Tần Thủy Hoàng vừa nói xong, thân thể nháy mắt hóa thành tro bụi bay đầy trời rồi phiêu tán theo gió.
Diệp Thần điên cuồng cướp đoạt “Cam lộ” trong không trung nghe thấy vậy liền nhìn thoáng qua tro bụi phiêu tán theo gió thì khinh thường bĩu môi.
Nghịch thiên mà đi quả không sai, tu sĩ chính là nghịch thiên......
Nhưng đã phản bội Nhân tộc lại còn nói như vậy là đúng lý hợp tình......
Thật đúng là đáng buồn......
Diệp Thần vừa định đến đây, cửu đỉnh cổ xưa đột nhiên xuất hiện chỗ Tần Thủy Hoàng tử vong.
Thấy vậy, Diệp Thần không chút do dự duỗi tay nhắc tới, nháy mắt đã thu được cửu đỉnh cổ xưa được xếp ngay ngắn trên mặt đất vào bên trong tiểu thế giới.
Đúng lúc này, tiếng hệ thống nhắc nhở vang lên.
“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần đạt được bảo vật đặc thù, Trấn Quốc Cửu Đỉnh.”
Hệ thống nhắc nhở vừa kết thúc, khóe miệng Diệp Thần không khỏi nhếch lên.
Trấn Quốc Cửu Đỉnh rốt cuộc đã tới tay......
Nghĩ đến đây, Diệp Thần nhìn thoáng qua Trấn Quốc Cửu Đỉnh bên trong tiểu thế giới rồi thở dài.
Sau khi đại chiến thế giới chấm dứt, loạn Đổng Trác cũng không khác biệt lắm bắt đầu, sau đó không bao lâu, chư hầu tranh bá sẽ mở ra......
Tới lúc ấy không cần băn khoăn cái này cái kia sẽ trực tiếp quét ngang thiên hạ rồi cử quốc phi thăng......
Diệp Thần vừa nghĩ đến đây, thông cáo thế giới đột nhiên vang lên.
“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần chém giết Tần Thủy Hoàng, người này thân phận đặc thù, khen thưởng người chơi Diệp Thần điểm bẩm sinh thuộc tính X2000, rút thăm trúng thưởng X5.”
Thông cáo thế giới liên tiếp ba lần, nháy mắt dẫn bạo Kênh Thế Giới sôi trào không thôi.
“Mẹ kiếp, Tần Thủy Hoàng cũng bị Diệp Thần giết, tốt xấu gì cũng là hoàng đế thiên cổ.”
“Có gì phải kinh ngạc, đừng quên cảnh giới của Diệp Thần là gì, giết cũng đã giết rồi, nhưng việc thu nhận Hao Thiên Khuyển cũng đã lợi hại rồi mà còn giết Tần Thủy Hoàng thì không biết lợi hại đến mức nào.”
“Hiện tại Diệp Thần lợi hại như vậy căn bản không có địch thủ, trò chơi này về sau còn có chúng ta không đây......”
“Hoảng loạn cái gì, người nên hoảng loạn chính là lĩnh chủ không phải ngươi, an tâm chơi trò chơi không phải tốt sao,.”
“Mẹ kiếp, đừng nói những việc không liên quan đến mình như vậy, đừng quên vòng phòng hộ bên ngoài toàn thành thị trong thế giới hiện thực đã biến mất.”
“Đúng vậy, vẫn còn nhiều an toàn thành thị không bị Yêu tộc công phá nhưng căn bản cũng không trụ được bao lâu, cuối cùng chúng ta vẫn phải cùng với những lĩnh chủ đó, muốn bọn họ xui xẻo thì sau này chúng ta ở đâu.”
“Lo lắng cái nỗi gì, chúng ta hoàn toàn có thể tự dùng vật liệu xây dựng và kiến tạo lãnh địa ở thế giới hiện thực, sao phải chịu đựng sự bóc lột của họ.”
“…...”
“Mẹ kiếp, ngươi nói thật nhẹ nhàng, muốn sử dụng vật liệu xây dựng là có thể sử dụng sao? Ngươi có thể bảo đảm người sử dụng kiến thôn lệnh sẽ không giống như lĩnh chủ kia đi bóc lột người khác.”
“Cái này cũng không được, cái kia cũng không được, các ngươi nói phải làm sao bây giờ?”
“Kỳ thật, Diệp Thần buông tha cho những lĩnh chủ đó thì tất cả đều được giải quyết.”
“Đúng vậy, hy vọng Diệp Thần có thể bỏ qua cho họ......”
“Diệp Thần, Nhân tộc kỳ thật rất đáng thương, hãy buông tha cho họ đi......”
“Ta cũng thấy như vậy, u Vương đại nhân, Nhân tộc không thể lại nội loạn được.”
Kênh Thế Giới ồn ào huyên náo, không ngừng bình luận, Diệp Thần nhìn thoáng qua rồi khinh thường bĩu môi.
Các người chơi bởi vì Tần Thủy Hoàng tử vong mà hoắc kinh sau đó liền chuyển đề tài đến thế giới hiện thực là vì họ xác định vô pháp chống lại Diệp Thần chính là sự thật.
Họ nhận thấy Diệp Thần một lòng đi trên con đường xưng bá thiên hạ, cuối cùng chắc chắn sẽ xử lý các người chơi lĩnh chủ.
Cứ như vậy, người chơi lĩnh chủ sẽ trực tiếp xui xẻo mà nhóm người chơi dựa vào họ để tồn tại cũng sẽ gặp xui xẻo theo.
Cho dù là lĩnh chủ hay cá nhân đều không muốn xuất hiện tình huống như vậy.
Rốt cuộc, năng lực an toàn thành thị phòng hộ căn bản kém hơn năng lực kiến thôn lệnh kiến tạo nên.
Cho nên, cuối cùng cá nhân các người chơi đều muốn đi theo lĩnh chủ.
Cũng vì nguyên nhân này nên cho dù là lĩnh chủ hay cá nhân, bọn họ đều vì thông cáo thế giới lần này mà nói ra lo lắng trong lòng, muốn tìm kiếm phương án an toàn, có tính khả thi.
Đáng tiếc, đối với các người chơi cá nhân mà nói, phương án có tính khả thi thì có nhưng lại không có ai muốn tham dự.
Giống như trên kênh thế giới nói, người có được và sử dụng kiến thôn lệnh thì người đó sẽ được thân phận “Lĩnh chủ” có trở thành ức hiếp người khác hay không.
Băn khoăn nhiều nhưng không muốn lợi ích bản thân chịu tổn hại chính là suy nghĩ trong lòng của đại đa số người chơi giờ phút này.
Còn đối với người chơi lĩnh chủ, bọn họ chỉ mong muốn Diệp Thần buông tha hắn.
Mặt khác các người chơi còn lạ cũng sẽ tham gia khuyên can Diệp Thần từ bỏ vì lợi ích bản thân họ.
Mà đây chính là nguyên nhân căn bản khiến Diệp Thần khinh thường sau khi thấy họ thảo luận.
Đối với Diệp Thần mà nói, tranh bá thiên hạ là con đường tất yếu, cho dù các người chơi nói gì, làm gì, hắn đều không thay đổi quyết định.
Bởi vì nếu thật sự phải đối phó những lĩnh chủ đó cũng chỉ là ra tay ở thế giới trò chơi thế giới mà sẽ không sát giới ở thế giới hiện thực.
Nhưng các người chơi lại nói đến chính nghĩa, đánh vào cảm tình, vào “Nhân tộc đại nghĩa” để khuyên can Diệp Thần từ bỏ việc tấn công người chơi.
Điều này với Diệp Thần xem ra chính là vô nghĩa.
Mẹ kiếp, tốt nhất nên thành thật, đừng tìm lão tử gây phiền toái, bằng không sẽ đều phải chết!
Nghĩ đến đây, hai mắt Diệp Thần nhíu lại, hàn quang chợt lóe rồi biến mất sau đó tay phải nhất chiêu, các thủ hạ Triệu Vân, Điển Vi, Quách Gia, Quan Vũ, Trương Phi, Cao Thuận, cùng binh lính liền xuất hiện trên mặt đất. Hắn nhìn thoáng qua nhóm thủ hạ vì được xối đến “Cam lộ” mà đứng ngây ngốc tại chỗ thì hơi mỉm cười rồi sau đó mở miệng quát:
“Đây là trời giáng cam lộ, không thể bỏ qua một ai, phải tận lực tiếp thu!”
Phạm vi trời giáng cam lộ không nhỏ, Diệp Thần mệt chết cũng không thu thập bao nhiêu, không bằng thả nhóm thủ hạ ra rồi cùng nhau hấp thu đỡ lãng phí.
Diệp Thần vừa nói xong, hai mắt Triệu Vân, Điển Vi, Quách Gia, Quan Vũ, Trương Phi, Cao Thuận và đại quân Luân Hồi Thành đồng thời sáng lên rồi vội khom người lớn tiếng đáp:
“Dạ! Chủ công!”
Giây tiếp theo, nhóm thủ hạ và bọn lính không hẹn mà cùng tránh khu vực của Diệp Thần rồi bắt đầu tiếp thu bảy sắc cầu vồng.
Diệp Thần bay qua lại trong không trung, tùy ý cướp đoạt bảy sắc cầu vồng nhìn thấy vậy, không khỏi cười rồi lại tiếp tục tăng tốc.
“Trời giáng cam lộ” khả ngộ bất khả cầu, Diệp Thần không muốn bỏ qua cơ hội lần này.
Một lúc sau, bảy sắc cầu vồng biến mất không còn, Diệp Thần cướp đoạt “Cam lộ” cũng ngay sau đó ngừng lại.
Đúng lúc này, một cảm giác cực kỳ thoải mái nháy mắt xuất hiện trong người Diệp Thần.
Nhận thấy được biến hóa này, khóe miệng hắn không khỏi nhếch lên.
Thân thể giống như trực tiếp tăng lên gấp đôi, hơn nữa căn cốt cũng theo đó tăng lên......