Rất nhanh sau đó, Thạch Mục thình lình mở mắt với vẻ mặt khó có thể hình dung được.
Trang sách đại khái ghi lại phương pháp rèn luyện thân thể Cửu Chuyển Huyền Công đệ nhất chuyển, một công pháp rèn luyện thân thể chí dương chí cương.
Quá trình rèn luyện công pháp luyện thể này được thực hiện thông qua việc hấp thu tinh hoa mặt trời. Nói một cách chính xác, nội dung chính yếu của Hấp Nhật Thức đề cập đến việc hấp thu năng lượng mặt trời để rèn luyện từng bộ phận trên cơ thể.
Mặc dù hắn từ trong mộng cảnh mơ hồ đoán được công pháp Cửu Chuyển Huyền Công này nhất định không tầm thường nhưng cũng không nghĩ tới nó lại thần diệu tới mức này.
Theo như phần mở đầu của pháp quyết này, đây là thần thông luyện thể trong truyền thuyết, tổng cộng có chín tầng. Mỗi khi tu thành một tầng, nhục thể của người luyện sẽ có thể nắm giữ một loại thần thông kỳ diệu.
Ngoài ra, khi luyện thành tam chuyển của Cửu Chuyển Huyền Công, người luyện sẽ đạt được thân thể kim cương bất hoại, lửa thiêu, sét đánh, đao kiếm chém lên cũng khó có thể làm tổn thương tí tẹo nào.
Khi tu thành lục chuyển, có thể dùng máu mà hồi sinh, biến lông tóc thành thân thể, những đại thần thông trước giờ chưa từng nghe đến.
Về phần cảnh giới khủng bố khi đạt thành Cửu Chuyển, phần mở đầu của pháp quyết cũng không nói rõ, chỉ ghi một câu: Cửu Chuyển Viên Mãn, cùng thiên địa đồng thọ, cùng nhật nguyệt cộng tồn.
Thạch Mục đứng ngẩn ngơ khoảng thời gian uống hết ấm trà nóng, rồi mới từ trong rúng động ở mấy câu dạo đầu của Cửu Chuyển Huyền Công mà tỉnh lại với vẻ mặt mừng rỡ khôn xiết.
Mặc dù theo hắn thấy cùng thiên địa đồng thọ, cùng nhật nguyệt cộng tồn, cũng chỉ là lời nói khoa chương. Thế nhưng, Cửu Chuyển Huyền Công huyền diệu không kể, là một đại thần thông chân chính, hàng thật giá thật.
Thạch Mục hít sâu một hơi mới áp chế được hưng phấn trong lòng. Sau một lát, tâm tình của hắn mới khôi phục lại như ban đầu. Kế đó hắn nhắm mắt, xác định lại phương pháp tu luyện đệ nhất chuyển.
Chỉ chốc lát sau khi hắn xem kỹ, sắc mặt liền trở nên khó coi, trong lòng cười khổ một tiếng.
"Huyết thống Thiên Thú."
Hắn mở mắt ra, trong miệng thì thào một câu.
Theo như phương pháp tu luyện cụ thể ghi lại trên trang sách, hắn dường như không có cách tu luyện thần thông này. Nguyên nhân chủ yếu là công pháp này vốn không phải do phàm nhân sáng lập. Chỉ vài tu luyện giả mang thiên phú dị bẩm hoặc huyết mạch Thiên Thú mới có khả năng tu luyện.
Bởi vì sau khi tu luyện công pháp này, sẽ dẫn tới khí huyết bản thân bành trướng. Nếu không phải là người có huyết mạch Thiên Thú, cơ thể sẽ không có cách nào thừa nhận khí huyết bành trướng lớn đến mức này dẫn tới bạo thể mà chết.
Sắc mặt Thạch Mục trở nên xám xịt khó coi, căn bản hắn không biết tới Thiên Thú là giống loài gì, lại thêm trang sách màu vàng đó cũng không có nói tới tên gọi chính xác của loại Thiên Thú nào cả.
Bất quá ngay sau đó hắn như nghĩ tới đều gì đó, ánh mắt liền sáng lên.
Con Bạch Viên kia thường xuyên xuất hiện ở trong mộng của hắn nếu có thể tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công, hẳn là một trong mấy loại Thiên Thú được nói đến.
Lại nói tiếp, trong những lúc hiểm nghèo bản thân đã từng hóa thân thành Bạch Viên vài lần. Theo như suy đoán, dường như hắn cùng với Bạch Viên ở trong mộng có quan hệ nào đó, chỉ là không biết trong cơ thể mình cũng có loại huyết mạch đó không?
Thạch Mục lắc đầu một cái liền bỏ qua suy nghĩ này.
Quả thực trên người hắn có huyết mạch Viên Hầu thật, nhưng đã được chứng minh là một loại huyết mạch Thạch hầu vô dụng nhất, nếu không có vận may lớn lao sợ rằng tu luyện được chân khí cũng là vấn đề chứ đừng nói tới huyết mạch Thiên Thú gì đó.
Thạch Mục cười gượng một tiếng. Chuyện này có suy nghĩ thêm cũng chả giải quyết được gì, hắn bèn tiếp tục nhìn xuống phía dưới cùng của trang sách.
Tầm nửa ngày sau, hắn mới xem hết nội dung trên trang sách.
Trang sách bỗng rực lên ánh sáng chói rọi, hóa thành một đoàn ánh sáng màu vàng từ từ mờ nhạt dần ở trong đầu hắn.
Chân mày của Thạch Mục nhíu lại, rồi lại giãn ra, cơ bản nội dung trên trang sách hắn cũng đã nhớ kỹ toàn bộ.
Đồng thời trên mặt của hắn cũng lộ ra thần sắc thoải mái.
Phần cuối cùng của trang sách này đề cập đến một phương pháp thay thế để những người không có huyết thống Thiên Thú cũng có thể miễn cưỡng tu luyện huyền công thần diệu này, gọi là "Tiểu Cửu Chuyển Huyền Công".
Phương pháp cụ thể là dung nhập vào trong người tinh huyết một loại Thiên Thú nào đó sau đó tiến hành tu luyện lần lượt từng bộ phận trên cơ thể, để thay thế huyết mạch Thiên Thú ở bộ phận tương ứng.
Hơn nữa, phương pháp tu luyện đệ nhất chuyển của Tiểu Cửu Chuyển Huyền Công yêu cầu sử dụng một phần của tứ chi dung nhập một loại chí dương chi hỏa nào đó. Bộ dáng cánh tay trái của hắn hiện tại lại hoàn toàn trùng khớp với yêu cầu ghi trên điển tịch.
Thạch Mục hồi tưởng lại dáng điệu lúc Bạch Viên ở trong mộng giơ cao cánh tay trái hấp thu ánh mặt trời, và lúc trong cơ thể của Chung Tú cuồn cuộn phát ra liệt hỏa vây quanh thì trong lòng liền bừng tỉnh.
Dĩ nhiên Thạch Mục không hề biết rằng, ngọn lửa phong ấn trong cánh tay trái của hắn không chỉ bạo phát từ trên người Chung Tú bạo phát ra mà còn Thiên Phượng Chân Diễm đã luyện hóa nghìn năm của nữ tử thần bí kia.
Bất quá, hắn càng nghĩ tựa hồ bản thân chưa bao giờ đã dung nhập tinh huyết của Thiên Thú mới đúng.
"Chờ một chút! Dung nhập tinh huyết vào trong cơ thể, chẳng nhẽ..." Nội tâm Thạch Mục như bừng tỉnh, hắn chợt nghĩ tới một chuyện.
Ở dưới biển mình từng cứu Bạng Nữ Hương Châu cũng là lúc đó có máu huyết được cơ thể hấp thu chút ít, chẳng lẽ đó là máu huyết Thiên Thú Bạch Viên?
Giống như tấm màn được vén lên, Thạch Mục có cảm giác bản thân đã hiểu rõ tất cả.
Đúng vậy, thể chất của hắn được Cải bắn, mấy lần bị thương đều có thể tự hồi phúc, thậm chí cảnh tượng kỳ quái ở trong mộng cảnh, tất cả dường như đều bắt đầu xuất hiện từ khi hắn cứu Bạng Nữ Hương Châu, sau đó hút đám sương máu kia vào trong cơ thể.
Kết hợp với tình huống Bạch Viên ở trong giấc mộng tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công, giờ đây có thể xác định sương máu lúc đó hấp thụ vào cơ thể đó là máu huyết Bạch Viên trong mộng.
Bạch Viên có thể học được Cửu Chuyển Huyền Công này, hẳn là một trong vài loại Thiên Thú mà phần mở đầu công pháp nói đến, thuộc về giống loài có lai lịch không nhỏ.
Điều này liền có thể giải thích được vì sao mình có thể ở trong mộng mượn đó mà biến tay trái thành bộ dạng như vậy.
Dưới sự phát hiện này, Thạch Mục hưng phấn không ngừng.
Nhưng mà hiện tại hắn cũng chỉ có thể đủ điều kiện ban đầu để tu luyện đệ nhất chuyển mà thôi, sau đó còn cần thời gian tu luyện đủ dài.
Theo như điển tịch có nói, muốn tu luyện đệ nhất chuyển cần phải mượn nhờ địa hỏa của núi lửa, so với điều kiện để luyện Xích Viên Hỏa Kinh cũng không quá khác biệt nhưng yêu cầu ngọn lửa cần phải mạnh hơn.
Thạch Mục lật tay lấy ra một miếng ngọc giản màu trắng khoảng bằng bàn tay, đây là bản đồ chi tiết toàn bộ khu vực đại lục Tây Hạ mà hắn bỏ ra số tiền hậu hĩnh cùng rất nhiều công sức mới mua được ở thành Thương Húc.
Không chỉ đánh dấu vị trí thành trì, còn có tình hình địa thế các nơi, như dãy núi, hồ nước, núi lửa, sa mạc đều đánh dấu rõ ràng.
Thần thức Thạch Mục chìm đắm vào họa đồ trong ngọc giản, sau một lát lòng như có tính toán.
Cách mấy vạn dặm về hướng Tây Bắc của thành Thương Húc có một dãy núi lửa vô cùng to lớn.
Thạch Mục thu hồi ngọc giản sau đó liên hệ với Thải Nhi.
Một khắc sau đó, một vệt sáng xanh từ trong sơn cốc bay nhanh về hướng Tây Bắc.
...
Một dãy núi to lớn nằm vắt ngang trên mặt đất, núi liền núi nối nhau.
Toàn bộ dãy núi cơ bản đều là hai màu đen đỏ, mây đen dày đặc trôi giạt giữa trời.
Phía dưới mây đen từng ngọn núi lửa vĩ đại liên tiếp nối nhau, từ cao tới vạn trượng, đến chừng cao khoảng đầu người hay mấy chục trượng đều có cả.
Nhưng mà những ngọn núi này cơ bản đều phun ra từng cột khói màu đen, trong đó thi thoảng còn thấy được ánh lửa rực rỡ đến chói mắt phát ra, theo đó còn có cả tiếng nổ vang như sấm rền.
Độ nóng xung quanh dãy núi vô cùng lớn. Không khí cũng bởi vì nhiệt độ cao mà dâng lên từng đợt sóng gợn, nơi nơi tản mát ra mùi lưu huỳnh nồng lặc tới gay mũi, ngoại trừ những tảng đá màu đen với màu đỏ ra, còn lại không thấy bất kỳ sinh vật nào cả.
Nơi này chính là một trong những hiểm địa nổi tiếng của đại lục Tây Hạ, Thập Vạn Hỏa Sơn.
Nghe đồn, phiến núi lửa này lớn đến vô cùng, chu vi khoảng chừng mười vạn dặm, bởi đó mà được đặt tên là Thập Vạn Hỏa Sơn.
Đương nhiên, dãy núi lửa này thật sự rộng lớn đến mức đó hay không thì cũng chẳng có người nào rõ, cũng chẳng có người nào rảnh rỗi mà đi đo đạc chính xác, nhưng chuyện dãy núi lửa này rộng đến không gì sánh được là sự thật.
Ở nơi nào đó trong Thập Vạn Hỏa Sơn có một vệt sáng xanh xuất hiện nơi chân trời, tốc độ như lưu tinh, nhanh chóng biến thành một mũi tên màu xanh đáp xuống vùng núi quanh đó.
Ánh sáng màu xanh lấp lánh, trong đó hiện ra một cái trường toa màu xanh, ở trên có một nam tử trẻ tuổi đang đứng, trên vai còn có một con chim anh vũ màu sắc rực rỡ, đúng là Thạch Mục khổ cực hơn nửa tháng mới tới đây.
Ánh mắt Thạch Mục nhìn về dãy núi lửa ở trước mặt, trong mắt khó có thể hình dung được sợ hãi.
Núi lửa ở dưới đất cùng với mây đen trên bầu trời, dường như là một bức tường che trời to lớn vô cùng.
"Cảnh tượng thật là hùng vĩ! Không thẹn là đại lục Tây Hạ! Địa mạch tràn đầy linh lực, chỉ có thể ở dãy núi lửa này mới hình thành được như vậy." Thải Nhi đang lằm ở đầu vài của Thạch Mục cũng nhổm lên tấm tắc không ngớt.
Thạch Mục cũng gật đầu đồng tình, sau đó lật tay lấy ra một quyển điển tịch thật dày.
Đây là tài liệu về Thập Vạn Hỏa Sơn mà hắn mua được ở một thành trì nào đó trên đường tới đây.
Thạc Mục mở quyển điển tịch ra xem. Tài liệu này hắn đã sớm xem đi xem lại nhiều lần, đối với tình huống ở Thập Vạn Hỏa Sơn đã có không ít hiểu biết.
Địa vực Thập Vạn Hỏa Sơn rộng lớn, hơn nữa càng đi sâu vào trong, hiểm cảnh càng nhiều. Từng có rất nhiều cường giả Địa giai muốn vượt qua nơi này thế nhưng chưa ai thành công.
Nghe đồn ở sâu trong Thập Vạn Hỏa Sơn tồn tại rất nhiều yêu thú cường đại sinh sống, thực lực của chúng có thể sánh với tồn tại Địa Giai.
Mặc dù hoàn cảnh Thập Vạn Hỏa Sơn tràn đầy nguy hiểm đáng sợ, thế nhưng nơi đây cũng không phải là mảnh đất nghèo nàn gì.
Ngược lại là sản vật nơi đây vô cùng phong phú, trong núi các loại tài nguyên khoáng thạch, linh tài đầy rẫy, lại có rất nhiều yêu thú hỏa thuộc tính sinh sống trong núi lửa, dẫn tới có rất nhiều người tới đây tầm bảo.
Ở khu vực phía Đông Thập Vạn Hỏa Sơn có không ít thành trì, lớn nhất trong đó là thành Xích Viêm Thành, so về quy mô tuyệt đối không chút thua kém thành Thương Húc, về phần phồn thịnh có điểm trội hơn.
Bởi vì thành Xích Viêm gần với Thập Vạn Hỏa Sơn nên có trong tay nguồn hỏa mạch dồi dào. Nơi đây nổi danh khắp đại lục Tây Hạ bởi thuật luyện khí. Nghe đồn hơn nửa Luyện Khí Đại Sư của Man tộc ở đại lục Tây Hạ đều tập trung ở tòa thành này.
Thạch Mục lật xem điển tịch một lát, rồi thu lại, sau đó lấy ra miếng ngọc giản họa đồ mảnh đất này mà đối chiếu với địa thế xung quanh một chút. Rất nhanh, hắn đoán ra được vị trí hiện tại chỉ các thành Xích Viêm chừng vài trăm dặm.
Thần thức của hắn rời khỏi ngọc giản, ánh mắt nhìn về hướng thành Xích Viêm, nhãn thần chợt lóe sáng.
"Thạch Đầu, ngươi đang nhìn gì vậy?" Thải Nhi thấy Thạch Mục hồi lâu vẫn không nhúc nhích bèn hỏi.
"Thành Xích Viêm nằm ở hướng đó, khoảng cách cũng không quá xa, chặng đường khoảng hơn nghìn dặm mà thôi." Thạch Mục trả lời.
"Thật sao? Chúng ta phải nhanh tới nơi đó thôi, nói thật, ta cảm thấy vô cùng tò mò đối với thành Xích Viêm." Thải Nhi nói ra.
Thạch Mục lặng lẽ không có nói gì.
Vị trí dãy núi Thập Vạn Hỏa Sơn này vô cùng đặc biệt, vừa vặn thuộc về trung tâm của đại lục Tây Hạ Đại Lục, không chỉ đơn thuần là một hiểm địa tầm thường.
Lấy nó làm vị trí trung tâm, khu vực phía đông Thập Vạn Hỏa Sơn do Man tộc làm chủ, thế nhưng phía Tây căn bản lại là phạm vi thế lực của Yêu tộc.
Nói cách khác, chỉ cần đi qua dãy Thập Vạn Hỏa Sơn này liền chân chính tiến nhập vào thế lực của Yêu tộc. Mục tiêu của Thạch Mục chính là ngọn núi Lăng Thiên Phong. Đây chính là khu vực trung bộ của đại lục Tây Hạ, cũng chính là trung tâm thế lực của Yêu tộc.