Diệp Thần nhìn thoáng qua kênh thế giới không ngừng hiện lên bình luận của người chơi, khí thế bừng bừng, Diệp Thần chỉ nhìn thoáng qua một lúc coi thường nhếch miệng .
Bởi vì Diệp Thần thu nhận Ngu Cơ khiến các người chơi từ bốn phương tám hướng bình luận, nói này nói kia ngoài ý ghen ghét đến đỏ mắt cũng chẳng có gì khác .
Điều này từ thời điểm trò chơi bắt đầu đã tồn tại, cho dù về sau này cũng sẽ không biến mất .
Đương nhiên theo năng lực của Diệp Thần càng ngày càng cường đại, số người chơi có gan bình luận trái ý Diệp Thần chắc chắn càng lúc càng ít .
Trên thế giới này người ngu xuẩn rất ít, không ai sẽ ngu xuẩn đến mức cố ý trêu chọc một cường giả tuyệt thế vô song .
Còn những người chơi ở thời điểm này có gan ở trên kênh thế giới bình luận những lời đó, họ đều biết rõ năng lực Diệp Thần vượt xa bọn họ vài dặm ánh sáng nhưng đám người chơi vẫn ngang nhiên viêt những bình luận nói xấu Diệp Thần cũng bởi vì bọn họ cho rằng Diệp Thần không thể nào tìm thấy bọn họ .
Cũng bởi vì nghĩ như vậy cho nên các người chơi mới không kiêng nể gì lớn gan nói xấu, nói cách khác nếu như không phải vì Diệp Thần có thể không tìm thấy bọn họ, có cho bọn họ mượn một trăm lá gan cũng không dám bình luận về Diệp Thần như vậy .
Một đám người ngu xuẩn, chỉ biết ngưỡng mộ ghen ghét trong lòng rồi khua môi múa mép nói loạn, không biết nắm chắc thời gian đánh quái thăng cấp , bị Yêu tộc giết chết cũng là xứng đáng .
Nghĩ đến những điều này Diệp Thần lạnh lùng cười sau đó nhìn về phía Ngu Cơ đã hoàn toàn sống lại, nói
“ Về sau ngươi sẽ sinh sống ở Luân Hồi Tiên Vực, muốn làm cái gì thì làm cái đó, ta sẽ không hạn chế ngươi “
Ngu Cơ nghe những lời Diệp Thần nói trong lòng không khỏi có một trận ấm áp, ngay sau đó nàng khom người trước Diệp Thần đáp
“ Đa tạ chủ công “
Diệp Thần nghe nàng trả lời liền gật gật đầu, sau đó tay phải vung lên không gian trước người Diệp Thần đột nhiên trở nên vặn vẹo .
Nhìn thoáng qua cửa không gian vặn vẹo vừa xuất hiện, Diệp Thần tùy tay nắm lấy bàn tay Ngu Cơ sau đó tiến lên bước vào trong .
Chỉ một giây sau cả Diệp Thần cùng Ngu Cơ đều biến mất không thấy đâu .
Trên Luân Hồi Tiên Thành, đại sảnh phủ thành chủ không gian trong đó đột nhiên biến đổi .
Giây tiếp theo Diệp Thần mang theo Ngu Cơ xuất hiện bên trong phủ thành chủ, đúng lúc này các thị nữ đứng ở cửa đại sảnh nhìn thấy Diệp Thân xuất hiện thì hơi sửng sốt, một lúc sau họ vội vàng khom người trước Diệp Thần nói
“ Bái kiến U Vương đại nhân “
Diệp Thần nghe đến đó gật đầu, sau đó buông tay Ngu Cơ ra bởi vì bị Diệp Thần nắm lấy mà có chút cứng đờ, Diệp Thần liền nói
“ Mọi người mang nàng đi an bài chỗ ở “
Diệp Thần vừa mới dứt lời thân thể Ngu Cơ không tự chủ được mà đứng im như khúc gỗ .
Hậu trạch không phải là nơi người nào cũng có thể ở, người có thể đi vào trong đó trừ bỏ Diệp Thần là chủ nhân cũng chỉ có nữ nhân của Diệp Thần cùng với các thị nữ, mà hiện tại Diệp Thần muốn đem Ngu Cơ an bài ở phía sau hậu trạch, làm sao Ngu Cơ có thể không liên tưởng đến nhiều thứ .
Đang thời điểm thân thể Ngu Cơ căng chặt, các thị nữ ở cửa đại sảnh vội vàng khom người đáp một tiếng
“ Vâng, Vương đại nhân “
Các thị nữ nói xong liền nhìn về phía Ngu Cơ sau đó hành lễ nói
“ Phu nhân, mời theo nô tỳ đi trước ra sau phòng “
Thân thể đang căng thẳng của Ngu Cơ nghe được những lời này trên mặt nàng lập tức hiện lên nhiều biểu tình phức tạp, Diệp Thần đứng một bên nhìn thấy biểu hiện của nàng trực tiếp nói
“ Yên tâm, ta sẽ không cưỡng bách nàng , ta đã hứa “
Ngu Cơ lo lắng cái gì tất nhiên Diệp Thần có thể nhìn ra, bằng không Diệp Thần đã không nói với nàng những lời đó .
Trên thực tế, tuy rằng Diệp Thần thích mỹ nữ nhưng Diệp Thần cũng không phải là một tên sắc quỷ ăn tàn, chỉ nhìn thấy mỹ nữ là muốn ăn người đó .
Việc nam nữ phải hai bên nguyện ý mới là thuận theo ý trời, nếu làm bậy mặc dù không chết nhưng đáng tiếc sẽ ảnh hưởng làm chậm lại nghiêm trọng những quy định vốn nên tồn tại trong đó .
Mà đối với Diệp Thần tất nhiên Diệp Thần sẽ lựa chọn cách lưỡng tình tương duyệt mà không phải là làm bậy .
Nguyên nhân Diệp Thần để cho Ngu Cơ sinh sống trong hậu trạch kỳ thật mục đích chủ yếu là muốn Ngu Cơ nhanh chóng dung nhập vớ thời đại này quên đi những bi thương đã qua .
Rốt cuộc trong hậu trạch có đám người Triệu Vũ, Điêu Thuyền, Mi Trinh, Thái Diễm, Hoàng Nguyệt Anh cùng với năm người tỉ muội, có các nàng ở đó càng dễ dàng khai thông ý nghĩ cho Ngu Cơ để Ngu cơ đi ra khỏi sương mù .
Ngu Cơ nghe đến đó nguyên bản lúc trước tâm tình còn có chút khẩn trương tức khắc thả lỏng không ít, nàng nhẹ nhàng thở ra một ngụm khí lúc sau Ngu Cơ khom người trước Diệp Thần bái
“ Ân, chủ công “
Ngu Cơ nói xong liền đi theo đám thị nữ bước vào phía sau đại sảnh .
Diệp Thần nhìn thoáng qua bóng dáng Ngu Cơ vừa rời đi rồi âm thầm thu lại tầm mắt, sau đó lại nhìn về phía ngoài cửa vừa vặn có đám binh lính tuần tra đi ngang qua Diệp Thần liền quát
“ Đi tìm mười người thợ rèn cao cấp nhất đến đây “
Diệp Thần tìm thợ rèn tất nhiên là muốn mang đám thợ rèn này đi trước tới thế giới hiện thực, mà mục đích rất đơn giản,Diệp Thần chính là muốn đem mười người thợ rèn này bồi dưỡng thành luyện khí sư, sau đó bắt đầu luyện chế Linh Khí .
Chỉ cần đám thợ rèn có thể thành công tiến giai lên luyện khí sư, như vậy tấm bản vẽ trang bị cấp linh khí mà Diệp Thần đạt được liền có tác dụng .
Mà chờ sau khi mười người thợ rèn tiến giai lên luyện khí sư chế tạo ra Linh Khí, Diệp Thần sẽ dùng Càn Khôn Đỉnh đem trang bị Linh Khí này tăng lên cấp nữa, để những trang bị Linh Khí tiến giai lên Tiên Khí .
Đây chính là mưu tính của Diệp Thần, nếu như có người chơi khác biết được chắc chắn sẽ ngạc nhiên đến hoa mắt há hốc mồm, sau đó hô to một tiếng ‘ biến thái “
Rốt cuộc tính những binh khí trong Tam Quốc Tân Thủ Khu này thứ có phẩm cấp cao nhất cũng chỉ đến cấp binh khí là dừng lại, mà hiện tại Diệp Thần bắt đầu chuẩn bị luyện chế linh khí, còn muốn đem những Linh Khí này biến thành Tiên Khí, này mẹ nó không phải biến thái thì cái gì mới là biến thái .
Diệp Thần vừa mới dứt lời nhóm tiểu đội binh lính tuần tra ở ngoài cửa vội vàng khom người lớn tiếng nói
“ Rõ, chủ công “
Đám binh lính tuân tra nói xong liền vội vội vàng vàng rời đi, nhanh chóng chẠy tới khu rèn tìm mười người thợ rèn giỏi nhất .
Đúng lúc này đám người Triệu Vân, Điển Vi, Quách gia, Quan Vũ, Trương Phi lần lượt đi vào bên trong phủ thành chủ sau đó lập tức đi vào trong đại sảnh .
Vừa mới bước vào đến cửa đám người Triệu Vân, Điển Vi, Quách gia, Quan Vũ, Trương Phi, đồng thời khom người trước Diệp Thần lớn tiếng bái
“ Bái kiến chủ công “
Diệp Thần nghe các thủ hạ chào thì gật gật đầu sau đó mới nói
“ Hành trình vào địa cung bí cảnh lần này thu hoạch được rất nhiều, các ngươi nếu đã đạt được truyền thừa lục nghệ nhất định phải nghiêm túc tìm hiểu tập luyện, không thể chậm trễ “
“ Rõ, chủ công ‘
Đám người Triệu Vân, Điển Vi,Quách gia, Quan Vũ, Trương Phi nghe thế tức khắc khom người, vô cùng trịnh trọng gật gật đầu lớn tiếng trả lời .
Diệp Thần nghe họ đáp thì vừa lòng gật đầu, sau đó lại nhìn về phía Quách gia, Diệp Thần nói
“ Phụng Hiếu, trong hành trình vào địa cung bí cảnh lần này ngươi có công lao rất lớn, nếu không có ngươi nhắc nhở quân đoàn bạch mã nghĩa từ cùng với Luân Hồi quân đoàn chỉ sợ toàn quân bi diệt “
“ Chủ công, đây chính là bổn phận của gia, gia không dám kể công “
Quách gia nghe Diệp Thần nói đến đó hơi mỉm cười sau đó khom người nói .
Diệp Thần nghe Quách gia nói thế tức giận trừng mắt liếc Quách gia một cái, giận nói
“ Nguyên bản còn nghĩ cho ngươi nhiều hơn mấy trăm bình hõa nhưỡng, một khi đã như vậy, vậy miễn “
“ Chủ công, gia có công lao rất lớn, cần được thưởng thích đáng a “
Quách gia nghe đến đó cả người ngẩn ngơ mấy giây không một chút nghĩ ngợi trực tiếp mở miệng hô lớn .
Quách gia vừa mới dứt lời một đám văn thần võ tướng đứng bên cạnh không kìm được mà xoay đầu qua nhìn Quách gia, cả đám người có chung một cảm xúc gọi là khó chịu .
Diệp Thần nhìn thấy cảnh này vội ho khan vài tiếng, sau đó giơ tay ý bảo nhóm thủ hạ an tĩnh lại, chờ khi nhóm thủ hạ đã yên tĩnh nhìn về phía Diệp Thần, Diệp thần mới nói
“ Hai ngày sau ta sẽ nghênh thú Chiêu Dương công chúa Đại Kiều và Trường Nhạc công chúa Tiểu Kiều, đến lúc đó ta sẽ không ở Luân Hồi Tiên Thành, các ngươi tự mình chúc mừng .
Bất quá bá tánh có thể chúc mừng trong bảy ngày nhưng tất cả các ngươi chỉ có thể chúc mừng nhiều nhất trong một ngày, bởi vì bốn ngày sau quân đội trong Luân Hồi tiên vực sẽ đi ra bên ngoài đánh trận “