WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1005: Quên 2

Chương 1005: Quên 2

Dương Gian quay đầu lại nói:

- Không cần báo cảnh sát đâu, có lẽ chỉ là đi nhầm cửa thôi. Chuyện này cứ để tôi xử lý cho, chị cứ yên tâm đi, mang tiểu bảo vào trong trước đã.

Uyển Nguyệt nghĩ nghĩ một chút, sau đó gật đầu, nhưng vẫn có chút bận lòng:

- Cậu cẩn thận một chút, nếu có chuyện gì thì tôi sẽ lập tức báo cảnh sát.

Nói xong, cô ta lập tức ôm con đi vào bên trong nhà.

Phí tổng nhìn thấy một màn như vậy thì ngay cả sức để túm lấy ống quần của Dương Gian cũng không có. Cả người giống như bị hư thoát, hắn ta run rẩy môi rồi nói:

- Cậu, cậu đã làm gì với người nhà của tôi vậy? Vì sao bọn họ lại không nhận ra tôi.

- Không làm gì cả, chỉ là khiến cho vợ của ông quên đi một người như ông mà thôi.

Ánh mắt Dương Gian cực kỳ bình tĩnh:

- Dù sao, nếu một người bị chết đi, thì người nhà sẽ cực kỳ đau khổ khi biết điều đó. Mà cách thức tốt nhất để xóa bỏ nỗi đau này chỉ có quên đi.

- Trong trí nhớ của bọn họ không có sự tồn tại của một người chồng, một người cha. Chỉ có một người đàn ông vô trách nhiệm đã chết từ lâu, mà tôi là một người bạn tốt, đang đến đây chơi mà thôi.

- Cậu!

Phí tổng không biết nên làm cái gì, chỉ hoảng sợ nhìn lấy Dương Gian.

Dương Gian nói:

- Đúng ra ông hẳn nên cảm ơn tôi mới phải. Bởi vì cách thức của tôi khá nhân từ, đây coi như là sự bố thí cho việc đã phá hủy đi một gia đình hoàn hảo của ông. Nếu cái quỳ này của ông là để cảm ơn, thì tôi tình nguyện tiếp nhận nó.

Trong lòng Phí tổng cực kỳ sợ hãi, giọng nói của hắn ta có chút run rẩy:

- Lời này mà cậu cũng có thể nói ra được hay sao, cậu có còn là người không vậy?

Sắc mặt của Dương Gian vẫn cực kỳ lãnh đạm.

- Tôi và ông đều là một loại người. Nếu tôi bị đám người Hội anh em các ông chơi chết, có lẽ ở một thời điểm nào đó trong tương lại, thời điểm mà ông không thể nhìn thấy, có một người mẹ đang khóc, đang đau khổ vì đứa con trai của bà ấy. Ông là cha của đứa bé kia, nhưng đồng dạng tôi cũng là con trai của mẹ tôi. Tất cả mọi người đều không phải là cô nhi, đều có người thân của mình hết.

- Cũng không phải người nhà của ông là người, còn người nhà của tôi không phải người.

Phí tổng trầm mặc nửa ngày, sau đó mới mở miệng nói:

- Tôi hiểu rồi, cậu định để cho tôi chết như thế nào?

Dương Gian nói:

- Cái này còn phải xem cái chết của ông có giá trị không đã. Dù sao đã là người thì sẽ có lúc thay đổi, nói không chừng lúc nào đó tôi sẽ thay đổi chủ ý cũng nên.

Phí tổng nói trong tuyệt vọng:

- Tôi sẽ giao hết toàn bộ những thứ tôi biết cho cậu, sẽ không giấu diếm chút nào hết.

Dương Gian gật đầu nói:

- Như thế còn được.

- Tôi cũng không có cất giữ toàn bộ tư liệu ở đây, tôi sẽ nói cho cậu biết những chỗ kia, sau đó cậu tự đi lấy.

Phí tổng lập tức nói ra địa chỉ của những chỗ kia.

Dương Gian nói:

- Quả nhiên, loại người như ông chắc chắn sẽ chuẩn bị kỹ càng một phần hồ sơ để lưu lại làm lá bài tẩy. Tôi nhớ địa chỉ rồi, mong là ông sẽ không lừa tôi.

Phí tổng không có trả lời ngay, hắn ta không dám lừa Dương Gian. Bởi vì hắn ta không thể nào đón nhận được cái giá phải trả khi Dương Gian biết bản thân bị hắn ta lừa. Thế nhưng đồng thời hắn ta cũng lưu lại một chút tâm nhãn, khi không có nói ra nội dung cuộc họp ngày hôm nay. Bởi vì hấn ta chưa có ghi chép chuyện này. Mà khả năng cao chuyện này sẽ được Hội anh em thực thi là rất cao. Còn sau này xảy ra những chuyện gì không còn liên quan đến một người chết như hắn ta nữa.

- Vậy tiếp theo cậu định xử lý tôi như thế nào đây? Nếu có thể, tôi mong bản thân sẽ chết xa xa một chút.

Dương Gian nhìn ra ngoài cửa sổ rồi bảo:

- Tòa chung cư ở phía đối diện khá cao đó, có tận 6 7 tầng lận.

- Tôi biết rồi.

Phí tổng đứng dậy, tuyệt vọng đi ra khỏi căn phòng.

Hắn ta định quay đầu nhìn lại một chút, nhưng không thấy thứ mà hắn ta cần thấy, chỉ thấy một người khiến hắn ta phải sợ hãi, Dương Gian.

Ngay khi chuẩn bị bước chân ra khỏi cửa, Phí tổng đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, hắn ta lập tức hỏi:

- Lý Dao là người của cậu phải không?

- Ừm.

Dương Gian cũng không có định che giấu.

- Ông đã nghi ngờ rồi?

- Không, tôi chỉ vừa mới đoán ra thôi. Trong số những người của Hội anh em, chân chính tiếp xúc qua với cậu chỉ có ba người. Một người là Cao Chí Cường, trước đó bị cậu xử lý. Một người nữa là Khương Thượng Bạch, còn người kia chính là người chúng tôi phái ra nhằm lôi kéo cậu, Lý Dao. Khả năng Lý Dao là người của cậu là cao nhất. Bởi vì cô ta chỉ là người bình thường, cho nên sau khi tiếp xúc khả năng đã bị cậu khống chế là rất cao, dù sao ngay cả trí nhớ mà cậu cũng có thể sửa đổi.

Mặc dù Phí tổng đã biết rõ được chân tướng, nhưng hắn ta vẫn cảm thấy lạnh sống lưng như trước.

Loại năng lực này của Dương Gian chưa từng xuất hiện trên hồ sơ, cũng chưa từng tiết lộ ra ngoài. Hiện tại hắn ta không thể nào khẳng định, liệu Dương Gian có còn khống chế thêm ai khác ở trong cao ốc bình an nữa hay không, hay chỉ có mình Lý Dao.

Dương Gian nói:

- Ông đúng là rất thông minh, nhưng tiếc là cái thông minh kia của ông cần phải tìm một đồng minh tốt mới được, nếu không sẽ không thể sống được lâu.

Phí tổng nói:

- Vậy cậu khống chế Lý Dao từ lúc nào? Dù sao cũng cho tôi biết được, tôi bắt đầu thua từ khi nào.

- Ngay tại lần thứ nhất tôi đi đến cao ốc Bình an, sau khi Lý Dao tan tầm không lâu thì đã trở thành người của tôi.

Dương Gian thuận miệng nói, giống như chuyện này không có ý nghĩa nào hết vậy.

Rất nhanh con cờ Lý Dao sẽ trở nên vô dụng, nên hắn không cần thiết phải che che giấu giấu nữa.

Con ngươi Phí tổng co rụt lại:

- Có cần động thủ nhanh như vậy không? Khi đó Hội anh em và cậu còn chưa có xung đột nào cơ mà.

Dương Gian hơi nhíu nhíu mày nói:

- Ông cho rằng dựa vào cái gì mà tôi có thể sống sót đến tận hiện tại.

Phí tổng không có hỏi tiếp nữa, hắn ta đã biết bản thân thua ở chỗ nào rồi. Không phải là do hắn ta không đủ thông minh, cũng không phải không đủ cẩn thận, mà là quá xem thường đối thủ.

Quả nhiên, không hổ danh là người từng xử lý qua chuyện linh dị cấp S.

- Ngoài ra, là một người bình thường thì ông cần có giác ngộ của một người bình thường. Có một số việc ông còn chưa đủ tư cách tham dự vào, Lý Dao cũng thế.

- Tôi hiểu rồi, kiếp sau sẽ không lặp lại.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.