“Nhận thua?” Diệp Thần nghe đến đây thì lạnh lùng cười, rồi sau đó nhìn về phía nam tử to mập rồi mở miệng hỏi.
Nam tử to mập kia đương nhiên là Lữ Bất Vi
Đương nhiên Diệp Thần cũng không ngờ Lữ Bất Vi nhận thua sớm như vậy, nhưng Diệp Thần cũng sẽ không bởi vì một câu của hắn mà thay đổi kế hoạch ban đầu.
“Bất Vi đã thua trận này, sao có thể tiếp tục lừa mình dối người.” Lữ Bất Vi nghe đến đây thì nhìn Diệp Thần một cái rồi sau đó cực kì bình tĩnh nói.
Diệp Thần nghe đến thế thì trợn lớn hai mắt, rồi sau đó nhìn về phía Lữ Bất Vi, mở miệng hỏi:
“Xem ra, ngươi còn có kỵ binh.”
“U Vương đại nhân quả nhiên hơn ngươi, Bất Vi vốn còn đang chờ thế chiến xảy ra mới cho xuất binh, hiện tại xem ra, nếu không đem ra thì chắc chắn sẽ bị U vương đại nhân giết chết” Lữ Bất Vi nghe đến thế, hơi hơi cười rồi sau đó bình tĩnh mở miệng đáp.
Diệp Thần nghe đến đây thì sắc mặt lập tức trầm xuống, ngay ở thời điểm Diệp Thần trực tiếp động thủ thì Hy Vọng chi thành do một tay Lữ Bất Vi xây nên đột nhiên chấn động.
Cùng lúc đó, một cổ dao động trong nháy mắt từ mặt đất dâng lên rồi sau đó liền đem toàn bộ Hy Vọng chi thành bao bọc bên trong.
Diệp Thần vừa mới lấy ra Thí Thần thương, đang trực tiếp muốn giết chết Lữ Bất Vi thì đột nhiên bị sức mạnh huyền ảo kia cấm chân tại chỗ.
Nhận thấy được điểm này, hai mắt Diệp Thần tối sầm lại.
Trận pháp, hơn nữa là trận pháp với uy lực rất mạnh......
Nghĩ đến đây, Diệp Thần không do dự phát ra lạc hỏa nhãn kim tinh.
Đúng lúc này, hai mắt Diệp Thần đột nhiên toát ra hỏa diễm rồi sau đó hai kim quang trực tiếp bắn ra từ mắt Diệp Thần.
Giây tiếp theo, âm thanh nổ tung liên tiếp vang lên.
“......”
Tòa thành Hy Vọng chi thành, một tòa tiếp nối một tòa bị hỏa nhãn kim tinh của Diệp Thần bắn thủng, rồi sau đó trực tiếp phát nổ.
“Bùng......”
Nổ mạnh liên tục, kim quang hỏa nhãn kim tinh của Diệp Thần lao đến Hy Vọng chi thành, 300m bên ngoài Hy Vọng chi thành đột nhiên xuất hiện ba đồng nhân cao tới vạn mét, kim quang lúc này mới ngừng lại.
Nhìn đến ba đồng nhân cao đến vạn mét, hai mắt Diệp Thần sáng lên mãnh liệt.
Đây là......
Thập nhị đồng nhân Tiên Tần!
Nhưng là, sao có thể như vậy…
Diệp Thần nghĩ tới đây, bởi vì công kích trận pháp bảo vệ Hy Vọng chi thành lại phát hiện Lữ Bất Vi cũng chẳng mảy may nhúc nhích được chút nào, sắc mặt liền biến đổi.
“Làm sao có thể!”
Lữ Bất Vi không hề khởi động trận pháp bảo vệ Hy Vọng chi thành, luôn bị giam chân tại chỗ khi Diệp Thần công kích thành, vốn là hắn muốn khiến Diệp Thần tin tưởng, khôi phục tự do cho hắn, căn bản là hắn không nhúc nhích được.
Cái này cũng không phải là điều Lữ Bất Vi muốn nhìn đến, nếu không, sắc mặt hắn sẽ không thay đổi sau khi phát hiện sự thật này.
Nỗ lực ổn định nhịp tim đang đập mạnh, ngay sau đó Lữ Bất Vi liền khôi phục tinh thần.
Giây tiếp theo, Lữ Bất Vi nhìn về phía Diệp Thần, vẻ mặt bình thản mở miệng nói:
“U vương đại nhân, làm giao dịch như thế nào?”
Diệp Thần nghe đến đây, lạnh lùng một cười mà nhìn về phía Lữ Bất Vi rồi mở miệng hỏi:
“Mười hai đồng nhân Tiên Tần sao lại ở chỗ của ngươi?”
Lữ Bất Vi nói muốn làm giao dịch, vì sao Diệp Thần tự nhiên nghe ra hắn muốn nói tới mười hai nhân đồng, Diệp Thần lại không có hứng thú đáp ứng yêu cầu của Bất Vi, sau đó dùng pháp lực cấm Bất Vi di chuyển rồi yểm chú “tự khai” lên bản thân Bất Vi.
Đến nỗi nguyên nhân cũng rất đơn giản, Diệp Thần có năng lực phá giải được trận pháp bảo hộ Hy Vọng chi thành.
Về phần nguyên nhân Diệp Thần khẳng định như vậy kỳ thật là ở bên trong căn cơ của trận pháp hộ thành Hy Vọng.
Chính xác mà nói, căn cơ của trận pháp hộ thành Hy Vọng chính là mười hai đồng nhân Tiên Tần.
Tuy Diệp Thần không hiểu rõ lắm, “mười hai đồng nhân Tiên Tần” cao ba trượng vì cái gì lại trở thành đồng nhân cao vạn mét nhưng là Diệp Thần rất rõ một sự kiện.
Tượng cao tới vạn mét là thuộc về bảo vật, hơn nữa phẩm cấp cũng không hề thấp, mà chỉ có Bẩm Sinh linh bảo mới chuyên môn khắc chế bảo vật từ Tiên Thiên chí bảo trở xuống.
Cho nên, muốn phá giải trận pháp này chỉ cần Lạc Bảo Kim Tiền là có thể làm được.
Cũng bởi vì điểm này nên Diệp Thần căn bản không đáp ứng đề nghị “muốn làm giao dịch” của Bất Vi.
Không cần thiết phải làm.
Bởi vì Diệp Thần đến đây, chính là giết chết Lữ Bất Vi nên sao có thể cho hắn cơ hội sống sót.
Đương nhiên, Lữ Bất Vi kiến tạo Hy Vọng chi thành lại còn có mười hai đồng nhân Tiên Tần, hơn nữa đồng nhân còn cao đến vạn mét, chuyện này đúng là có chút ngoài ý muốn của Diệp Thần.
Cũng bởi vì chút việc ngoài ý muốn này, thậm chí là khó hiểu nên Diệp Thần mới mở miệng dò hỏi Lữ Bất Vi.
Lữ Bất Vi có thể trả lời hay không, Diệp Thần không biết, nhưng nếu hỏi ra được thì Diệp Thần có thể cởi bỏ được khúc mắc trong lòng.
“Mắt của U vương đại nhân quả nhiên không tầm thường, lại có thể nhìn ra mười hai đồng nhân Tiên Tần.” Lữ Bất Vi nghe đến thế thì sắc mặt tức khắc trầm xuống rồi sau đó lạnh lùng nói ra.
Diệp Thần nghe đến đó, hai mắt sắc lại, hàn quang chợt lóe rồi biến mất.
Giây tiếp theo, Diệp Thần khẽ động ý niệm, một quả mang theo học tuyến trong nháy mắt xuất hiện ở trước người Diệp Thần.
Đúng lúc này, Bất Vi vẫn đang nhìn Diệp Thần thì sắc mặt tức khắc biến đổi.
“Làm sao có thể! Ngươi không phải đang bị giam cầm sao! Sao có thể lấy ra bảo vật!”
Nghe được Lữ Bất Vi kinh ngạc nói, Diệp Thần khinh thường cười một cái rồi sau đó mở miệng nói:
“Không tin à? Thân thể quả thật bị pháp lực cấm, nhưng ngươi đã tính sai một sự kiện.”
Diệp Thần nói tới đây, khẽ động ý niệm, Lạc Bảo Kim Tiền chấn động rồi sau đó chợt lóe rồi biến mất.
Giây tiếp theo, Lạc Bảo Kim Tiền trực tiếp bay thẳng tới phía trên mười hai đồng nhân Tiên Tần rồi sau đó lập tức rơi xuống đỉnh đầu.
Ngay khi Lạc Bảo Kim Tiền chạm tới đỉnh đầu của đồng nhân cao vạn mét, một cổ năng lượng huyền ảo bộc phát rồi sau đó trực tiếp nổ tung trên trời cao.
Đúng lúc này, mây trắng trên trời cao vạn mét trực tiếp biến đổi, sau đó hóa thành “nước sôi” rồi quay cuồng tứ phương, bắn ra khắp nơi.
Giây tiếp theo, Lạc Bảo Kim Tiền phía trên đỉnh đầu các đồng nhân đột nhiên chấn động rồi sau đó thân thể các đồng nhân cao tới vạn mét cấp tốc bị thu nhỏ lại bằng bàn tay rồi theo Lạc Bảo Kim Tiền bay về phía Diệp Thần.
Cùng lúc đó, trận pháp cấm Diệp Thần bị động tại chỗ liền trực tiếp khôi phục cử động.
Mặc dù còn có chút cứng đờ nhưng Diệp Thần đã có thể hoạt động.
Nhận thấy được điểm này, Diệp Thần lộ ra nét cười vô cùng “tà ác”.
Thật không nghĩ tới, mười hai đồng nhân Tiên Tần này thực sự có chút biến thái, nếu không có Ngũ Sắc thần quang của Hồ Kỳ Sơn thì lần này đúng thật là sẽ không quả được cửa ải này.
Bất quá, cũng thu phục được mười hai đồng nhân Tiên Tần này rồi...