Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 1007: Lựa Chọn Và Tai Họa Ngầm 2

Chương 1007: Lựa Chọn Và Tai Họa Ngầm 2

Lý Dao do dự một chút rồi nói:

- Hội anh em có rất nhiều người, số lượng ngự quỷ nhân cũng không ít, nhưng những người được xem là nhân vật quan trọng lại không có nhiều. Một trong số đó là các tổng giám đốc của một số tập đoàn, có lẽ cậu sẽ không có hứng thú giết bọn họ. Với lại những người kia chỉ là cung cấp tiền tài cho Hội anh em, cho nên không ảnh hưởng nhiều đến cục diện thực sự lắm. Thế nhưng ngoại trừ Khương Thượng Bạch và Hạ Thiên Hùng ra, ở trong thành phố còn có một vị ngự quỷ nhân nữa.

- Thế nhưng em không đề nghị anh chọn người này làm mục tiêu kế tiếp.

Dương Gian nói:

- Người đó là ai?

- Em không có tư liệu về người này, em chỉ biết người này tên là Phương Thế Minh, tuổi tầm hai mươi lăm. Hội anh em có thể phát triển đến mức độ này, phần nhiều là nhờ có sự tồn tại của hắn ta. Nếu không lần trước Hội anh em xung đột với diễn đàn Linh dị của thành phố Đại Hải đã bị Diệp Chân đánh cho tơi bời rồi.

Diệp Chân?

Đây là lần thứ hai Dương Gian nghe được người khác nhắc đến cái tên này. Lần trước là nghe được La Tố Nhất nhắc qua khi cùng đi xử lý chuyện linh dị và cứu Đồng Thiến.

Hơn nữa, mấy người La Tố Nhất, Lâm Lạc Mai cũng là thành viên của diễn đàn Linh dị.

Mà Diệp Chân, nếu như hắn nhớ không lầm, thì tên này được giới ngự quỷ nhân công nhận là nhân vật số một số hai. Một tay sáng tạo ra diễn đàn Linh dị, đồng thời tư lịch cũng rất già.

Dương Gian hỏi:

- Tên Phương Thế Minh này và Diệp Chân có địa vị ngang nhau?

Lý Dao tỏ ra có chút bất đắc dĩ.

- Ít ra cũng đều là người ở cấp bậc đó. Anh biết Diệp Chân? Vậy hẳn là anh sẽ hiểu biết một chút về tính khí của tên Diệp Chân này. Mặc dù bình thường tên giả hỏa này không có gì hết, nhưng khi hung ác lên thì chắc chắn sẽ là loại người giết sạch cả nhà người ta. Nếu có thể khiến cho Diệp Chân e ngại, thì anh hiểu mức độ nguy hiểm của Phương Thế Minh là như thế nào rồi đó.

Dương Gian nghiên túc nói:

- Xem ra không thể coi thường năng lượng của Hội anh em được. Nếu đã như vây thì tôi không còn lựa chọn nào khác nữa, quyết định tên Hạ Thiên Hùng này đi.

- Cũng đúng, dù sao Khương Thượng Bạch cũng là người của tổng bộ. Nếu xử lý hắn ta thì anh sẽ không tiện để bàn giao lại cho tổng bộ. Còn Hạ Thiên Hùng lại không cần phải kiêng kỵ nhiều như thế. Nếu anh xử lý hắn ta, tổng bộ cũng sẽ không nói gì cả. Dù sao tay chân của tên này cũng không hề sạch sẽ chút nào hết, trên người treo một đống vụ án. Nếu không phải là cục diện đang khá nghiêm trọng, thì loại người như hắn ta sẽ bị tổng bộ phái người đi xử lý.

Lý Dao gật gật đầu, cô ta cảm thấy lựa chọn này cực kỳ chính xác.

- Hiện tại xuất phát luôn hay sao? Em biết được vị trí đại khái của Hạ Thiên Hùng, nên khả năng tìm được hắn ta cũng không quá khó.

- Đi đến chỗ này trước đi đã.

Dương Gian nói ra một cái địa chỉ.

Đây là địa chỉ do Phí tổng đưa cho hắn. Theo những gì hắn ta nói, thì những thứ bên trong có thể đổi lấy được sự an toàn cho cả nhà của hắn ta.

- Được rồi.

Lý Dao cũng không có hỏi vì cái gì, mà chỉ khởi động xe sau đó lái đi.

Cùng lúc đó.

Ở bên trong một căn nhà cao cấp của một khu vực nào đó trong thành phố Đại Kinh.

Một người đàn ông vừa mới trở về sau một ngày làm việc quần quật. Nhưng khi vừa mới về nhà, mở cửa ra, hô một vài tiếng, lại phát hiện ra trong nhà không có một ai. Theo lý mà nói thì giờ này hẳn là vợ của hắn ta đã phải tan ca từ lâu rồi mới đúng chứ, thế nhưng hiện tại trong phòng không có bật đèn, TV cũng không mở.

"Đang đi mua đồ hay sao vậy?"

Người đàn ông kia nghĩ vậy.

Hắn ta cởi giày ra, thay một bộ dép lê và đi vào bên trong phòng khách. Nhưng đúng lúc này hắn ta phát hiện ra ngay bên trên ghế sô pha ở trong phòng khách có dặtd một bức tranh sơn dầu treo ở trên tường.

Bức tranh sơn dầu khá mơ hồ, không hiện rõ ràng lắm. Không thể nào nhìn rõ khuôn mặt của người trên bức tranh, nhưng có thể khẳng định đây là một người phụ nữ. Nó để lộ ra một loại cảm giác mông lung, khá giống với nghệ thuật.

Ngoài ra, toàn bộ bức tranh để lộ ra một phong cách cực kỳ u ám.

Nhân vật không thấy rõ ngũ quan, cùng khung nền tối tăm khiến cho nó quỷ dị không nói nên lời.

Người đàn ông này quan sát một chút, sau đó đi lên trước mấy bức, dùng tay sờ sờ khắp ngõ ngách của bức tranh sơn dầu kia. Hắn ta phát hiện ra thứ bên trong cũng không phải được vẽ ra, đồng thời không biết từ lúc nào trên tay người này có dính một giọt sơn màu đỏ đậm.

Không, đây không hẳn là sơn, mà giống như máu tươi hơn.

- Cũng không biết lau qua một chút rồi hẵng treo, bẩn chết đi được.

Người kia lắc lắc đầu mấy cái rồi đi vào trong nhà vệ sinh để rửa tay.

Ngay khi người đàn ông kia xoay người sang chỗ khác, ở chỗ vừa rồi của bức tranh sơn dầu kia lại thấm ra mấy giọt máu đỏ tươi.

Ở trong một ngõ ngách tối tăm, không đáng chú ý của bức tranh, đang vẽ ra một người phụ nữ mặc váy thời hiện đại. Thân thể của người này bị tàn phá, chỉ còn lại một nửa. Máu tươi không ngừng tụ lại, rồi chảy thành một cái rảnh nhỏ. Mà điểm cuối của cái rãnh kia là góc phải phí dưới của bức tranh. Chính là chỗ vừa mới thấm máu tươi ra ngoài kia.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch