tới đây thì trầm mặc một lát sau đó liền quát lên
“ Truyền chỉ, hai nữ nhi của Kiều công thông tuệ dịu dàng, ngay trong ngày hôm nay Đại Kiều, Tiểu Kiều hai nữ nhi này Đại Kiều phong là Chiêu Dương công chúa, Tiểu Kiều phong Trường Nhạc công chúa “
Lưu Hoành vừa mới dứt lời thế giới ngay lập tức vang lên thông cáo .
“ Đinh, Hoàng đế Đại Hán Lưu Hoành nhận mỹ nữ siêu nhất lịch sử Đại Kiều, siêu nhất lịch sử mỹ nữ Tiểu Kiều làm nghĩa nữ phong Đại Kiều là Chiêu Dương công chúa và Tiểu Kiều là Trường Nhạc công chúa “
Thế giới vang lên thông báo liên tiếp ba lần trong nháy mắt làm bùng nổ cả kênh thế giới .
“ Ngọa tào, ngọa tào sao lại thế này? Tên Lưu Hoành này ngu ngốc đến cỡ nào lại đem Đại Kiều, tiểu Kiều nhận làm nữ nhi a? Ni mã, trong lịch sử sao không có đoạn thế này a ?”
“ Ta mẹ nó cũng thấy kì quái, hai người Đại Kiều, Tiểu Kiều không hề có chút quan hệ gì cùng với Lưu Hoành kia mới đúng chứ?”
“ Mẹ nó, đâu phải không có giao thoa, hiện tại Đại Kiều, Tiểu Kiều mới có vài tuổi đi? Làm thế quái nào mà Lưu Hoành biết được Đại Kiều Tiểu Kiều trí tuệ vô song ? Lần phong hào này chắc chắn có âm mưu”
“ Mẹ nó, không phải là có ai đó mật báo với Lưu Hoành đi? Nói Đại Kiều Tiểu Kiều lớn lên thật xinh đẹp sau đó lão bất tử Lưu Hoành liền động tâm tư?”
“ Động tâm tư cái lông, ngươi coi đây là hiện đại à? Mẹ nó Đây là cổ đại a, nhân tình luân lí căn bản không ai dám làm xằng bậy “
“ Cứt chó, cổ đại thì làm sao? Đừng có quên Võ Tắc Thiên theo Lý Thế Dân sau đó lại đi theo con của Lý Thế Dân làm chuyện đó “
“ Nói đi nói lại lão tử cũng chỉ muốn biết vì cái gì Lưu Hoành muốn nhận nữ nhi, còn phong làm công chúa “
Đang khi các người chơi ngươi một lời ta một lời thảo luận sôi nổi, thế giới lại vang lên một thông báo
“ Đinh, điều kiện đặc thù hoàn thành, lịch sử mỹ nữ, Đại Kiều Tiểu Kiều tự động giải trừ phong ấn chính thức trưởng thành lên mười sau tuổi “