Cung nữ và thái giám phủ phò mã đương nhiên biết rõ với tư cách là người làm, phạm sai lầm sẽ bị trừng phạt, có thể bọn hắn cũng không muốn nhưng Diệp Thần là chủ nhân phủ phò phã, phương thức chủ định trừng phạt dĩ nhiên là quân côn.
Quân côn là cái gì, bọn thái giám cùng cung nữ sao có thể không biết.
Cái đồ chơi này tùy tiện dùng trên người đều có thể đem người đánh cho tàn phế, thậm chí trực tiếp đánh chết.
Cũng chính bởi vì cái này, cung nữ với bọn thái giám sau khi nghe Diệp Thần nói ra phương thức trừng phạt, mới có thể bị hù đến sắc mặt trắng bệch.
Diệp Thần thấy được cung nữ với bọn thái giám tràn ngập sợ hãi, hài lòng gật nhẹ đầu, rồi sau đó mở miệng nói:
"Rất tốt, các ngươi phải nhớ cho kỹ vừa mới chấp thuận với bản vương, nếu không đừng trách bản vương vô tình. "
"Vâng! U vương đại nhân! " Cung nữ và bọn thái giám nghe đến đó, một lần nữa run lên rồi sau đó vội vàng khom người lớn tiếng bái đạo.
Diệp Thần nghe đến đó, cười ha hả gật nhẹ đầu rồi sau đó mở miệng nói:
"Có công thì có thưởng, có sai thì phải phạt, hai rương kim tệ này chính là phần thưởng ban trước cho bọn ngươi, bọn ngươi cầm lấy đi phân ra a. "
Lời nói của Diệp Thần vừa rơi xuống đất, bọn cung nữ với thái giám đứng ngay ngắn trừng lớn hai mắt rồi sau đó vội vàng khom người, lớn tiếng bái nói:
"Đa tạ U vương đại nhân ban thưởng! "
Cung nữ và thái giám phủ phò mã thấy Diệp Thần lấy ra hai rương kim tệ liền đều đoán được Diệp Thần có thể muốn ban thưởng cho bọn họ nhưng bọn họ không dám xác nhận.
Dù sao đây là hai rương kim tệ, không phải hai rương tiền bạc, càng không phải là hai rương tiền đồng.
Nếu hai rương kim tệ này phân phát đến trong tay bọn họ, mỗi người đều có thể được hơn mười miếng kim tệ.
Ban thưởng lớn như vậy, cho dù bọn họ trong hoàng cung dốc sức liều mạng làm việc, hơn nữa không ăn không uống không tốn, cũng có thể tích lũy đủ dùng đến năm mươi năm.
Cũng chính bởi vì điểm ấy, bọn cung nữ và thái giám trong phủ phò mã sau khi nghe Diệp Thần "ban thưởng", nguyên một đám vừa mới khiếp sợ thì đã lập tức mừng như điên.
Dù sao, Diệp Thần ban thưởng thật sự là quá lớn, bọn họ không kìm đuọc kích động, cũng không kìm được phấn.
Diệp Thần nghe được trong lời nói của bọn cung nữ và thái giám tràn ngập hưng phấn, lông mi không khỏi giương lên rồi sau đó nhìn về phía hoàng hậu đang bước đột nhiên dừng lại, mở miệng hỏi:
"Nương nương, vì sao dừng lại? "
Diệp Thần vừa tới phủ phò mã, liền cố ý khen thưởng bọn cung nữ và thái giám trong phủ phò mã, ban thưởng lớn như vậy kỳ thật chính là cố ý.
Chính xác mà nói, Diệp Thần làm như vậy chính là vì nói cho hoàng hậu một việc, Diệp Thần đối với việc ngày mai cưới hai vị công chúa của Đại Hán vô cùng vô cùng coi trọng.
Chính xác hơn nữa chính là Diệp Thần đối với việc trở thành đế tế cực kỳ coi trọng.
Chợt nhìn thì nghĩ rằng Diệp Thần làm như vậy hoàn toàn chính là vẽ vời cho thêm chuyện ra, căn bản là không cần phải tốn công như vậy.
Trên thực tế là hoàn toàn trái lại.
Bởi vì điều Diệp Thần muốn truyền đạt tới hoàng hậu chính làa
Hắn rất chờ mong để trở thành một thành viên của Hoàng Thất, “ người một nhà “ vời Lưu Hoành
Có thân phận như vậy tại Đại Hán đế quốc thì Nhị hoàng tử Lưu Hiệp sẽ trở thành em vợ của Diệp Thần.
Mà bây giờ, Lưu Hiệp biến mất một cách kì lạ, với tư cách là tỷ phu Diệp Thần nào có thể khoanh tay đứng nhìn?
Cái này mới là mục đích của Diệp Thần.
Chính xác mà nói, Diệp Thần chính là muốn cho hoàng hậu hiểu rõ ý của mình.
Mà sở dĩ Diệp Thần làm như vậy cũng là không muốn bởi vì việc của Nhị hoàng tử Lưu Hiệp mà nảy sinh xung đột với hoàng hậu.
Dù sao thân phận của hoàng hậu cũng là mẫu nghi thiên hạ, nếu như Diệp Thần xung đột với hoàng hậu thì chuyện này trăm phần trăm sẽ truyền đến tai Lưu Hoành.
Nếu hoàng hậu thật sự vì trả thù Diệp Thần mà chạy tới nói bóng nói gió với Lưu Hoành, thì mưu đồ cướp đoạt toàn bộ khí vận thiên địa của Diệp Thần rất có thể sẽ bởi vậy mà chịu ảnh hưởng.
Diệp Thần cũng không muốn chứng kiến kết quả như vậy.
Cũng chính bởi vì điểm ấy, Diệp Thần lúc này mới cố ý trọng thưởng bọn cung nữ và thái giám trong phủ phò mã,sau đó thông qua chuyện này thể hiện hắn rất xem trọng hoàng thất, sẽ không cố tình làm lơ việc một hoàng tử bị mất tích. Vì vậy Hà Hoàng Hậu không nên nhắc lại yêu cầu “ đừng đi tìm Nhị Hoàng tử” kia, sẽ không có ý nghĩ.
Về phần hoàng hậu có thể làm theo ý của Diệp Thần hay không, hắn không rõ lắm nhưng có một việc hắn có thể nắm chắc, hoàng hậu trăm phần trăm có thể hiểu rõ ẩn ý kia.
Nếu không, ngay tại lúc Diệp Thần răn dạy bọn thái giám với cung nữ trong phủ phò mã, hoàng hậu sẽ không thể đang đi thì đột nhiên dừng lại.
Sau khi hoàng hậu nghe được Diệp Thần hỏi thăm thì trầm mặc một lát, rồi sau đó nói:
"Phò mã trọng tình nghĩa, bổn cung bội phục. "
"Đa tạ nương nương khích lệ. " Diệp Thần nghe đến đó, khóe miệng không khỏi nhếch lên rồi sau đó mở miệng nói.
Hoàng hậu sau khi nghe Diệp Thần nói thì lông mày không khỏi nhíu một cái, bất quá lập tức liền bình tĩnh lại.
Một giây sau, hoàng hậu đột nhiên quay người nhìn về phía Diệp Thần rồi sau đó mở miệng nói:
"Phủ này của phò mã, lúc trước khi dựng nên, bổn cung đã không ít lần tới đây giám sát. "
"Nương nương muốn nói cái cái phủ phủ đệ này là bệ hạ sai người xây nên? " Diệp Thần nghe đến đó, lập tức sững sờ, rồi sau đó vô cùng kinh ngạc mà hỏi.
Phủ phò mã là từ đâu mà Lưu Hoành lấy được, Diệp Thần biết rõ nhưng Diệp Thần không thể nhắc tới việc này.
Bởi vì Diệp Thần chỉ cần đem chuyện này nói ra thì hoàng hậu trăm phần trăm sẽ thuận theo tự nhiên rồi nhắc tới đại tướng quân Hà Tiến.
Sau đó, hoàng hậu nhất định sẽ làm thuyết khách hóa giải mâu thuẫn giữa Diệp Thần cùng Hà Tiến.
Nếu như là trước lúc Diệp Thần quật khởi, hoàng hậu chắc chắn sẽ không làm như vậy, bởi vì không cần thiết.
Nhưng bây giờ không giống với lúc trước, Diệp Thần quật khởi, chẳng những cứu vớt Đại Hán đế quốc còn trở thành vương của U Châu, đương nhiên, mấu chốt nhất chính là trong tay Diệp Thần cầm hơn hai trăm vạn quân, có thể trở thành đại quân vô địch.
Điểm này, Lưu Hoành không biết, hoặc là nói còn mơ hồ, nhưng hoàng hậu không giống vậy, nàng biết rõ tình hình thực tế.
Về phần nguyên nhân rất đơn giản.
Đại tướng quân Hà Tiến, lúc đại quân Yêu tộc vây đánh Lạc Dương đã bị Diệp Thần lãnh binh cũng đã tận mắt thấy chính là đại quân thủ hạ của Diệp Thần.
Mà với tư cách là muội muội của đại tướng quân, hoàng hậu nhất định sẽ biết được tin tức xác thực.
Cho dù đã biết sự thật thì hoàng hậu cũng sẽ nói dối Lưu Hoành, dù thế nào thì cũng sẽ vì làm vui lòng Lưu Hoành mới là điều quan trọng nhất.
Bởi vì Bên cạnh đó nàng rất rõ hơn hai trăm vạn đại quân của Diệp Thần là như thế nào.
Chính xác mà nói, nếu như kích động đến Diệp Thần,. hắn rất có thể sẽ trực tiếp thay đổi triều đại của Đại Hán đế quốc
Hà hoàng hậu không muốn kết quả chứng kiến như vậy, bởi vì kết quả này một khi xuất hiện thì nàng cũng sẽ theo đó mà tan thành mây khói.
Cũng chính bởi vì trong nội tâm Hà hoàng hậu lo lắng cái này nên nàng mới có thể đem việc đại quân của Diệp Thần có hơn hai trăm vạn dấu ở trong lòng, không nói cho Lưu Hoành biết.
Đương nhiên, Hà hoàng hậu không nói cho Lưu Hoành việc này, hay có nói đi chăng nữa cũng vô dụng.
Dù sao thời điểm phát hiện đại quân của Diệp Thần nhiều đến hơn hai trăm vạn, hơn nữa chiến lực vô cùng dũng mãnh, nói với Lưu Hoành cũng vô dụng, bởi vì Trương Nhương có tham dự sẽ khiến cho chẳng những không mật báo thành công, còn khiến cho Lưu Hoành nổi giận.
Có thể nói, Hà hoàng hậu có kiêng kị đối với Diệp Thần cũng chính bởi vì trong nội tâm Hà hoàng hậu kiêng kị nên mới khiến cho nàng đã có ý tưởng thay Hà Tiến hòa giải với Diệp Thần.
Nếu không, Hà hoàng hậu sao có thể tại một ngày trước khi Diệp Thần phò mã Đại Hán sắp kết hôn đặc biệt đến thăm Diệp Thần không nói, còn cố ý nói ra lúc xây phủ phò mã, nàng đã từng nhiều lần đến đây giám sát.