Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 838: Đạo vận

Chương 841: Đạo vận




Hệ thống nhắc nhở vừa kết thúc, khu vực cách ba mét phía trước Diệp Thần đột nhiên bắt đầu sụp đổ, chỉ trong thời gian nháy mắt liền xuất hiện một cái hố nham thạch nóng chảy.

Chỉ trong chớp nhoáng, một khí tức cực nóng vừa tà ác vừa u ám trong khoảnh khắc từ nham thạch nóng chảy bên trong hố phản phất ra.

Một giây sau, nham thạch nóng chảy vốn đang tĩnh lặng đột nhiên bắt đầu sôi trào, rồi sau đó cấp tốc xoay tròn, chỉ trong nháy mắt liền tạo thành một vòng xoáy cực lớn.

Diệp Thần nhìn đến đây thì lông mày không khỏi giương lên.

Không nghĩ tới, sau khi sử dụng U Minh chiêu hiền lệnh sẽ là tình cảnh này......

Cũng không biết, U Minh chiêu hiền lệnh triệu hoán ai đây......

Diệp Thần vừa nghĩ đến nơi đây thì hai bàn tay trắng noãn như ngọc đột nhiên từ trong vòng xoáy nham thạch nóng chảy vươn ra, tiếp đó là hai cánh tay trắng noãn nhẵn nhụi.

Nhìn đến đây, Diệp Thần không khỏi nhíu mày một cái.

Nhìn bàn tay còn có bộ dáng......

Hẳn là nữ nhân......

Nữ nhân U Minh giới cũng không có nhiều người mạnh, mà đây cũng chính là nguyên nhân Diệp Thần nhíu mày.

Dù sao, hiện tại Diệp Thần cần chính là thủ hạ cường mạnh có thể vì Diệp Thần mà đánh chiếm địa bàn ở U Minh giới chứ không phải là nữ nhân không có thực lực.

Diệp Thần vừa nghĩ đến nơi đây, một mái tóc đen nhánh lập tức xuất hiện bên trong nham thạch nóng chảy rồi sau đó một thiếu nữ tướng mạo tuyệt mỹ bay lên chậm rãi từ bên trong nham thạch.

Nhìn đến đây, Diệp Thần không khỏi sững sờ.

U Minh giới vẫn còn có tuyệt sắc nữ nhân như thế?

Diệp Thần vừa nghĩ đến nơi đây, thiếu nữ tướng mạo tuyệt mỹ với tốc độ còn nhanh hơn nham thạch nóng chảy rồi sau đó liền thân thể nàng nhanh chóng bay lên.

Chỉ trong nháy mắt, thiếu nữ đã xuất hiện ở trước mắt Diệp Thần.

Đúng lúc này, mặt đất vốn đang rạn nứt thật sâu toát ra nham thạch nóng chảy trong lúc này liền khôi phục nguyên dạng, tựa như chưa xảy ra cái gì.

Một giây sau, thiếu nữ tướng mạo tuyệt mỹ chậm rãi mở hai mắt rồi sau đó nhìn về phía Diệp Thần.

Diệp Thần vẫn đang quan sát thiếu nữ được U Minh chiêu hiền lệnh triệu hoán nhìn đến đây thì lập tức trợn mắt.

Đôi mắt này......

Giống như đã gặp ở nơi nào......

Diệp Thần vừa nghĩ đến nơi đây, thiếu nữ đột nhiên cười cười rồi sau đó nhìn về phía Diệp Thần gật đầu nói ra:

"Mạnh bà hữu lễ. "

Diệp Thần nghe đến đó thì lập tức khẽ giật mình.

Mạnh bà......

Thiếu nữ này là Mạnh bà?

Thế nhưng ánh mắt của nàng vì sao lại cho ta một cảm giác đã từng quen biết......

Diệp Thần vừa nghĩ đến nơi đây, nguyên thần bên trong Tử Phủ lập tức chấn động.

Một giây sau, một đoạn trí nhớ phủ đầy bụi lập tức xuất hiện ở đầu Diệp Thần.

Qua thời gian uống cạn một chun trà, Diệp Thần trợn lớn hai mắt.

Kiếp trước lúc số mạng đã tận, Mạnh bà đã ra tay giúp ta, vì cái gì......

Diệp Thần kiếp trước khi sinh mạng bị lụi tàng trong răng sói yêu, trong quá trình trùng sinh đã từng vô tri vô giác đi qua một con đường u ám.

Ở con đường đó, có vô số hồn thể giống như Diệp Thần đứng xếp hàng, giống như những con rối chậm rãi đi về phía trước.

Mà khi những hồn thể này đi đến trước cầu đá có khắc hai chữ “Nại Hà” thì cả đám đều hồi tỉnh.

Trong khoảnh khắc đó, các loại oán khí, hận ý, không cam lòng liên tiếp bộc phát.

Nhưng mà không có bất kỳ một hồn thể nào có thể làm ra động tác gì khác, chỉ có thể xếp hàng theo thứ tự bước về phía "cầu Nại Hà”.

Thời điểm bọn họ đến bên cạnh cầu Nại Hà, có một lão bà nấu súp bên cạnh cầu sẽ múc cho hồn thể mỗi người một chén canh.

Cho dù hồn thể có nguyện ý hay không, đều đưa tay tiếp nhận chén súp kia, sau đó uống cạn sạch một hơi rồi sau đó lại khôi phục bộ dạng vô tri vô giác đi lên cầu Nại Hà.

Hồn thể Diệp Thần vô tri vô giác, không có chút ý thức nào quan sát được tất cả bên cạnh cầu Nại Hà.

Hàng ngũ đi về phía trước thì Diệp Thần cũng đi theo về phía trước, đội ngũ ngừng lại nên Diệp Thần theo đó mà dừng lại.

Từng hình ảnh như vậy cứ tiếp diễn lặp lại, hồn thể Diệp Thần vẫn không có chút cảm giác nào.

Ngay tại lúc Diệp Thần sắp tới trước cầu Nại Hà, giống như những hồn thể kia đều lập tức khôi phục ý thức, lão bà bên cạnh cầu Nại Hà đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Thần rồi mở miệng nói:

"Bụi về bụi, đất về với đất, ngươi không nên tới nơi đây. "

Lời của nàng vừa rơi xuống đất, nàng liền điểm tay vào hư không về phía Diệp Thần.

Một giây sau, một cổ sức mạnh huyền ảo đột nhiên bộc phát trong cơ thể Diệp Thần rồi sau đó bao phủ Diệp Thần ở bên trong.

Cùng lúc đó, lão bà bên cạnh cầu Nại Hạ trực tiếp quay lại nhìn rồi sau đó mỉm cười với Diệp Thần.

Trong nháy mắt, hồn thể vô tri vô giác của Diệp Thần nhìn nàng một cái rồi sau đó liền mất đi tất cả ý thức.

Tỉnh lại lần nữa, Diệp Thần không có đoạn trí nhớ của này của kiếp trước , hắn chỉ có kí ức đến lúc táng mạng vào nanh yêu tộc, nhưng qua ánh mắt cảu thiếu nữ kia đã trực tiếp khơi gợi lên đoạn trí nhớ đã quên mất ở kiếp trước của Diệp Thần

Cũng chính bởi vì Diệp Thần nhớ lại đoạn kí ức này nên lúc này Diệp Thần mới phát hiện sở dĩ mình có thể trùng sinh không chỉ vì là số mệnh mà còn liên quan không nhỏ tới bà lão bên cạnh cầu Nại Hà.

Đương nhiên, hồn thể vô tri vô giác của Diệp Thần ở kiếp trước không biết bà lão bên cạnh cầu Nại Hà là ai, lúc trùng sinh hắn cũng không có kí ức nhưng bây giờ Diệp Thần rất rõ lão bà đã ra tay giúp mình ở kiếp trước chính là Mạnh bà.

Mà đây cũng là nguyên nhân Diệp Thần nghi hoặc.

Dù sao, Diệp Thần căn bản cũng không có trao đổi chút nào, Mạnh bà thật sự không có lý do xuất thủ tương trợ Diệp Thần.

Phải biết rằng lúc đó Mạnh bà chính là quan viên của U Minh Địa phủ, chức trách là nắm rõ trí nhớ của tất cả hồn thể khi còn sống, nếu như Mạnh bà tùy ý ra tay tất nhiên sẽ phải bị Diêm La Vương của U Minh giới địa phủ xử phạt, cũng bị Thiên đạo trừng phạt.

...,......

Lúc ấy hồn thể của ta vô tri vô giác, đạo vận bị giấu trong cơ thể cũng không kích hoạt, là Mạnh bà ra tay nên mới kích giải trừ cấm chế của đạo vận trên cơ thể hắn......

Cũng không trách Diệp Thần nghĩ như vậy, phải biết rằng kiếp trước Diệp Thần bản thân vô cùng kém, thứ đáng giá duy nhất trên người chính là đạo vận.

Đại đạo 50, Thiên Diễn 49, đạo vận thứ nhất chính là đại biểu cho "một con đường sống", đại biểu cho "tuyệt cảnh phùng sinh", đại biểu cho "siêu thoát".

Có thể nói, bất kì một khả năng nào của đạo vận đều có tác dụng rất lớn, hơn nữa còn thuộc loại nghịch chuyển càn khôn.

Cho nên kết quả đã rất rõ ràng, Mạnh bà ra tay cũng là bởi vì trong cơ thể Diệp Thần có giấu đạo vận, không thể nào là bởi vì cái gì khác.

Hẳn là như vậy......

Thế nhưng Mạnh bà muốn ta giúp nàng làm cái gì......

Nghĩ tới đây, Diệp Thần không khỏi nhíu mày một cái rồi sau đó nhìn về phía thiếu nữ Mạnh bà đang hành lễ với mình.

Đúng lúc này, trán Mạnh bà đột nhiên lóe lên kim quang rồi sau đó lộ ra một ấn ký "Thất Diệp hoa".

Nhìn đến đây, Diệp Thần lập tức sững sờ rồi sau đó trợn lớn hai mắt.

Đây là......

Tổ Vu Vu tộc, ấn ký thổ thần!.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch