Trong suy nghĩ của Cam Ninh, người cơ hồ chỉ lấy thực lực của bản thân đã có thể bình định loạn khăn vàng rồi sau đó quét ngang đại quân Yêu tộc xâm lấn Đại Hán đế quốc - Phiêu Kỵ Đại tướng quân, Diệp Thần, khả năng sẽ thu nhận hắn.
Nhưng ngoại giới vẫn luôn truyền lưu rằng Diệp Thần quý trọng hiền tài- thích chiêu hiền nạp nghĩa, mà Cam Ninh tự nhận hắn so với những võ tướng khác không thua kém quá nhiều ít nhất ở mặt thủy chiến, chắc chắn hắn sẽ không thua ai.
Cho nên, Diệp Thần rất có thể sẽ nhận lấy hắn
Nhưng là, Cam Ninh lại không cảm thấy Diệp Thần đối hắn sẽ có bao nhiêu coi trọng.
Rốt cuộc, hắn chỉ là đầu lĩnh của hải tạc tuy rằng hắn cùng thủ hạ có được thanh danh, hơn nữa cũng không tai họa bá tánh, nhưng giặc cỏ chính là giặc có, vô pháp có thể phủ nhận
Mà Diệp Thần thân phận phú quý là U vương của Đại Hán đế quốc , châu mục U châu, Phiêu Kỵ Đại tướng quân, càng khủng sợ chính là, năng lực siêu cường, có thể phi hành càng có thể ra lệnh cho ngàn vạn binh khí trong thiên hạ, vừa nãy cũng nhẹ nhàng phá vỡ tru ma kiếm trận,... Người này đúng là tiên nhân !
Tồn tại như chịu thu lưu hắn liền không tồi rồi, lại sao có thể sẽ coi trọng hắn một cái tiểu tiểu nhân giặc cỏ.
Nhưng sự thật là Diệp Thần chẳng những không chút nào để ý mà thu lưu hắn còn đặc biệt coi trọng hắn, thậm chí là tín nhiệm hắn.
Bằng không, Diệp Thần sao có thể liền cho hắn quyền cầm binh, còn cho phép những thủ hạ cũ tiếp tục đi theo hắn.
Mà này, đối với người có thân phận thấp hèn như Cam Ninh mà nói lại sao có thể không chấn kinh, sao có thể không cảm động, sao có thể không hưng phấn.
Theo suy nghĩ của Cam Ninh âm thanh hệ thống nhắc nhở thanh tức khắc vang lên.
“Đinh, Cam Ninh, Cam Hưng Bá trung thành độ +10, tiến giai tử trung.”
Anh thanh hệ thống nhắc nhở kết thúc, Diệp Thần liền vui vẻ.
Không tồi, không tồi, lại một cái thủ hạ tử trung......
Diệp Thần vừa nghĩ đến nơi đây, nhóm hải tặc đồng thời đối với Diệp Thần khom người lớn tiếng bái nói:
“Bái kiến chủ công!”
Diệp Thần nghe đến đó, cười ha hả điểm gật đầu, rồi sau đó vỗ vai Cam Ninh nói mở miệng hỏi:
“Hưng Bá, ngươi trước kia gặp qua ta?”
Diệp Thần này vừa tới đến trên đảo, Cam Ninh liền mang theo thủ hạ trực tiếp tiến lên chào hỏi, còn nói ra tên Diệp Thần thực rõ ràng là nhận ra Diệp Thần, chính là Diệp Thần đối Cam Ninh lại không có ấn tượng gì, bằng không, Diệp Thần cũng sẽ không như vậy dò hỏi.
Nghe được Diệp Thần dò hỏi sau, Cam Ninh vội lắc lắc đầu, rồi sau đó khom người bái nói:
“Khởi bẩm chủ công, Ninh chưa bao giờ gặp qua chủ công, chẳng qua Ninh cùng thủ hạ, vừa rồi bị trận pháp bao vây không thể di chuyển. Lúc ấy Ninh nghe được những dị nhân kia hô to tên chủ nhân. Thêm một lúc, Ninh thấy được “Vạn kiếm tề phi, kiếm khí ngang trời” liền tự xác nhận, chủ công chính là Đại Hán đế quốc Phiêu kỵ Đại tướng quân.”
“Thì ra là thế......” Diệp Thần nghe được này đơn, hơi hơi sửng sốt, rồi sau đó cười ha hả gật đầu nói.
Cam Ninh nghe đến đó, cảm kích vô cùng nhìn thoáng qua, rồi sau đó trịnh trọng khom người bái nói,
“,Bái tạ chủ công ân cứu mạng!
“Bái tạ chủ công, ân cứu mạng!” Nhóm thủ hạ cũng theo sau khom người lớn tiếng bái nói.
“Không cần như thế ta tới đây chính là muốn mời các người về luân hồi tiên vực, ai mà ngờ trùng hợp mọi người lại bị kẻ cắp ám toán, ta lại há có thể làm lơ.” Diệp Thần nghe đến đó, hơi hơi cười, rồi sau đó mở miệng nói.
Cam Ninh còn có thủ hạ nghe đến đó, trong lòng đồng thời ấm áp mà sau đồng thời khom người lớn tiếng bái nói:
“Tôi thề sống chết đi theo chủ công, như phạm lời thề, trời tru đất diệt!”
Diệp Thần nói nhẹ nhàng, nhưng Cam Ninh và nhóm thủ hạ lại sao có thể không biết nếu không có Diệp Thần ra tay, kết cục cuối cùng của bọn họ chỉ có thể là tử vong .
Cũng đúng là bởi vì bọn họ biết cho nên mới cảm động như vậy.
Rốt cuộc với thân phận của Diệp Thần cũng không cần phải phiền lòng ra tay .
Diệp Thần nghe đến đó cười ha hả điểm gật đầu, rồi sau đó tay phải nhất chiêu, một vạn pháp khí trường kiếm, nháy mắt bay ra từ mặt đất rồi sau đó xuất hiện trước người Diệp Thần.
Lại lần nữa nhìn đến “Vạn kiếm tề phi” Cam Ninh hai mắt đều lộ ra tinh quang, cùng lúc đó, một cổ tự hào vô cùng mãnh liệt trong khoảnh khắc từ trong lòng mọi người dâng lên.
Bởi vì chủ công bọn họ Diệp Thần là Tiên nhân trong truyền thuyết không gì làm không được “, có thể đi theo chủ công lợi hại như vậy, bọn họ sao có thể không hưng phấn, sao có thể không tự hào.
Phải biết rằng, toàn bộ đế quốc Đại Hán l chỉ có Diệp Thần mới xứng đáng với hai chữ Tiên nhân này.
Cảm nhận được suy nghĩ của Cam Ninh cùng đáng binh lính kia Diệp Thần không khỏi cười, rồi sau đó ý niệm vừa động, nháy mắt một vạn pháp khí cấp trường kiếm thu vào bên trong tiểu thế giới.
Nhìn thấy cảnh này, tâm tình của hắn càng ngày càng tốt
Này đó pháp khí hẳn đến từ truyền thừa của các thế lực thần bí hay không.
Cũng không biết còn có bao nhiêu pháp khí hoặc là có trang bị phẩm cấp cao hơn không......
Bất quá nói trở về đám hỗn đản đó có nhiều như vậy đồ vật như vậy còn chưa thể xứng bá cũng là thật đủ phế vật......
Nghĩ đến đây, Diệp Thần không ngừng bĩu môi, rồi sau đó nhìn về phía Cam Ninh, mở miệng nói
“Ta đây liền mở ra cửa truyền tống, các ngươi theo thứ tự đi vào,có thể đến Luân Hồi Tiên Thành.
Nếu nhu cầu gì liền đi tìm Phụng Hiếu hoặc là Tử Trọng, nếu có cái gì không rõ người cũng hỏi một chút bọn họ, hoặc là tìm đám người Tử Long, Điển Vi cũng được.
Mặt khác, mười vạn binh lính cho phéo ngươi tự lựa chọn , cần phải mau chóng tập hợp đầy đủ rồi huấn luyện thành thuỷ quân, bởi vì các ngươi thực mau liền sẽ lên chiến trường.”
“Vâng! Chủ công!” Cam Ninh nghe thế hai mắt đột nhiên trợn mắt, rồi sau đó hưng phấn vô so lớn tiếng bái nói.
Diệp Thần gật gật đầu, rồi sau đó ý niệm vừa động.
Giây tiếp theo, một cửa không gian vặn vẹo khoảng 10m đột nhiên xuất hiện.
Nhìn thoáng qua không gian vặn vẹo đột nhiên xuất hiện, Diệp Thần nhìn về phía Cam Ninh mở miệng nói
“Đi thôi.”
“Vâng! Chủ công!” Cam Ninh nghe thế, thật mạnh gật gật đầu, rồi sau đó khom người bái nói.
Giây tiếp theo, Cam Ninh xoay người đối với thủ hạ mở miệng quát:
“Xuất phát!”
“Là! Tướng quân!” Nhóm hải tặc nghe đến nơi đây cùng kêu lên hét lớn, rồi sau đó đi theo Cam Ninh hướng tới không gian vặn vẹo bước vào.
Thời gian một chén trà nhỏ qua đi , Cam Ninh cùng binh lính của hắn tất cả đều đi qua cổng không gian truyền thống rồi sau đó biến mất không thấy.
Diệp Thần nhìn đến nơi này, hơi hơi mỉm cười, rồi sau đó ý niệm vừa động nháy mắt mở thêm một cửa truyền tống.
Nhìn thoáng qua cửa truyền tống mở Diệp Thần hơi hơi mỉm cười, rồi sau đó một bước bước vào rồi biến mất không thấy.
Lạc Dương, cổng thành hoàng cung , nơi không có bóng người không gian đột nhiên vặn vẹo.
Giây tiếp theo, Diệp Thần một bước bước ra, mà sau xuất hiện ở chỗ này.
Đầu tiên đi gặp Lưu Hoành, sau đó điều tra vị trí của những thế lực thần bí ...
Diệp Thần nghĩ như vậy tự nhiên là nổi lên ý tưởng muốn tiêu diệt thế lực kia.
Rốt cuộc đám người này đã ám toán Diệp Thần, mặc kệ bọn họ có muốn thử hay không có hối hận hay không, Diệp Thần đều không ngại làm thịt bọn họ.