"Chung trưởng lão khách khí rồi, là chúng ta mạo muội đến thăm, quấy rầy đến cô nương mới phải." Đại hán mặc Xích Giáp tuy bề ngoài thô kệch, thế nhưng nói chuyện lại khéo léo, biết đưa đẩy, ăn nói hết sức có chừng mực.
Lúc này, trên gương mặt của thanh niên áo lam cũng lộ ra nụ cười, so với dáng vẻ kiêu ngạo lúc trước tưởng chừng như hai người hoàn toàn khác nhau.
Mấy người bọn họ khách sáo một phen, sau đó phân phó chủ khách ngồi xuống.
"Mấy vị khách quý tới bái phỏng, không biết có chuyện gì?" sau khi Chung Tú ngồi xuống, bắt đầu hỏi.
Nghe nói chuyện đó, thanh niên áo lam cùng với tên đại hán mặc Xích Giáp liếc mắt nhìn lẫn nhau, nhất thời cả hai người đều không có người nào mở miệng.
Lòng dạ cả hai người đều biết rõ, lúc này đây bọn hắn lưu lại, mục đích chỉ có một mà thôi.
"Chung trưởng lão, tại hạ sẽ nói thẳng vào vấn đề chính. Tại hạ cảm thấy rất hứng thú đối với những tấm phù lục cao giai kia mà quý các đấu giá, không biết quý các còn lại bao nhiêu phù lục cao giai?" Nam tử mặt trắng mở miệng hỏi.
Thanh niên áo lam cùng với đại hán mặc Xích Giáp nghe vậy, đồng thời nhìn về phía Chung Tú.
" Phù Lục cao giai tất nhiên là còn, bất quá cụ thể số lượng nhiều hay ít, kính xin thứ lỗi cho ta hiện tại không thể lộ ra. Mấy vị khách quý nếu như có hứng thú với phù lục cao giai, xin mời trở lại Nghênh Tiên Các vào cuối tháng để hỏi." Chung Tú mở miệng nói ra.
"Nghe nói Chung trưởng lão may mắn mời được một gã Phù Sư Cao giai tọa trấn, không biết sau này có khả năng hợp tác một lần hay không?" Thanh niên áo lam mở miệng hỏi, bất quá lời này vừa nói ra, trên mặt hắn lập tức có chút hối hận.
Lời này của hắn có chút đường đột.
"Tin tức của Lam thiếu chủ quả là linh thông. Không sai, vị tác phù đại sư kia bây giờ đang ở trong tệ các. Thế nhưng tất cả phải đợi đợt đại hội đấu giá cuối tháng kết thúc mới tính tiếp, nếu như lời nói của ba vị đây có đầy đủ thành ý, đến lúc đấy tiểu nữ với chư vị có thể cân nhắc tiến thêm một bước hợp tác thường xuyên hơn." Chung Tú nói.
Nghe nói chuyện đó, sắc mặt của thanh niên áo lam cùng hai người còn lại đều đại hỉ.
Lần này bọn hắn tới đây, nghe ngóng sự tình Phù Lục chỉ là thứ yếu, chủ yếu là muốn hỏi ý Chung Tú, xem thử có thể cùng vị Phù sư sau lưng nàng gia mở rộng quan hệ một chút hay không? Dù sao phù sư có thể vẽ Phù Lục cao giai ở Tây Hạ Đại Lục lại vô cùng hiếm hoi, chỉ cần có nguồn phù lục cao giai cung ứng ổn định, đối với tầm quan trọng tới việc phát triển của một thế lực không cần nói cũng biết.
"Lời của Chung trưởng lão là thật sao? Nếu như thế, lần đấu giá hội sau của Nghênh Tiên Các, chúng ta không thể không gặp nhau lần nữa rồi, đấu giá hội cuối tháng ta chắc chắn sẽ tham dự." Thanh niên áo lam hưng phấn nói.
"Ha ha, kỳ thật Viêm Hổ Tộc chúng ta cũng có một vài thứ, muốn nhân dịp lần đấu giá này bán đi, đành làm phiền ủy thác cho Nghênh Tiên Các một chút rồi." Đại hán mặc Xích Giáp cũng cười nói.
"Bách Bảo Hiên của ta cũng giống như vậy, cũng có một vài món đồ muốn ủy thác Nghênh Tiên Các một chút." Thanh niên áo lam vội vàng nói.
"Thương Khung Hội cũng giống như vậy." Nam tử mặt trắng cũng nói.
Khuôn mặt Chung Tú mang nụ cười, sau khoảng một ngày kí kết khế ước ủy thác với từng người một.
Mấy người vừa rỗi rãi hàn huyên, một lát sau đám người thanh niên áo lam mới đứng dậy cáo từ.
Chung Tú tiễn mấy người kia rời khỏi đại môn Nghênh Tiên Các, bước chân nhẹ nhàng trở về, bước tới một căn phòng trên tầng cao nhất.
"Thạch đại ca, theo như huynh tính toán, quả nhiên thế lực đứng sau mấy người bọn hắn đáp ứng kí kết khế ước ủy thác với Nghênh Tiên Các." Chung Tú hưng phấn nói.
"Vậy là tốt rồi. Tuy rằng hôm nay lôi kéo được một vài thế lực, nhưng so với đối phương còn chênh lệch không ít, còn phải lôi kéo thêm vài thế lực nữa mới tạm ổn. Đúng rồi, đoán chừng Ngọc Tuyền Các đối với chuyện này sẽ không lý nào ngồi yên không để ý đến, cô có thể phái người để mắt chặt một chút." Thạch Mục suy nghĩ một chút, sau đó còn nói thêm.
Chung Tú nhẹ gật đầu.
. . .
Bên trong Ngọc Tuyền Các, nữ tử xinh đẹp sắc mặt có chút âm trầm.
Chưởng quầy Ngọc Tuyền Các, lúc này thiếu phụ áo xanh đang đứng tại trước người của nàng.
"Như thế nghĩa là, Viêm Hổ Tộc, Bách Bảo Hiên, Thương Khung Hội cũng đã kí kết khế ước ủy thác đấu giá với Nghênh Tiên Các?" Nữ tử xinh đẹp mở miệng nói ra.
"Đúng vậy, đã phái người xác nhận qua." Thiếu phụ áo xanh nói.
Nữ tử xinh đẹp chau mày, sắc mặt thêm âm trầm
"Bằng vào mấy lá phù lục, có thể gây ra động tĩnh lớn như vậy, lại khiến cho ba thế không nhỏ kia kết minh với Nghênh Tiên Các, xem ra chúng ta thật đúng là xem thường ả kia Chung Tú kia rồi." Nàng im lặng, sau nửa ngày vẻ mặt âm tình bất định, nói ra.
"Dù vậy, theo ta biết, vật đấu giá của Nghênh Tiên Các hôm nay so sánh với chúng ta, vẫn còn không ít chênh lệch đấy." Thiếu phụ áo xanh nói.
"Nhất quyết không thể phớt lờ, chúng ta còn không lộ ra át chủ bài, chắc chắn bọn chúng sẽ không để lộ ra. Lần này là Phù Lục cao giai khiến cho chúng ta có chút bị động rồi, đoán chừng đến cuối tháng, bọn chúng còn có khả năng lôi kéo thêm một vài thế lực nữa. Đúng rồi, lai lịch của tên Phù Sư kia, các ngươi đã điều tra xong rồi chứ?" nữ tử xinh đẹp hỏi.
"Nghênh Tiên Các bên kia che giấu vô cùng tốt, không có cách nào xác nhận được hoàn toàn, nhưng mấy ngày trước đây, ta rời thương hội đi tra xét một chút chi tiết về Chung Tú, trong lúc vô tình phát hiện người bên người nàng chính là tên Thạch Mục kia, hắn cũng là một người Phù Sư, tuy rằng không biết tạo nghệ chế phù của hắn cao siêu như thế nào, ta đoán không chừng có lẽ..." Áo xanh thiếu phụ nói ra.
"A? Nếu là tên Thạch Mục đấy, trái lại cũng có khả năng, tu vi người này tuy rằng không tính là cao thâm, nhưng bộ dạng của hắn dường như cũng không đơn giản. Ngươi để ý một chút cho ta, nhìn xem có phải thực sự là hắn hay không?." Nữ tử xinh đẹp phân phó nói.
"Vâng." Thiếu phụ áo xanh nói ra.
Nữ tử xinh đẹp nghĩ tới điều gì, lật tay lấy ra một khối Ngọc bài màu trắng lớn cỡ bàn tay, phía trên khắc chằng chịt những chữ cực nhỏ, đấy là danh sách một vài vật phẩm.
Nàng này suy tính một lát, ngón tay ở phía trên điểm vài cái, vẽ ra vài thứ vật phẩm.
"Ngươi đi lấy mấy thứ đồ này ra, phân phối cho hai trận đấu giá kế tiếp đi." Nữ tử xinh đẹp đem Ngọc Bài đưa cho thiếu phụ áo xanh.
"Triệu trưởng lão, cái này…. mấy thứ đồ này lúc đầu vốn định để lần đấu giá hội cuối cùng mới đem ra đấu giá, bây giờ muốn lấy ra?" Áo xanh thiếu phụ tiếp nhận Ngọc Bài, nhìn thoáng qua, có chút chần chờ nói.
"Không sao, khoảng cách cuối tháng cũng không còn bao nhiêu thời gian, hiện tại cũng nên vung ra để mồi nhử rồi." Nữ tử xinh đẹp nói.
"Triệu trưởng lão, xin thứ lỗi cho thuộc hạ nhiều chuyện nói một câu, mấy thứ đồ khác cũng thì thôi, nhưng mà Huyền Minh Hoa này chính là thứ mà chúng ta phải bỏ ra nhiều tâm tư mới lấy được, bây giờ mà lấy ra, tựa hồ có chút. . ." Thiếu phụ áo xanh mở miệng nói ra.
"Việc này trong lòng ta biết rõ. Nhưng ngươi phải biết rằng, chỉ có đem ra thứ tốt giống nhau, mới có thể để cho cá lớn mắc câu." Trên mặt nữ tử xinh đẹp cũng lộ ra một chút đau đớn cắt thịt thế nhưng lập tức liền khôi phục bình tĩnh, nói ra.
Thiếu phụ áo xanh thấy vậy, cũng không nói cái gì nữa, sau đó thi lễ một cái rồi lui xuống.
. . .
Chuyện Nghênh Tiên Các xuất hiện lượng lớn Phù Lục, hơn nữa lại có Phù Lục cao giai nhanh chóng lưu truyền khắp Thành Thương Húc, nhất thời đem tới vô số người chú ý, đồng thời dẫn đến không ít thế lực rục rịch bên trong thành.
Thế nhưng vào lúc này, có một vài tin tức nho nhỏ rằng ngày mai Ngọc Tuyền Các cử hành một lần đấu giá hội cỡ nhỏ, sẽ xuất hiện không ít bảo vật vô cùng quý giá, trong đó còn có Bảo vật có thể tăng lên cảnh giới Pháp Lực.
Việc Ngọc Tuyền Các cạnh tranh với Nghênh Tiên Các, đối với thế lực khác tuy nói vậy, nhưng thực tế là cầu còn không được, song phương vì hấp dẫn lòng người, tự nhiên sẽ xuất ra không ít thứ tốt
Cùng lúc đó, cách Thành Thương Húc không xa, phân đàn Minh Nguyệt Giáo ở Liệt Phong nhai, ở bên trong sảnh, hai người ngồi đối diện nhau.
Một người trong đó chính là Địch Phong, người còn lại là một nữ tử mặc hồng sam, chính là nữ tử họ Chân đã bỏ đi.
Cánh tay đã bị chặt đứt của Địch Phong đã mọc dài ra, thế nhưng sắc mặt có chút tái nhợt, dường như chưa khôi phục Nguyên Khí.
"Chân sư muội, tại sao muội lại trở về, không phải việc mà Liễu Ngạn sư huynh đã an bài cho muội trọng yếu hơn sao?" Địch Phong hỏi.
"Chuyện kia, Liễu Ngạn sư huynh đã tự mình đi xử lý, huynh ấy để cho muội trở về tham dự hội đấu giá ở Thương Húc Thành lần này"
Hội đấu giá? Bất quá chỉ là một hoạt động của Thiên Ngô Thương Hội mà thôi, bên trong chẳng lẽ sẽ xuất hiện đồ vật để cho Liễu Ngạn sư đệ động tâm?" Nghe vậy Địch Phong có chút ngơ ngác, miệng lơ đễnh nói.
"Muội nghe nói, lần đấu giá này chính là do hai trưởng lão của Thiên Ngô Thương Hội đứng ra tổ chức, bai bên tựa hồ đang cạnh tranh cái gì đấy, một người trong đó chính là Chung Tú. Cô ta cũng không có gì, thế nhưng quan hệ của cô ta với tên Thạch Mục không phải là nông cạn, chắc hẳn huynh cũng biết." Nữ tử họ Chân mở miệng nói ra, tựa hồ đối với mọi chuyện của Thiên Ngô Thương Hội biết rõ như nhìn thấy tận mắt.
"Không sai, không nghĩ tới tên Thạch Mục này lại tạo quan hệ cùng với Thiên Ngô Thương Hội." Địch Phong như có điều suy nghĩ nói.
"Căn cứ vào tin tức mà muội thăm dò được, trong lần cạnh tranh với Thiên Ngô Thương Hội này, cô gái tên Chung Tú kia đã gặp phải tình thế không thuận lợi, Thạch Mục tất nhiên sẽ ra tay trợ giúp Chung Tú." Nữ tử họ Chân nói ra.
"Muội đang ám chỉ. . ." Địch Phong tựa hồ nghĩ tới điều gì.
"Tổ chức đại hội đấu giá trên căn bản là so đấu tài nguyên đôi bên xem ai phong phú hơn, bảo vật trong tay ai hơn ai kém, cùng tạo lợi thế trước giai đoạn. Trên người tên Thạch Mục những vật khác muội không biết, nhưng mà có một vật cực kỳ trân quý, nếu mà đưa ra ngoài ánh sáng, tất nhiên sẽ hấp dẫn sự chú ý của vô số thế lực." Nữ tử họ Chân trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.
"Tinh Thạch!" Địch Phong bật thốt lên.
Lời vừa nói ra, trên mặt hắn lộ ra một tia xấu hổ với oán giận.
Đống Tinh Thạch này, là tên Thạch Mục kia đoạt lấy từ trong tay hắn.
"Địch sư huynh, tên Thạch Mục kia nhìn qua chỉ là Tiên Thiên võ giả, nhưng có thể khiến cho Liễu sư huynh kính trọng vài phần, có thể thấy được hắn tuyệt không đơn giản, lần này nước cờ của chúng ta đi lệch một nước cũng là bình thường. Việc này có quan hệ tới Liễu sư huynh, trước tiên có thể tạm thời để ở một bên." Nữ tử họ Chân chú ý tới ánh mắt của Địch Phong, nói ra.
Được trấn an một câu, sắc mặt của Địch Phong lúc này mới dễ nhìn hơn một ít.
"Ngoài ra, Liễu Ngạn sư huynh âm thầm thông tri cho muội một tin tức, lần đấu giá này có một vật so với Tinh Thạch càng thêm trọng yếu hơn." Nữ tử họ Chân nói ra.
"Là vật gì?" Địch Phong tò mò hỏi.
Nữ tử họ Chân do dự một chút, bờ môi khẽ nhúc nhích, truyền âm nói một câu.
"Vậy mà lại có người lấy vật ấy ra đấu giá!" Địch Phong có chút kinh ngạc nói.
"Muội cũng không quá tin tưởng, thế nhưng nếu Liễu Ngạn sư huynh nói với muội việc này, tất nhiên nó sẽ không có giả." Nữ tử họ Chân nói ra.
Vào thời khắc này, một hồi tiếng bước chân từ bên ngoài truyền đến, một tên đệ tử Minh Nguyệt Giáo đi đến.
"Địch đàn chủ, Thiên Ngô Thương Hội Ngọc Tuyền Các vừa mới đưa tới một phần thiệp mời." Đệ tử của Minh Nguyệt Giáo cầm trong tay một cái thiệp mời tinh xảo, đưa cho Địch Phong.
Đuôi lông mày Địch Phong nhướn lên, vung tay, đợi cho tên đệ tử Minh Nguyệt Giáo lui xuống.
Hắn khẽ lật ra thiệp mời một chút, đuôi lông mày chợt nhảy lên, đem thiệp mời đưa cho nữ tử họ Chân.
Trên thiệp mời ngoại trừ vài lời cung thỉnh mà nói, còn ghi lại một vài thứ trân phẩm sẽ xuất hiện trong hội đấu giá lớn.
"Lần này Nghênh Tiên Các tung ra bên ngoài Phù Lục cao giai để đánh bạc, quả nhiên Ngọc Tuyền Các không thể ngồi yên." Địch Phong nói ra.