Cừu Nguyên dừng công kích, đầu tiên là ngẩn ngơ, lập tức giận dữ hét.
- Ha ha, ngươi gọi là Côn Đồ đúng không, làm tốt lắm, sau khi chuyện thành công, ta nhất định sẽ tường thuật công lao của ngươi cho phụ thân đấy.
Côn Đồ không nói, nhưng nam nhân mắt ưng bật cười ha hả nói.
- Đa tạ đạo hữu nói tốt.
Côn Đồ nghe vậy vui mừng, nam nhân mắt ưng lấy lòng, chắp tay thi lễ.
- Côn Đồ, ngươi... Thì ra Minh Long tộc các ngươi sớm đã cấu kết cùng hung thú Thao Thiết!
Giây phút này làm sao Cừu Nguyên còn không rõ, cả giận nói.
Sắc mặt La Tố cũng rất khó coi, phất tay dẫn lĩnh tộc nhân bay đến gần Cổ Man tộc, cách xa Minh Long tộc.
- Cấu kết? Minh Long tộc chúng ta và Thao Thiết đều có huyết mạch thần long thượng cổ, vốn coi là đồng tông đồng nguyên, lần này chẳng qua chỉ là cộng ngự ngoại địch mà thôi. Các ngươi và Thạch Mục, Diệu Không không phải cũng là cấu kết đó sao.
Côn Đồ liên tục cười lạnh, hưng phấn vô cùng.
Chỉ cần ngày hôm nay có thể giết Thạch Mục và Diệu Không, Cừu Nguyên, La Tố cùng mọi người dĩ nhiên cũng không chạy thoát kết quả bỏ mình, chỉ cần trừ đi những người này, Minh Long tộc liền có thể hoàn toàn tiêu diệt hai tộc, thống nhất toàn bộ Tu La tinh vực.
Đây cũng là nguyên nhân hắn quyết ý liên thủ cùng Cửu Thủ Thao Thiết.
Vừa nghĩ đến điều này, Côn Đồ không khỏi kích động, thân thể khẽ run rẩy.
Cừu Nguyên và La Tố đều không phải là người xuẩn ngốc, thấy thần tình của Côn Đồ, nhanh chóng cũng nghĩ đến điều đó.
Hai người liếc nhau, càng trở nên lo lắng bất an.
- Côn Đồ, hung thú Thao Thiết sát lục Minh Long tộc các ngươi không biết bao nhiêu tộc nhân, không ngờ ngươi lại chó vẩy đuôi mừng cừu địch của bổn tộc, thật là buồn cười.
Cừu Nguyên xoay động nhãn châu, châm chọc nói.
Côn Đồ cứng đờ nụ cười, trên mặt mang một tầng sương lạnh, âm trầm đáng sợ.
Lời Cừu Nguyên, dường như đang chọt trúng nỗi đau đớn trong lòng hắn.
Những Minh Long tộc khác biểu tình cũng mất tự nhiên.
Vào thời khắc này, Côn Đồ đột nhiên giật mình, một ánh mắt lạnh như băng đang nhìn, chính là nam nhân mắt ưng.
Côn Đồ rúng động thân hình, lập tức mở miệng nói:
- Thao Thiết đại nhân thần uy có một không hai, tung hoành hoàn vũ, có thể dưới trướng là vinh hạnh của Minh Long tộc chúng tôi, chút chuyện nhỏ trước kia không đáng để nhắc tới. Các ngươi đi theo Thạch Mục và Diệu Không, muốn đối nghịch cùng Thao Thiết đại nhân, đó mới là hành vi tự tìm đường chết.
Nam nhân mắt ưng nghe lời này, lúc này thần tình mới hòa hoãn.
- Cẩn thận một chút, tên Nhân tộc kia thần thông cực kỳ lợi hại, chớ khiến cho hắn thoát vây.
Nam nhân mắt ưng nhìn 12 Thiên Yêu Phiên biến thành lồng giam màu đen, nhắc nhở.
“Đạo hữu yên tâm.” Côn Đồ tràn đầy tự tin.
12 mặt yêu phiên hợp lực bày ra Thiên Yêu đại trận, chính là vài vị Thần cảnh hậu kỳ liên thủ, đừng mơ tưởng thoát vây.
Trước khi tinh vực không xảy ra kịch biến, bằng vào 12 mặt Thiên Yêu Phiên kia, Minh Long tộc gần như càn quét toàn bộ Tu La tinh vực, chỉ cần bị Thiên Yêu đại trận bao phủ, từ trước giờ chưa có ai trốn thoát.
Huống chi, lúc này hắn đã dùng bí thuật kích phát yêu lực bản nguyên Thiên Yêu đại trận, kích phát uy lực của Thiên Yêu đại trận đến cao nhất.
Tuy rằng khó tránh khỏi thương tổn tới 12 Thiên Yêu Phiên, nhưng để có thể vây khốn được Thạch Mục, tranh thủ được thời gian, hoàn toàn là đáng giá.
Hắn ngẩng đầu nhìn sâu trong bạch quang.
Thời khắc này bạch quang đã có thể thấy một mảnh bóng đen rõ ràng, dường như một con cự thú vô cùng to lớn, chiếm cứ ở nơi nào.
Dường như đang bay nhanh cắn nuốt chung quanh bạch quang, không ngừng phồng lớn lên.
Nam nhân mắt ưng vừa cùng đại hán mũi dài thi pháp gia cố quang cầu màu trắng dưới chân, ánh mắt cũng nhìn bóng đen sâu trong bạch quang, trên mặt lộ ra sắc thái vui mừng.
Bọn họ thân là thú con của Cửu Thủ Thao Thiết, có thể cảm ứng được rõ ràng khí tức Cửu Thủ Thao Thiết đang từ từ trở nên cường đại, hiển nhiên luyện hóa dòng sông thời gian đã đến thời điểm khẩn yếu nhất, không bao lâu liền có thể thành công.
Tình hình phía trước, dĩ nhiên Cừu Nguyên và La Tố sẽ không nhìn thấy được, trong lòng hai người khẩn trương, nhưng lập tức đều hiện ra ngoan sắc, sau đó không hẹn mà cùng bay vụt tới đánh giết Côn Đồ.
Ánh sáng xanh mi tâm Cừu Nguyên đại thịnh, vèo vèo vèo, liên tiếp bắn ra mười mấy chùm tia sáng màu xanh, đánh tới Côn Đồ.
Năm ngón tay La Tố trắng thông nhất trảo, năm đạo phi kiếm màu trắng từ người hắn bay ra.
Trong phút chốc, tiếng xé gió vang lên!
Năm thanh phi kiếm mơ hồ, tầng tầng kiếm ảnh màu trắng đột nhiên hiện ra, biến thành một mảnh màn kiếm cự đại, đè Côn Đồ xuống.
Tình thế hiện giờ hai người đều hiểu, không cứu Thạch Mục và Diệu Không ra, ngày hôm nay bọn họ tuyệt không sinh lộ.
Tuy nhiên, cứu Thạch Mục hay là Diệu Không, hai người không hẹn mà cùng lựa chọn nghĩ cách cứu viện Thạch Mục.
Những người Cổ Man tộc và Tu La chu tộc khác dĩ nhiên cũng lập tức đi theo tộc trưởng.
Pháp bảo bí thuật quang mang các màu hội tụ vào một chỗ, tạo thành một quang mang hồng lưu cự đại, đánh tới Minh Long tộc.
Côn Đồ mắt thấy cảnh này, sắc mặt trầm xuống, nhưng không hề kinh hoảng.
Hắn phất ống tay áo một cái, một tòa tiểu sơn pháp bảo màu đen hiện ra, hắc quang lóe ra chói mắt, nhanh chóng phồng lớn lên, trong chớp mắt biến thành một tòa cự phong nghìn trượng, bụng núi nổi lên một tầng phù văn màu đen, xem ra không thể phá vỡ.
Ầm ầm!
Pháp bảo hồng lưu hung hăng đánh vào trên tiểu sơn màu đen, tiểu sơn màu đen chấn động kịch liệt, phù văn lập lòe, nhưng nhanh chóng bị đánh vỡ, bụng núi bị đánh ra từng hố to, vô số đá vụn rơi xuống, nhưng vẫn ngoan cường ngăn cản.
Món pháp bảo cuối cùng hung hăng đụng vào ngọn núi, bị đánh bay ra ngoài.
Tiểu sơn màu đen thời khắc này xem ra thê thảm không nỡ nhìn, bị hung hăng chém đứt đi một tầng, linh quang mờ đi.
Côn Đồ cảm nhận thương tiếc trong ánh mắt, vội vàng phất tay đánh ra một đạo pháp quyết, tiểu sơn màu đen nhanh chóng rút nhỏ, bay trở về trong tay áo của hắn.
Trên người hắn nhoáng lên hắc quang, muốn làm cái gì.
Vào thời khắc này, lồng giam màu đen dưới thân hắn chợt lắc động kịch liệt, bên trong truyền ra một tiếng nổ nặng nề.
Lồng giam màu đen ngưng đọng thực chất, quang mang chớp lóe liên tục một bên, run rẩy kịch liệt, sau đó rắc, nhất thanh thúy hưởng, bất ngờ nổi lên từng vết nứt như mạng nhện.