Nghĩ tới đây, Diệp Thần không khỏi giễu cợt một trận. Hắn nhìn sang Đát Kỷ hỏi:
“Cửu Vĩ Thiên Hồ phiến được luyện chế từ cơ thể ngươi, không thể khôi phục như cũ. Ngươi có cách trọng tố lại thân thể?” (trọng tố: nắn tạo)
Tuy rằng thực lực của Đát Kỷ có thể so với "Tiên thiên" nhưng trạng thái hồn thể hay thân thể đều yếu hơn rất nhiều.
Cũng vì nguyên nhân này mà Diệp Thần mới dò hỏi Đát Kỷ có cách nào khiến thân thể tốt lên không. thân thể Đát Kỷ khỏe mạnh mới phát huy được tác dụng, bằng không Diệp Thần cũng sẽ không hỏi câu này.
Đát Kỷ khổ sở gật đầu đáp:
"Đại vương, muốn trọng tố thân thể phải thông qua đoạt xá hoặc đầu thai chuyển thế. Bất quá phương pháp này là hạ sách, tốt nhất là dùng một thân thể "Tiên thiên". Nhưng Tiên thiên tức nhưỡng rất ít ỏi, thiếp thân khổ sở truy tìm hơn một nghìn năm vẫn chưa có một chút tin tức của nó."
Diệp Thần nghe vậy liền gật đầu: "Đã như vậy, chờ ta lấy được Tiên Thiên tức nhưỡng sẽ giúp ngươi trọng tố thân xác."
Diệp Thần trọng sinh mà đến, đúng là có hiểu biết về vài phương pháp trọng tố thân xác.
Về phần phương pháp trọng tố thân thể, Diệp Thần hỏi Đát Kỷ là để xem xem nàng có biết nhiều hơn mình không. Nếu Đát Kỷ đã biết rõ, hắn cũng không ngại giúp nàng. Thân thể Đát Kỷ có tốt lên thì Diệp Thần mới đạt được lợi ích.
Đáng tiếc, mấy phương pháp trọng tố thân thể mà Đát Kỷ biết thì Diệp Thần cũng biết, đến “Trùng Khánh thân chi pháp”, cũng không hữu dụng.
Cứ như vậy, Diệp Thần chỉ có thể chọn cách trọng tố thân xác tốt nhất, cũng chính là dùng Tiên thiên tức nhưỡng để trọng tố thân thể Đát Kỷ.
Chuyện này cũng không còn cách nào, hắn biết để Đát Kỷ đoạt xá hoặc đầu thai chuyển thế đều tồn tại rủi ro.
Nếu đoạt xá, cách này thất bại mấy hồi. Nói trắng ra, nếu đoạt xá thất bại Đát Kỷ sẽ hoàn toàn tử vong.
Nếu đầu thai chuyển thế, một khi thành công, thực lực Đát Kỷ có thể so với tiên thiên, khí tức hoàn toàn sạch sẽ.
Nhưng phương thức này cần một người phi thăng, cũng không phải chuyện tốt.
Vì lý do đó mà Diệp Thần mới hỏi Đát Kỷ như vậy. Nhưng nghe nàng nói vậy hắn đã quyết định dùng Tiên thiên tức nhưỡng cho nàng trọng tố thân xác.
Đại khái Tiên thiên tức nhưỡng là tài nguyên thiên cấp, mang hệ thổ, bên trong còn chứa đựng khí tức hội sinh.
Nếu cho Đát Kỷ trọng tố thân xác trước mà không cho nàng sử dụng sức mạnh, sức mạnh sẽ được dung nạp sau, năng lực cũng tăng lên, tỉ như, tự động khôi phục, từ từ nuôi dưỡng cơ thể.
Cứ như vậy, năng lực Đát Kỷ sẽ ngày càng lớn, những việc nàng có thể làm giúp Diệp Thần cũng tăng lên.
Tiên thiên tức nhưỡng, Cửu Vĩ Thiên Hồ tìm kiếm hơn một ngàn năm không có kết quả nhưng không làm khó Diệp Thần được.
Hắn trọng sinh mà đến, sao có thể không biết Tiên thiên tức nhưỡng ở đâu.
Vì vậy hắn mới nói luôn cho Đát Kỷ biết sẽ giúp nàng Tiên thiên tức nhưỡng.
Đát Kỷ kinh ngạc một lúc lâu, nàng không hề nghĩ tới Diệp Thần chuẩn bị giúp nàng tức nhưỡng.
Nói gì thì nói, thứ này cũng không phải cải trắng bán ngoài chợ. Nếu Diệp Thần chiếm được Tiên thiên tức nhưỡng làm của riêng, hắn có thể dùng để bồi bổ cơ thể nhưng không ngờ lại để cho nàng dùng, cho nàng trọng tố lại thân thể.
Lấy lại tinh thần, một cỗ xúc động trong lòng Đát Kỷ không nhịn được mà tuôn trào.
Trong lòng tràn đầy ấm áp, trạng thái hồn thể sẽ ổn định. Đát Kỷ hít một hơi thật sâu, quỳ xuống hành lễ với Diệp Thần:
“Tạ ơn Đại vương!”
Diệp Thần chỉ mỉm cười gật đầu.
“Hiện tại ngươi đã nhận chủ, tạm thời không cần lo lắng bị mạnh mẽ áp chế. Nhưng ngươi vẫn không nên ở trạng thái này, nếu giữ lâu sẽ khiến thân thể ngươi thương tổn. Tạm thời ngươi cứ ở trong hình dạng Cửu vĩ thiên hồ phiến đi.”
“Rõ! Đại vương! Cửu vĩ thiên hồ thân này xin giao phó cho đại vương.”.
Diệp Thần gật nhẹ đầu, Đát Kỷ bái Diệp Thần một bái nữa rồi hóa thành một luồng khí màu trắng, phiêu đãng bay vào trong Cửu Vĩ Thiên Hồ phiến, nháy mắt liền biến mất vô tung vô ảnh.
Diệp Thần mở lòng bàn tay ra, Cửu Vĩ Thiên Hồ phiến lập tức bay đến nằm gọn trong tay hắn.
Nhìn thoáng qua vật trong tay, Diệp Thần âm thầm thở dài rồi thu quạt vào tiểu thế giới.
Giây tiếp theo, Diệp Thần ngẩng đầu nhìn lên không trung, để thánh chỉ bay lên trời.
“Đoàng!”
Một tiếng nổ vang trời bỗng vang lên.
Cùng lúc đó, bầu trời vốn đang trong xanh đột nhiên mây đen kéo đến, màu trời tối dần lại.
Một giây sau, những tia sét dày đặc từ mây đen phóng ra, nổ trắng trời.
Một khắc này, toàn bộ hồ Kỳ Sơn chìm trong gió tanh mưa máu, biến mất sạch sẽ.
Diệp Thần cứ như vậy thản nhiên loại bỏ cả Kỳ Sơn, một kẻ cũng không lưu, xử lý toàn bộ.
Vài giây lúc sau, sấm chớp ngừng lại, cùng lúc đó toàn bộ Kỳ Sơn đã biến mất không còn tăm hơi.
Nhìn một chút, triệt để phá hủy thế này sẽ không để lại hậu họa. Diệp Thần không nói một tiếng, ý niệm vừa động, không gian trước mắt trở nên vặn vẹo.
Diệp Thần một bước bước vào không gian vặn vẹo, biến mất vô ảnh vô tung.
Luân Hồi thành, một không gian chợt hiện ra, theo sau đó là Diệp Thần.
Viêm Hổ canh giữ thành Luân Hồi, nhìn thấy Diệp Thần trở về liền vội vàng chạy đến hỏi han:
“Ca ca, mọi chuyện sao rồi?”
“Ổn cả rồi, ngươi an tâm tu luyện đi. Đừng có quên, mặc kệ kẻ tới là ai, có là có quái thú thượng cổ hay nhân loại, chỉ cần tới gần Luân Hồi thành vuông tròn trăm dặm trong vòng, giết không tha!” Diệp Thần ha hả cười gật đầu rồi nghiêm túc dặn dò.
Diệp Thần trở lại thế giới hiện thực, hắn động tới Nam Cung Thập Tam thì Vu tộc tất sẽ đến trả thù. Diệp Thần lấy được thánh chỉ hoàng đạo, hơn nữa còn giết hoàng kim cự mãng của Nam Cung nhất tộc, đạo trưởng thường xuyên nhấn mạnh nhắc nhở, chỉ cần bị người chơi để ý phát hiện vị trí chính xác của thành Luân Hồi ở thế giới hiện thực, rất có khả năng sẽ dẫn tới một trận tập kích dữ dội.
Vì vậy Diệp Thần mới dặn đi dặn lại Viêm Hổ, trong vòng trăm dặm thành Luân Hồi nếu xuất hiện kẻ khả nghi, mặc kệ là người hay thú, già hay trẻ đều trực tiếp xử lý không khoan nhượng.
Viêm Hổ không do dự gật mạnh đầu.
“Đã rõ thưa ca ca!”
Diệp Thần cười ha hả xoa đầu Viêm Hổ rồi đi đến cánh cổng trò chơi, bước vào.
Lúc cánh cổng trò chơi kim cương khép lại, Diệp Thần nhắm mắt, trở lại thế giới trò chơi.
Thế giới trò chơi, Tam Quốc Tân Thủ Khu, Luân Hồi tiên thành, phủ thành chủ.
Một cột sáng hiện lên, Diệp Thần đã tới nơi.
Rơi vào tầm mắt Diệp Thần là Triệu Vũ, Điêu Thuyền, Thái Diễm, Mi Trinh, còn có tiếng cười nói từ năm chị em Chân Mật đầy hồ hởi phấn khích.