WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 702: Hao Thiên Khuyển phẫn nộ mà lại kinh sợ

Chương 705: Hao Thiên Khuyển phẫn nộ mà lại kinh sợ




Diệp Thần nhìn thoáng qua Hao Thiên Quyển thì lạnh lùng cười, đúng lúc này hai mắt nó vô cùng dữ tợn nhìn về phía Diệp Thần rồi tức giận kêu lên:

“Rốt cuộc ngươi là hậu nhân của Vu tộc nào! Tại sao đều có binh khí cực phẩm bẩm sinh linh bảo, hơn nữa lại còn nắm giữ pháp tắc không gian!”

Giờ khắc này Hao Thiên Khuyển đột nhiên có cảm giác Diệp Thần căn bản không phải người thế giới này, loại cảm giác này khiến nó có chút kinh sợ.

Phải biết rằng sau khi nó nhận thấy lực triệu hoán, nhận thấy được bên trong tế phẩm có tinh huyết thiên yêu và rất nhiều thứ tốt trực tiếp đáp ứng triệu hoán.

Nhưng hạ giới không thuận, ngay cả “Con kiến” trong mắt nó cũng đánh tới nỗi làm nó bị thương.

Đáng sợ nhất chính là công kích nhìn có vẻ nhẹ nhàng của “Con kiến” kia vừa rồi lại dễ dàng trảm rớt một bộ phận nguyên thần của nó.

Tuy rằng nguyên thần bị trảm rớt cũng không nhiều nhưng nếu bị trảm rớt rồi muốn khôi phục lại cũng mất trăm năm khổ tu.

Mà đây không phải thứ đáng sợ nhất, đáng sợ nhất chính là nó vô pháp chui ra từ bên trong thông đạo liên thông giữa thế giới Hồng Hoang và Tam Quốc Tân Thủ Khu.

Cứ như vậy, nó vẫn sẽ tiếp tục bị công kích sau đó nguyên thần sẽ tiếp tục bị trảm, nếu thời gian lâu nguyên thần sẽ hoàn toàn bị chém hết rồi sau đó nó sẽ chết vĩnh viễn.

Đây không phải là kết quả mà nó muốn thấy.

Cũng chính vì hoảng sợ, sợ hãi nên mỗi ngày nó đều nhận thấy được điều không thích hợp rồi bắt đầu hoài nghi thân phận Diệp Thần.

Nếu Diệp Thần thật sự là hậu đại của Vu tộc nào đó thì mọi chuyện dễ hiểu rồi.

Bởi vì đại năng Vu tộc rất biến thái, hơn nữa lại cực kỳ bênh vực người của mình, nếu lần này nó có thể an toàn ở lại thì sau khi trở về Hồng Hoang cũng sẽ bị Vu tộc đuổi giết, sau đó bắt lại và nướng ăn luôn.

“Thành chủ Luân Hồi Tiên Thành, Diệp Thần! Nhân tộc!” Diệp Thần nghe thấy vậy thì khinh thường liếc nhìn Hao Thiên Khuyển rồi mở miệng nói.

Hao Thiên Khuyển nghe đến đó, tức khắc ngẩn người, đối với người tên Diệp Thần của Luân Hồi Tiên Thành, nó căn bản không có chút ký ức nào.

Ban đầu nó còn tưởng Diệp Thần là hậu nhân của Vu tộc nào đó trong Hồng Hoang hạ giới xuống đây làm việc gì đó, bằng không sao hắn có thề có nhiều bảo bối như vậy.

Nhưng hắn lại thẳng thắn trả lời khiến Hao Thiên Khuyển trực tiếp hiểu được một việc Diệp Thần thật sự là thành chủ Luân Hồi Tiên Thành, hơn nữa lại là Nhân tộc chứ không phải là hậu nhân của Vu tộc nào đó hạ giới Hồng Hoang.

Nếu đúng vậy như vậy, Diệp Thần không thể nói gọn gàng dứt khoát rằng mình là Nhân tộc như vậy được.

Nghĩ đến đây, sắc mặt nó tức khắc trở nên khó coi.

Nó đường đường là thần thú, tuy không thể so sánh với những thần thú khác ở Hồng Hoang nhưng cũng không phải là tầm thường.

Nhưng sự thật nó còn không bằng “Lũ kiến” Nhân tộc, càng mấu chốt chính là nó còn có thể hoàn toàn bị lũ này giết chết.

Điểm này khiến Hao Thiên Khuyển thật sự vô pháp tiếp nhận.

Nếu tên nhân loại kia tiếp tục công kích, nguyên thần của ta......

Cần lập tức hạ giới!

Nếu có thể hạ giới thì cho dù là Tiên Thiên Chí Bảo hay hậu thiên linh bảo này cũng sẽ thuộc về ta.

Nghĩ đến đây, nó nhìn ánh mắt Diệp Thần rồi sau đó nhìn về phía Tần Thủy Hoàng đang dại ra trên mặt đất mà lạnh giọng kêu lên:

“Mau công kích tên hỗn đản này, nếu không đợi khi bổn vương chính thức hạ được sẽ lập tức giết ngươi!”

Tần Thủy Hoàng còn đang khiếp sợ vì Diệp Thần có thể làm Hao Thiên Khuyển bị thương thì nghe thấy tiếng nó gầm lên, sắc mặt tức khắc biến đổi.

Từ khi nào, Tần Thủy Hoàng hắn lại có thể nghẹn khuất như vậy, lại còn bị một con chó tức giận quát mắng.

Nhưng tình hình trước mắt không phải do hắn hỏi nhiều, cho dù hắn hận không thể giết chết Hao Thiên Khuyển thì cũng không dám làm trái ý nó.

Cần phải làm theo ý nó đánh Diệp Thần, không để tên kia tiếp tục công kích Hao Thiên Khuyển.

Nếu không, một khi Hao Thiên Khuyển bị Diệp Thần giết chết thì hắn cũng sẽ trở thành người tiếp theo.

Nghĩ đến đây, Tần Thủy Hoàng cố gắng ổn định lại nội tâm rồi mở miệng nói:

“Được!”

Tần Thủy Hoàng vừa nói xong liền trực tiếp nhìn về phía sau rồi mở miệng quát:

“Kinh Kha, xem ngươi.”

“Dạ! Bệ hạ!” Sau tiếng đáp lạnh băng, không khí nháy mắt thay đổi.

Diệp Thần nghe đến đó, không khỏi ngẩn người.

Hao Thiên Khuyển tu luyện như thế nào để thành thần thú Diệp Thần có thể không biết, nhưng chuyện cũ của Tần thủy Hoàng thì bất cứ người chơi nào đều có thể nói được, người giết chết hắn chính là Kinh Kha.

Mẹ kiếp, Tần Thủy Hoàng thật đúng là có bản lĩnh, thích khách ám sát hắn thế nhưng bây giờ trở thành thuộc hạ bên người, còn có được thực lực độ kiếp......

Nghĩ đến đây, Diệp Thần liếc nhìn Tần Thủy Hoàng rồi tay trái một lóng hướng tới người bên cạnh.

“Oanh!”

Sau một tiếng chấn động, nghiệp hỏa hồng lôi nháy mắt xuất hiện rồi bổ về phía người đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Thần cách đó ba mét.

“Oanh!” Một tiếng truyền đến, chỉ thấy một đóa sen được tạo thành từ tia chớp màu đỏ và hồng liên nghiệp hỏa trong giây lát xuất hiện ở đó rồi bốc cháy kịch liệt.

Cùng lúc đó, một luồng khí trong giây lát dâng lên từ trong hoa sen sau đó liền thấy một linh hồn đột nhiên hiện ra tại trung tâm hoa sen rồi bắt đầu đau khổ chống cự sự thiêu cháy của hồng liên nghiệp hỏa.

Tần Thủy Hoàng thấy vậy, tức khắc ngẩn ngơ mà hai mắt Hao Thiên Khuyển ở trong không gian co rụt lại sau đó kinh thanh hô:

“Sao có thể! Hồng liên nghiệp hỏa, là hồng liên hỏa nghiêph! Sao ngươi có thể khống chế hồng liên nghiệp hỏa!”

Diệp Thần nghe thấy vậy thì lạnh lùng cười sau đó tay trái lại tiếp tục nhấc Hao Thiên Khuyển.

“Oanh!”

Tiếng sấm chấn động thiên địa lại tiếp tục vang lên.

Giây tiếp theo, Hao Thiên Khuyển ngay lập tức bị hồng lôi nghiệp hỏa bổ trúng.

“Oanh!” Một tiếng truyền đến.

Một đóa sen đỏ vô cùng lớn trong giây lát xuất hiện ở không trung rồi bao phủ lên Hao Thiên Khuyển.

“Nộn......”

Tiếng thảm gào thê lương đến cực điểm trong khoảnh khắc vang lên.

Diệp Thần nghe thấy vậy, lông mày không khỏi giương lên sau đó nhìn về phía Tần Thủy Hoàng.

Diệp Thần khẳng định muốn xử lý Hao Thiên Khuyển nhưng với Tần Thủy Hoàng hắn cũng không muốn buông tha.

Rốt cuộc so với Hao Thiên Khuyển, Tần Thủy Hoàng có được trấn quốc cửu đỉnh càng quan trọng hơn.

Chẳng qua, Tần Thủy Hoàng vận dụng ngọc giản vô địch, Diệp Thần căn bản không có biện pháp nhưng hiện tại ánh sáng ngọc giản vô địch sắp tiêu tán, hắn không muốn tiếp tục đợi nữa.

Nơi xa, Tần Thủy Hoàng vẫn luôn nhìn đến này thấy sắc mặt xám trắng rồi không tự chủ mà thay đổi.

Giờ khắc này hắn thật sự có chút sợ hãi.

Hắn thực không rõ, cảnh giới nguyên bản đạt được thánh cấp võ tướng đại viên mãn liền vô pháp tiếp tục đột phá thế gian, sao lại có thể xuất hiện Diệp Thần biến thái như vậy.

Chẳng những có thể phá vỡ hạn chế, còn khiến nó rối tinh rối mù, càng mấu chốt chính là có rất nhiều bảo vật chỉ ghi lại trong truyền thuyết rât mạnh, thậm chí khiến Hao Thiên Khuyển đều kinh sợ.

Không được, trẫm không thể chết được, nếu cử quốc phi thăng bị tên hỗn đản này đánh gãy, cũng có cơ hội chính mình phi thăng......

Nghĩ đến đây, Tần Thủy Hoàng oán hận liếc mắt nhìn Diệp Thần rồi không chút do dự lấy một quả ngọc giản.

Nhìn thấy Tần Thủy Hoàng lấy ra ngọc giản, sắc mặt Diệp Thần tức khắc biến đổi.

Đại dịch chuyển ngọc giản, đáng chết......

Diệp Thần vừa định đến đây, Hao Thiên Khuyển đang bị thiêu cháy trong không trung đột nhiên trợn lên rồi lạnh giọng quát:

“Ngươi dám bỏ bổn vương mà đi!"




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.