“U Vương đại nhân, đây...... đây......” Trước mặt mười người thợ rèn đột nhiên xuất hiện 10 bộ công pháp, cả đám không tự chủ được liền nhìn về phía Diệp Thần, vẻ mặt ngốc nghếch hô.
Bọn họ tự nhiên không phải bởi vì sợ hãi mà trở nên ngây ngốc, đó là vì họ khó có thể tin được.
Phải biết rằng, bọn họ đều là thợ rèn ở thời đại này, địa vị chỉ cao hơn nô lệ một chút nhưng hiện tại bọn họ đang gặp chuyện gì đây ?
Lĩnh chủ bọn họ, Đại Hán đế quốc Diệp Thần cho bọn họ mỗi người một bộ công pháp tu luyện.
Việc ban thưởng này đối với bọn họ mà nói thật sự là quá lớn, thậm chí còn vượt qua tưởng tượng của mười người.
Trên thực tế, nếu bọn họ có công lao vô cùng lớn thì không nói, ban thưởng như vậy tuy rằng cũng sẽ làm bọn họ khiếp sợ nhưng vẫn có thể tiếp thu.
Nhưng vấn đề mấu chốt là bọn họ căn bản không công lao gì, mà đây cũng không phải là do bọn họ nằm mơ.
Diệp Thần nghe đến đó liền liếc nhìn nhóm thợ rèn đang kinh sợ thì mở miệng nói:
“Các ngươi có niềm tin sẽ trở thành luyện khí sư hay không?”
Diệp Thần dùng khí tạo hóa đề thăng căn cốt của thợ rèn, lại cấp cho họ công pháp tu luyện, kỳ thật cũng vì để nhóm thợ đạt được tư cách “ luyện khí sư ”.
Nếu hắn không chuẩn bị bất kỳ cái gì cho nhóm thợ rèn thì bọn họ có luyện đến mệt chết cũng không thành được thầy luyện khí.
Diệp Thần vừa nói xong, mười người thợ rèn lại tiếp tục sửng sốt.
Thầy luyện khí là cái gì lúc trước bọn họ cũng không biết nhưng hiện tại Diệp Thần đã nói cho bọn họ.
Trong lòng họ tự nhiên cũng có phán đoán đuọc bước đầu.
Sau khi lấy lại tinh thần, mười người thợ rèn nhìn nhau rồi đồng thời nhìn về phía Diệp Thần vô cùng cảm động nói:
“U Vương đại nhân, chúng tôi đồng ý tiếp tục trên con đường làm thợ, cũng đồng ý trở thành thầy luyện khí!”
Giờ khắc này, mười người thợ rèn nếu còn không rõ tại sao Diệp Thần lại cho bọn họ công pháp tu luyện mới kỳ quái.
Trên thực tế, bọn họ cũng không ngờ cơ duyên thiên đại lại bất ngờ dừng lại trên đầu họ như vậy.
Kích động, hưng phấn, cộng thêm sự biết ơn là suy nghĩ trong lòng nhóm thợ rèn.
Diệp Thần nghe đến đây thì vừa lòng gật đầu rồi mở miệng nói:
“Như vậy, các ngươi hãy mau học công pháp sau đó ta sẽ đưa các ngươi tới thế giới của ta, ở đó, các ngươi phải nỗ lực tu luyện để đột phá qua thuế phàm cảnh rồi bắt đầu luyện chế Linh Khí.
Trong quá trình này, khả năng sẽ xuất hiện rất nhiều tình huống thất bại nhưng không cần sợ hãi, cũng không cần vội vàng, cứ cố gắng nỗ lực tiếp tục luyện chế .
Chỉ cần các ngươi có thể luyện chế ra Linh Khí thì sẽ đủ tư cách trở thành thầy luyện khí, cũng đáng để ta tiếp tục bồi dưỡng.”
Mười người thợ rèn nghe đến đó, trong lòng vô cùng kích động mà run lên.
Giây tiếp theo, họ không chút nghĩ ngợi, trực tiếp quỳ gối xuống đất mà vô cùng kích động nói với Diệp Thần:
“Chúng tôi sẽ cố gắng để trở thành thầy luyện khí, tuyệt đối không phụ công bồi dưỡng của U Vương đại nhân!”
Diệp Thần nghe thấy vậy thì vừa lòng gật đầu rồi mở miệng nói:
“Rất tốt, mau học công pháp đi.”
“Dạ! Vương đại nhân!” Mười người thợ rèn nghe thấy vậy liền gật mạnh đầu sau đó đứng dậy cầm lấy Tiên Thiên Công Pháp, trực tiếp lựa chọn học tập.
Diệp Thần nhìn thấy thế, tay phải nhất chiêu, mười khối lưỡng giới thạch nháy mắt xuất hiện sau đó liền bị Diệp Thần ném tới rồi trước mặt họ.
Nhóm thợ rèn thấy vậy vội duỗi tay tiếp nhận sau đó cả đám đầy kích động lựa chọn sử dụng.
Lưỡng giới thạch là cái gì, bọn họ cũng không rõ nhưng họ có cảm giác dùng cái này có thể đi theo U Vương đại nhân đến thế giới khác.
Này đối với thân phận tầng dưới chót của bọn họ mà nói, nó không khác gì thiên đại tán thành, thiên đại kinh hỉ.
Phải biết rằng, người có thể đến thế giới hiện thực không có ai không phải là thủ hạ đắc lực của Diệp Thần, điểm này sớm đã truyền khắp Luân Hồi Tiên Thành.
Mà hiện tại, bọn họ lại đạt được tư cách mà vô số bá tánh hâm mộ thì sao họ có thể không cao hứng, không kích động cho được.
Sau khi mấy khối lưỡng giới hóa thành quang đoàn dung nhập vào thân thể mười người thợ rèn, họ liền trực tiếp nhìn về phía Diệp Thần rồi vô cùng trịnh trọng khom người nói:
“Chúng tôi thề sống chết đi theo lĩnh chủ đại nhân, nếu làm trái lời thề này, trời tru đất diệt!”
“Các ngươi hãy nắm lấy tay nhau, ta sẽ đưa các ngươi đến thế giới ta trước.” Diệp Thần nghe đến đó liền cười ha hả gật đầu rồi mở miệng nói.
Mười người thợ rèn nghe thấy vậy thì vội vàng khom người nói:
“Dạ! Vương đại nhân!”
Nhóm thợ rèn nói xong liền nắm lấy tay nhau.
Diệp Thần thấy vậy thì hơi mỉm cười sau đó nhìn về phía Trần Quần, mở miệng nói:
“Nhanh chóng xử lý việc công việc, lúc nữa ta sẽ quay lại.”
“Dạ! Chủ công!” Trần Quần nghe thấy vậy vội vàng khom người đáp.
Diệp Thần gật nhẹ đầu, tay phải ngay sau đó duỗi ra, nháy mắt đã bắt được vai của người thợ rèn.
Giây tiếp theo, Diệp Thần ý niệm vừa động đã trực tiếp đưa mười người thợ rèn biến mất ở bên trong đại sảnh Thành Chủ phủ.
Thế giới hiện thực, Luân Hồi Thành, đại sảnh Thành Chủ phủ.
Mười đoàn kim quang đột nhiên xuất hiện, sau đó liền thấy mười tên thợ rèn xuất hiện bên trong đại sảnh Thành Chủ phủ.
Đúng lúc này, cửa khoang trò chơi mở ra.
Giây tiếp theo, Diệp Thần mở hai mắt, rồi sau đó đứng lên.
Mười người thợ rèn thấy Diệp Thần đứng lên từ khoang trò chơi cấp kim cương liền vội vàng nhìn về phía hắn mà nói lớn:
“Bái kiến Vương đại nhân!”
Diệp Thần nghe đến đó, cười ha hả gật đầu rồi mở miệng nói:
“Nơi này chính là thế giới của ta, ngày thường các ngươi cứ nỗ lực tu luyện, ngoài thành không được tùy tiện ra vào.”
“Dạ! Vương đại nhân!” Bọn họ nghe đến đó liền gật mạnh đầu rồi khom người nói lớn.
Diệp Thần nói đến đó liền muốn nhóm thợ rèn tự mình rời đi rồi tùy tiện nhìn thế giới hiện thực Luân Hồi Thành, nhưng đột nhiên lại nhớ tới việc thế giới hiện thực không có lò rèn.
Sau khi lấy lại tinh thần, Diệp Thần ý niệm vừa động, bản vẽ lò rèn thần cấp ngay sau đó xuất hiện ở trong tay.
Bản vẽ thần cấp này Diệp Thần sớm đã có được, chẳng qua hắn vẫn luôn vội tới vội đi, hơn nữa thế giới hiện thực tạm thời không dùng đến nó, cho nên hắn vẫn luôn cất nó trong không gian trữ vật, trước nay chưa từng dùng đến, thậm chí hắn đã quên việc có món đồ này rồi.
Mà hiện tại, hắn đem ra thế giới hiện thực, chuẩn bị bồi dưỡng thợ rèn thành thầy luyện khí, cho nên không thể không có lò rèn đủ tiêu chuẩn .
Cũng chính vì nguyên nhân này mà lúc này Diệp Thần mới đột nhiên nhớ tới bản vẽ dường như đã bị lãng quên này.
Nhìn thoáng qua bản vẽ trong tay, Diệp Thần đột nhiên nghĩ tới việc vật phẩm này có thể sử dụng ở hiện thực nhưng sao lại có Thần cấp.
Kiếp trước không có lò rèn nào cấp Thần xuất hiện, bằng không hắn cũng sẽ không nghi hoặc như vậy.
Nghĩ đến đây, Diệp Thần không khỏi nhìn về phía mười người thợ rèn rồi sau khi xác nhận liền lựa chọn sử dụng.
“Đinh, người chơi Diệp Thần sử dụng bản vẽ rèn Thần cấp thành công, Luân Hồi Thành gia tăng một lò rèn Thần cấp.”