Dưới tình huống không kém quá nhiều, vậy vấn đề thắng thua tự nhiên sẽ rất khó dự liệu.
Nếu như hồn sủng có thể lĩnh ngộ ra Hồn kỹ, để có thể phát huy thêm mấy lần lực lượng cơ bản, vậy tất nhiên phần thắng sẽ càng cao.
Vương Triệt thầm nghĩ: "Cuộc đối chiến hồn sủng nhập môn này sẽ có tính chất phúc lợi nhất định."
Vương Triệt đã hiểu rõ, mục đích của trận tranh tài này chủ yếu là để khích lệ các học sinh mới nhập học.
Cho nên ban thưởng cũng không phải tầm thường.
Thầy giáo Trịnh nói tiếp:
"Tốt, về quy tắc thì thầy tạm thời chỉ nói đến đây thôi, tiếp xuống, thầy sẽ giảng giải cho các em yếu điểm của hồn sủng để các em biết mà huấn luyện!"
"Trong bảy ngày tới, hồn sủng nào còn chưa học xong bài học vỡ lòng, thì hãy lấy bài học vỡ lòng để làm mục tiêu. Nếu hồn sủng nào đã học xong bài học vỡ lòng, và đã có tu vi hồn lực nhất định, vậy liền lấy việc tăng lên tu vi hồn lực để làm mục tiêu. Nếu tu vi hồn lực của hồn sủng đã cao rồi, vậy liền lấy việc lĩnh ngộ ra Hồn kỹ để làm mục tiêu!"
Sau đó, thầy giáo Trịnh liền bắt đầu tiến hành dạy bảo cách huấn luyện hồn sủng cho từng bạn học sinh.
"Ếch Ngốc Nghếch am hiểu về tốc độ, và sức mạnh cũng không tầm thường, nên khi em lựa chọn mười năm Hồn kỹ, có thể lựa chọn Hồn kỹ bình thường gồm cả tốc độ và công kích, như là Hồn kỹ Nhảy Lên Không, hoặc là lựa chọn Hồn kỹ hệ thuộc tính như Đạn Nước. Nhưng Hồn kỹ hệ thuộc tính sẽ khó lĩnh ngộ hơn, nên yêu cầu đối với hồn lực cũng sẽ cao hơn, do vậy uy lực cũng sẽ lớn hơn."
"Vỗ Vỗ Bông là loại hồn sủng phổ thông, các phương diện tốc độ và sức mạnh của nó đều tương đối yếu kém. Nhưng mười năm Hồn kỹ thứ nhất mà nó có thể lĩnh ngộ ra, lại cực kì có lợi đối với lần tranh tài này. Mười năm Hồn kỹ này tên là Vụ Hóa! Có thể giúp cho bản thân nó giảm đi thiệt hại năm mươi phần trăm khi bị công kích. Nếu như Vỗ Vỗ Bông có thể lĩnh ngộ ra mười năm Hồn kỹ Vụ Hóa này, thì việc tiến vào xếp hạng trước một trăm tại Khải Minh cúp là hoàn toàn không có vấn đề."
"Bách Hoa Thú, là hồn sủng hệ Thảo Mộc, tại thời kỳ ấu sinh của nó, đặc điểm lớn nhất chính là lực phòng ngự tương đối xuất chúng. Lựa chọn mười năm Hồn kỹ để nó lĩnh ngộ nên có thiên hướng về lực phòng ngự, như là: Tụ Hợp. Hồn kỹ này sẽ khiến cho toàn thân Bách Hoa Thú ngưng tụ lại, hình thể thu nhỏ, không chỉ có thể tăng lên lực phòng ngự, mà còn có thể né tránh công kích của đối thủ trong thời điểm mấu chốt. Hoặc là lựa chọn Hồn kỹ hệ thuộc tính có thiên hướng về sự khống chế, như là: Phấn Mềm Mại. Dùng Hồn hệ kỹ thuộc tính này để phun ra phấn hoa, khiến cho đối thủ tạm thời bị tê liệt, nhưng độ khó để lĩnh ngộ tương đối cao."
. . .
Thầy giáo Trịnh tiến hành chỉ đạo cho từng vị bạn học, với vẻ mặt mười phần nghiêm túc.
Ông cũng quy hoạch ra phương hướng huấn luyện đại khái cho mỗi vị bạn học.
Cho đến Lâm Hi.
Thầy giáo Trịnh nhìn về phía con Chi Vân Xà bên cạnh cô ấy.
Con Chi Vân Xà này cực kỳ ngạo khí, nó không hề nhìn vào thầy giáo Trịnh.
Hình dáng của nó rất xinh đẹp, giống như chủ nhân của nó vậy. Nó chỉ yên lặng đứng ở nơi đó, bên trong đôi mắt nó cực kì có sự nhân tính hóa, mang thần sắc khinh thường hết thảy.
Đại khái là nó khinh thường những con hồn sủng mà thầy giáo Trịnh đã nói lúc nãy.
Lâm Hi nói ra một câu: "Đứa nhỏ này tương đối kiêu ngạo."
Thầy giáo Trịnh lắc đầu, hơi có chút xấu hổ, nói: "Nó không chỉ là kiêu ngạo, mà trí tuệ của nó cũng cực kỳ cao. Loại hồn sủng ấu sinh cực hiếm này, khi linh trí được khai mở về sau, linh trí của chúng đều sẽ cực kỳ cao. Người bình thường đều sẽ rất khó chiếm được sự tán thành nó, cho nên việc ký kết sinh mệnh hồn ước với nó cũng đều rất khó khăn."
Chi Vân Xà nhẹ nhàng lắc lắc cái đuôi hình chiếc lá của mình, sau đó nó dùng bàn tay nhỏ bé hơi chải chuốt cái đuôi lại một chút.
Rồi nó đi về phía một thân cây nhỏ, tựa như không muốn để vị thầy giáo Trịnh này chỉ đạo mình.
Tư thái cao ngạo của nó khiến cho đám hồn sủng còn lại không dám tiếp cận, và cũng có chút sợ hãi, cả đám nhao nhao nhường đường cho nó đi.
Cho đến khi con Chi Vân Xà này đi tới trước mặt Vương Triệt, nó bị Lục Mao Trùng sau lưng Vương Triệt đang ngẩn người chặn lại.
Chi Vân Xà hơi vểnh mặt lên, nhìn thoáng qua Lục Mao Trùng có thân thể to lớn hơn nó không ít, tu vi hồn lực cũng cao hơn nó tới mười năm.
Nhưng nó hoàn toàn không có một tia e ngại.
Bên trong đôi mắt nó vẫn như cũ là vẻ khinh thường nhàn nhạt.
"Xuy xuy!"
Chi Vân Xà hơi phát ra một chút âm thanh, tựa như muốn nói Lục Mao Trùng tránh ra.
Lục Mao Trùng: "(0.0)?"
Linh trí của Lục Mao Trùng so với con Chi Vân Xà này thấp hơn ba bốn tuổi.
Vương Triệt đoán chừng, linh trí của nó khả năng đã đạt đến trình độ của nhân loại mười một, mười hai tuổi.
Mà khi Lục Mao Trùng nở ra thường chỉ có linh trí như nhân loại năm, sáu tuổi.
Sau khi trải qua trong khoảng thời gian huấn luyện này Lục Mao Trùng cũng đã tăng thêm một chút linh trí.
Nhưng cũng không có nhanh như vậy.
Thời điểm Vương Triệt kể cố sự cho Lục Mao Trùng nghe, lúc nào anh cũng vừa giảng vừa vẽ tranh.
Ngoại trừ để cho đứa bé này có thể nhập tâm vào cố sự, anh còn muốn trợ giúp nó lý giải tốt hơn về nội dung của cố sự.
Lục Mao Trùng lúc này không hề nhúc nhích tí nào, để cho Chi Vân Xà cảm thấy không mấy vui vẻ.
Rốt cuộc, khác biệt về chủng tộc hồn sủng, nên về phương diện ngôn ngữ sẽ không dễ dàng hiểu nhau.
Trừ phi là loại hồn sủng có linh trí cực kỳ cao.
"Xuy xuy!!!"
Âm thanh của con Chi Vân Xà lớn thêm mấy phần, đồng thời nó còn dùng ngón tay chỉ chỉ ra bên cạnh, để ra hiệu cho Lục Mao Trùng tránh qua một bên cho nó đi.
Lần này, Lục Mao Trùng đã hiểu ra ý tứ của Chi Vân Xà.
P/S: các đạo hữu có thể dựa theo hình tượng khá tương tự này nhé.