Chương 71: Thu phục Shared by: epubtruyendich.com Ở phía xa chân trời, một tia kim sắc phi tốc bất ngờ ập đến, chớp mắt đã tới gần hang núi.
"Rồng!"
"Ông trời ơi..! Là rồng!"
Một con rồng! Kim sắc cự long! Toàn thân được bao trùm bởi kim sắc lân phiến, trông vô cùng dữ tợn, con ngươi sắc bén lóe ra kim quang!
Đám người Phiêu Tuyết Tông đã vô cùng tuyệt vọng, đi con hổ, tới con rồng! Chẳng lẽ ông trời muốn diệt Phiêu Tuyết Tông rồi ư! ?
Nhưng điều làm cho bọn họ hết sức kinh ngạc chính là kim sắc cự long kia cũng không để ý tới bọn họ, mà chỉ ở trên đầu bọn họ gầm thét vài tiếng rồi nhanh chóng bay đi chỗ khác.
Con kim sắc cự long này còn biểu lộ vô cùng hoảng hốt, hơn nữa còn. . . còn rất sợ hãi?
Nó. . . Nó đang chạy trốn!
Là ai! Ai có thể khiến kim sắc cự long sợ hãi đến mức phải chạy trốn như vậy! ?
Tiếp đó có một thân ảnh bay qua, khuôn mặt chẳng hề bận tâm, thần sắc lãnh đạm, tựa như một vị thần ở chốn cửu thiên!
Trông thấy rõ người tới là ai, đám người Phiêu Tuyết Tông lập tức kinh hô: "Huyền Thiên Thánh Tử!"
"Là Huyền Thiên Thánh Tử!"
"Huyền Thiên Thánh Tử đang đuổi theo cự long kia!"
Tần Đình cũng phát hiện đám người Phiêu Tuyết Tông ở phía dưới, nhưng hắn chỉ liếc qua một cái, như là nhìn qua một đám sâu bọ sau đó cũng không thèm để ý nữa, tiếp tục đuổi bắt kia kim sắc cự long.
Đợi đến khi Tần Đình bay qua, đám người Phiêu Tuyết Tông như mới ngoi ra từ trong nước, há miệng hít lấy hít để không khí.
Đúng là trở về từ cõi chết!
Sau đó bọn họ lại lâm vào suy tư, trong lúc nhất thời ai cũng không nói ra lời.
Con yêu thú Cự Hổ kia có thể khiến đám người Phiêu Tuyết Tông liều mạng một phen, rơi vào nguy hiểm.
Thế nhưng yêu thú Cự Hổ cường đại như vậy lại bị kim sắc cự long dọa bỏ trốn!
Mà con kim sắc cự long đó khí tức hủy thiên diệt địa, như là Viễn Cổ Thần Ma, nhưng thứ đáng sợ như vậy lại phải đang chạy trốn khỏi sự truy đuổi của Huyền Thiên Thánh Tử!
"Huyền Thiên Thánh Tử so với chúng ta như thuộc về hai thế giới khác nhau vậy. . ." Một nữ đệ tử lẩm bẩm nói.
Những người còn lại cũng yên lặng gật đầu. Bọn họ dù sao cũng là đệ tử của một đại môn phái, ngày thường đều được các sư trưởng tán thưởng, ngoại nhân kính ngưỡng, luôn được tung hô là thiên tài, xưa nay đứng trước mặt ai cũng đều không bị khuất phục, vô cùng tự tin.
Thế nhưng hôm nay bọn họ mới biết được, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Khi so sánh với Tần Đình, người đã lên chức Thánh Tử đã làm bọn họ cảm thấy cực kì tuyệt vọng.
Nhìn thấy nhóm đệ tử mặt ủ mày chau, Trương sư bá vốn định nói hai câu cổ vũ, thế nhưng lời chưa kịp ra khỏi miệng, lại khẽ thở dài một hơi.
Bởi vì nhóm đệ tử bị đả kích như vậy, chính hắn cũng đâu có khác gì.
Hắn thân là trưởng lão Phiêu Tuyết Tông, cường giả Thần Đài đỉnh phong oai phong suốt bao lâu nay, ở bên ngoài cũng nhất hô bách ứng, hô phong hoán vũ. Nhưng bây giờ đến Cự Hổ hắn còn đánh không lại, huống gì là Kim Long kia!
Có thể con Kim Long kia chỉ cần thổi một hơi, chính hắn sẽ chết không có chỗ chôn.
Thế nhưng con vật đáng sợ đến như vậy, lại chỉ là con mồi của Huyền Thiên Thánh Tử. . .
Trương sư bá cảm thấy có chút tịch liêu, cái thế giới này chung quy chính là thuộc về những con yêu nghiệt kia mà.
. . . .
Nhìn kim sắc cự long trước mặt vẫn đang chạy trốn, Tần Đình dần mất kiên nhẫn.
Hắn hừ lạnh một tiếng, vận chuyển Thiên Huyền Hóa Hỏa Kinh, tế ra Địa Hoàng Huyền Hỏa.
Bùng!
Phương viên trong vòng mười dặm trong nháy mắt đã hóa thành biển lửa, những cây cối âm u kia, tại ngoại giới đều có thể dùng làm linh binh cây cối.Nhưng tất cả mọi thứ trong nháy mắt đã bị ngọn lửa thôn phệ, hóa thành tro bụi! Có thể thấy được nhiệt độ của Địa Hoàng Huyền Hỏa cao đến thế nào!
Đất đai cũng chịu không được nhiệt độ cao như vậy, trong nháy mắt đã bị hoá khí tạo thành một hố sâu vô cùng to lớn !
Trước mặt kim sắc cự long đột nhiên xuất hiện một bức tường lửa! Nhiệt độ tựa như có thể nung sắt thành vàng vậy.
Kim sắc cự long gầm thét, nó cảm giác được nếu như cưỡng ép đột phá, chính nó cũng sẽ bị luyện hóa.
Tần Đình nhìn thấy kim sắc cự long đã ngừng lại, hừ lạnh một tiếng.
Hắn khẽ động thần niệm, ngay sau đó trước mắt hắn hiện ra một cái chuông lớn! Quanh thân chuông có đạo văn vờn quanh, rồng bay phượng múa. Nhìn là biết đây chính là một pháp bảo cực kì cường đại!
"Trấn Long Bảo Chung!"
Ngón tay Tần Đình gảy nhẹ, tiếng chuông chấn động, sau đó chỉ nghe thấy một tiếng "Bịch" nhẹ, trong chớp mắt có thể thấy sóng âm tràn ra như vỡ bờ.
Sóng âm khiến rừng núi chấn động, rung chuyển không thôi, từng ngọn núi cao chọc trời đột nhiên sụp đổ, tràng diện kinh thiên động địa, kéo dài trong một khoảng thời gian mới hoàn toàn ngã xuống.
Đám người Phiêu Tuyết Tông đã cảm nhận được phương hướng nơi Tần Đình vừa đuổi theo truyền đến một loạt tiếng oanh minh, sau đó mặt đất không ngừng run rẩy, tựa như một cơn địa chấn, thật lâu sau, một cỗ kình phong cuồng bạo thổi về phía đám người Phiêu Tuyết Tông.
Kình phong này mang theo sức gió cực kì cuồng bạo, cơ hồ đem tất cả người của Phiêu Tuyết Tông thổi lên không trung, Trương sư bá hét lớn một tiếng, toàn lực vận chuyển công pháp biến ra một đạo hàn băng ánh sáng đem đám người Phiêu Tuyết Tông bao phủ lại một chỗ mới không bị kình phong thổi đi.
Phải đợi một lúc lâu sau khi kình phong đi qua, mọi người mới phát hiện, rừng rậm, núi cao đã bị phá hủy thành một mảnh hỗn độn, tựa như toàn cảnh của ngày tận thế.
"Là Huyền Thiên Thánh Tử làm sao?" Một đệ tử tràn đầy hoảng sợ nói.
"Người đang giao thủ với con Kim Long kia gây ra sóng gió kinh khủng như vậy! Chính là Huyền Thiên Thánh Tử. . ."
Đám người Phiêu Tuyết Tông thực sự nghẹn lời, không biết phải nói thứ gì ngay lúc này.
Nhưng bọn họ đều biết một điều, sau ngay hôm nay họ sẽ mang trong mình một hồi ức cực kì kinh hoàng không thể nào quên được.
Kim sắc cự long cũng bị đạo sóng âm hủy thiên diệt địa kia chấn động thần thái đến bất ổn, tựa hồ muốn hiện nguyên hình, còn không đợi kim sắc cự long thở dốc, Tần Đình đã xuất ra đủ loại đạo pháp thần thông, từng cơn sóng liên tiếp đánh vào trên thân nó.
Không bao lâu, tiếng rống giận dữ của kim sắc cự long rốt cuộc cũng dần dần trầm thấp xuống.
Nó mặc dù là pháp bảo hóa hình, sinh ra linh thức, nhưng dù sao cũng không phải sinh linh chân chính, không cách nào tu luyện được, bản chất thực lực chính là uy lực của pháp bảo.
Bây giờ lại bị Tần Đình dùng đủ loại thần thông đạo pháp áp chế, rốt cục cũng hết chịu nổi, trở về nguyên hình là một cuộn dây thừng kim sắc bị Tần Đình một phát bắt được.
Tần Đình nhìn dây thừng kim sắc trong tay, cực kì hài lòng, tuy đã phế đi không ít lực khí, nhưng rốt cuộc cũng có thể thu phục món pháp bảo này.
Tần Đình hơi suy tư, mỉm cười nói: "Về sau, ngươi sẽ được gọi là Kim Long Khốn Tiên Tác!"
Dây thừng kim sắc có chút du động, biểu thị muốn tiếp nhận cái tên này.
Tần Đình đưa Kim Long Khốn Tiên Tác vào Thần Phủ, đứng chắp tay, ánh mắt thản nhiên.