Diệp Thần nghe đến đó liền mỉm cười sau đó tay phải khẽ phất lên, một quyển bẩm sinh công pháp nháy mắt xuất hiện trong tay hắn.
Tần Yên nhìn thấy bẩm sinh công pháp trong tay Diệp Thần thì không khỏi sửng sốt.
Nàng không nghĩ hắn sẽ lấy một quyển công pháp để giao dịch căn nguyên lôi hệ.
Tần Yên thấy công pháp có thể giao dịch với căn nguyên lôi hệ trong tay nàng thì phẩm cấp chắc chắn sẽ không thấp.
Nhưng theo Tần Yên suy tính thế giới trò chơi trước mắt căn bản không thể xuất ra công pháp công pháp, cho dù là phẩm cấp kém nhất cũng không có khả năng xuất hiện.
Mà hiện tại Diệp Thần cố tình lấy ra một quyển công pháp, muốn giao dịch với căn nguyên lôi hệ đúng là khiến Tần Yên kinh ngạc.
Tần Yên không cho rằng Diệp Thần sẽ đê tiện vô sỉ đến mức dùng thánh cấp, thậm chí là công pháp cấp thấp hơn để đổi căn nguyên lôi hệ.
Rốt cuộc thái độ của hắn rất rõ ràng, hơn nữa hắn cũng hiểu rõ Thái Thượng Vong Tình quyết mà nàng muốn tu luyện.
Điều đó đủ để chứng minh một việc hắn biết phẩm cấp của Thái Thượng Vong Tình quyết.
Cho nên hắn lấy ra công pháp không thể nào thấp hơn thánh cấp công pháp.
Mà đây cũng chính là nguyên nhân cơ bản khiến Tần Yên sửng sốt.
Diệp Thần nhìn Tần Yên đang ngây người sau đó liền ném quyển công pháp tới tay nàng, đợi nàng bắt được mới nói:
“Tuy cấp bậc Thái Thượng Vong Tình quyết cao hơn công pháp này nhưng nguy hiểm quá lớn, hơn nữa không thích hợp với nàng, không bằng tu luyện cái này, đợi sau khi phi thăng lúc cũng có đủ cơ hội đạt được công pháp tốt hơn, thích hợp hơn.”
Lời nói của Diệp Thần rất chân thật, tính cách Tần Yên có chút thiếu sót hay có thể nói nội tâm nàng nàng có tì vết, bằng không nàng sẽ không chán ghét nam nhân đến như vậy.
Tính cách có thiếu sót nghiêm trọng như vậy còn muốn tu luyện Thái Thượng Vong Tình quyết, muốn nhập tình thật đúng là nằm mơ.
Đến lúc đó, không tẩu hỏa nhập ma đều là tốt.
Bằng không, Diệp Thần cũng sẽ không nói như vậy.
Nếu Tần Yên vẫn muốn tu luyện Thái Thượng Vong Tình quyết, như vậy chắc chắn sẽ không đạt được trình độ kiếp trước, thậm chí sẽ trở thành ngoạn vật cho người khác chơi đùa.
Diệp Thần biết kết quả này nhưng hắn không muốn đánh cuộc tỷ lệ kia, quan trọng là hắn không muốn chiếm lợi ích của nàng.
Bởi vì hắn cũng không phải hạng người vô tình, chỉ cần hắn nhận định nữ nhân đều sẽ có cảm tình.
Nếu Diệp Thần muốn nữ nhân có thể tùy tiện vẫy tay là tới cả đống, cho dù là trong thế giới trò chơi hay ở thế giới hiện thực cũng như vậy.
Điểm này, Diệp Thần rất chắc chắn nhưng hắn sẽ không làm như vậy, bằng không ngay từ đầu hắn đã công khai thu hậu cung rồi.
Sau khi nghe Diệp Thần nói, Tần Yên không trả lời ngay lập tức, ngược lại nàng không che dấu mà nhìn về phía công pháp trong tay.
Sau khi xác nhận công pháp trong tay chính là bẩm sinh công pháp, Tần Yên ngẩng đầu nhìn Diệp Thần rồi lắc đầu nói:
“Không đủ.”
“Vậy là đủ rồi.” Diệp Thần nghe đến đó, lông mày không khỏi giương lên rồi nói tiếp:
“Chớ quên, ngươi đắc tội ta.”
Bẩm sinh công pháp đổi căn nguyên lôi hệ quả thật có chút không đồng giá nhưng đây là giao dịch, giao dịch phải có điều nâng giá.
Đối với Diệp Thần mà nói, hắn muốn dùng vật có giá thấp nhất để đổi lấy căn nguyên lôi hệ.
Nhưng Tần Yên lại muốn đổi căn nguyên lôi hệ với vật có giá càng cao.
Mà việc đắc tội chính là Tần Yên đã đánh chủ ý lên người hắn.
Chuẩn xác mà nói, Tần Yên muốn mượn Diệp Thần nhập tình sau đó đoạn tình, vong tình.
Chợt thấy thì Diệp Thần không có hại mà còn có thể chiếm đại tiện nghi.
Nhưng sự thật lại là Diệp Thần sẽ vì cái này mà tao ngộ tình kiếp sau đó tâm cảnh không vững.
Một khi thật sự xuất hiện kết quả như vậy thì Diệp Thần sẽ rơi vào bi kịch.
Muốn an toàn bước qua tình kiếp thì phải trả một cái giá rất lớn, vậy là hoàn toàn xong đời.
Cho dù kết quả như thế nào cũng không thể phủ nhận Tần Yên tính kế Diệp Thần.
Hắn không muốn cường đoạt căn nguyên lôi hệ, cũng không muốn mệt mỏi vì việc này.
Nhưng chuyện này từ khi bắt đầy Tần Yên đã muốn lợi dụng Diệp Thần.
Tuy việc lấy thế áp người gì đó Diệp Thần không để bụng, cũng sẽ không quan tâm người khác nói như thế nào.
Sinh ý là sinh ý như thế nào trong lòng hắn rất rõ ràng.
Trên thực tế, nếu ngay từ đầu Tần Yên đã muốn dùng căn nguyên lôi hệ đổi lấy bất kì thứ gì khác thì mọi chuyện đã khác vì Diệp Thần sẽ lấy ra đồ vật có giá trị tương đương, tỷ như bẩm sinh linh bảo, tử kim hồng hồ lô.
Những thứ này tuy uy lực lớn nhưng có rất nhiều hạn chế, cùng lắm đến lúc đó truyền lệnh cho thủ hạ , khi người lạ kêu tên không được tùy tiện đáp lại.
Người khác không có cách nào để trị tử kim hồng hồ lô nhưng Diệp Thần lại có rất nhiều nên hắn cũng sẽ không đau lòng vì việc lấy tử kim hồng hồ lô đổi căn nguyên lôi hệ.
Đáng tiếc Tần Yên cũng không nói dùng căn nguyên lôi hệ để giao dịch mà lại tính kế với hắn.
Cho dù tỷ lệ thành công rất thấp cũng là không thể bỏ qua.
Điểm này không hề nghi ngờ.
Tần Yên đứng ở cửa nghe thấy thế tức khắc trầm mặc lại.
Cũng không phải do nàng cố tình tránh né bởi vì, Diệp Thần nói chính là sự thật, chẳng sợ Tần Yên chính mình cũng rõ ràng điểm này.
Bởi vì khi nàng đọc Thái Thượng Vong Tình quyết, liền có miêu tả kỹ càng tỉ mỉ về tâm cảnh.
Cho nên nàng rất rõ ràng hậu quả của cường hành tu luyện, càng biết sau khi Diệp Thần đáp ứng làm người nhập tình với nàng sẽ xuất hiện tình huống gì.
“Điều kiện gì?” Diệp Thần nghe đến đó, lông mày không khỏi giương lên liền hỏi Tần Yên.
Tần Yên đưa ra điều kiện, Diệp Thần không thèm để ý, rốt cuộc giá trị căn nguyên lôi hệ nên dừng tại đây.
Nghe thấy Diệp Thần hỏi, Tần Yên liền cắn chặt răng sau đó mở miệng nói:
“Ta muốn một phòng ở luân hồi thành trong thế giới hiện thực.”
“Không thể.” Diệp Thần nghe đến đó, lông mày tức khắc nhíu lại rồi không chút do dự từ chối.
Tần Yên muốn ở luân hồi thành là vì suy xét đến sự an toàn, rốt cuộc phòng hộ của thành thị an toàn đã bắt đầu lủng lỗ.
Điểm này hắn rất rõ ràng nhưng không thể đáp ứng.
Phải biết rằng luân hồi thành trong thế giới hiện thực là đại bản doanh của Diệp Thần, sao có thể để người ngoài tùy tiện tiến vào.
“Ta có thể giúp ngươi phòng thủ luân hồi thành, ngươi biết ta cũng được xem đại Bàn Cổ khai thiên, tương lai chắc chắn mạnh hơn thủ hạ của ngươi.” Tần Yên khẽ cau mày rồi mở miệng nói.
Diệp Thần nghe đến đó, hai mắt nhíu lại nói:
“Ngươi nghĩ nhiều rồi, thủ hạ của ta – tương lai không hề kém hơn ngươi, hơn nữa lời nói của ngươi cũng không có độ trung thành.”
Diệp Thần còn nghĩ để Tần Yên đưa ra điều kiện khác, chỉ cần hắn có thể tiếp nhận chắc chắn sẽ đáp ứng.
Nhưng hắn không ngờ Tần Yên lại không muốn từ bỏ.
“Ta có thể thề, vĩnh viễn sẽ không làm hại ngươi.” Tần Yên nghe đến đó, sắc mặt có chút thay đổi sau đó mở miệng nói.
Diệp Thần nghe thấy vậy, hai mắt liền nhíu lại rồi trầm giọng hỏi:
“Ngươi biết chúng ta đều là người chơi, đều là người tu luyện, lời thề không thể tùy tiện nói ra, bằng không sau khi vi phạm lời thề, việc trừng phạt đều sẽ ứng nghiệm, phải không?”
Giờ khắc này ngữ khí của Diệp Thần rõ ràng lạnh dần.
“Chẳng lẽ không phải sao? Ngươi lo lắng sau khi ta thề vẫn sẽ hại ngươi?” Tần Yên nhăn mày lại hỏi.
Diệp Thần nghe thấy vậy thì lạnh lùng cười rồi tức giận quát:
“Đủ rồi! Đừng tưởng hiện tại ta không có cách nào bắt ngươi, ngươi có thể muốn làm gì thì làm. Ngươi cứ thử chạy trốn xem ta có thể bắt ngươi hay không.”
Diệp Thần vừa nói xong, sát ý cuồng bạo nháy mắt bốc lên, độ ấm trong toàn bộ nhà nghỉ cũng theo đó mà lạnh dần.
Lời thề của người chơi quả thật hữu dụng nhưng đó là sau khi ở thuế phàm cảnh hoặc niết bàn cảnh.
Diệp Thần không rõ Tần Yên biết việc lời thề ở đâu nhưng điều này cũng không gây trở ngại đến sát ý của hắn.
Lúc trước Tần Yên muốn Diệp Thần nhập tình để tu luyện Thái Thượng Vong Tình quyết, hắn có thể không so đo.
Bởi vì lúc ấy cảm tình của hắn với Tần Yên tuy không tốt nhưng cũng không quá kém.
Đương nhiên, đây không phải mấu chốt, mấu chốt nhất chính là Tần Yên muốn trả giá tất cả mà xác xuất đoạn tình thành công cực thấp, cuối cùng tám chín phần hại nhiều là Tần Yên chứ không phải Diệp Thần.
Hiện tại Tần Yên lấy lời thề ra làm lý do cũng không thể khiến sự khoang dung của Diệp Thần tiêu tan.
Phải biết rằng khi chưa đến lột phàm cảnh, lời thề dù có tùy tiện nói ra như thế nào cũng không sao.
Nhưng kết quả Tần Yên vẫn còn muốn âm mưu Diệp Thần.
Diệp Thần sao có thể ôn hòa nói chuyện được.
Tần Yên đứng ở cửa cảm nhận được sát ý cuồng bạo của Diệp Thần, sắc mặt ngay lập tức thay đổi sau đó vội vàng hô:
“Chẳng lẽ ngươi không muốn bảo vật lôi hệ này?”
Tần Yên không sợ Diệp Thần động thủ bởi vì nàng có ngọc giản vô địch và ngọc giản đại dịch chuyển, hắn căn bản không giết được nàng, nàng có thể bình yên vô sự chạy thoát.
Nhưng nàng sợ Diệp Thần đuổi giết, vì nàng biết Diệp Thần có thần thức.
Bởi vì nàng từng tiến vào bí cảnh đặc thù, đã biết không ít tin tức về tu luyện mà Diệp Thần có thần thức cũng nằm trong những tin tức đó.
Đương nhiên, điều này cũng không đủ để khiến Tần Yên sợ hãi, đừng quên Diệp Thần cũng có khả năng dịch chuyển, hơn nữa đã có không ít người chơi đoán ra được.
Mà Tần Yên cũng là một trong số đó.
Đương nhiên, cái này cũng chưa được tính là mấu chốt, mấu chốt là hai cái hợp lại.
Chuẩn xác mà nói, nếu thần thức và dịch chuyển kết hợp lại như vậy, tốc độ nhanh lên bao nhiêu Tần Yên không rõ lắm nhưng cũng không gây trở ngại tới phán đoán của Tần Yên.
Nếu Diệp Thần nảy sinh ác ý nhất định sẽ đuổi giết nàng.
Nàng có thể chạy trốn nhưng chỉ có thể trốn nhất thời.
Cuối cùng, nàng vẫn là sẽ bị Diệp Thần tìm thấy sau đó sẽ bị hắn chém giết.
Điểm này, Tần Yên rất rõ Diệp Thần hung tàn như thế nào thì mọi người đều biết.
Cũng chính vì biết kết quả sẽ bị Diệp Thần đuổi giết nên sau khi thấy hắn bùng nổ sát khí sắc mặt nàng mới thay đổi lớn như vậy.
Điều này so với tưởng tượng của nàng không giống nhau.
Rốt cuộc bí cảnh đặc thù kia chỉ có mình nàng đi vào, đợi sau khi nàng đi ra, bí cảnh sẽ tự động hủy diệt.
Nhưng hiện thực tàn khốc đã chứng minh cho nàng thấy một việc.
Điều kiện kích hoạt lời thề không phải chỉ mình nàng biết.
Tuy hắn không nói rõ nhưng thái độ của hắn đã chứng minh tất cả.
Ngồi ở ghế Diệp Thần, đang nghe đến Tần Yên có chút “Vẻ mặt nghiêm khắc” nói, sau đó trong lòng càng khó chịu.
Giờ khắc này, cảm giác của Diệp Thần đối với Tần Yên không còn là tốt nữa mà đã biến thành chán ghét.
Tần Yên thâm hiểm, xảo trá như thế nào cũng được, chỉ cần không động đến Diệp Thần, hắn cũng sẽ không phản ứng lại.
Nhưng nàng lại tự cho mình thông minh, lần thứ hai âm mưu hắn không nói, còn dùng căn nguyên lôi hệ để áp chế thì sao hắn có thể không phẫn nộ.