Trên xe buýt đi Thượng Đô, mấy người trẻ tuổi trò chuyện không ngừng.
"Các anh em, các anh em xem tin tức chưa! Thành phố Giang Nam sắp loạn rồi! Mọi thứ trong nhà kho Wal-Mart và nhà kho Ali ở thành phố Giang Nam đều đã mất! Thành phố Giang Nam gần như trống rỗng. Nghe nói báo trong thư viện cũng đều không còn nữa."
"Ài, đây đều là tin cũ rồi, theo tin tức mới nổ ra hôm nay, nước ở hồ Đông Minh Thẩm Thành cũng cạn, nghe nói kho hàng của siêu thị Đại Nhuận Đông cũng trống không."
" Chẳng trách nước ở hồ Bành Loan, thành phố Giang Nam cũng biến mất chỉ sau một đêm!"
"Ai biết được, tổng số lượng vật tư này có lẽ lên tới hàng chục tỷ!"
Lúc này, chàng trai trẻ ngồi một mình ở hàng cuối cùng bên cửa sổ đột nhiên nói: "Không, đúng là hàng chục nghìn tỷ. Tất cả vật tư ở phía nam Quảng Thành và phía bắc Thượng Hải đều bị mất hết, tôi nghĩ có lẽ vì sợ gây ra hoang mang nên mới không báo cáo gì."
Mấy người đang nói chuyện quay ra nhìn, chỉ thấy chàng trai kia có đôi mắt sắc bén sáng ngời, khuôn mặt kiên quyết, giữa hai lông mày có một tia u sầu, đẹp trai vô xùng…
“Không báo cáo, sao cậu biết?”
Tô Thần: “Tôi có một người bạn làm giám sát ở kho Đại Thụy Phát Thượng Hải. Anh ấy đã bị sa thải."
"Hửm, đúng mà, mất nhiều đồ như vậy, không lí nào mà không bị sa thải."
Sau đó, vài người đầu tiên lại bắt đầu bàn tán.
"Này, tôi nghe nói vùng biển gần đây xảy ra rất nhiều trận động đất. Núi Phú Sĩ ở Nhật Bản, đã phun trào mấy lần, giết chết hàng trăm nghìn người!"
Tôi nghe nói ở Nhật Bản thời tiết nắng nóng vẫn đang kéo dài liên tục, nhiệt độ không khí lên tới 50 độ, nhiều người phải nhập viện do sốc nhiệt!"
"Này, có động đất và núi lửa, không phải thế giới sắp tận thế rồi chứ?"
"Mẹ nó, đồ ngốc, anh đang đùa à, nhưng nếu có khả năng ngày tận thế thực sự đến, tôi vẫn rất mong chờ, bởi vì khi đó tất cả chúng sinh đều bình đẳng."
Lúc này Tô Thần đang ngồi ở ghế sau, ánh mắt sâu như vực thẳm.
Có phải tất cả sinh linh đều sẽ bình đẳng? Dù là ngày tận thế thì sinh linh cũng không thể bình đẳng.
Vì chính anh đã từng trải qua điều đó!
Anh ta được tái sinh ở khoảng thời gian một tháng trước ngày tận thế, mặc dù không biết tại sao, nhưng hiển nhiên là ông trời đã cho anh ta một cơ hội để quay trở lại.
Ngày tận thế sắp đến, vậy điều gì quan trọng nhất?
Đương nhiên, đó là vật tư!
Tuy nhiên, công việc của anh chỉ là nhân viên giao hàng bình thường, không giống như những người khác có tài sản hàng triệu, hàng tỷ. Ở kiếp trước, khi tận thế anh vẫn còn đang đi giao đồ ăn.
May mắn thay, dị không gian thức tỉnh anh ở kiếp trước đã được tái sinh cùng anh ở kiếp này.
Một khối lập phương rất lớn, với chiều dài rộng và cao là 10.000 mét!
Nó cũng cung cấp cho anh ấy…khả năng rút vật tư với giá không đồng!
Hơn nữa, kỹ năng dịch chuyển không gian có được ở kiếp trước, cũng được tái sinh ở kiếp này!
Kiếp trước, nhờ kỹ năng dịch chuyển không gian mà anh có thể di chuyển ba mét trong không.
Trong những ngày tận thế, anh đã nhiều lần dựa vào kỹ năng này để tìm nguồn vật tư từ các tòa nhà bỏ hoang và trốn thoát an toàn.
Thậm chí, có lần khi phải đối mặt với sự truy đuổi của một con thú đột biến, anh đã dựa vào kỹ năng dịch chuyển không gian để nhảy vào một tòa nhà và trốn thoát.
Sau đó, anh ấy đã bắt đầu thực hiện chiến dịch mua sắm 0 đồng trên toàn quốc!
Sau khi rút cạn hai hồ nước ngọt, cướp đồ trong một số thành phố đã được định sẵn là sẽ bị phá hủy trong ngày tận thế và thu được một lượng lớn vật tư…
Hiện tại, anh cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Tô Thần lấy điện thoại di động mở Weibo ra, bắt đầu tìm kiếm những từ khóa nóng nói về những hiện tượng vật tư biến mất trong khoảng thời gian này.
[Tin tức hôm nay: Độ sâu của Thung lũng tách giãn lớn Đông Phi lại tăng lên, đạt tới độ sâu tối đa 5.000 mét, và các vết nứt trên mặt đất rất nghiêm trọng.]
[Gần đây thường xuyên xảy ra các hiện tượng núi lửa phun trào dưới đáy biển và sóng thần. Cư dân ven biển được khuyến cáo nên đề phòng thiên tai.]
[Một trận động đất mạnh 7 độ richter lại xảy ra ở Konichi. Núi lửa ở núi Phú Sĩ lại phun trào, tình trạng ô nhiễm tro bụi xung quanh núi lửa rất nghiêm trọng.]
Tô Thần click vào phần bình luận, yên lặng đánh chữ.
"Trời trời, thật không thể tin được! Thế giới sắp biến mất rồi! Mọi người nhanh chóng tích trữ vật tư!"
Tuy nhiên, khi Tô Thần bấm đăng thì lại có một thông báo nhắc nhở.
[Bình luận này vi phạm nội quy, đã bị xóa]
"Xem ra phía chính phủ đã không kiềm chế được dư luân nữa rồi."
Tô Thầm lẩm bẩm, cũng lười không thèm để ý.
Trong khoảng thời gian gần đây, do thiên tai và thời tiết khắc nghiệt nên nhiều bình luận về ngày tận thế đã được đưa ra.
Các quan chức sợ gây hoảng loạn nên chỉ đành chặn những bình luận này.
Đây là biết tận thế sắp đến sao?
[Trái đất hiện đang chuyển động dữ dội và thiên tai cục bộ có thể xảy ra. Xin mọi người hãy làm tốt phòng hộ. Tình hình hiện đang được kiểm soát và sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày của mọi người. Xin đừng quá hoảng sợ.]
Tô Thần nhìn điện thoại, cười lạnh.
Đang lúc hắn chuẩn bị chợp mắt một lát thì đột nhiên có điện thoại gọi đến.
"Giang Tiểu Thiên?"
Nhìn thấy cái tên này, Tô Trầm nắm chặt hai tay, trong mắt vô tình lộ ra sát ý!
Một lúc sau, anh hít một hơi sâu và trả lời cuộc gọi.
"Này!"
"Tô Thần! Anh định làm gì! Làm vậy không phải là trẻ con lắm sao? Anh còn rao bán nhà! Anh cho rằng tôi quan tâm đến ngôi nhà của anh sao! Điều tôi muốn là thái độ của anh! Anh không có cha không có mẹ, nếu không đưa nhà cho tôi, vậy sao tôi có thể yên tâm ở bên anh?"
"Bây giờ anh đang ở đâu? Nhanh về đi, tôi đã liên lạc với giám đốc Lưu rồi, hôm nay có thể chuyển nhà cho tôi, sau đó tháng sau chúng ta tổ chức đám cưới nhé!”
Tô Thần: "Còn chuyện gì nữ không?"
"Thái độ này của anh là sao? Nếu chứ giữ cái thái độ này, kiếp này anh đều không cưới được tôi!"
"Tôi đang trên đường về Thượng Đô, nói sau đi.
Nói xong, Tô Thần cúp điện thoại.
Một loại ký ức có tên hận thù hiện lên trong tâm trí anh.
...
Kiếp trước, Tô Thần dẫn theo Giang Tiểu Thiên và những người khác sống sót trong ngày tận thế, bởi vì anh thức tỉnh được khả năng dịch chuyển không gian và dị không gian, anh lúc nào cũng cố gắng giấu diếm khả năng thức tỉnh của mìn
Bởi vì có không gian dị năng tồn tại, nên ở phương diện tìm kiếm vật tư, anh luôn là người tìm được nhiều nhất, dù là kho trữ hay dịch chuyển không gian, đều là những kĩ năng thuận tiện nhất trong việc tìm kiếm vật tư.
Phần lớn đồ ăn của Vương Hạo Vũ và Giang Tiểu Thiên đều do Tô Thần tìm về, bọn họ căn bản không hề ra ngoài tìm vật tư, dựa hoàn toàn vào Tô Thần.
Vương Hạo Vũ cũng chỉ thỉnh thoảng đi với Tô Thần một chuyến.
Có thể nói, nếu không có Tô Thần, đám người Giang Hiểu Thiên đều đã chết đói ở tận thế!
Sau khi Tô Thần dẫn đám người Giang Tiểu Thiên tới khu vực an toàn, thì họ vẫn cần tìm vật tư, vì khu vực an toàn không thể hỗ trợ cho tất cả mọi người.
Vì nguồn cung cấp của Giang Tiểu Thiên và Vương Hạo Vũ, Tô Thần dùng
phần lớn thời gian đi tìm kiếm.
Có lần, Vương Hạo Vũ và Tô Thần đi ra ngoài tìm vật tư, gặp một con thú đột biến, Vương Hạo Vũ bị cắn vào động mạch chủ, mặc dù thú dữ bị giết nhưng Vương Hạo Vũ vẫn chảy máu không ngừng. Tô Thần không quan tâm lấy miếng băng gạc mình tìm được trong không gian ra băng cho Vương Hạo Vũ.
Tuy nhiên, cũng vì để lộ dị không gian của mình mà Tô Thần đã bị giết!
Hôm đó, Giang Tiểu Thiên đột nhiên chủ động muốn ra ngoài tìm vật tư với anh, nhưng Tô Thần cũng không nghĩ qua nhiều, mang theo cả Vương Hạo Vũ và Giang Tiểu Thiên.
Sau đó, bọn họ đã lợi dụng lúc anh không để bị bất ngờ tấn công.
Lưỡi dao sắc bén trong nháy mắt xuyên qua ngực Tô Thần, cảm giác lạnh lẽo tràn ngập toàn thân và tâm hồn anh!
Khi quay lại, thứ anh nhìn thấy là vẻ mặt tàn nhẫn và chế giễu của Giang Tiểu Thiên.
Sau đó, hai người này đã dẫn đến một đàn quái thú đột biến, cuối cùng Tô Thần chết thảm trong răng lũ quái thú.
Anh vẫn nhớ rõ khuôn mặt xấu xí và lời nói của hai người này trước khi chết.
"Nếu hắn chết, vật tư trong dị không gian nhất định sẽ trào ra ngoài!"
"Đúng vậy, ai biết tên thiểm cẩu chết tiệt này giấu bao nhiêu vật tư chứ, mong chờ quá đi!"
“Thiểm cẩu chết rồi, chúng ta cũng không cần lén lút nữa…”
Mỗi lần nhớ lại những ký ức này, Tô Thần đều cảm thấy từng tấc da thịt của mình đang bị dã thú đột biến xé nát.
Bây giờ nghĩ lại, kiếp trước hắn thật sự là một kẻ oan nghiệt lớn, vậy mà lại trao niềm tin và sự ủng hộ cho loại người đó!
Năm năm! Anh sống trong tận thế năm năm!
Anh dẫn những người đó tới khu vực an toàn, nhưng không ngờ cuối cùng mình lại chết trong tay bọn họ!
Vương Hạo Vũ, Giang Tiểu Thiên!
Tôi muốn các người phải trả giá!
Không ai được chết dễ dàng!
Tôi muốn các người phải nếm trải nỗi đau mà tôi đã trải qua hàng trăm lần, hàng nghìn lần!
Sau khi hít một hơi, bình tĩnh lại, anh lấy điện thoại ra gọi cho giám đốc Lưu: “Giám đốc Lưu, giảm giá nhà đi, thanh toán một lần 700.000 tệ. Hôm nay liệu anh có tìm được khách hàng không? Được rồi, vậy tôi sẽ chờ tin tức của anh."
Cúp điện thoại, Tô Thần nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng suy nghĩ lại trôi về hồi ức...
Kiếp trướp, thiên địa bị diệt!
Lõi trái đất bắt đầu giãn nở nhanh chóng do sự giải phóng bất thường của năng lượng mặt trời, nhiệt độ khí quyển tăng mạnh và chuyển động của lớp vỏ trái đất cũng xảy ra thường xuyên.
Chuyển động của vỏ trái đất chủ yếu xảy ra ở vùng biển và một lượng lớn nước biển trào vào đất liền.
Sau đó là một loạt vụ núi lửa phun trào, quốc gia có khoảng cách gần nhất, Nhật Bản, ngay lập tức bị nhấn chìm trong magma khổng lồ.
Một lượng lớn tro núi lửa bay lên trời, toàn bộ thế giới bị bao phủ trong tro bụi, nhiệt độ tăng mạnh lên hơn 90 độ!
Khi tro núi lửa biến mất, toàn bộ thế giới thay đổi, trái đất giãn nở gấp chục lần, một thế giới mới, một trật tự mới...
Tô Thần thở dài một hơi, đây chính là những gì anh ấy đã trải qua trong thảm họa lần trước.
Lần này anh sẽ sống một mình, từ giờ anh sẽ chỉ tin vào con dao trong tay!
Sau khi trở về Thượng Đô, Tô Thần vừa xuống xe liền đã nhìn thấy Giang Hiểu Thiên đang đợi ở cửa văn phòng bất động sản, có lẽ cô ta đã biết cuộc gọi mà anh vừa gọi Giám đốc Lưu.
Mà kẻ đứng bên cạnh Giang Hiểu Thiên chính là Vương Hạo Vũ!
Vương Hạo Vũ được coi là bạn thân nhất cũng như là em trai đỡ đầu của cô ta.
Giờ xem lại, có lẽ hai người này đã ngoại tình từ lâu rồi!
Nghĩ đến đây, trong ánh mắt Tô Trầm hiện lên một tia sát ý!
Tôi sẽ từ từ chơi đùa với hai người!
Tô Thần xuống xe, Vương Hạo Vũ ngậm điếu thuốc trong miệng, rút một cây gậy bóng chày ra, khinh thường đi về phía Tô Thần.
"Mẹ kiếp! Tô Thần chết tiệt, ai bảo anh bán nhà! Nếu anh dám bán nhà của chúng tôi, anh tin lão tử sẽ khiến anh ngày mai không thấy mặt trời không?"