Chương 14: Thái Vũ Phi Lâu Shared by: epubtruyendich.com Chu trưởng lão nhìn dáng vẻ ồn ào của chúng đệ tử, hừ lạnh một tiếng: "Ồn ào thế còn ra thể thống gì? Chuẩn bị đi, Thiên Hành Thuyền của sư môn đã chuẩn bị xong."
Thiên Hành Thuyền là phi thuyền chế thức của Huyền Thiên Tông, diện tích lãnh thổ của Đông Hoang đại địa vô cùng bao la, không biết dựng dục bao nhiêu sinh linh, hoàng triều vương triều nhiều vô số kể.
Dưới danh nghĩa Huyền Thiên Tông đã có mấy trăm cái hoàng triều, về phần vương triều lại càng không biết có bao nhiêu. Hàng năm những quốc gia này sẽ dâng đồ biếu là các loại tài nguyên cho Huyền Thiên Tông để đổi lấy sự bảo hộ của Huyền Thiên Tông, mà Huyền Thiên Tông cũng sẽ lựa chọn thiên tài của những quốc gia này để nhận vào tông môn.
Dưới danh nghĩa Tần Đình cũng có một hoàng triều do hắn cung cấp nuôi dưỡng. Xuất hành bình thường còn có thể tự mình phi hành, nhưng Liên Vân sơn mạch cách xa Huyền Thiên Tông, nếu đám người tự mình xuất hành sợ là phải bay mấy tháng mới đến nơi.
Mà phi thuyền chính là phương thức di chuyển khoảng cách xa tốt nhất, tốc độ cực nhanh, ngày đi vạn dặm không là vấn đề, mà phí tổn cho mỗi phi thuyền cũng đắt đỏ, môn phái nhỏ căn bản là không có tư cách có một chiếc phi thuyền. Cũng chỉ có loại thánh địa tu hành như Huyền Thiên Tông mới có loại phi thuyền chế thức như Thiên Hành Thuyền này.
Lúc này, Tần Đình mỉm cười nói: "Không cần, Liên Vân sơn mạch cách Huyền Thiên Tông quá mức xa xôi, nếu cưỡi Thiên Hành Thuyền thì khó tránh khỏi thời gian có chút khẩn trương, vẫn nên dùng Thái Vũ Phi Lâu của ta đi."
Thái Vũ Phi Lâu! Thần sắc đám người chấn động, có vẻ hơi hưng phấn. Thái Vũ Phi Lâu là phi thuyền tư nhân của Tần Đình, không phải do Huyền Thiên Tông cung cấp. Tuy nói là đệ tử chân truyền, Huyền Thiên Tông cũng cho Tần Đình một chiếc Thiên Hành Thuyền chuyên dụng, nhưng căn bản là Tần Đình nhìn không lọt mắt.
Là thiếu chủ của Tần thị nhất tộc, Tần Đình có một cái phi hành lâu thuyền do Tần thị chế tạo cho riêng hắn ---- Thái Vũ Phi Lâu! Thái Vũ Phi Lâu không chỉ cực kì xa hoa, tốc độ còn nhanh hơn Thiên Hành Thuyền không chỉ một bậc, trước kia đám người chỉ xa xa nhìn thấy Tần Đình cưỡi Thái Vũ Phi Lâu xuất hành, lúc ấy đã cực kì hâm mộ, không ngờ lần này có cơ hội tự mình trải nghiệm!
Không biết sau khi sư huynh đệ nhà mình biết, có ghen ghét hay không, ha ha ha! Không ít người đã bắt đầu huyễn tưởng.
Chu trưởng lão nghe vậy, thần sắc cũng có chút hâm mộ. Hắn cũng nghe nói về Thái Vũ Phi Lâu, tuy hắn là cường giả Thần Đài Cảnh, lại là trưởng lão chấp pháp nội môn, địa vị rất cao, đương nhiên cũng có phi thuyền tông môn cấp cho.
Thế nhưng phi thuyền của lão không thể so với Thái Vũ Phi Lâu, nó được Tần thị nhất tộc dùng các loại tài liệu trân quý, lại dùng thợ tài giỏi chế tạo mà thành, không phải cùng một cấp bậc!
Chu trưởng lão hừ lạnh một tiếng: "Đã vậy, còn không mau cám ơn Tần sư huynh của các ngươi?"
Lúc này đám người mới tỉnh táo lại từ trong hưng phấn, đồng loạt thi lễ với Tần Đình: "Đa tạ Tần sư huynh!"
Tuy nói đa số bọn họ lớn tuổi hơn Tần Đình, nhưng Tần Đình chính là đệ tử chân truyền, địa vị cực cao, lại là cường giả cảnh giới Thần Thông, bọn hắn xưng Tần Đình là sư huynh là chuyện thường, dù sao cái thế giới này thực lực vi tôn!
Đông đảo đệ tử vây xem nghe thấy đội đệ tử này có thể ngồi Thái Vũ Phi Lâu, đều cực kì ước ao.
Một đệ tử căm giận nói: "Sớm biết vậy ta cũng đi ghi danh tham gia chuyến xuất hành đi Liên Vân sơn mạch, đáng tiếc đã bỏ qua chuyện tốt bực này!"
Lời vừa nói ra được các đệ tử khác đồng tình. Những người khác đều nhao nhao gật đầu, lúc đầu cảm thấy chuyến đi Liên Vân sơn mạch này chẳng qua chỉ là một lần lịch luyện phổ thông, đám người không quá nhiệt tình, nhưng ai biết lần này lại do Tần Đình tự mình dẫn đội, còn được may mắn cưỡi Thái Vũ Phi Lâu, đúng là khiến người ta hối tiếc không kịp!
Không để ý tới việc các đệ tử khác ảo não, Tần Đình mang theo mọi người đi về phía bến tàu Vân Hải, nơi này, Thái Vũ Phi Lâu đã được chuẩn bị kỹ càng.
Tuy trước đây đám người cũng đã nhìn thấy Thái Vũ Phi Lâu từ xa, thế nhưng đứng trước quái vật khổng lồ bực này vẫn khiến đám người rung động không thôi.
Thái Vũ Phi Lâu dài chừng ngàn trượng, cao mấy trăm trượng. Kiến trúc trên phi thuyền nghiễm nhiên là một cung điện, đình đài lâu vũ, đẹp không sao tả xiết. Trên Thái Vũ Phi Lâu có hơn nghìn thị nữ thị vệ, ngày thường đều sinh hoạt trên Thái Vũ Phi Lâu, chuẩn bị cho Tần Đình có thể xuất hành bất cứ lúc nào.
Cái gì là khí thế của thế gia đại tộc? Đây chính là khí thế của thế gia đại tộc!
Chu Bình Nguyệt thân là đệ tử chân truyền Huyền Thiên Tông, thuở nhỏ cũng sống an nhàn sung sướng. Thế nhưng nhìn thấy cảnh tượng này vẫn rung động không thôi, trái tim đập loạn, nhìn Tần Đình vô cùng lạnh nhạt bên cạnh, dường như ánh mắt cũng có thể chảy ra nước.
Nhiếp U đã dẫn theo đông đảo thị nữ thị vệ đứng hầu hai bên Thái Vũ Phi Lâu, nhìn thấy Tần Đình đến, nhao nhao thi lễ bái: "Cung nghênh công tử!"
Khí thế tận trời, thiên địa thất sắc, trong lúc nhất thời, dường như thiên địa chỉ còn lại một mình Tần Đình!
Tuy nói chúng đệ tử sau lưng Tần Đình chỉ là đệ tử phổ thông của Huyền Thiên Tông, nhưng có thể đi vào Huyền Thiên Tông, ở bên ngoài không ai mà không phải là nhân kiệt, đa số cũng xuất thân từ thế gia tu chân, thậm chí không ít người còn là đệ tử hoàng thất hoàng triều trong nhân gian, kiến thức phi phàm.
Thế nhưng khi bọn hắn thấy cảnh này, tâm tình vẫn dao động. Nếu cuộc đời được trải nghiệm một lần như lúc này, chết cũng không hối tiếc! Nhìn Tần Đình trước mặt, mỗi người đều sinh lòng thần phục, mà những nữ đệ tử lại càng không cần phải nói, ánh mắt nóng như lửa. Nóng bỏng nhìn Tần Đình, hận chính mình không thể là người trong lòng Tần Đình!
Chu trưởng lão cũng thoáng thất thần, trong lòng lẩm bẩm nói: "Thiên chi kiêu tử, đây mới là thiên chi kiêu tử!"
PS: Có vài độc giả không rõ ràng thiết lập, giáo úy ở đây xin nói rõ. Trong thiết lập, Tần Đình mười sáu tuổi bước vào Cảnh giới Thần Luân, mười tám tuổi là thần luân đỉnh phong, về sau nhờ Ngũ Uẩn Đan của hệ thống để đột phá tới Thần Thông cảnh, có thể tính là mười tám tuổi nhập thần thông. Điểm này chương 01 viết không quá rõ ràng, sau khi được nhắc nhở giáo úy đã sửa lại, nhưng có vài độc giả chưa hiểu.
Mặt khác, giáo úy thêm Nguyên Đan Cảnh giữa Linh Động Cảnh giới và Cảnh giới Thần Luân, cho nên trong sách này có tổng cộng chín cảnh giới, theo thứ tự là Đoán Thể Cảnh, Linh Động Cảnh, Nguyên Đan Cảnh, Thần Luân Cảnh, Thần Thông cảnh, Thần Đài Cảnh, Thần Cung Cảnh, Hư Thần Cảnh, Hóa Thần Cảnh. Cũng có vài độc giả chưa nắm kĩ, ở đây xin đặc biệt nói rõ.