Khẩu lệnh vừa hô lên, Viên Tiểu Nhạc lập tức không kịp chờ đợi mà hét lớn một tiếng:
"Khố Tạp Thú, tiến lên! Nghiền nát nó!"
Khố Tạp Thú uy phong lẫm lẫm vọt tới.
Bề ngoài của nó đầy lông, cùng loại với khỉ lông vàng, nhưng hình thể lại to lớn hơn so với khỉ lông vàng, càng giống như một con đười ươi.
Nhưng tinh thần của nó rất sung mãn, tốc độ tứ chi vô cùng nhanh!
Gần như là ngay khi Viên Tiểu Nhạc vừa nói xong, nó liền xông ra ngoài giống như một đạo thiểm điện màu vàng.
Tốc độ là ưu điểm lớn nhất của Khố Tạp Thú.
Viên Tiểu Nhạc đã từng đối chiến qua mấy ngày.
Nên anh ta đã có chút hiểu rõ đối với việc đối chiến hồn sủng, anh ta biết mình cần phải đứng xa tránh gần.
Hồn sủng không giống với các động vật phổ thông.
Vì lực lượng của bọn chúng là cực kỳ mạnh, lực phá hoại cũng rất mạnh, cường độ thân thể cao hơn xa xa so với nhân loại.
Dù là loại công kích bình thường nhất, nhưng đều có thể tạo thành tổn thương cực lớn.
Sân đấu này có kích thước chỉ bằng hai cái sân bóng rổ, nên chỉ vẻn vẹn mấy giây là con Khố Tạp Thú kia liền đã tiến gần đến Lục Mao Trùng trong gang tấc.
Từ xa nhìn lại, Khố Tạp Thú giống như một chiếc bánh xe cao tốc, hướng về phía Lục Mao Trùng mà vọt tới.
Tựa như chỉ một giây sau, nó liền có thể cán qua thân thể Lục Mao Trùng.
Tốc độ của Khố Tạp Thú xác thực rất nhanh.
Với loại tốc độ này, nếu như cho nó chạy trăm mét, thì khả năng nó chỉ cần sáu bảy giây là tới đích.
Còn cỡ sân đấu này thì trên cơ bản, chỉ cần ba bốn giây là Khố Tạp Thú liền có thể vọt tới trước mặt Lục Mao Trùng.
Bất kể là loại hồn sủng phổ thông nào, thì tại bên dưới loại tốc độ này, chúng đều rất khó để tránh né.
Đồng thời, Vương Triệt cũng đã nhìn ra được, đối phương không hề sử dụng hồn lực, nghĩa là Khố Tạp Thú vẫn chưa hoàn toàn phát huy ra thực lực chân chính.
Hiển nhiên, Viên Tiểu Nhạc đã lưu thủ với Vương Triệt.
Đại khái là Viên Tiểu Nhạc đang chiếu cố cho anh.
Chỉ dựa vào tố chất thân thể, mà Khố Tạp Thú hai mươi bảy năm tu vi hồn lực, đã có thể đạt tới loại trình độ này.
Vương Triệt thầm nghĩ, Khố Tạp Thú không hổ là hồn sủng hiếm có.
Nhưng đúng lúc này, Vương Triệt thản nhiên nói: "Dùng cái đuôi búng người lên để tránh đòn."
Lục Mao Trùng lập tức co lại như lò xo, ngay trước một giây Khố Tạp Thú sắp đụng ngã mình, nó bỗng nhiên búng người lên cao.
Thân thể của Lục Mao Trùng cực kỳ mềm dẻo.
Chiêu này là một loại tư thế mà nó đã tu luyện.
Lục Mao Trùng thường xuyên luyện tập chiêu này, nên nó rất thuần thục và phản ứng cũng rất nhanh.
"Hử? Còn có thể có động tác này sao. . . Phản ứng thật nhanh a. . ." Viên Tiểu Nhạc sửng sốt một chút nói.
Anh ta vốn nghĩ rằng Lục Mao Trùng sẽ tránh ra hai bên, nhưng lấy tốc độ của Khố Tạp Thú thì vô luận tránh nhue thế nào, thì Lục Mao Trùng cũng không thể hoàn toàn tránh được.
Chỉ cần hơi bị va chạm một chút, thì trên cơ bản, lấy tốc độ này của Khố Tạp Thú là liền có thể trực tiếp đụng bay Lục Mao Trùng.
Nhưng Lục Mao Trùng lại búng người lên cao thì. . .
"Nó có thể búng lên cao như vậy sao?"
Viên Tiểu Nhạc nhìn xem Lục Mao Trùng búng người lên như lò xo, và trực tiếp búng lên cao hơn mười mét.
Anh ta ẩn ẩn cảm thấy có chút không thích hợp.
Vì con Khố Tạp Thú của anh ta còn không thể nhảy cao đến cỡ đó.
"Hẳn là do thân thể của Lục Mao Trùng tương đối nhẹ. . ." Viên Tiểu Nhạc thầm nghĩ.
Ngay lúc này, Vương Triệt tiếp tục ra lệnh:
"Hạ xuống, dùng cái đuôi quất một kích toàn lực vào Khố Tạp Thú."
Lục Mao Trùng nghe xong liền đưa đầu hướng về mặt đất mà lao xuống. Khi vừa tới gần mặt đất, cái đuôi của nó bỗng nhiên hất lên, quất về phía Khố Tạp Thú.
Bởi vì Vương Triệt đã nói với Lục Mao Trùng là nó không được sử dụng Hồn kỹ, cho nên nó chỉ sử dụng lực lượng thân thể thuần túy để tiến hành vung đuôi.
Hồn kỹ và công kích bình thường sẽ có khác biệt rất lớn.
Hồn sủng sẽ căn cứ vào cách công kích để có thể thi triển ra rất nhiều chiêu thức.
Ví dụ như va chạm, nhảy vọt, ra quyền, đá chân, vung đuôi, phi hành, vân vân…
Hồn sủng chủng loại khác nhau, sẽ căn cứ vào kết cấu thân thể khác nhau để tạo ra năng lực trời sinh.
Ví dụ như loại hồn sủng hệ phi hành sẽ có lông vũ cứng cỏi, có thể trực tiếp xem như vũ khí.
Với hồn sủng hệ thực vật, thân thể chúng tự có độc tố, nếu đụng phải liền có thể sinh ra tổn thương.
Còn hồn sủng hệ hỏa, bên ngoài thân chúng tự có nhiệt độ rất cao, có thể thiêu đốt đối thủ. Chỉ cần chúng tùy tiện đánh ra một quyền, không chỉ có lực lượng vô cùng lớn, mà còn có thể làm cho đối thủ bị phỏng.
Những chiêu này đều không phải là Hồn kỹ.
Và uy lực của những chiêu này sẽ căn cứ vào cường độ thân thể của hồn sủng để quyết định.
Mà Hồn kỹ lại cần vận chuyển hồn lực, để trở thành chiêu thức kỹ năng có sức mạnh cường đại!
Vượt xa những công kích bình thường khác.
Khi Viên Tiểu Nhạc nhìn thấy cảnh này, anh ta lập tức khinh thường mà cười một tiếng rồi nói ra:
"Một con Lục Mao Trùng thì có bao nhiêu lực lượng chứ? Coi như nó dùng tới hồn lực thì cũng chỉ là như thế."
"Khố Tạp Thú, dùng một quyền đánh bay nó!"
"Kuka!"
Khố Tạp Thú liền thắng gấp, phản ứng của nó mười phần nhanh nhạy, trực tiếp đứng ngay ngắn thân thể, rồi giơ quả đấm lên hướng về phía cái đuôi của Lục Mao Trùng mà đập tới.
Ầm!!!
Khi cả hai chạm vào nhau, lập tức bộc phát ra một trận âm thanh to lớn.
Sau một khắc, chỉ thấy cánh tay của Khố Tạp Thú đã mềm nhũn, thân thể nó phảng phất như bị tảng đá rơi trúng mà trực tiếp bay rớt ra ngoài!
Khi nó rơi xuống đất, thậm chí còn làm mặt đất lõm thành một cái hố nhỏ, đất đá văng tứ tán. . .
"Ngọa tào!"
Lúc nhìn thấy một màn này, Viên Tiểu Nhạc nhất thời ngẩn ra.