Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Không Khoa Học Ngự Thú

Chương 24: Thiếu niên bắt trùng

Chương 24: Thiếu niên bắt trùng


Vô luận có phải là Ngự Thú Sư hay không, việc chăn nuôi một con sủng vật dường như đã trở thành một xu hướng trên thế giới này.

Nơi nào văn hóa ngự thú càng phồn vinh thì mối quan hệ giữa người và thú cưng càng mật thiết.

Hắn nhìn thấy một đại thúc cưỡi xe bốn bánh, phía trước có một con Băng Nguyên Khuyển giống Husky đang được buộc dây thừng để kéo hắn chạy.

Hay thật, đúng là phương tiện giao thông xanh, thiên nhiên không ô nhiễm, chỉ là hơi tốn sức chó.

Ừm, ngoài dắt chó, còn có dắt mèo đi dạo.

Thời Vũ nhìn thấy một nữ hài đang khắp nơi đuổi theo một con Bảo Thạch Miêu.

Nếu nói việc dắt chó giống như cưỡi ngựa, thì dắt mèo đi dạo lại giống như đấu bò. Về cơ bản, không phải người dắt nó, mà là nó dắt người.

Tình huống khó kiểm soát này… phần lớn là do chủ nhân của mèo không phải Ngự Thú Sư, hai bên không ký kết khế ước, mà xem Bảo Thạch Miêu như một thú cưng để nuôi.

Bảo Thạch Miêu tương tự mèo nhồi bông trên Trái Đất, phi thường xinh đẹp, sức chiến đấu mạnh hơn Thanh Miên Trùng một chút.

Đồng thời, tương tự Thanh Miên Trùng, phương thức tiến hóa của nó được công khai, và giới hạn tiến hóa không hề thấp.

Chỉ cần có được "Miêu Nhãn Bảo Thạch" quý hiếm là có thể để Bảo Thạch Miêu dựa vào chủng loại bảo thạch mà có được năng lực chủng tộc khác nhau, hoàn thành tiến hóa.

Sử dụng Miêu Nhãn Bảo Thạch phẩm chất càng tốt, lực lượng mà Bảo Thạch Miêu nhận được cũng càng mạnh. Đây là một loài sủng thú sử dụng đồng thuật.

Trên cơ bản, một Bảo Thạch Miêu không có Miêu Nhãn Bảo Thạch chỉ có thể làm thú cưng. Còn một Bảo Thạch Miêu có Miêu Nhãn Bảo Thạch thì là chiến sủng chất lượng cao.

Ánh mắt Thời Vũ không dừng lại lâu. Đó là một con Bảo Thạch Miêu phổ thông, không có dấu vết tiến hóa, có lẽ đang được bồi dưỡng ở giai đoạn cơ bản.

Dù sao, giá của Miêu Nhãn Bảo Thạch còn đắt đỏ hơn cả bản thân Bảo Thạch Miêu.

Bảo thạch là tài nguyên thiên nhiên, khan hiếm vô cùng, nhưng mèo lại có thể không ngừng sinh sôi. Một thời gian sau, giá Miêu Nhãn Bảo Thạch tăng lên, còn giá Bảo Thạch Miêu lại hạ xuống…

Lúc này, một bên cảm nhận không khí hiện tại của Bình thành, Thời Vũ một bên tìm kiếm một hiệu thuốc.

Cuối cùng, hắn đi tới một hiệu thuốc lớn tên "Bách Thảo Đường" cách nhà hắn bốn nghìn mét.

Bố cục của nơi này không có gì khác biệt so với hiệu thuốc trên Trái Đất. Sau khi đi vào, Thời Vũ liền thấy các loại hộp, lọ dược phẩm trong các quầy kính. Nếu cố tìm điểm khác biệt, có lẽ chính là hiệu thuốc ở thế giới này là dùng chung cho cả người và thú.

Bởi vì khác biệt văn hóa, ngay cả bác sĩ chuyên khám bệnh cho người cũng ít nhiều nắm giữ một chút khả năng chữa bệnh cho động vật.

Nguyên nhân không gì khác, kiếm thêm thu nhập đó mà. Chẳng qua chỉ là thi thêm một chứng chỉ, thu nhập tối thiểu sẽ gấp đôi.

"Ngài có cần gì không?" Thời Vũ vừa vào hiệu thuốc, thanh niên y sư ở quầy liền mở miệng dò hỏi.

"Nơi này cũng thu mua Tơ Trùng sao?"

Thời Vũ trước tiên chú ý tới một tấm bảng hiệu trong hiệu thuốc, trên đó viết các loại dược liệu mà hiệu thuốc có thể thu mua. Trong đó có một loại chính là Tơ Trùng của Thanh Miên Trùng.

"Vâng, tuy nhiên chúng tôi chỉ cần Tơ Trùng do Thanh Miên Trùng ăn những dược liệu đặc thù nhả ra. Đồng thời phải đạt phẩm chất cao cấp, sau khi kiểm tra thành phần đạt tiêu chuẩn, chúng tôi ở đây có thể trực tiếp thu mua."

"Các loại dược liệu được viết ở phía trên, ngài có thể tham khảo một chút."

"Được." Thời Vũ nhẹ gật đầu, đồng thời liền thực sự chăm chú nhìn.

Dựa trên loại thức ăn khác nhau, tính chất của Tơ Trùng mà Thanh Miên Trùng nhả ra cũng khác nhau. Ví dụ như một số nhà máy dệt cần Tơ Trùng, liền yêu cầu Tơ Trùng có các khả năng chịu lạnh, cách nhiệt.

Một bộ quần áo làm từ Tơ Trùng có tính chất chống lạnh, giá cả phi thường đắt đỏ. Giống như vùng núi tuyết bên ngoài Băng Nguyên Thị, Ngự Thú Sư bình thường muốn thăm dò nơi đó thì một bộ đồ thám hiểm chống lạnh là điều không thể thiếu.

Còn Tơ Trùng được hiệu thuốc này thu mua để làm thuốc, hướng bồi dưỡng đương nhiên là cần Tơ Trùng có thành phần đặc biệt.

Về phần cái gọi là phẩm chất cao cấp, có lẽ tương đương với việc yêu cầu độ thuần thục của Tơ Trùng đạt cấp tinh thông. Nếu độ thuần thục của Tơ Trùng đạt cấp hoàn mỹ, giá cả sẽ còn cao hơn vài lần.

Nhìn xuống bảng giá thu mua xong, Thời Vũ lập tức nuốt ngụm nước miếng. Tính cả tài sản thừa kế và các khoản phụ cấp, cộng thêm việc mỗi tháng đều phải trả nợ, hắn và Thiết Thử nhiều nhất cũng chỉ có thể duy trì trong vòng một năm.

Trong một năm nếu như không đạt được thành tựu nào đó, tỉ như trở thành Ngự Thú Sư chuyên nghiệp, hắn liền phải thành thật đi làm chấm công tại căn cứ chăn nuôi, chuỗi tài chính để bồi dưỡng Thiết Thử cũng sẽ bị đứt gãy.

Nhưng là, nếu như có thể đẩy Tơ Trùng của Thanh Miên Trùng đến phẩm chất hoàn mỹ, cho dù tính cả chi phí thức ăn, dựa vào một con côn trùng, hắn cũng hoàn toàn có thể nuôi nổi Thiết Thử. Nếu mở trại chăn nuôi Thanh Miên Trùng, hắn sẽ trực tiếp đạt được tự do tài chính.

Hắn giống như thật sự đã tìm được cơ hội buôn bán. Thiếu niên bắt trùng chính là bản thân hắn đây.

"Ngài là Ngự Thú Sư? Là có ý định bán Tơ Trùng chăng?"

Thời Vũ đang cẩn thận nghiên cứu thì thanh niên y sư liền thuận miệng hỏi một câu, điều đó khiến hắn trở về với thực tại.

"Tạm thời không có, xin ngài cho ta lấy hai bình thuốc này." Thời Vũ chỉ về phía một khu vực.

Y sư: ? ? ?



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch