Khi Diệp Thần nhìn thấy nét chữ của Quách Gia đọc qua nội dung thư xong lông mày Diệp Thần khẽ nhíu thành hàng thẳng .
Quách gia viết thư tổng cộng số chữ không hề nhiều, chỉ gỏn gọn có năm chữ : chủ mẫu, là người nào ?
Ý tứ của Quách gia rất đơn giản là muốn hỏi thăm Diệp Thần, trong mười người Triệu Vũ, Điêu Thuyền, Thái Diễm, Mi Trinh, Hoàng Nguyệt Anh, năm tỉ muội họ Chân thêm Đại Kiều Tiểu Kiều chuẩn bị nghênh đón vào cửa, ai mới chính thức là chủ mẫu .
Đương nhiên đây chỉ là ý trên mặt chữ, còn sâu xa bên trong chính là tuyển chọn vị trí chủ mẫu cho Luân Hồi tiên thành, Diệp Thần thân làm chủ công không thể kéo dài sự tình tiếp nữa, nhất định phải mau chóng xác định người ứng tuyển cho vị trí chủ mẫu , nếu không rất có thể sẽ xuất hiện biến cố .
Ví dụ như một nữ nhân có khả năng sẽ mượn sức các đại tướng thủ hạ của Diệp Thần bài trừ những người khác, hoặc là thân nhân của các vị nữ chủ sẽ vận dụng mối quan hệ thậm chí còn thực hiện nhiều âm mưu quỷ kế vì tỷ tỷ bọn họ, vì muội muội nữ nhi mà ra sức mưu toa tranh đoạt .
Sau đó hậu viện Diệp Thần thậm chí là toàn bộ Luân Hồi thành rất khó an bình lại .
Nhưng những thủ hạ trong tay Diệp Thần trung thành đến chết với Diệp Thần chứ không phải là tận tâm đến chết với nữ nhân Diệp Thần .
Đương nhiên những điều này đều là do Quách gia biểu đạt với Diệp Thần .
Tuy rằng Quách gia không nói rõ ràng nhưng Diệp Thần làm sao lại không nhìn ra được .
Đám người Quách gia Triệu Vân còn thật sự nghĩ răng ta chỉ có thể lựa chọn một người làm chính thê a .
Trong thời đại này luôn có một quan niệm chính thê chỉ có một người, những người còn lại chỉ là tiểu thiếp .
Mà cái quan niệm này đối với nhóm người dân bản xứ chính gốc trong thế giới này từ lâu đã ăn sâu vào tận xương tủy .
Mặc dù nhóm thủ hạ Diệp Thần cũng mơ hồ cảm nhận được chút ý tứ của Diệp Thần nhưng mà từ tận sâu trong nội tâm bọn họ vẫn luôn cho rằng Diệp Thần sẽ chọn ra một người từ trong đám nữ nhân hậu viện, người đó chính thức làm nữ chủ nhân nắm giữ thế lực hậu cung của Diệp Thần .
Cũng là bởi vì nguyên nhân này Quách gia mới cố ý gửi thư nhắc nhở Diệp Thần nên xác định người được chọn là chủ mẫu sớm một chút, như vậy mới tránh được cảnh nhiễu loạn .
Rốt cuộc có rất nhiều thế lực, thậm chí là đế quốc, cơ bản là vì bên trong không yên ổn mới dẫn tới con đường diệt vong .
Tuy rằng nói những chuyện này có chút giật gân nhưng sự thật chính là như vậy, Diệp Thần nhận thấy cũng rất rõ ràng .
Chẳng qua hiểu thì hiểu, biết thì biết nhưng căn bản Diệp Thần không thèm để ý những chuyện này .
Mà nguyên nhân lại rất đơn giản .
Ngay từ sớm Diệp Thần đã nói quan với toàn bộ nữ nhân, các nàng ai cũng bình đẳng về sau toàn bộ đều là chính thê .
Mà chúng nữ sau khi biết được ý nghĩ của Diệp Thần đều không có ý kiến gì, không có một ai xuất hiện sự tình mâu thuẫn .
Nếu như các nàng ấy không tán thành một hai phải chia rẽ chắc chắn sẽ không gạt được Diệp Thần .
Các nàng cũng giống như nhóm thuộc hạ đều tử trung với Diệp Thần, cho nên các nàng căn bản không có khả năng đi lừa gạt Diệp Thần .
Mà hiện tại Quách gia gửi thư tới cũng là vì Diệp Thần không chính thức tỏ thái độ, nếu như Diệp Thần tỏ thái độ chính thức tất cả nỗi lo lắng kia đều hoàn toàn biến mất .
Cái tên gia hỏa Quách gia này, có điều gì thì cứ trực tiếp nói luôn có phải tốt không, một hai ẩn giấu thần thần bí bí, còn muốn lão tử phải đi đoán .
Bất quá có một thủ hạ như vậy cũng là một chuyện may mắn .
Nghĩ đến những điều này Diệp Thần không khỏi cười, rồi sau đó Diệp Thần nhìn Hứa Chỉ nói
“ Trọng Khang, nếu ngươi là chủ công như ta, trong hơn mười hai vị nữ nhân muốn xác định một vị trí chính thê, ngươi nghĩ như thế nào?”
“ A “
Hứa Chỉ nghe được Diệp Thần hỏi tức khắc ngẩn ngơ .
Hưa Chỉ lại không hề nghĩ tới Diệp Thần lại hỏi hắn những chuyện như vậy .
Sau khi lấy lại tinh thần, sắc măt Hứa Chỉ liền nghiêm túc lại sau đó khom người lớn tiếng nói
“ Chủ công nói có bao nhiêu chính thê liền có bấy nhiêu, bởi vì đó chính là chủ công nói ai cũng không thể nghi ngờ, càng không thể trào phúng, nếu có ai dám ý kiến Hứa Chỉ chắc chắn sẽ dỡ cái đầu chó của hắn xuống “
“ Được “
Diệp Thần nghe Hứa Chỉ nói liề ha ha cười rồi đáp .
Diệp Thần do hỏi Hứa Chỉ kỳ thật chính là muốn nghiệm chứng một chút nhóm thủ hạ sau khi nghe thấy quyết định chính thức của mình sẽ có phản ứng gì .
Mà kết quả đúng như những suy nghĩ của Diệp Thần, Hứa Chỉ sau khi nghe Diệp Thần nói xong liền không chút do dự lựa chọn nghe theo Diệp Thần .
Có thuộc hạ tử trung, quả nhiên không tồi, có thể giải quyết rất nhiều phiền toái .
Cũng không thể trách Diệp Thần nghĩ như vậy, nếu như thủ hạ Diệp Thần không phải là tử trung Diệp Thần chỉ cần đưa ra một quyết định vi phạm quy định của thời đại này, bọn họ liền không phục, kết quả của điều đó chính là nội bộ Luân Hồi thành sẽ xảy ra đại loạn .
Một lần, hai lần có lẽ không phải chuyện gì lớn, nhưng khi số lần vi phạm lớn hoặc như quyết đinh Diệp Thần đưa ra có uy lực quá lớn, nhóm thủ hạ của Diệp Thần phỏng chừng đều bỏ chạy hết .
Loại sự tình nhận chủ sau đó liền bỏ đi, trong kiếp trước của Diệp Thần xuất hiện không thiếu .
Mà nguyên nhân là từ mức độ trung thành của thủ hạ .
Bằng không Diệp Thần cũng không dùng đủ loại phương pháp khiến cho thù hạ cảm động, tăng lên mức độ trung thành của thủ hạ rồi sau đó để cho nhóm thủ hạ từ từ tiến tới mức độ tử trung với Diệp Thần .
Nghĩ đến đây lông mày Diệp Thần khẽ nhếch lên, ngay sau đó nhìn về Hứa Chử nói
“ Trọng Khang, cùng ta trở về Luân Hồi tiên vực, đến lúc đó ngươi lựa chọn mười vạn binh lính làm thủ hạ sau đó gia tăng luyện binh “
“ Rõ, chủ công “
Hứa Chử nghe thấy thế hai mắt lập tức sáng ngời, ngay sau đó hắn vội vàng khom người lớn tiếng bái .
Diệp Thần nghe thấy Hứa Chử trả lời cười ha hả gật đầu rồi sau đó bắt lấy hai bả vai Hứa Chử tiến lên trên một bước .
Giây tiếp theo cả Diệp Thần cùng với Hứa Chử đều biến mất không còn óng dáng .
Không trung, mây trắng bồng bềnh phía trên, dưới có ba hòn đảo cao vạn mét thật lớn lơ lửng giữa không trung, không gian nơi đó đột nhiên trở nên vạn vẹo .
Nếu như có người chơi nhìn thấy mấy hòn đảo to lớn đang ẩn nấp trong những đám mây trắng bồng bềnh, chắc chắn người đó sẽ lập tức kinh ngạc mà hô to một tiếng , Luân Hồi Tiên Thành !
Không sai nơi này chính là Luân Hồi tiên vực, nơi làm những người chơi sở hữu khiếp sợ hâm mộ, ghen ghét, Luân Hồi Tiên Thành .
Khi Diệp Thần hạ bước chân, nhìn thấy dưới chân mình là rùng rậm Luân Hồi đã tiến giai lên tiên lâm, còn cách đó không xa là ba ngọn núi lớn cao vạn mét đã tiến giai tiên sơn, lông mày Diêp Thần không khỏi giương lên .
Tuy rằng lần thứ hai nhìn thấy nhưng mẹ nó vẫn cứ thích như vậy .
Luân Hồi thành của Diệp Thần bởi vì sử dụng tiên thành tiến giai lệnh, do đó tiến giai lên thành Luân Hồi tiên thành, nhưng mà ngoài suy đoán trước đó của Diệp Thần chính là toàn bộ Luân Hồi cốc cùng với ba ngọn núi lớn vạn mét vây quanh Luân Hồi, bên ngoài còn có rừng rậm Luân hồi, tất cả đều ở trong quá trình tiến giai theo Luân Hồi thành .
Rồi sau đó, tòa núi lớn biến thành tiên sơn, rừng rậm biến thành tiên lâm, thậm chí cả mảnh đất cũng biến thành tiên thổ .
Những thứ này đều nằm ngoài suy đóan trước đó của Diệp Thần .
Có những thứ này, Diệp Thần muốn phát triển Luân Hồi tiên thành to lớn hơn sau đó trở thành nơi ở của bá tánh Đại Hán Đế quốc, kế hoạch này chắc chắn không còn quá khó khăn như trước .
Rốt cuộc Diệp Thần muốn không gian bên trong Luân Hồi Tiên Thành mở rộng ra, bá tánh thuộc Đại Hán Đế Quốc định cư, như thế nhất định phải có được tài liệu mở rộng tiên cấp, dung nhập họ vào bên trong Luân hồi tiên thành .
Nhưng nơi này là Tam Quốc Tân Thủ Khu, muốn ở Tam Quốc Tân Thủ Khu đoạt được tài liệu mở rộng tiên cấp rất khó khăn, cho dù Diệp Thần là người trọng sinh cũng phải chấp nhận hiện thực này .
Nguyên bản Diệp Thần còn nghĩ rằng chỉ có duy nhất Tam Tiên Đảo mới có tài liệu tiên cấp, muốn Luân Hồi Tiên Thành tiến giai liền phải tìm được .
Ai ngờ ngụy Long Cung kia lại đưa cho Diệp Thần phần lễ vật lớn như vậy
Nghĩ đến điều này khóe miệng Diệp Thần khẽ cong lên, sau đó mang theo Hứa Chử bởi vì vừa chuyển đã phiêu đãng trên không trung nhấp nhô những hòn đảo thật lớn mà khiếp sợ nhanh chóng bay về phía Luân Hồi thành .
Chỉ mất mấy giây sau Diệp Thần đã đi tới trên không tường thành nơi đạt cửa ra vào Luân Hồi .
Đúng lúc này binh lính trấn thủ tường thành Luân Hồi nhìn thấy Diệp Thần .
Một giây sau, một tiếng động lớn truyền đến, toàn bộ binh lính trấn thủ tường thành Luân Hồi đồng loạt một nhịp quỳ gối xuống đất cùng kêu lớn
“ Bái kiến chủ nhân “
Vạn người đồng nhịp, tiếng bái vang tận trời cao .